Khung xương có hình dáng con thoi của hạch tâm ma lực chợt căng phồng lên, ánh sáng màu tím chảy trôi trên đó khiến cho mặt đất của đại điện nhiễm lên một tầng màu sắc hài hòa. Sau đó quái vật lớn ngồi cách mặt đất hai mét này chậm rãi xoay tròn, phối hợp với huỳnh quang lúc sáng lúc tối, vẻ đẹp đẽ này hoàn toàn không hề kém hơn đèn kéo quân rực rỡ sắc màu đời sau.
Nhưng mà khung xương trống rỗng mở ra đang nói cho Roland biết rằng, ma lực đến một mức độ nào đó quả thật vượt qua phạm trù của “Vật lý”. Rõ ràng không hề có bất cứ điểm tựa nào, nhưng chúng nó lại có thể phân mà không tán, giống như đang có một đôi bàn tay vô hình níu giữ chúng lại vậy.
- Nền văn minh dưới lòng đất rốt cuộc đã chế tạo ra mấy thứ này như thế nào vậy?
Hắn nhìn sang phía Pasha hỏi:
- Nếu như cho các ngươi tài liệu tương ứng, các ngươi có thể làm ra được bản sao của nó không?
- Trước mắt chỉ sợ không được đâu, bệ hạ.
Pasha lắc đầu nói:
- Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng tộc đàn này nghiên cứu ma lực còn cao xa sâu sắc hơn Hội Liên Hợp nhiều lắm, Celine đã là người nổi bật của tổ chức Quest rồi, nhưng trong thời gian mấy trăm năm cũng mới chỉ học được thao tác chúng nó như thế nào mà thôi.
- Nhân lực không đủ cũng là một vấn đề chủ yếu.
Celine quay người lại nói:
- Phân tích cấu tạo của nó không thể so sánh với truyền dẫn ma lực đơn thuần được, phải đồng thời cảm nhận mấy ngàn tiếp xúc thì mới có thể đại khái nhìn thấy rõ tất cả diện mạo của nó, mà làn da của người bình thường thì vốn không làm được một điểm này.
- Nói cách khác, muốn lý giải được nó thì nhất định phải biến thành dáng vẻ như các ngươi hiện giờ sao?
Tilly hỏi.
- Không sai, sẽ giống như côn trùng mùa hè thì không biết đến rét lạnh của mùa đông, kẻ điếc thì không nghe được âm thanh của vạn vật vậy.
Celine hơi bất đắc dĩ nói:
- Ta thậm chí không thể dùng ngôn ngữ của nhân loại để miêu tả cảm giác mà ta thu hoạch được, bởi vì tất cả từ ngữ hiện có vốn không hề có diễn tả nào tương ứng cả. Cho nên đến bây giờ cũng chỉ có ta và Pasha có thể khống chế được hạch tâm ma lực.
- Chờ chút… Hay ý của ngươi là, xúc tu chính thoạt nhìn như thô ráp vô cùng kia ở trên vật dẫn nguyên sơ trên thực tế lại vô cùng mẫn cảm sao?
Roland kinh ngạc nói.
- Không chỉ có mỗi xúc tu chính đâu, mỗi một xúc tu đều như vậy:
Celine khẳng định nói:
- Chúng nó có thể nhận ra được lạnh nóng, mùi vị, khô ẩm… Cùng với đụng chạm nhỏ đến mức tận cùng, thậm chí xúc tu chính còn có thể trực tiếp cảm nhận được sự lưu động của ma lực. Cho nên một khi chuyển dời lên trên vật dẫn thì sẽ không thể thích ứng được với thân thể trước kia nữa. Thế nào, bệ hạ có hứng thú với nó sao?
- Không, ta chỉ tùy tiện hỏi mà thôi…
Roland không tự chủ được đảo mắt sang, vào thời điểm mấu chốt này, vẫn không nên nghĩ đến những điều vô căn cứ. Xúc tu chính mẫn cảm đi nữa thì vẫn là vũ khí mạnh mẽ của vật dẫn nguyên sơ, hắn nhớ tới Phyllis đã nói, nếu chỉ bằng vào lực lượng thì bản thân vật dẫn không hề kém hơn phù thủy thần phạt.
