Đương nhiên là chưa bao giờ nghe, nếu như bốn trăm năm trước mà ma quỷ đã có năng lực như thế thì đừng nói đế quốc phù thủy đã từng chống đỡ được mười năm, chỉ sợ trong vòng một hai năm đã bị ma quỷ tiêu diệt sạch rồi.
Dù sao nếu như chỉ dựa vào số lượng người siêu phàm hiện còn rất ít kia thì vốn không cách nào chống lại với kẻ địch cuồn cuộn không dứt, một khi mỗi một trạm tiền đồn đều một viên đá thần phạt thì phù thủy chỉ có nước ngồi chờ chết mà thôi.
Roland tự nhiên rõ ràng muốn gọt ra một cột đá thần phạt khó đến cỡ nào, đặc tính của thần thạch chính là càng hoàn chỉnh càng chắc chắn, cho dù cự thạch nguyên sinh ở tầng dưới đáy mỏ North Slope dùng súng bắn ở khoảng cách gần cũng chỉ có thể lưu lại một vài điểm trắng mà thôi, phương pháp khai thác nó duy nhất chính là dùng máu ma lực xâm thực từng chút một rồi sau đó tiến hành cắt mài, bởi vậy thần thạch có thể tích trọng đại đều có giá trị xa xỉ.
Nhưng mà cho dù đá trấn điện đặt ở trong đại giáo đường Hermes cũng chưa lớn đến mức độ này – theo miêu tả của phù thủy băng thì ma quỷ đã trực tiếp dùng vũ khí sắc bén nào đó cắt đứt một đoạn nguyên thạch, nếu không phải do đối phương nắm giữ được kỹ thuật gia công không thể nào tưởng tượng được thì chính là do nhận thức về ma lực đã càng sâu hơn một tầng.
Mà cho dù là phương án nào thì nó đều không phải là tin tức tốt gì cho nhân loại cả.
- Tính toán theo thời gian ma quỷ xuất hiện vũ khí mới, trong thời gian bốn trăm năm này chúng nó không hề rảnh rỗi đâu nha…
Roland gõ gõ mặt bàn nói:
- Chỉ sợ trận chiến Thần Ý lần thứ ba này sẽ càng khó khăn hơn dự đoán.
Lo lắng ban đầu đã ứng nghiệm rồi, ma quỷ của hiện giờ không chỉ càng giả dối hơn khi chúng ở thời đại Hội Liên Hợp, kể cả mảng kỹ thuật cũng có tiến bộ mang tính nhảy vọt. Thể sinh mạng hỗn hợp giống như quái vật bò sát đó quả thật chính là vũ khí sắc bén chuyên dụng để đối phó với phù thủy phổ thông, tầm bắn hai cây số đủ để khiến cho chúng nó phát động tiến công dưới tình huống đối thủ không hề đề phòng, đợi đến khi quân đội phù thủy phản ứng kịp thì cơ bản đã không kịp sử dụng năng lực nữa rồi.
Mặc dù người quan sát có được năng lực giống như Sylvia, chỉ cần kẻ địch tiến hành tấn công toàn diện, phù thủy với năng lực phòng ngự bị hạn chế trong vòng năm mét có thể bảo vệ được bao nhiêu đồng bọn chứ?
- Cho dù không muốn thừa nhận, nhưng tốc độ tiến hóa của ma quỷ quả thật đã vượt qua chúng ta rồi.
Zoe mở miệng nói:
- Nếu đây là một trận chiến tranh thuộc về thời đại Hội Liên Hợp, chỉ sợ chúng ta đã thất bại thảm hại.
Roland tự nhiên có thể tưởng tượng ra được, bị bao vây hai mặt, đường lui bị chặt đứt, trên trời có ma quỷ cấp cao đốc thúc, trên mặt đất có cuồng ma số lượng vượt xa phù thủy, cộng thêm có đầy đủ ma quỷ kiểu mới có năng lực sát thương trên phạm vi lớn, đoán chừng chỉ có rất ít phù thủy có thể còn sống chạy ra được khỏi vòng mai phục.
Vấn đề hiện giờ là năm con quái vật bò sát này rốt cuộc chỉ là mấy lá bài chủ chốt mà ma quỷ có hay chỉ là một phần nhỏ trong đại quân đi tiền trạm trước mà thôi? Trừ bỏ loại dị chủng giống như quái vật bò sát này ra, ma quỷ còn phát triển ra vũ khí chiến tranh nào khác hay không? Chúng nó sẽ có dáng vẻ như thế nào, nên đối phó ra làm sao?
Đây đều là những tin tức tình báo mà trước mắt thành Neverwinter cần cấp bách biết rõ được.
Báo cáo xong thành quả chiến đấu, tiếp theo là tình huống thương vong của Đệ Nhất Quân.
Về nội dung bộ phận này, sau khi chiến đấu kết thúc thì Roland đã biết được đại khái rồi, công tác thống kê kỹ càng sau bốn ngày không có sai số quá nhiều, không hề nghi ngờ đây đều là công lao của hai người Nanawa và Lily.
Toàn quân có tổng cộng hơn một trăm chín mươi người bị thương, bảy mươi lăm người bỏ mình, phần lớn người chết trong đó là do quái vật bò sát gây nên – kim đá từ trên chiến hào bắn vào khiến binh lính không thể tránh đi được, thêm với sau khi xuyên qua thân thể con người sẽ cắm vào trong đất bùn, tương đương với khóa người ta lại ở trong chiến hào. Khi người bị thương được đưa vào trong nơi cứu hộ, tiểu đội cấp cứu không thể không rút kim đá dài hơn một thước ra trước, kết quả gây nên đổ nhiều máu. Nhiều bộ phận quan trọng bị thương, thêm với phương pháp cứu viện không chính xác dẫn đến rất nhiều người đã dừng hô hấp chỉ trong mấy phút đồng hồ.
