Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 994

Chương 994
Chương 994

Tuy rằng có trong một nháy mắt hắn rất muốn châm chọc một câu “Ngươi cũng là một thành viên của Tadarin sao? Thất lễ thất lễ”, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.

Dù sao hiện giờ vẫn đang trong giai đoạn thẩm vấn, quá mức lệch lạc không khỏi sẽ tổn hại đến uy nghiêm. Huống chi dưới trạng thái bị rơi vào trong tâm linh cộng minh, người nối tiếp sẽ chuyển hóa tư tưởng của nhau thành ngôn ngữ mà bản thân có thể lý giải được, nếu như không đủ từ ngữ phù hợp ngược lại sẽ dốc hết khả năng chọn lựa lý do thoái thác tương tự để thay thế, cho nên cho dù là câu nói thông thường, ý tứ biểu đạt cũng không nhất định giống nhau.

Nhưng mà ma quỷ không hề trả lời hắn mà rơi vào trong mâu thuẫn cực độ.

- Không, nó thật vô lý! Các ngươi đám côn trùng này vốn chưa hề tiến vào Sky-sea Realm, sao có thể được nhận lấy mảnh nhỏ truyền thừa được? Kia vốn không phải khu vực mà các ngươi có thể đặt chân đến được! Nhưng nếu như không phải vậy, tại sao chúng ta lại thất bại chứ? Nói dối, đều đang nói dối ta, Kabradhabi tuyệt đối không thừa nhận!

Trước khi thẩm vấn, Roland đã rõ ràng được giai đoạn chuyển hóa mới đầu là lúc ma quỷ yếu ớt nhất, theo cách nói của Zoe, linh hồn sau khi bị hạch tâm ma lực lấy mẫu đi thì sẽ sinh ra cảm giác không dễ chịu thật lớn, thế cho nên không cách nào khống chế được tâm tình của mình, sẽ tiết lộ ra một ít tin tức bình thường sẽ không dễ dàng nói ra, bởi vậy nên hắn đang từng bước áp sát nói:

- Còn cần ta nhắc nhở lại cho ngươi một lần nữa sao? Các ngươi định mai phục đại quân của ta, lại bị ép hiện thân ứng chiến, còn chưa tới gần trận địa đã bị chết thảm trọng rồi. Còn ngươi mang theo thuộc hạ định cứu vãn thế trận thất bại, nhưng mới vừa rơi xuống đất đã bị phù thủy thần phạt đánh tới, đều không thể chống đỡ được qua thời gian để ngáp một cái. Hiện giờ người đánh bại ngươi ở ngay trước mặt ngươi đây, chỉ cần cố gắng hồi tưởng lại, ngươi hoàn toàn có thể từ trong thị giác của nàng để nhìn thấy bản thân yếu kém không ra nổi gió.

- Ngươi…

Sắc mặt của ma quỷ cấp cao lập tức trở nên khó coi.

Trao đổi ý thức tự nhiên nhanh hơn tất cả, hiển nhiên sau khi nghe được lời nói của hắn, cảnh tượng chiến đấu đã được hiện lên trong đầu Zoe.

- Không thừa nhận cũng không cách nào thay đổi được sự thật các ngươi đã thất bại thảm hại, bởi vậy có thể thấy được không có khả năng ở trong miệng của ngươi xét đến cùng chẳng qua chỉ là nực cười mà thôi.

Roland châm chọc nói:

- Không đặt chân đến Sky-sea Realm thì không cách nào nhận được mảnh nhỏ truyền thừa? Không bằng ngươi nói thử xem thứ đó là thứ gì trước đi đã, nếu không thống nhất được định nghĩa thì kêu ta giải đáp nghi hoặc trong lòng ngươi như thế nào chứ? Nói không chừng ở trong mắt chúng ta, nó không hề quý giá như vậy đâu.

- Ngươi quả thật đang chọc cười ta đó, con côn trùng thấp hèn.

Giọng nói của Kabradhabi tràn đầy tức giận:

- Ngọn nguồn của trận chiến Thần Ý, mấu chốt quyết định tộc đàn kéo dài và thăng cấp mà ngươi lại còn nói nó không quý giá?!