Nhưng chính vì thế nên có thể thấy được, làm một người bình thường muốn nghiên cứu ma lực, sự tồn tại của bản thân đã gần như là một rãnh trời không thể nào vươt qua được, kể cả cảm giác đều không làm được thì đi nghiên cứu nó như thế nào đây? Khi chưa có được bản lĩnh đánh giá và quan sát tin cậy thì môn này nhất định là một ngành học chỉ thuộc về số ít người mà thôi.
- Trung tâm số ba đã điều chỉnh hình thức dụng cụ linh hồn, chuyển dời sẽ bắt đầu.
Giọng nói của Celine đã cắt ngang dòng suy nghĩ của hắn, theo âm thanh nhắc nhở này, hai người Pasha và Elsie đều cắm xúc tu chính vào trong cơ thể con thoi.
Roland mở to hai mắt nhìn, chỉ sợ để bỏ qua một chi tiết nhỏ.
Nhưng trên thực tế quá trình này không hề có chỗ nào kỳ dị cả, chỉ thấy hai tia sáng nở rộ từ trong trung tâm ra, bao trùm lấy hai chiếc giường đá ở phía dưới, đồng thời ma lực tràn đầy vào trong khung xương bắt đầu cấp tốc khởi động lên. Trong vòng nửa khắc đồng hồ, Celine thở phào một hơi:
- Vận khí không tệ, gia hỏa này quả thật có thể bị dụng cụ linh hồn bắt giữ, hiện giờ chỉ cần chờ nó bám lên trên người võ sĩ thần phạt thôi.
- Như vậy là xong rồi?
Hắn trừng mắt nhìn nói.
- Trên thực tế chuyển dời linh hồn chính là một quá trình trao đổi chìa khóa.
Pasha giải thích:
- Nếu như quan sát xuyên qua ma thạch năm màu, ngươi sẽ thấy cột sáng vốn thuộc về ma quỷ đã bị chuyển lên trên người quân thần phạt rồi.
Lời phù thủy cổ còn chưa dứt, võ sĩ thần phạt vốn không hề động đậy lại đột nhiên mở mắt ra!
Ngũ quan trên mặt hắn nhăn nhó lại, có vẻ đặc biệt dữ tợn, không chỉ trong cổ họng phát ra tiếng quát vang to lớn, thân thể đã không ngừng rung rung, ngón tay càng giống như cây khô uốn cong về mấy phương hướng, cảnh tượng quỷ dị này khiến các phù thủy vây xem không kiềm chế được lui về phía sau một bước.
- Đột nhiên bị nhét vào trong một thân thể xa lạ sẽ có phản ứng như thế.
Zoe mở miệng nói:
- Dáng vẻ lần đầu sau khi chuyển hóa của chúng ta cũng không hề khá hơn chút nào cả đâu, nếu như không có ai trợ giúp, kể cả ăn cái gì đều không làm được.
Roland không khỏi nghĩ đến một đám phù thủy lưu vong mò mẫn lăn lộn trong hang động ngầm dưới lòng đất lạnh như băng… Có thể cắn răng kiên trì mười mấy năm, cho dù ở phương diện nào thì đều là người có ý chí kiên cường.
- Lúc này chính là lúc suy nghĩ của ma quỷ hỗn loạn nhất, cho nên công việc tiếp theo sẽ giao cho Carmela nữ sĩ rồi.
Nàng nhìn sang phía mọi người nói:
- Muốn biết được tin tình báo thì cứ hỏi thẳng là được, nếu như có lời đáp lại, ta sẽ thuật lại suy nghĩ của nó.
Zoe dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Mặt khác ta có một thỉnh cầu.
- Ngươi nói đi.
Roland gật gật đầu.
- Cho dù phát sinh tình huống gì, chỉ cần ta không ra hiệu ngưng hẳn thì đừng làm gián đoạn tâm linh cộng minh.
