- Ngươi nói cái gì!?
Chủ nhân của Dawn đẩy ca sĩ nữ trong lòng ra, đột nhiên đứng lên.
Cô gái đó khoác tơ lụa màu hồng, thân thể như ẩn như hiện ngã trên mặt đất, hiển nhiên ngã không nhẹ, nhưng ngạc nhiên là một câu đau cũng không dám phát ra.
Người hầu, diễn viên, người diễn xiếc cũng đều sợ hãi cúi đầu, cả đại điện vương cung nhất thời trở nên lặng ngắt như tờ.
- Bệ hạ...
Đại thần báo cáo nuốt nước miếng:
- Thủ tướng ngự tiền của ngươi, mưu phản rồi.
- Ngươi xác định là mưu phản, mà không phải những tên ngu xuẩn muốn sẵn sàng góp sức bên ngoài?
Alpein nhất thời không biết là nên nghi ngờ lỗ tai của mình, hay là người làm việc năng lực quá kém, thổi phồng lời của người giám sát gấp mười lần.
Hắn không phải không rõ ràng dự dịnh của những quý tộc ngoại cảnh này -- nhưng phàm là người từ Hermes còn sống trở về, cơ bản đều thấy được kỵ sĩ đoàn của vương đô bị giết, cùng với dáng vẻ chật vật lúc hắn chạy trốn. Lúc này còn trông cậy vào bọn họ trung thành và tận tâm đối với vương thất như trước, không khỏi quá mức ngây thơ.
Có dị động bình thường, kéo bè kết phái cũng bình thường, mà tam đại gia tộc vương đô hiển nhiên là lựa chọn đầu tiên của bọn họ. Alpein đối với điều này sớm có đề phòng, nhưng mà hắn cho rằng dựa theo tính tình của ba vị lão thần, tám chín phần mười sẽ an phận thủ thường, đóng cửa không ra. Dù sao vương đô còn trong tay hắn, bất kì hành vi nào làm phiền hắn không khác gì tự tìm đường chết.
Vấn đề đầu tiên không dự đoán được lại là gia tộc Quinn.
Cùng lãnh chúa nơi khác cấu kết đã xúc phạm uy nghiêm của hắn, có lẽ lão bá tước chỉ là muốn giữ lại một đường lui, hoặc là nói rõ lập trường của bản thân . . . . . Nhưng cho dù lý do là gì, đối với loại hành vi mạo phạm này, trừng phạt tuyệt đối không tránh được. Giống như với Otto Rakusai -- hắn không giết chết vị đồng nghiệp này ngay tại chỗ, đã xem như cũng đủ khắc chế rồi.
Nhưng... Mưu phản là ý gì?
Bá Tước Quinn đang ở trong Shining City, lại không có lĩnh dân cũng không có tướng sĩ, chỉ dựa vào hơn mười thị vệ bên cạnh hắn? Đừng để người ta cười rớt hàm chứ, hắn dựa vào cái gì mà mưu phản?
- Bá Tước đại nhân quả thật hắn có liên lạc với quý tộc nơi khác, nhưng, nhưng mà không phải gặp mặt riêng tư, mà là phát ra thư mời!
Đại thần lau mồ hôi trên trán:
- Hắn công khai mời tất cả quý tộc đến phủ đệ, thuyết phục bọn họ sẵn sàng góp sức cho gia tộc Quinn!
Alpein trợn mắt há hốc mồm, giống như không thể nào lý giải tin tức mình nghe được.
Quả thật hành động này có thể vượt trên mức mưu phản, chỉ là phương thức cũng quá không thể tưởng tượng nổi!
Không phải từ chỗ quý tộc nơi khác tìm người giúp đỡ, mà là để bọn họ dốc sức cho Quinn -- Horford thật sự biết bản thân đang làm cái gì không?
Hắn đều đã thành thuyền nguy bất cứ lúc nào cũng có thể lật úp, sao có thể có quý tộc đồng ý đề án này! Nên cách làm không thể nghi ngờ là gây thù hai bên, vương thất Moore tuyệt đối không sẽ dễ dàng tha thứ sự khiêu khích nghiêm trọng như thế, mà tên ngu xuẩn thấy không rõ tình thế chỉ có thể khiến những quý tộc đó cười vào mũi.
