- Sạch sẽ hết chưa?
Elena nhìn theo Zoe xuống khỏi boong thuyền, mở miệng hỏi.
- Ừ, tìm người tốn chút thời gian.
Nàng lau máu tươi trên mặt
- Cuối cùng cũng đủ rồi.
- Sau đó phải làm gì?
Betty nhún vai nói
- Viết báo cáo đưa cho bệ hạ Roland?
- Để Elena viết đi, ta không giỏi tổng kết. Ngược lại bệ hạ cũng không xem cái này là chuyện to tát gì, chỉ cần nói lấy đại cục ổn định làm chủ, muốn xử thế nào cũng được. Viết là hắn là một người không cam lòng thất bại, bụng dạ khó lường là được, đối với loại người như vậy thì phải chết mới tương đối yên tĩnh.
- Vốn chính là như thế mà.
Betty ra vẻ đã có tính toán trong lòng
- Nếu trong lòng không có tâm tư gì xấu thì tại sao lại muốn chọn thành phố biên giới gần Dawn nhất.
- Mặc dù bệ hạ có thái độ tùy ý, nhưng chúng ta thì không được.
Elena hắng giọng
- Bản báo cáo này ta sẽ liệt kê nguyên nhân hậu quả và phân tích căn cứ rõ ràng, bao gồm cả ý kiến của các ngươi -- giống như bản ghi chép hội nghị trong tòa thị chính vậy.
- Ngươi chỉ muốn được hắn tán thưởng, tranh thủ cơ hội đến thế giới trong mơ nhiều thêm vài lần nhỉ.
Zoe đảo mắt.
- Ngươi nói, nói bậy bạ gì đấy!
- Uầy, có thể như thế này hả? Ta cũng không nghĩ tới...
Mắt Betty sáng quắc nhìn về phía Elena
- Ngươi dạy ta làm thế nào viết báo cáo chính thức được không?
- Ờm… để sau đi.
Sau đó ho khan hai tiếng
- Làm xong việc trước đã.
- Đúng vậy.
Zoe cũng thu hồi vẻ mặt giễu cợt
- Nhưng mà không cần viết phần này vào trong báo cáo.
- Ta biết.
Elena xoay người nhìn và vẫy tay về phía mấy người đàn ông áo đen ở đầu bên kia boong thuyền
- Tới đây đi.
Người đàn ông cầm đầu đang được hai người nâng, nơm nớp lo sợ đi tới trước mặt ba người, khom người cúi chào
- Thần sứ đại nhân, xin hỏi có gì phân phó.
- Nếu ngươi đồng ý theo chúng ta tới đây, thì rõ ràng là đã chuẩn bị tốt rồi nhỉ?
Elena nghiêm giọng nói.
Đối phương chính là người sáng lập “Black Money” , là thương nhân truyền kỳ của Shining City, Banach Lothar. Mặc dù thần phạt phù thủy chiến đấu không gì địch nổi, nhưng có vài chuyện vẫn cần người phàm hỗ trợ, ví dụ chặn đánh Alpein ở trên mặt biển và đảm bảo cái chết của hắn hoàn toàn không có liên quan gì tới Greyfort.
Đối với người phàm, hành thích vua là tội khó có thể tưởng tượng, đặc biệt là chấm dứt huyết mạch hoàng gia. Dù có nhiều tài sản hơn đi nữa cũng không có cách nào loại bỏ được sự sùng bái huyết thống buồn cười này, điểm này có thể nhìn ra từ hai bờ vai run rẩy của Banach. Nhưng hắn vẫn đi tới bước đường này, rõ ràng hành động này đã đủ để chứng minh dã tâm của hắn.
- Đúng... Ta đồng ý góp sức vì Thần sứ.
- Thả lỏng một chút.
Elena hài lòng vỗ vai hắn một cái
- Trong mắt thần linh, thân phận của phàm nhân là vô nghĩa, quốc vương thì thế nào, chẳng qua chỉ là chỉ là hư danh mà thôi. Nói thử xem, tiếp theo ngươi định làm gì?
Banach dịu đi một chút
- Có ba phương án, còn ta nghiêng về cái thứ nhất, ngụy trang thành một vụ tai nạn trên biển là tốt nhất. Tuyến đường này hằng năm đều có mấy chục con thuyền bị đắm bởi mưa bão, sóng thần, va phải đá ngầm vân vân, đặc biệt là biên giới bên bờ biển hai ngày sau sẽ có trận mưa bão lớn, chỉ cần lái thuyền đến chỗ sâu nơi biển lớn rồi đục một lỗ dưới đáy thuyền là sẽ không có ai biết chuyện gì đã xảy ra cả.
Hắn thở hổn hển, nói tiếp:
- Về phần ngụy trang thành hải tặc cướp bóc hoặc quý tộc trả thù đều không thể làm mà không có sơ hở, mặc dù có thể chuyển sự chú ý của mọi người lên mục tiêu nhất định, nhưng giả thì vẫn là giả, chỉ cần tỉ mỉ điều tra thì vẫn có thể phát hiện chút dấu vết. Cho dù không tìm được thì những quý tộc kia cũng có thể tự tạo một chút sơ hở.