Nàng gằn từng chữ:
- Tất cả lấy thẩm vấn làm trọng.
- Chuyện này…
Trên mặt Carmela Daryl cuối cùng xuất hiện biến hóa.
- Ta biết rồi.
Không hề do dự, Roland đã nhanh chóng đáp ứng, đối phương đã có giác ngộ, hiện giờ lo lắng nhất chính là vẽ vời thêm chuyện, cũng tương đương với coi thường quyết tâm của nàng.
- Một khi đã như vậy, ta phải thi triển năng lực.
Đại quản gia Đảo Trầm Thụy nhìn Roland đầy thâm thúy, sau đó giơ hai tay lên, đặt lên trên đầu vai Zoe và võ sĩ thần phạt.
Trên mặt Zoe lập tức hiện lên vẻ thống khổ.
Sau đó giống như nàng không nhẫn nhịn được, há to mồm gào ra, nhưng trong phút chốc Roland đã biết tiếng nói phát ra chính là ma quỷ, tâm linh nối liền cùng nhau khiến ma quỷ mượn dùng miệng của nàng để phát ra tiếng rít gao.
- Các ngươi làm gì ta vậy!?
Trong lúc này giọng nói của nàng đã thay đổi:
- Chủng loài bò sát thấp hèn, mau thả ta ra! Bằng không ta sẽ khiến giống cái này đau khổ!
Các phù thủy không khỏi há hốc miệng:
- Chẳng lẽ Zoe nàng…
- Nó chỉ đang đe dọa mà thôi.
Anna bình tĩnh nói:
- Các ngươi nhìn ngón tay nàng kìa.
Lúc này mọi người mới chú ý đến tay phải của phù thủy thần phạt đang dựng thẳng một ngón tay lên, thoải mái mà lắc lắc qua lại, hiển nhiên không phải dáng vẻ bị khống chế.
Roland cũng đoán được suy nghĩ của đối phương, hiển nhiên so với một hỏi một đáp thì phương thức trao đổi như vậy sẽ trực tiếp hơn, thời gian lưu lại cho ma quỷ suy xét, chống đối lại cũng càng ít đi.
- Chủng loài bò sát thấp hèn?
Hắn cười lạnh một tiếng nói:
- Vậy ngươi thất bại bởi bọn ta thì được coi là thứ gì hả?
- Ta… bị thất bại?
Ma quỷ ngẩn ra, giọng nói đột nhiên trầm thấp xuống, vẻ mặt thống khổ lại hiện lên, nhưng mà Roland cũng không biết phần thống khổ này rốt cuộc đến từ trong suy nghĩ hỗn loạn của ma quỷ hay đến từ chính bản thân Zoe.
- Không sai, ngươi thiếu chút nữa bị đánh thành cái sàng, còn đại quân của ngươi đã hoàn toàn bị diệt sạch, có một nửa chết trận ngay tại chỗ, một nửa kia đều không thể sống sót mà bỏ chạy về Taquila.
Nhưng bây giờ còn chưa phải là lúc thả lỏng, nên hắn thừa thế nói:
- Chúng ta còn tiện thể lấp đầy nơi đóng quân dưới lòng đất, đồng thời một trận lửa cháy đốt mấy ngàn con ma quỷ thành tro bụi. Cho nên, nói thử cho ta xem ai mới là chủng loài thấp hèn hơn!?
Đến một câu cuối cùng, giọng điệu của hắn đã biến thành quát hỏi.
- Không, không thể như vậy được! Trừ phi, trừ phi…
Đầu Zoe lắc lư trái phải, một hồi lâu mới ngẩng đầu lên, dùng giọng điệu kinh ngạc lẩm bẩm nói:
- Chẳng lẽ các ngươi cũng cướp được một mảnh nhỏ truyền thừa dẫn đến tộc đàn được lên cấp sao? Những vũ khí kia… cũng căn cứ vào nội dung trong mảnh nhỏ để tạo nên?
Roland lập tức nắm giữ được từ mấu chốt:
- Mảnh nhỏ truyền thừa là cái gì? Lên cấp là có ý gì?