Sau khi Zoe từ biệt bệ hạ rồi dẫn phù thủy thần phạt xuất chinh trở về Biên Thùy Thành thứ ba.
Bố trí ổn thỏa xong cho ma quỷ cấp cao từ đầu đến cuối vẫn còn treo một hơi, nàng đã được Elsie mang vào trong một mật thất ở sâu trong lòng đất, cùng chờ đợi ở trong đó còn có Pasha và Celine.
Hiển nhiên các nàng còn có chuyện đáng để chú ý hơn cả chuyện bắt được cơ thể sống của ma quỷ.
- Ngươi cảm thấy như thế nào?
Đóng cửa đá nặng nề lại, Elsie khẩn trương hạ xuống trước mặt nàng:
- Chúng ta có thể thắng không?
Elsie tức giận dùng xúc tu đâm lên trên trán nàng:
- Ngươi biết rõ ta đang hỏi vấn đề gì, đừng trêu đùa ta như vậy nữa đi.
Làm người siêu phàm còn sót lại của Taquila, quan hệ của nàng với phù thủy cao giai chắc chắn còn thân cận hơn những người khác một chút.
Cho dù sau khi Hội Liên Hợp bị tiêu diệt, phù thủy cổ may mắn còn tồn tại lại bắt đầu tuân theo nguyên tắc “Mỗi một phù thủy đều quan trọng ngang nhau”, nhưng giai cấp trong quá khứ vẫn sẽ lưu lại hoặc ảnh hưởng đến ít nhiều.
- Một khi nàng đã thoải mái như vậy, ta cảm thấy sẽ nhận được một đáp án tốt.
Pasha khẽ cười nói.
- Trên thực tế… ta cũng không thể xác định.
Thấy Pasha mở miệng, Zoe cũng nghiêm túc rất nhiều:
- Chỉ sợ ma quỷ hiện giờ đã có khác biệt rất lớn với kẻ địch vào bốn trăm năm trước rồi, không chỉ riêng ở trên vận dụng ma lực, kể cả chủng loại đều xuất hiện phân hóa mới.
Sau đó nàng thuật lại trọn vẹn chi tiết từ đầu đến cuối quá trình chiến đấu:
- Có thể nói… Ý tưởng của Aquarius đại nhân không sai, nhưng nếu như làm theo kế hoạch của nàng, nhân loại nhất định sẽ thất bại.
Trong chiến đấu thực tế đã chứng minh được, phù thủy thần phạt thật sự là vũ khí sắc bén để khắc chế ma quỷ cấp cao, nhưng chỉ dựa riêng vào mỗi điểm này thôi lại rất khó chính diện chống lại kẻ địch trên chiến trường, thân thể cấm ma pháp cường đại không phải sẽ không bị thương, ở trước mặt cỗ máy chiến tranh mới, ưu thế lớn nhất của phù thủy thần phạt đã không còn tồn tại nữa, một khi chiến trường chính diện không cách nào phá bỏ, như vậy kế hoạch của nữ vương Starfall cũng tương đương với mất đi ý nghĩa.
Sau khi xác nhận được điểm này, Pasha lại như nhẹ nhàng thở ra, giống như buông bỏ xuống được một gánh nặng trầm trọng vậy:
- Cho nên nói, chúng ta không chọn sai, quyết định theo Natalia đại nhân là chính xác. Vậy thật sự quá tốt rồi…
- Đúng thế, vậy thật sự quá tốt…
Celine cũng thấp giọng nói, thậm chí trong giọng nói của nàng còn mơ hồ mang theo chút nghẹn ngào, chuyện này thật sự khiến người đã sống hơn bốn trăm năm không thể nào tin tưởng nổi.
Nhưng mà giờ phút này Zoe lại cảm thấy như chính bản thân được trải nghiệm.
Dưới tình huống phần lớn cấp trên ở trong Hội Liên Hợp đều ủng hộ Aquarius, bởi vì ý niệm của các nàng không giống mà dứt khoát đứng sang bên cạnh nữ vương Sunchaser, đó chính là lúc đế quốc phù thủy nổi lên mưa gió, dùng một trận đánh bất ngờ không chính trực công bằng lắm đã triệt để xé rách nền móng của Hội Liên Hợp.
