Nói một cách đơn giản thì năng lực của Akima là nàng có thể tìm được cả một chỉnh thể nguyên vẹn từ một mảnh vật chất đã được tách ra khỏi chỉnh thể đó và cũng có thể thông qua một nguyên tố vi lượng nào đó để tìm ra điểm hội tụ đại lượng của chúng.
Đối với các phù thủy trên đảo Trầm Thụy thì điều này quả là một loại năng lực định hướng sinh tồn, ví dụ như chỉ cần có một giọt nước ngọt thôi thì Akima có thể đưa mọi người đi tìm ra cà một dòng suối hay một cái hồ nước luôn; hoặc ví dụ như chỉ căn cứ theo một hột quả còn sót lại trong phân của một loại động vật nào đó nàng ấy có thể đoán định được vị trí cũng như là diện tích của rừng cây ăn quả đó.
Cũng chính vì sự đóng góp to lớn của năng lực này dành cho đoàn đội mà có vài vị phù thủy Đông Cảnh đã tập hợp lại rồi tôn nàng lên làm thủ lĩnh dẫn đầu và trở thành một nhóm phù thủy nhỏ gắn kết chặt chẽ với nhau.
Nhưng trong mắt của Roland, cái năng lực “truy tố bổn nguyên” này quả là một con trỏ chỉ đường khai thác nguồn tài nguyên thiên nhiên. Tính ứng dụng của loại năng lực này thậm chí còn mạnh hơn cả đôi mắt ma lực của Sylvia.
Lý do rất đơn giản, khi Sylvia nhìn thấu các địa tầng thì ma lực tiêu hao sẽ tăng lên gấp bội và khoảng cách cũng bị suy giảm đi rất nhiều. Năng lực của nàng ấy chỉ đủ để đảm nhiệm việc phân chia các lớp quặng ở khu vực khai thác mỏ phía North Slope, một khi đổi thành những mạch khoáng được chôn giấu phía sâu dưới lòng đất thì nàng cũng chỉ đành bất lực mà thôi. Ngoài ra, khi tài nguyên đã bị cạn kiệt, nàng ta cũng rất khó mà có thể phân biệt được chủng loại và quy mô của các mỏ quặng, hoặc cùng lắm cũng chỉ có thể nói là dưới đất có quặng chứ còn cụ thể là loại gì thì nàng cũng chịu chết không tài nào nói được mà thôi.
Đối với năng lực của Akima thì điều này không cần lo ngại, nàng không chỉ có thể định vị chính xác vị trí của một loại tài nguyên mà còn có thể biết rõ số lượng dự trữ của nó. Nếu như loại năng lực này kết hợp với năng lực tinh luyện của Lucia thì nói không chừng có thể đem cả cái bảng chu kỳ nguyên tố chuyển đến bản đồ Greyfort luôn.
Điều mà khiến cho Roland có ấn tượng sâu đậm nhất hồi hắn đi học địa lý đó là một tấm bản đồ đất nước với nhiều nguồn tài nguyên khác nhau. Bây giờ Greyfort đã được thống nhất trên danh nghĩa rồi, hắn cũng nên nỗ lực hướng đến việc mở rộng thêm các nguồn nguyên liệu trên toàn quốc, thậm chí là đến cả Dawn và bình nguyên màu mỡ nữa.
Nhưng mà cho dù Akima không đồng ý giúp đỡ thì chuyện này cũng đã được quyết định cả rồi, việc nàng ta không đồng ý cũng không thể xoay chuyển bất cứ điều gì ở thành Neverwinter cả. Dù sao thì tài nguyên cũng chẳng thể chạy được, chỉ cần có đủ thời gian thì hắn hoàn toàn có thể thực hiện mục tiêu này.
Năng lực “ma hóa” của Doris lại hoàn toàn khác.
Do thiếu đi phương tiện quan sát mà hắn thậm chí còn không được tiếp cận với những nghiên cứu về ma lực. Nếu muốn khống chế nó tốt hơn thì phù thủy là cách duy nhất để làm điều đó.
Ma hóa là một loại năng lực huyền diệu như vậy đó.
Theo như những miêu tả của Wendy viết trong quyển sổ thì ma hóa có thể khiến cho ma lực bám vào các sinh vật đã chết để tạo thành một vòng tuần hoàn, từ đó làm giảm tốc độ suy kiệt và khiến nó trở nên giống như có một sự sống mới vậy.
