Pháo cứ điểm VI chính là tổ pháo được Vannah tuần tra trước cuộc tấn công, do nằm gần rìa mặt trận nên hầu như nó không bị tấn công trừ hai đợt ném giáo, vẫn tốt hơn những hỏa pháo bị Khủng Thú đâm ngã lăn lộn, chỉ cần bổ sung nhân công là có thể hoạt động trở lại.
Chưa đầy một phút sau khi nhận được thông số, pháo cứ điểm đã phun ra ngọn lửa dữ dội về phía mục tiêu!
Khoảng cách hai kilômét khiến đường vòng cung của đạn pháo nén xuống cực kỳ thấp, bất kể binh lính nhân loại hay ma quỷ trên chiến trường đều nghe thấy âm thanh đặc thù do tiếng rít của đầu đạn tạo ra—
Chỉ có sự khác biệt là ngay sau đó nghênh đón một tiếng nổ vang rung trời chuyển đất!
Vua chiến tranh khiến lòng người khiếp đảm đã trở lại vùng đất của nó một lần nữa!
Độ chính xác của hỏa pháo cỡ lớn trong khoảng cách này không còn mơ hồ bất định nữa, quả lựu đạn bắn ra đầu tiên rơi chính xác xuống chân một con quái bò sát - vụ nổ dữ dội trực tiếp bật tung nửa người của nó, lớp xác ngoài bung ra lại biến mất không dấu vết khiến máu thịt bên trong nó hoàn toàn lộ ra ngoài.
Dính líu đến việc xử lý này còn có một nhóm Mad Demons đang canh gác cạnh những con quái bò sát.
Xét từ tư thế của chúng, rõ ràng là đang đề phòng đòn tập kích bất ngờ của phù thủy, nhưng dưới sức ép của pháo cối, chúng buộc phải cuộn mình bên cạnh “con nhện lớn”" đang nằm sấp, hy vọng có thể dựa vào các chân bên ngoài của tảng đá để chặn mảnh đạn bay tung tóe.
Tuy nhiên, trước sự chênh lệch về đường kính, động thái này không còn ý nghĩa, năng lượng tạo ra từ vụ nổ dễ dàng truyền sang chúng qua những con quái bò sát.
Sóng xung kích phá tan nội tạng và xương cốt của Mad Demons trong nháy mắt, khiến cơ thể tưởng như ổn định của chúng gợn lên như sóng nước, đến khi bụi bặm rơi xuống thì chỉ còn lại xác chết rải rác khắp nơi.
-Bắn trúng rồi!
Sylvia không khỏi vung nắm đấm:
-Mục tiêu tiếp theo là… 12 độ 6 phút, cách 2480 mét!
-Không thành vấn đề, người hỗ trợ sẽ sớm có mặt!
Cùng lúc đó, lũ ma quỷ đang chịu đựng pháo cối bắn phá, cuối cùng cũng tiến vào khu vực một km phía trước mặt trận.
Ngay tại lúc mọi người nghĩ rằng cuộc chiến sắp đến hồi quyết định thắng bại thì cuộc tấn công của kẻ địch đột ngột kết thúc.
Toàn bộ quá trình chỉ kéo dài chưa đầy mười phút.
Mad Demons đang lao tới phía trước đã từng tiếp cận dốc Northbound trong vòng 500 mét, tức là trước hàng rào thép gai đầu tiên.
Nhưng chỉ được đến thế.
Không có sự đe dọa của Khủng Thú, tất cả các đội súng máy trên tiền tuyến, bao gồm cả súng máy phòng không, đều nhắm nòng súng vào kẻ địch đang ùn ùn kéo đến.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ chiến trường gần như có thể được mô tả là sôi sục.
Hỏa lực của Đệ Nhất Quân sở hữu không thể so sánh được với Coldwind Ridge, khi đó số lượng súng máy hạng nặng có hạn đều được đặt cẩn thận trong boong-ke và chỉ được phép sử dụng để chống lại những mục tiêu có sức đe dọa lớn nhất. Giờ đây cuối cùng cũng có thể thoải mái nghiêng mình đạn vào bất kỳ kẻ thù nào bước vào tầm bắn - ngay cả khi “hoang phí” như vậy chỉ có thể kiên trì trong một trận chiến.
Mà khu vực trong 500 mét trở thành bãi săn bắn của đội bắn súng chính xác ở chiến hào đầu tiên.
Đối với ma quỷ, những chướng ngại vật như dây thép gai thường không được chúng đếm xỉa đến chút nào, cơ thể cường tráng của chúng đủ để nhảy qua hoặc nhổ luôn cả cọc gỗ.
Nhưng dưới con mắt của những tay súng bắn tỉa, làm như vậy không khác gì tự sát.
Khi ma quỷ phát hiện ra rằng dù thế nào đi nữa thì cũng không thể đến gần khoảng cách ngọn giáo, rốt cuộc sự sụp đổ đã không thể kiểm soát được nữa - nó không liên quan gì đến kỷ luật và sĩ khí, mà giống như sự tuyệt vọng trong trực giác của dã thú.
Sau khi bỏ lại gần nghìn xác chết trước tuyến phòng thủ, chúng quay đầu rút lui như thủy triều, mà trong quá trình này, súng máy vẫn liên tục bắn cho đến khi các nòng súng bị nướng đến đỏ bừng.