Pasha đột nhiên nghĩ đến điều gì:

- Chờ chút, có phải nó giống như mảnh thủy tinh màu đỏ, ngoại hình là hình nón bén nhọn, nếu như đi vào trong đó thì sẽ bị đưa đến một đại điện cực kỳ trống trải, cũng nhìn thấy một vài cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi không?

- Di vật Thần Minh!

Tilly cũng khẽ kêu lên.

- Các ngươi lại gọi nó là di vật Thần Minh? Quả nhiên là chủng loài bò sát năng lực thấp kém.

Ma quỷ khinh thường nói:

- Đó là truyền thừa sẵn có của tộc đàn, không hề liên quan gì đến Thần Minh cả, nếu cắn nuốt nó thì tộc đàn nhận được thăng cấp; nếu để mất nó thì tộc đàn sẽ trở thành thức ăn của tộc khác! Hiện giờ các ngươi đã biết mình ngu xuẩn ở điểm nào chưa? Khi đám người nhu nhược dưới lòng đất kia bị giết, các ngươi lũ bò sát này còn rúc trên mặt đất, làm sao có thể chạm được đến phần thưởng này chứ?

Trong lòng Roland chợt nhảy dựng lên, hóa ra đây mới là nguyên nhân vì sao đối phương lại chắc chắn rằng nhân loại không thể nào nhận được mảnh nhỏ, hoặc là di vật. Nền văn minh trong cuộn tranh được mở ra có tổng cộng bốn nền văn minh, nếu như phải tiêu diệt một bộ tộc thì mới có thể cướp được di vật, có khả năng nhân loại quả thật không có may mắn nhận được, khi nền văn minh dưới lòng đất tan biến trong thời kỳ Trận Chiến Thần Ý lần thứ nhất, thời điểm đó nhân loại còn đang đánh đến sứt đầu bể trán với ma quỷ, nào có tinh lực đi tham dự một trận chiến diệt tộc khác được chứ?

Hắn nhìn quanh bốn phía, phát hiện sắc mặt của mọi người vô cùng ngưng trọng, hiển nhiên đều ý thức được tầm quan trọng của tin tức tình báo này.

Đầu tiên, từ nửa đầu câu nói trước đó của nó đã xác nhận tiên đoán trước đó của phù thủy Taquila, “Bởi vì một tảng đá không biết sử dụng như thế nào mà chém giết nhau mấy trăm năm sao? Thần Ý cũng quá vô tình”, Roland nhớ được Wendy đã từng cảm khái như vậy, nhưng hiện giờ xem ra di vật không chỉ quyết định sự tồn vong của một nền văn minh, vả lại còn có giá trị không thể đo lường đối với người cạnh tranh khác. Dưới điều kiện đầu tiên này, ý nghĩa của trận chiến Thần Ý gần như không thể hòa giải được.

Tiếp theo, từ trong lời nói của ma quỷ cấp cao này, không thể nghi ngờ chúng nó chính là một trong những người được lợi của việc thăng cấp. Tuy rằng không rõ quá trình cụ thể của việc cắn nuốt di vật, nhưng có thể quy kết tất cả công lao của tiến hóa và vũ khí mới lên trên di vật, điều này khiến cho Roland không khỏi liên tưởng đến truyền thừa tri thức. Chẳng lẽ lần này Dawning Realm xuất hiện ma quỷ dị chủng với phần khung xương to lớn chính là có liên quan đến nền văn minh dưới lòng đất sao?

Đây quả thật càng thêm quá đáng hơn cách mạng công nghiệp, nếu như nói cách mạng công nghiệp cần lượng lớn công nhân công nghiệp và tích lũy tư liệu sản xuất, mãi cho đến khi kỹ thuật đột phá đến một điểm rồi mới có thể khiến cho sức sản xuất nhanh chóng tiến bộ, như vậy truyền thừa này không hề khác gì truyền công trong tiểu thuyết võ hiệp cả, chỉ cần nhận được di vật của nền văn minh thì có thể cướp lấy tất cả tích lũy của người thất bại, nếu đây là chân tướng sau lưng việc thăng cấp, không khỏi quá mức đáng sợ đi.