Roland tạm thời giữ lại không suy xét cái lời bình luận này bởi hắn biết rằng sinh vật đã chết trong lời của phù thủy không thể có ma lực được, tuy nhiên đây cũng chỉ mới là một ý kiến theo tập quán mà thôi. Cho dù trong hầu hết các trường hợp thì điều này luôn luôn đúng nhưng cũng có một số trường hợp ngoại lệ, đó chính là viên đá thần phạt.
Những thử nghiệm mà Isabella và Akesha cùng làm đã cho thấy viên đá thần quả thật là có ma lực hoặc có thể nói rằng.... nó có năng lực hút ma lực mà đây vốn dĩ là đặc tính riêng của người thức tỉnh. Sau khi Isabella mài nhẵn viên đá thần thì trên bề mặt của nó có thể quan sát thấy những tàn tích nhỏ xíu của ma lực còn sót lại, nhưng chỉ có thể duy trì được trong vài giây mà thôi. Trong cả quá trình trên hoàn toàn không có một ai khác truyền ma lực vào cho nó, vậy nên những lượng ma lực còn sót lại đó nhất định thuộc về chính viên đá thần.
Nói cách khác, tuy rằng viên đá thần phạt không giống như những phỏng đoán mà hắn đưa ra trước đây rằng nó có một lượng ma lực nồng độ cao có thế làm cho những năng lực khác mất đi hiệu lực mà nó chỉ chứa một lượng ma lực vô cùng nhỏ mà thôi. Còn về việc tại sao nó có thể chặn đứng hiệu quả năng lực thì vẫn còn cần tiếp tục nghiên cứu sâu hơn nữa. Nhưng ít nhất bây giờ Roland có thể chắc chắn một điều rằng “ma lực đẩy lùi sinh vật đã chết” kia là không hoàn toàn chính xác.
Suy xét về việc viên đá thần được Isabella cải tạo đã nhanh chóng bị biến thành một viên đá thường, Akesha đã mạnh dạn đưa ra một suy đoán rằng những ma lực trên viên đá thần phạt vẫn không ngừng mất đi nhưng nó vẫn có thể không ngừng hấp thụ ma lực mới như một sinh thể sống vậy. Điều này khiến viên đá thần phạt trở thành một vòng tuần hoàn như những hạt cát bên bờ biển vậy, ban ngày nó hấp thụ nhiệt độ của ánh mặt trời rồi trở lên nóng lên đến ban đêm thì lại giải phóng nhiệt lượng đó đi. Nếu không như vậy thì không có cách nào giải thích được hiện tượng rõ ràng năng lực của Isabella vẫn chưa tiếp cận đến cấu trúc của viên đá mà lại đã thay đổi hoàn toàn tính chất của nó.
Nàng cho rằng viên đá thần đã bị Isabella “giết chết”.
Câu nói của Wendy hiển nhiên là đã tuân theo kết luận của Isabella rồi.
Roland không để ý đến việc này, hắn luôn cảm thấy cái mạch khoáng đá thần này là một sinh vật đã chết, có thể phun ra một thứ ma lực gì đó hoàn toàn không liên quan gì đến sự sống còn của nó. Còn về nguyên nhân tại sao không thể biết được nguyên lý của nó là do sự hiểu biết của loài người vẫn còn hạn hẹp, cũng giống như việc trước khi phát minh ra kính hiển vi thì loài người hoàn toàn không biết gì về thế giới vi mô vậy.
Vì vậy trong mắt hắn, ma hóa cũng giống như “đá thần hóa” mà thôi.
Đương nhiên, bất luận chân tướng là gì thì hiệu quả của loại năng lực này đều không thể hoài nghi được. Những thí nghiệm đã cho thấy nó có thể có tác dụng đối với ma thạch, phù ấn và các vật phẩm phụ ma,… nó khiến cho ma lực tự động truyền vào các đồ vật đó. Điều này cũng có nghĩa là nó có thể trở thành một vòng tuần hoàn.