So với cuộc chiến khốc liệt ở hậu phương mặt trận, tiền tuyến có vẻ yên bình hơn một chút.
Cuối cùng thì Sylvia cũng cảm thấy nhẹ nhõm, e rằng chỉ có nàng mới biết “quyết đấu Vương Bài” cách đó hai kilômét nguy hiểm như thế nào. Vòng xoáy ma lực của hai Khủng Thủ bò sát đã được lấp đầy, ngay khi nó sắp được kích hoạt, khẩu pháo pháo cứ điểm II được sửa đổi đã kịp thời bù đắp cho trận này.
Nếu chậm hơn một hai giây, cột đá nhất định sẽ gây sát thương lớn cho Đệ Nhất Quân trong việc giao chiến.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, trận chiến này là loài người thắng cuộc - sau bốn trăm năm vắng lặng thì lại một lần nữa bước vào vùng đất bị lãng quên này, cuối cùng loài người cũng đòi lại được đoạn đường này từ tay bọn ma quỷ.
…
Chờ đến khi Roland nhận được báo cáo chi tiết từ tiền tuyến đã là chuyện của bốn ngày sau.
Do kết quả trận chiến quá nhiều, Đệ Nhất Quân tiêu tốn rất nhiều sức lực để thu dọn chiến trường - theo kinh nghiệm của Taquila, việc đầu tiên cần làm là đốt xác ma quỷ và lấy đi toàn bộ ma thạch.
Đặc biệt là nếu không thể lấy đi ma thạch trong cơ thể kẻ địch thì đó không thể coi là một thắng lợi hoàn toàn. Nếu bị đối phương thu về, nó sẽ sớm xuất hiện trên một con ma quỷ mới.
Kết quả thống kê cuối cùng cũng khá đáng kinh ngạc, gần hơn sáu ngàn con ma quỷ đã chết trong cuộc phục kích lần này và con số này đã vượt quá tổng số người tham chiến của Đệ Nhất Quân.
Mà chưa đến một nửa trong số chúng bị giết trực tiếp bởi hỏa pháo và súng máy - hầu hết những con ma quỷ chết bởi lớp Red Mist cắt đứt và chúng nằm rải rác trên đường khi chúng đến.
Không phải đối thủ chuẩn bị không tốt, trong khi kiểm kê sau chiến tranh, Đệ Nhất Quân tìm được hơn chục con thú công thành đều được cải trang thành công cụ vận chuyển, còn không thì chính là các phế phẩm đã bị nổ tung thành linh kiện. Nếu loài người bị vây trong tình cảnh bất lợi, họ có thể từ từ bổ sung các hộp sương mù, nhưng tan tành thế này khiến tất cả đều trở nên vô ích. Chỉ dựa vào Red Mist mang theo bên mình, đó sẽ là một con đường cùng không thể đi để rút lui từ trạm gác phía trước đến tàn tích của Taquila.
-Nếu ta nhớ không lầm, những phù thủy thú công thành đó cũng có thể sử dụng, đúng không?
Roland nói với Ấn Phù Lắng Nghe.
-Ngài nói đúng, cốt lõi của thứ này là ma thạch, chỉ cần huấn luyện một chút là được.
Người trả lời chuyển từ Iron Axe thành Zoe:
-Mặc dù tốc độ di chuyển chậm, nhưng có thể gánh theo rất nhiều thứ. Hội Liên Hợp sử dụng nó thay cho la và ngựa để vận chuyển đường dài.
Giao chúng cho bộ xây dựng nghe có vẻ không tệ, Roland nghĩ thầm rằng đội xây dựng vừa lúc thiếu một nhóm phương tiện vận chuyển, hơn nữa tốc độ chậm lại là một lợi thế trong thành thị.
Thật đáng tiếc đám ma thạch được thu giữ nhiều nhất lại không hữu dụng lắm - nó cần được kết hợp với thể sinh mệnh ma lực mới có thể phát huy hết tác dụng của nó, còn với ma thạch chuyên dụng của tộc ma quỷ thì thường sẽ phải tập hợp rồi mang ra sau tiêu hủy.
-Đúng rồi, làm thế nào mà kẻ địch thoát khỏi sự tra xét của Sylvia?
-Vấn đề này để ta trả lời cho.
Akesha hắng giọng.
-Sau khi trận chiến kết thúc, chúng ta đã tiến hành tìm kiếm toàn diện trạm canh gác và tìm thấy một con đường dưới nền đất - nó nối với một hang động cách đó hai kilômét. Và ở đó, chúng ta tìm thấy một doanh trại ngầm được xây dựng bởi ma quỷ. Bên trong không chỉ có tháp lưu trữ sương mù mà còn lập một cột đá thần phạt. Quy mô tổng thể lớn hơn một chút so với tiền đồn được dùng làm mồi nhử. Trên thực tế, đó chính là căn cứ thực sự của ma quỷ.
Roland không khỏi cau mày:
-Có thể che phủ được đá thần phạt của một doanh trại?
-Đúng vậy.
Akesha chậm rãi nói:
-Đường kính gần năm mét, chiều cao khoảng mười mét và bề mặt nhẵn bóng, giống như một gờ băng bị cắt bởi một lưỡi dao sắc bén - chuyện như vậy chưa từng có trong thời đại Hội Liên Hợp. Nếu không phải tận mắt chứng kiến, e rằng ta sẽ không tin.