Nhưng nói lại, thủ tướng ngự tiền trước kia chính là người cuồng vọng như vậy sao?
Không nói gì một hồi lâu, Alpein mới mở miệng nói:
- Truyền mệnh lệnh của ta, để Barkaf tước sĩ chỉ huy đội tuần tra dẫn đội, đi phủ bá Tước bắt Horford Quinn tới gặp ta. Người khác ở trong phủ, tạm thời bắt vào nhà lao tiến hành trông coi, nếu có người ngăn cản, có thể giết chết tại chỗ! Ta muốn nhìn xem, đối với chuyện này hắn còn có cái gì giải thích.
- Tuân mệnh, bệ hạ!
Bị tin tức này làm ồn, hắn cũng không có tâm tình tìm hoan mua vui, sau khi đuổi tất cả mọi người trong đại điện đi, Alpein không khỏi nằm dựa trên vương tọa.
Hắn cũng không phải đơn thuần muốn tìm niềm vui, chỉ là chung quanh một khi an tĩnh, bên tai hắn sẽ không ngừng vọng lại tiếng vang của thiên hỏa.
Trận chiến tranh hơn một tháng trước kia để lại trong lòng hắn ấn tượng khó có thể phai mờ.
Không đúng... đó cũng không phải một trận chiến tranh, mà là đơn phương tàn sát.
Đại quân hắn căn bản không có lực đánh trả.
Kỵ sĩ cũng được, nông nô cũng thế, khi đối mặt với tiến công của Greyfort không có bất kì khác biệt gì.
Sau khi trở lại vương đô, Alpein phát hiện mình cũng không có dũng khí đối kháng với Roland nữa-- thảm bại gây cho hắn sự suy sụp, thậm chí so với cái chết của cha còn trầm trọng hơn.
Càng tuyệt vọng chính là, hắn biết gia tộc Moore đã mất đi toàn bộ Dawn Kingdom. Kết cục đắc tội với một nước láng giềng sở hữu sức mạnh to lớn là gì? Không hề nghi ngờ, đối phương sớm hay muộn sẽ thôn tính lãnh thổ mà hắn kế thừa từ chỗ cha, mà hắn lại bó tay không có biện pháp!
Khi đăng cơ hắn từng tràn ngập hoài bão, một lòng muốn thống trị tốt vương quốc này, để lĩnh dân đều có thể trải qua những ngày an ổn, cũng không cần lo lắng sự uy hiếp của đám phù thủy, tà thú dị loại. Kết quả thượng vị mới ngắn ngủi một năm, tâm hắn đã như tro tàn, đối với chính sự cùng thương mại đều không chút hứng thú, chỉ chờ đại quân kẻ địch tiếp cận, sau đó treo cổ hắn trên tường thành.
Nghĩ đến điều này, thống hận của Alpein đối với vua của Greyfort càng ngày càng tăng, hận không thể ăn tươi nuốt sống!
Nếu không phải Roland Wimbledon, có lẽ danh tiếng của hắn vốn đi vào sử sách, trở thành một thế hệ minh quân mới đúng!
Mọi thứ này đều là lỗi của đối phương --tân vương của Greyfort đã bị phù thủy mê hoặc!
Hắn dùng lực vỗ vào tay vịn, ngọn lửa trong lòng có thể nói là không chỗ phát tiết.
Đợi đến khi bắt bá tước Quinn lại, nhất định có thể khiến hắn nếm thử một chút, cái gì gọi là sự phẫn nộ quân vương!
Nhưng mà đợi đến lúc chiều, đại thần mới nhận lệnh của hắn vẻ mặt kinh hãi chạy vào vương cung.
- Bệ hạ, tước sĩ Barkaf chết rồi! Đội tuần tra... Toàn quân bị diệt!
- Cái -- gì!?
Người đứng đầu Dawn khiếp sợ nắm cổ áo đối phương lên:
- Chẳng lẽ bọn họ ở chung quanh phủ đệ chôn xuống bẫy rập sao? Hay là trong phủ đệ giấu thị vệ?
- Là, là giấu thị vệ.