Lấy ví dụ như thanh đồng “Dawn số một” được đổ đầy ma lực thì có thể phát điện liên tục trong năm ngày. Khi mà Mystery Moon nắm giữ Broken Sword, thời gian có thể kéo dài thêm đến gần nửa tháng. Nhưng cho dù thế nào đi chăng nữa thì ma lực được phó thác trong đó vẫn sẽ luôn mất đi, đồng thời vĩnh viễn không dừng lại bên trên vật thể phụ ma.
Điều này có nghĩa là cho dù trình độ ma lực của Mystery Moon có đuổi kịp với Anna đi chăng nữa thì chỉ có thể gấp vài lần năng lực của các Dawn số một khi vận hành cùng lúc mà thôi. Chưa kể đến việc sử dụng nó trên quy mô lớn, hiện tại nó còn không đáp ứng đủ nhu cầu chiếu sáng cho công xương cũng như là vận hành các loại máy móc.
Nhưng viên Dawn số một bị Doris ma hóa qua lại có thể tự động hấp thụ ma lực ở mọi nơi mọi chỗ để bổ sung cho năng lực đã bị tiêu hao, từ đó làm cho hiệu quả chuyển hóa cực từ có tác dụng lâu dài. Mặc dù phải chịu một sự tiêu hao năng lực tương đương nhưng đối với những phụ ma có tác dụng trong một khoảng thời gian ngắn thì sự thăng cấp này cũng đã đủ khiến cho người ta kinh ngạc.
Nó có nghĩa là Mystery Moon sẽ thoát khỏi công việc duy trì bổ sung năng lượng và trở thành một kẻ chế tạo nguồn năng lượng.
Nó cũng có nghĩa là ngoài nhà máy ra, những địa điểm khác đều có thể sử dụng nguồn điện ổn định.
Đồng thời vẫn còn rất nhiều thứ năng lực phụ ma vốn dĩ rất vô ích cũng sẽ được hồi sinh bởi ma hóa.
Thậm chí Akesha và Isabella còn có thể có được một đống những vật mẫu thí nghiệm tương tự như những viên đá thần, điều này rất có ích cho việc nghiên cứu sâu hơn ma lực.
Còn về những khuyết điểm như thời gian phát huy ma hóa vô cùng dài, hiệu xuất lại thấp và vòng tuần hoàn ma lực bị đá thần làm gián đoạn,... đều chẳng đáng để so sánh với năng lực của nó.
Vì vậy dù thế nào đi chăng nữa thì Roland đều muốn giữ nó lại giống như cách mà hắn đã làm với các vị phù thủy vậy.
Sau nhiều hồi suy nghĩ thì hắn cũng chỉ còn cách thử tấn công bằng việc phát huy công dụng của câu nói mật ngọt chết ruồi thôi.
Dù sao thì hắn cũng chưa từng thấy có kẻ nào mạnh hơn mình về khả năng dụ dỗ lôi cuốn người khác cả.
Vị phù thủy cuối cùng mang số tám mươi chín có tên là Thin Wrist quả đúng như tên gọi của mình.
Nàng vốn là một con gái của thợ kim hoàn nên từ nhỏ đã am hiểu điêu khắc. Nàng không chỉ có cổ tay mảnh nhỏ mà còn vô cùng khéo léo nữa, nàng có thể điêu khắc những hoa văn vô cùng tinh tế trên chiếc nhẫn nhỏ. Sau khi thức tỉnh, cái năng lực thiên phú này còn có những tiến bộ vượt bậc, không những tốc độ tăng lên đáng kể mà còn có thể điêu khắc trên mọi chất liệu tùy ý.
Thoạt nhìn, năng lực blackfire của Anna cũng có thể làm được điều này nhưng nàng vẫn là thiên tài đã thăng cấp hai lần, đến cả những phù thủy cao giai hàng đầu trong Hội Liên Hợp cũng không thể sánh bằng nàng ấy được.
Điều mà Roland xem trọng ở Thin Wrist đó là nàng ta có thể san sẻ một phần khối lượng công việc với Anna, hơn nữa ngành chế tạo tinh vi chưa bao giờ có đủ nhân lực cả. Trên đảo Trầm Thụy, nàng có thể chỉ là một nghệ nhân hàng đầu chuyên đi đánh bóng những trang sức tinh xảo cho giới quý tộc, nhưng một khi đã đến Neverwinter nàng có thể thúc đẩy sự phát triển của thời đại như những phù thủy khác.