Cho đến chết Zoe vẫn nhớ được, một đồng đội quân thánh hữu trọng thương trong tay nàng đã tựa vào trong ngực nàng, dùng giọng nói mỏng manh nói “Là các ngươi đã phá hủy tất cả.”
Từ đó về sau, trong lòng nàng giống như bị một tảng đá lớn nặng ngàn cân đè xuống.
Tử vong không có gì đáng sợ cả.
Đáng sợ chính là lưng mang không giải thích được và phỉ nhổ của đồng bọn, tìm kiếm hy vọng mong manh trong bóng đêm.
Nếu như các nàng thất bại, vậy cũng tương đương với bóp chết khả năng duy nhất để phù thủy kéo dài, tội lỗi như vậy vốn không phải chết có thể đủ để triệt tiêu đi được.
Chính bởi vì mang chấp niệm như thế, cho nên mọi người mới vẫn luôn luôn kiên trì chịu đựng lớp vỏ rỗng không hề có chút cảm giác gì.
Hiện giờ kế hoạch của Aquarius đã được chứng minh rằng đó là một phương hướng sai lầm rồi, các nàng tự nhiên cảm nhận được một phần giải thoát đã lâu không gặp, cho dù kết cục cuối cùng là nhân loại bị diệt sạch, nhưng vận mệnh của người sống sót ít nhất sẽ không còn bi ai như thế nữa.
- Cho dù như vậy, Natalia đại nhân chẳng qua chỉ đánh ngang tay với nữ vương Starfall mà thôi.
Elsie xoa nhẹ cái mũi đã sớm không tồn tại:
- Chúng ta vẫn còn chưa thu được thắng lợi cuối cùng, hiện giờ cao hứng không khỏi quá sớm chút đi.
- Yên tâm đi, đã biến thành dáng vẻ này rồi, cho dù khóc cũng không có ai nhìn thấy được đâu.
- Pasha!
Zoe cười lắc đầu:
- Ta còn chưa nói xong đâu… tuy rằng trước mắt vẫn chưa có cách nào để xác định được ai có thể nhận lấy thắng lợi trong trận chiến Thần Ý, nhưng ít nhất ta đã thấy được hy vọng.
Sau câu nói này, ba phù thủy cao giai đều yên tĩnh lại.
Bốn trăm năm tìm kiếm trong bóng tối, hy vọng là thứ theo đuổi cao nhất nhưng không có được, không có ai biết được rằng người được chọn rốt cuộc có tồn tại hay không, nhưng các nàng vẫn phải đi tìm kiếm, mờ mịt không có mục đích này vẫn luôn luôn thường trực trong tâm trí các nàng, sinh mệnh càng dài lâu thì tra tấn lại càng mãnh liệt. Mới đầu mọi người vẫn sẽ còn thảo luận đến năng lực của người được chọn cùng với dự đoán tuổi tác cũng như dáng vẻ của nàng, nhưng đến lúc thật sự mượn được danh nghĩa “Black Money” bắt đầu tìm kiếm người được chọn thì ngược lại không ai dám tùy tiện thảo luận đến đề tài này nữa.
Bởi vì các nàng sợ rằng mình sẽ coi hình tượng mà mình đã hư cấu ra thành mục tiêu để tìm kiếm, nếu như tìm được người phù hợp với hình tượng đó rồi nhưng sau đó lại phát hiện ra rằng đó không phải là người được chọn, không phải ai cũng chịu đựng nổi thất vọng như vậy.
Chính bởi vì thế cho nên hy vọng đã trở thành một thứ xa xỉ.
Mà bây giờ các nàng đã có thể tự do thoải mái mà nói ra từ này rồi.
Ý thức được điểm đó, phù thủy cổ không khỏi rơi vào trong một trận hoài niệm không lời.
Qua một hồi lâu Pasha mới phá vỡ trầm mặc hỏi:
- Như vậy… chúng ta đã có thể hoàn thành được phó thác của Natalia đại nhân rồi đúng không?
- Phó thác sao?
Elsie ngẩn người ra:
- Chờ chút đã… chúng ta vẫn còn chưa tìm được người được chọn chân chính mà!
- Ta không có ý kiến.
Zoe nhún vai nói:
- Trong sách cổ của nền văn minh dưới lòng đất cũng không quy định người nắm giữ chìa khóa có giới tính nam hay nữ mà? Dù sao, chúng nó có khái niệm về giới tính hay không vẫn còn là một ẩn số chưa có lời giải.