Đại thần vội vàng trả lời:
- Ta tận mắt nhìn thấy! Đầu tiên Barkaf mời bá tước đại nhân đi ra, sau khi bị từ chối trực tiếp vào nhà bắt người, nhưng rất nhanh đã bị vệ binh của hắn giết đến không còn một mảnh. Không chỉ như thế, đội tuần tra bọn họ còn lao ra cửa viện, và bao quanh phủ đệ cùng nhau đánh -- tên đó vốn dĩ là kẻ điên, trên tay vũ khí gì cũng có, đao lóc xương, côn gỗ, thậm chí là gạch xanh... Không đến nửa khắc, đội ngũ liền tán loạn!
- Bọn họ có bao nhiêu người?
- Đại khái... Bảy tám người.
- Vô liêm sỉ!
Alpein một tay quăng đối phương lên mặt đất:
- Bảy tám người cũng có thể gọi là giấu? Trong Shining City cho dù là một thương nhân, cũng có thể gom được một tá thị vệ đến, ngươi là bị dọa ngốc rồi phải không! Hơn nữa đội tuần tra một hai trăm người, làm sao bị bảy tám thị vệ đánh tan? Cho dù là hai trăm con lợn rừng, cũng không đến mức thất bại nhanh như vậy -- chẳng lẽ bọn họ ngay cả lợn trong trường săn cũng không bằng sao!
- Bệ hạ, những người đó... Không phải người, là quái vật đó.
Đại thần vẻ mặt khóc tang nói:
- Phần lớn người của đội tuần tra ngay cả một chiêu bọn họ cũng không cản được, đó vốn dĩ không phải là sức mạnh và tốc độ mà con người nên sở hữu!
Trong lòng Alpein chợt run lên.
Miêu tả như vậy dường như gặp qua ở đâu.
Không sai, hắn nhớ ra, hung thủ sát hại cha, hai phù thủy giáo hội đó tự xưng là người thuần khiết, bày ra vũ lực khủng bố của quân thần phạt với hắn.
Chẳng lẽ... bá tước Quinn có cấu kết với giáo hội?
Một luồng phẫn nộ nhất thời không thể ngăn chặn từ đáy lòng hắn dâng lên!
- Reeses!
Alpein hô lớn.
Ngoài đại điện rất nhanh một kỵ sĩ tiến vào, quỳ một gối trước hắn nói:
- Bệ hạ, có gì sai bảo?
- Lập tức triệu tập tất cả lính đánh thuê trong Shining City, mang theo trọng nỏ và hỏa tiễn, đốt phủ bá tước Quinn thành đất bằng cho ta!
Hắn hét lớn:
- Mặc kệ bọn họ là người hay là quái vật, ta phải cho toàn bộ bọn họ đều hóa thành tro bụi!
- Nhưng mà… Nơi đó là khu vực nội thành.
Kỵ sĩ do dự nói:
- Lỡ như dẫn đến lửa lớn, chỉ sợ khó có thể thu dọn.
- Câm miệng, dựa theo lời của ta mà làm!
Alpein điên cuồng gào thét:
- Nếu đốt không chết hắn, ngươi không cần trở về gặp ta!
Mặc dù là quân thần phạt, đối mặt với quân đội gấp trăm lần bản thân, vả lại dưới tình huống mang theo trọng nỏ, cũng không thể có chút phần thắng. Người cấu kết cùng giáo hội, chỉ có một con đường chết!
...
Cách một ngày, Người đứng đầu Dawn lại nhận được tin tức đến từ người giám sát, nhóm lính đánh thuê chuẩn bị cả một đêm vẫn chưa thể đến phủ bá tước.
Khi vượt qua đại lộ Rising Sun, đội ngũ lính đánh thuê gặp phải giáp công của đoàn xiếc.
Quả thực hắn không có nghe lầm nội dung báo cáo của đại thần.
Một đám diễn viên đoàn xiếc mà biểu diễn đầu đường, đột nhiên tập kích lính đánh thuê hành động, bọn họ bất ngờ không kịp phòng, tổn thất nặng nề. Mà phương thức chiến đấu của những diễn viên này giống y như đúc “thị vệ” của bá tước Quinn.
Chẳng qua lần này, vũ khí trong tay bọn họ không hề đủ loại, mà là đổi thành đoản kiếm, chùy sắt cùng thuẫn gỗ mà đội tuần tra sử dụng,.