Bỗng nhiên, một chuỗi tiếng hét thật dài khiến tất cả ma quỷ câm miệng lại, mà Red Mist dưới đáy hố bắt đầu dũng động càng nhanh, mặt hồ vốn như kết tinh sôi trào như dung nham.
Roland thấy được, theo tiếng hét rú dài, hai ma quỷ đi ra từ đám đông, bước lên trên cầu đá nhỏ dài kia.
Chúng nó một con thuộc loại Mad Demons, một con khác lại hơi giống Lord of Hell trong miệng Akesha.
Con Mad Demons đã đủ lực lưỡng rồi, nó cường tráng hơn bất kỳ con Mad Demons nào hắn từng gặp, nhưng ở trước mặt Lord of Hell nó lại có vẻ chẳng đủ nhìn.
Cả hai đều không mặc áo giáp, dọc theo đường đi hai con có xô đẩy nhau qua lại, nhìn bầu không khí cũng không hòa hợp.
Mà ma quỷ xung quanh không chỉ không có biểu hiện kinh ngạc, mà lại còn có vẻ vô cùng kích động.
Đây là muốn làm gì? Quyết đấu à?
Roland lập tức liên tưởng đến hoạt động tiêu biểu của những chủng tộc dã man này -- lấy chiến đấu một chọi một để làm nổi bật lên sự mạnh mẽ dũng cảm, không có một bên nào ngã xuống trước thì tuyệt đối không bỏ qua, mà ai sống tới cuối cùng, thì càng là anh hùng của cả tộc.
Cũng không phải hắn kì thị chủng tộc, chỉ là phương pháp chiến đấu tự làm hao tổn căn cơ như vậy thoạt nhìn rất đặc sắc kích thích, nhưng thời gian dài kiểu gì cũng chơi chết bản thân. Vì vậy trận giác đấu thịnh hành một thời trên Trái Đất cũng chỉ tiến hành giữa nô lệ và dã thú. Nói cách khác, ai chết cũng không đau lòng.
Đương nhiên, mông ngồi bên nhân loại nên đương nhiên là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, Roland lợi dụng tính tiện lợi của thị giác u linh, xuyên thẳng qua tầng tầng ma quỷ, theo chúng nó đi lên cầu đá.
Sau khi tiến vào đảo trên không hắn mới phát hiện ra, trên bình đài không lớn hơn quảng trường thành Neverwinter bao nhiêu đã có người tới trước.
Khi Roland thấy rõ đối phương, hắn không khỏi trừng to mắt.
Không ngờ lại là một ma quỷ phái nữ!
Không, hắn cũng không thể xác định đối phương là phái nữ trên mặt chữ, thế nhưng nhìn từ bên ngoài, nó quả thực sở hữu rất nhiều đặc điểm của phái nữ nhân loại.
Hơn nữa diện mạo còn khá tốt, thuộc kiểu đặt ở đời sau cũng có thể gây sốt một phen --
Từ đã, cái này căn bản không khoa học!
Trong lòng hắn lập tức vang lên chuông cảnh báo.
Vì sao một dị tộc hoàn toàn không liên quan tới nhân loại, lại có thể sinh ra một cá thể tiếp cận như vậy? Đi thẳng đứng thẳng thì còn bỏ qua được, đối với những kẻ săn thú, một tầm nhìn cao hơn quả thật có thể mang lại nhiều ưu thế sinh tồn hơn, có thể tính là một điểm khá thông dụng trên con đường tiến hóa, nhưng ngay cả dáng dấp cũng tương tự như vậy, thì thật sự có hơi quá đáng.
Cũng may ma quỷ nữ kia vẫn giữ lại một ít đặc điểm rõ ràng của ngoại tộc, ví dụ như da xanh đen, sừng cao cao, xương trải rộng đầu vai và cánh tay, cùng với con mắt thứ ba dựng thẳng trên trán vân vân, ngoại trừ người xuyên việt có từng trải uyên bác như hắn ra, những người khác chắc chắn sẽ không sinh ra chút hứng thú nào với “quái vật” như vậy.