Natalia đã từng lưu lại chí nguyện trước khi chết, nếu như có thể tìm được người được chọn thì lúc này mọi người lấy nàng làm chủ, cũng tiêu diệt ma quỷ, trọng chấn Taquila. Tuy rằng người được chọn mà ma thạch năm màu biểu hiện ra không được giống lắm với trong tưởng tượng của các nàng, cũng không cách nào kích hoạt được dụng cụ thiên phạt, nhưng lại vẫn nhất quán trong vấn đề đối phó với ma quỷ.
- Ta cũng vậy… cảm thấy không có vấn đề gì cả.
Celine là người lên tiếng cuối cùng:
- Trong sách cổ không quy định rằng người được chọn chỉ có một người, chờ sau này phát hiện ra được một phù thủy là người được chọn mới thì chúng ta vẫn còn có thể đổi lại mà.
- Nếu các ngươi đều đã đồng ý… vậy được rồi.
Elsie bất đắc dĩ thở dài.
- Có người được chọn mới hay không, ta cảm thấy có thể bỏ qua vụ thay đổi đi.
Zoe nhìn sang phía Pasha nói:
- Chuyện mà ngươi đã từng lo lắng hiện giờ đã xuất hiện dấu hiệu rồi.
- Chẳng lẽ trong lúc tác chiến những phù thủy đó đã bài xích các ngươi sao?
- Thật ra thì không hề rõ ràng như vậy.
Nàng kể lại chuyện về Carmila:
- Sau khi nghe được để ta đảm nhiệm người thẩm vấn thì nàng đã đáp ứng thỉnh cầu nối liền tâm linh ma quỷ. Điều này đã nói lên rằng nàng lo lắng phù thủy bị thương tổn khi thực hiện cách làm này, nhưng không bao gồm quái vật bất tử giống như ta.
- …
Không khí nơi đây lập tức trở nên ngưng trọng, từ trăm năm trước Pasha đã đề cập đến khả năng như vậy rồi, cho dù các nàng tự nhận mình là phù thủy, nhưng thế hệ phù thủy mới ra đời này không chắc chắn rằng sẽ nghĩ như vậy. Cho dù là từ vẻ bề ngoài, đặc tính hay là năng lực thì hai thế hệ phù thủy đều không có bất cứ điểm giống nhau nào, thậm chí đừng nói là phù thủy, kể cả nhân loại đều khó có thể được tính. Roland Wimbledon có thể nhanh chóng tiếp nhận các nàng như vậy ngược lại càng giống như kẻ khác loài.
Khi lịch sử của Hội Liên Hợp dần dần phai nhạt ra khỏi ký ức của mọi người, có lẽ người thức tỉnh mới cũng sẽ không thể coi các nàng là một thành viên của phù thủy được. Một điểm càng cực đoan hơn, vì để tìm kiếm sự huyền bí của ma lực cùng với kỹ thuật của nền văn minh dưới lòng đất, nói không chừng phù thủy thậm chí sẽ còn coi các nàng thành vật thí nghiệm.
Tuy rằng lối suy nghĩ này hơi bi quan, nhưng mà khuếch đại nó lên tiêu chuẩn sau mấy trăm năm, thậm chí là một ngàn năm lại không phải là chuyện không có khả năng.
Nghe được Zoe tự giễu, Pasha thở dài một hơi:
- Thì ra là thế, nhưng mà ta sẽ không hối hận.
Ba người đều không tiếp lời, bởi vì đây cũng là con đường mà các nàng đã lựa chọn.
- Nếu như có thể hoàn thành nguyện vọng của ba lãnh đạo, sứ mạng của chúng ta mới coi như kết thúc được.
Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Thế giới sau này sẽ như thế nào, đó không phải là chuyện mà chúng ta có thể khống chế được… Nhưng ít ra hiện giờ chúng ta có thể dự tính trước được, tìm một con đường ra cho mình.
- Ở ẩn nơi núi sâu, mai danh ẩn tích, hoặc tìm một chỗ để vùi mình sao?
Elsie không vui nói.
- Đương nhiên là không rồi.
Pasha lắc lư xúc tu chính trả lời:
- Chúng ta có thể trở thành một nhánh lực lượng mà vương quốc của nhân loại không thể thiếu được.