Cuối cùng, một người cạnh tranh trong cuốn tranh, nhân loại quả thật kém các tộc đàn khác đến quá xa. Mượn đoạn tình báo này mà nói, cho dù ý nghĩa thật lớn, nhưng hoàn toàn không phù hợp với cơ mật, cho dù hiểu được sức nặng ẩn chứa trong di vật thì cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì đến kết quả chiến tranh cả, đánh không lại vẫn đánh không lại, thuộc về nội dung mà ai biết đều không sao cả. Nhưng cố tình chính là nội dung như vậy, nhân loại lại thủy chung chỉ có một hình dáng mơ hồ, thời gian gần ngàn năm không thể triệt để đoàn kết lại, từ đó khiến cho thất bại hết lần này đến lần khác.

Giờ phút này nghĩ đến, chỉ có thể nói nhân loại vì đấu tranh nội bộ mà lãng phí bao nhiêu thời gian.

Roland liếm cánh môi hơi khô ráo, đảo qua phần lớn nghi vấn mới vừa trào ra trong đầu, chọn lựa một vấn đề mấu chốt nhất.

- Vậy tất cả đều đến từ sắp xếp của Thần Minh sao? Cho nên các ngươi cũng sẽ gọi chiến tranh là cuộc chiến Thần Ý.

- Ngươi hiểu biết về Thần Ý như vậy?

Đại khái vì trầm mặc thời gian dài, khi mở miệng lần nữa, giọng ma quỷ cấp cao đã bình tĩnh rất nhiều:

- Được rồi, để các ngươi chết rõ ràng chút dường như không tồi. Nghe cho kỹ đây lũ côn trùng thấp hèn, trận chiến tranh này không liên quan gì đến Thần Minh cả, chỉ liên quan đến bản thân tộc đàn mà thôi. Người thăng cấp cuối cùng mở ra con đường thông đến nguồn ma lực, do đó nhận được lực lượng không gì không làm được, ở trước mặt phần lực lượng kia, ý của ta là đang nói đến Thần Ý! Đương nhiên tất cả đều không hề liên quan gì đến loài bò sát thấp hèn cả, vận mệnh của các ngươi nhất định là diệt vong!

- Ngươi biết được chuyện này từ đâu?

- Thế nào, ngươi cho rằng Kabradhabi ta còn có thể tiếp tục nói nữa hả?

Đối phương phát ra một tiếng cười lạnh.

- Có ý gì?

Roland đột nhiên cảm thấy không đúng:

- Zoe?

- Chỉ sợ con giống cái này tạm thời không có cách nào nghe được âm thanh của các ngươi nữa đâu, kỹ xảo lợi dụng chuyển dời linh hồn của các ngươi quấy rầy vị trí của ta, lại từ năng lực đọc tâm của côn trùng thấp hèn đến nhìn trộm tư tưởng của ta sao? Mấy trăm năm qua các ngươi thật sự không hề có tiến bộ gì cả.

Không biết từ khi nào, giọng nói của Zoe đã biến thành lạnh như băng vô tình:

- Đùa bỡn trò bịp bợm ma thuật ở trước mặt Kabradhabi ta, quả thật tự tìm đường chết, tuy rằng ta không có cách nào khống chế được thân thể này, nhưng không có nghĩa rằng ta không có cách nào khác để lợi dụng ma lực!

- Carmela!

Roland quát lớn đại quản gia Đảo Trầm Thụy.

- Đã muộn rồi, nói tạm biệt với giống cái này đi!

Theo một tiếng cười chói tai, Zoe đột nhiên ngậm miệng lại, mà vẻ mặt Carmela Daryl lại tái nhợt, giống như không thể tin nổi chuyện đã xảy ra trước mắt

- Linh hồn trên người võ sĩ thần phạt… biến mất!

Bình Luận (0)
Comment