Hai ma quỷ cũng không lập tức đấu võ ngay, mà là cúi người xuống, thi lễ với phái nữ mặt áo trắng, rồi từng người mới lùi lại đến bên sân, đứng nghiêm mặt hướng về hồ Red Mist.
Ma quỷ nữ cũng chậm rãi đi tới bên đảo, cao giọng ngâm xướng gì đó
Mặt hồ sôi trào kịch liệt hơn, giống như có thứ sắp vọt ra.
Roland ý thức được, sợ rằng đây không chỉ là một hồi quyết đấu đơn giản, hoặc có lẽ là, chúng nó không muốn khiêu chiến nhau…
Vừa có suy nghĩ như vậy, đã có hai cái xúc tu cường tráng lao ra khỏi Red Mist, quật về phía Mad Demons và Lord of Hell -- nếu như cú này đánh trúng mục tiêu, không nói đập thành bánh thịt, ít nhất tính mạng chắc chắn khó có thể đảm bảo. Mà bọn họ lại không làm ra bất cứ động tác kháng cự nào, ngược lại còn không kịp chờ đợi giương cao hai tay lên.
Theo ma quỷ phái nữ hét lớn một tiếng, xúc tu tựa như rất không tình nguyện ngừng lại trên đỉnh đầu hai người, động đậy một lát, sau đó hộc ra một luồng dịch nhờn, cùng với một viên đá quý trong suốt óng ánh.
Tiếu đó chúng nó không chút do dự lấy tay vạch mở lớp da nơi thịt, dùng sức vỗ đá quý vào trong máu thịt.
Trong nháy mắt, ánh sáng mãnh liệt phụt ra, gần như khiến người ta không thể nào nhìn thẳng!
Trong lòng Roland rùng mình -- chẳng lẽ đó là ma thạch?
Bộ đội chiến đấu của ma quỷ chính là thông qua phương thức như vậy để thu hoạch được năng lực siêu nhiên sao?
Nhưng hắn lại mơ hồ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, Mad Demons là binh sĩ nằm ở tầng dưới chót của kẻ địch, trong một trận đại chiến không có mấy vạn thì cũng có mấy ngàn, nếu ngay cả việc chuyển hóa bọn họ cũng cần phô trương như thế, thì suốt cả ngày tòa thành thị đó cũng chẳng cần làm chuyện gì khác.
Mấy phút sau, ánh sáng dần dần biến mất, quang cảnh hiện ra lại làm hắn thất kinh.
Chỉ thấy Lord of Hell vốn không ai bì nổi co lại thành một đoàn, giống như đang thừa nhận sự thống khổ cực lớn, lỗ khí nơi lưng mở ra toàn bộ, không ngừng phun ra từng đợt sương trắng, cơ thể thế mà lại có xu thế hòa tan.
Mà Mad Demons thì lại tốt hơn rất nhiều, tuy rằng vẻ mặt cực kỳ dữ tợn, vết thương nơi ngực căng lên gân xanh bắt mắt, thế nhưng ít nhất còn đứng được. Mặt khác thân hình của nó rõ ràng co lại không ít, cánh tay và bắp đùi không hề tráng kiện như thùng nước nữa, cũng không biết có phải là di chứng do khảm nạm ma thạch không.
Nhìn hai ma quỷ khác nhau một trời một vực, Roland không khỏi nghĩ tới nghi thức chuyển hóa quân thần phạt.
Lẽ nào chúng nó muốn trở thành chiến sĩ, nhận được ưu ái của ma lực, cũng phải cần trả giá đắt là tính mạng sao?
Nhưng mà ngay sau đó, Lord of Hell phát ra tiếng kêu chói tai, nó rướn nửa người trên lên, lấy tư thế sét đánh không kịp bưng tai đè về phía ma quỷ nữ trong sân.
Roland vốn tưởng rằng sẽ thấy một bãi thịt nát dưới thân đối phương, nhưng ngoại trừ gạch đá vỡ tan ra thì chẳng có gì hết.
Lord of Hell mất đi mục tiêu càng thêm phẫn nộ, đôi mắt đỏ sậm nhìn về phía Mad Demons, sát ý lộ ra rất rõ ràng.