- Nếu là tai nạn trên biển, ngươi có nắm chắc sẽ làm tất cả các đầu mối đều biến mất?
Zoe lạnh giọng hỏi.
- Vâng, đại nhân
Banach ác độc nói:
- Những thủy thủ ta mang tới kia, và ngay cả chiếc thuyền này cũng sẽ biến mất. Người kết thúc là những người câm lặng được “Black Money” bồi dưỡng, tuyệt đối không có khả năng tiết lộ tin tức ra ngoài.
- Người câm lặng?
Elena đánh giá người hầu bên cạnh hắn
- Hai người này cũng vậy sao?
- Ngài đoán đúng rồi, bọn họ không có thính giác, cũng không nói được, khi chỉ huy cần thông qua cử chỉ ra lệnh đặc thù, đây cũng là lý do bọn họ được gọi là người câm lặng.
- Vậy đúng là phải bỏ ra vốn liếng rất lớn...
Elena biết muốn bồi dưỡng một người câm điếc thành chiến sĩ phiền toái biết bao nhiêu, sợ rằng trong mười người mới có một, đây là trong tình huống có mầm non tốt. Một thương hội ngầm lấy đâu ra nhiều mầm non người câm điếc tốt như vậy? Sợ rằng mấy người này sau khi bị chọn lại dùng các loại thuốc và thủ đoạn cố ý biến thành dáng vẻ như thế này.
Đương nhiên, nàng cũng không quan tâm đến cách người phàm đối xử với thủ hạ của bản thân, cho dù đang là thời đại Hội Liên Hợp, bọn học cũng chưa từng buông tha việc áp bức người yếu.
- Lần này ta mang theo năm mươi tên người câm lặng, không nghe bất kỳ ai chỉ huy trừ ta, dư dả đối phó với những thủy thủ kia, phương án này không có tí sơ hở nào.
Banach vỗ ngực nói.
- Rất tốt, cứ làm như vậy đi.
Elena liếc nhìn Zoe và Betty
- Nhưng ta vẫn còn cần ngươi làm một việc.
Lão thương nhân nuốt nước miếng một cái
- Chỉ cần trong phạm vi năng lực của ta thì ta sẽ dốc hết sức.
Nếu như chỉ tạo một tai nạn “ngoài ý muốn” , nàng hoàn toàn không cần phải dấu diếm với bệ hạ Roland, nhưng mệnh lênh tiếp theo này không phải của Roland mà là Pasha.
- Rất đơn giản, “Black Money” đã liên lạc với vị vua Dawn mới của Horford Quinn, ngoài mặt thương hội cần tiếp tục ủng hộ hắn, đồng thời tận dụng hết khả năng nhét tai mắt ngầm vào trong chế độ mới của hắn, ở trong tối giám thị nhất cử nhất động của nhà Quin, hiểu chưa?
- Nhưng… hắn không phải là con rối được các ngươi nâng đỡ sao?
Banach khó hiểu nói.
- Đây chỉ là dự phòng mà thôi, dù sao ý chí của phàm nhân cũng ngắn ngủi và yếu ớt, đặc biệt là lúc thử thách thật sự, ai có thể dám chắc biểu hiện của con rối vẫn sẽ như lúc ban đầu?
Elena dừng lại một chút:
- Hơn nữa cũng không đáng tin khi chỉ dựa vào một gia tộc để đối phó với Dawn, ta hy vọng thương hội “Black Money” của ngươi có thể trở thành một phần trong đó.
Nếu là một người hướng về quyền lực nghe được ám chỉ này, chỉ sợ là đã vui như mở cờ trong bụng, nhưng Banach không lộ vẻ quá mừng rỡ, mà là rầu rĩ nói:
- Cái này cần một kế hoạch lâu dài, hơn nữa chỉ có ta mới có thể ổn định những nhóm người kia, nhưng Thần sứ đại nhân, ngài biết thân thể của ta...
Elena móc hai cái bình sứ ra từ sau lưng, đưa đến trước mặt đối phương.
- Cầm đi, có thể uống không đúng lúc, nhưng phải nhớ kỹ, hai bình không thể uống liên tục, phải cách nhau trên một tháng. Hơn nữa chỉ cần sau bình thuốc là cơ thể của ngươi có thể đạt tới yêu cầu cơ bản.
Banach lập tức mừng như điên, hắn vội vàng nhận lấy bình sứ, cẩn thận từng li từng tí đặt vào trong lòng, sau đó cúi gập người xuống, hưng phấn trả lời:
- Chắc chắn ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ ngài giao phó!
- Làm cho tốt, đợi đến khi mọi chuyện xong xuôi, chúng ta sẽ nạp ngươi vào bất hủ.
Elena nhẹ giọng nói.