Roland đương nhiên sẽ không trách cứ nhân viên cứu hộ - trên thực tế, lần đầu tiên tiểu đội cấp cứu ra trận đã tranh thủ được lượng lớn thời gian cho binh lính bị thương. Huống chi ma lực của Nanawa nhất định không cách nào đồng thời cứu chữa cho nhiều người bị thương như vậy, bởi vì thế chỉ có thể lựa chọn phương pháp sản xuất dây chuyền, theo thứ tự bắt đầu làm lành vết thương trí mạng trước, sau đó xử lý khẩn cấp những vết thương nhỏ sẽ càng quan trọng hơn.
Sau này theo quy mô chiến tranh không ngừng mở rộng ra, số người bị thương mà Nanawa có thể chăm sóc được sẽ càng ngày càng ít hơn, Đệ Nhất Quân vẫn phải dựa vào lực lượng của chính mình để giải quyết vấn đề cứu chữa.
- Mang tro cốt của những binh lính hy sinh về đây đi.
Hắn trầm giọng nói:
- Greyfort sẽ không quên bọn họ.
- Vâng, bệ hạ!
Iron Axe cũng nghiêm nghị trả lời.
- Như vậy… sau hành động của Đệ Nhất Quân, ngươi có kế hoạch gì không?
Trân châu của Bắc địa hỏi:
- Tổn thất của kẻ địch hiển nhiên đã vượt qua mong đợi của chúng nó, theo quan sát của tiểu thư Lightning, Khủng Thú tuần tra gần di tích Taquila đã thưa thớt đi nhiều, nàng phải đến gần trong phạm vi một trăm kilomet mới bị ma quỷ chặn lại. Mặt khác tiểu thư Sylvia cũng xác nhận điểm này – trừ bỏ vài quái vật khung sắt giống như tòa tháp cao kia ra, ma lực xán lạn còn lại có số lượng chưa đến một ngàn. Nói cách khác, trước mắt điểm dừng chân trên bình nguyên màu mỡ của chúng nó đã rơi vào hư không.
Roland trầm ngâm thật lâu, sau đó mới ra quyết định nói:
- Đợi đến sau khi người bị thương lành lại rồi nhổ trại quay về thành Neverwinter đi.
- Ngươi lo lắng đội tiếp viện không theo kịp sao?
- Nếu chúng ta không thể chiếm cứ được di tích, tiếp tục Bắc tiến sẽ không có ý nghĩa gì cả.
Hắn uống một ngụm trà:
- Thêm với… mùa đông sắp đến rồi.
Tuy rằng trăng máu không lấy mùa làm chuẩn, nhưng tuyết lớn vĩnh viễn không ngừng nghỉ và âm u che khuất mặt trời mới là trời đông giá rét chân chính đối với người ở xung quanh man hoang.
Khi đó Đệ Nhất Quân không chỉ phải đối mặt với hoàn cảnh khí hậu vô cùng ác liệt, còn phải đề phòng tà thú có mặt ở mọi chỗ. Tác chiến ngoại cảnh xa xôi như thế, thành Neverwinter không có cách nào cam đoan sẽ cung cấp được đồ ăn và vật tư chống lạnh, cũng rất khó cung cấp đầy đủ đạn dược để quân đội tiến hành một trận chiến tranh nhiều mặt.
Bởi vậy ở lại vùng đất man hoang qua mùa đông là một chuyện mang tính phiêu lưu rất lớn.
Đợi đến khi tuyết lớn rơi xuống, lúc đó muốn rút lui đã không còn dễ dàng nữa.
- Ta hiểu rồi.
Edith đáp:
- Bộ tham mưu sẽ phối hợp với tổng chỉ huy đại nhân đặt ra một phương án rút lui.
- Tất cả lấy ổn thỏa làm trọng.
Khi Roland đang chuẩn bị kết thúc “Hội nghị từ xa” này, Akesha đột nhiên chen giọng vào.
- Bệ hạ, còn có một chuyện ngươi cần biết.
- Hả? Ngươi nói đi.
- Là như thế này, ma quỷ cấp cao bị phù thủy thần phạt đánh bại kia trước mắt vẫn còn sống…
Nghe xong lời nói của Akesha, Roland không khỏi ngây ngẩn cả người.
- Kêu Carmela nối tiếp tâm linh của ma quỷ, chuyện này có được không?
Không chỉ có ý thức, trên một ý nghĩa nào đó mà nó thậm chí là cùng chung cảm giác, hợp làm một thể. Nói cách khác, trong cộng minh tâm linh người chịu thuật có thể trải nghiệm được tư vị khi làm một ma quỷ, đây chẳng phải là chuyện mới mẻ thú vị gì – kinh nghiệm khi phù thủy Taquila nhập vào vật dẫn đã có thể nói lên được vấn đề: Tin tức cảm quan không thuộc về nhân loại sẽ khiến suy nghĩ của bản thân sinh ra hỗn loạn, sau khi quen thuộc rồi thì không cách nào trở lại trạng thái phổ thông được nữa, càng đừng nói đến hai tâm tinh hoàn toàn khác biệt đụng vào nhau sẽ tạo thành ảnh hưởng gì.
Điều này khiến cho hắn không khỏi nghĩ đến từ “ô nhiễm tinh thần”.
- Nguy hiểm rất lớn, cho nên ta và Zoe đã trao đổi nhiều lần, nghĩ đến một phương pháp có khả năng khá cao.