Thì ra là vậy.
Hắn đại khái hiểu được lí do của biến cố này.
Khảm nạm ma thạch thất bại cũng không khiến ma quỷ tử vong, mà chỉ biến chúng nó thành một thứ khác -- ít nhất bộ dạng của Lord of Hell đã thay đổi thành hình thái quái vật gần với loài bò sát, trong hành động chẳng hề có chút lý trí nào. Trước đó nó được coi như là sinh vật có trí tuệ, giờ đã thoái hóa thành dã thú triệt để.
Có điều làm hắn bất ngờ là, Mad Demons không hề có dấu hiệu muốn né tránh, mà là vẻ mặt cuồng nhiệt đánh nhau với bò sát cỡ lớn!
Ma thạch ban cho nó năng lực mới, mà hình thể co lại khiến nó càng thêm nhanh nhạy hơn!
Quái vật bốn chân nhìn như mạnh mẽ lại liên tụi bại lui dưới tấn công của Mad Demons, hơi nước nhiệt độ cao nó phun ra chỉ có thể làm bỏng góc áo của đối phương, nhưng ánh sáng đen đối phương thả ra lại có thể để lại vết thương sâu tới tận xương trên người nó.
Không tới năm phút đồng hồ, chiến đấu đã tới hồi cuối cùng.
Một kích cuối cùng tới từ cú quăng tiêu biểu của Mad Demons -- chỉ thấy nó sống sờ sờ kéo đứt đuôi quái vật, thuần thục lột da thịt, giơ chuỗi xương dài lên thật cao, dùng sức ném chuẩn vào mục tiêu đang hấp hối!
Khớp xương bắn ra như điện quang xuyên thủng đầu Lord of Helll, quái vật bốn chân không còn chút sức sống nào nữa.
Roland xem cuộc chiến ở bên cạnh lại mặt trầm như nước, hắn chú ý tới, cánh tay người thắng trận không hề xuất hiện dấu hiệu khô hiếu.
Sau khi giết chết đồng loại mất đi lý trí, Mad Demons dần dần lại gần thi thể to lớn, giật ma thạch xuống, nuốt toàn bộ máu thịt của đối phương vào bụng.
Thính phòng lập tức bột phát ra một tràng tiếng hét toáng!
Cả nữ ma quỷ không biết trở lại sân từ lúc nào cũng nhướng mày, thấy hơi bất ngờ.
Mad Demons lại có vẻ mặt thống khổ, từ trong mũi và trong tai toát ra hơi nước… nhưng Roland thấy rõ ràng, trong sự giày vò khó có thể diễn tả bằng lời ấy, đối phương lại từ từ cong môi, có vẻ như cầu còn không được.
Lần biến hóa này rất dài, khoảng chừng nửa tiếng sau, nó mới từ từ bình tĩnh lại. Xé bỏ làn da bỏng cháy, khuôn mặt Mad Demons biến đổi hoàn toàn khác với lúc trước.
Roland không nhịn được hít vào một hơi lạnh.
Đó không thể nghi ngờ là một khuôn mặt gần với nhân loại!
Nhìn thấy cảnh này, đám ma quỷ đối diện đảo biệt lập nhao nhao hô to.
“Charita!”
Không biết người nào mở đầu trước, rất nhanh, từ ngữ không rõ nghĩa này đã vang vọng khắp hồ Red Mist!
“Charita!”
“Charita!”
“Chairta!”
Lòng Roland chìm xuống đáy bể.
Trong đầu hắn không tự chủ được hiện ra lời đồn đãi mà Pasha từng đề cập.
“Đồn rằng trước khi trận chiến Thần Ý đầu tiên còn chưa mở ra… không, phải nói là thời điểm sớm hơn đó, đã có người tiếp xúc với ma quỷ.”
“Khi đó chúng nó không khác gì dã thú, là một nhân loại đã truyền dạy tri thức cho chúng nó.”
“Mà đó… cũng là nguyên nhân sau này ma quỷ cấp cao lại co xu hướng đổi thành hình người.”