Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đông Thánh mười ba châu, các thiên kiêu đứng theo từng khu vực, phân mười ba phương vị.
Kèm theo từng đạo thân ảnh phá không mà đến, thiên kiêu các nơi chia ra xếp thành hàng, mỗi hàng ngàn người.
Đông Thánh mười ba châu phân biệt là: Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu, Vân Châu, Kiền Châu, Kinh Châu, Lôi Châu, Việt Châu, Nham Châu, Xích Dương Châu, Thái Âm Châu, Tây Mạc Châu, Minh Ngục Châu.
Trước chín Châu là khu vực trung tâm, sau bốn châu là tứ phương lãnh thổ, mỗi phương một nơi.
Trong đó, ĐôngChâu, Càn Châu, Ly Châu là ba châu đứng đầu, thực lực mạnh và là khu vực trung tâm của mười ba châu.
Thứ hai, không phải là sáu châu khác trong chín châu, mà là bốn châu biên giới, Xích Dương Châu, Thái Âm Châu, Tây Mạc Châu, Minh Ngục Châu, thậm chí có thuyết pháp nói, bốn châu này không yếu hơn so với ba châu trung tâm.
Đông Châu, Càn Châu, Ly Châu ở trung tâm, thiên hạ anh tài tụ tập, tự nhiên phồn hoa cường thịnh.
Mà tứ phương lãnh thổ, dọc theo lãnh thổ của bọn họ, hoặc là cạnh những tiên quốc khác hoặc là các thế lực siêu cường khác, hoặc hoàn cảnh bên ngoài ác liệt, bọn họ nhất định phải trở nên cường thịnh mới được, hơn nữa, Đông Thánh Tiên môn cũng có quân triệu tập cường đại đi trước, vì vậy bốn châu này cũng không phải theo lệ thường.
Xích Dương Châu cùng Thái Âm Châu nằm ở góc đối, Tây Mạc Châu và Minh Ngục Châu cũng nằm ở góc đối.
Xích Dương Châu quanh năm trời nắng, mặt trời như hỏa thiêu suốt ngày, Thái Âm Châu thì vừa lúc ngược lại, Tây Mạc Châu giống như trước rất nóng, địa vực cực kỳ bát ngát, có rất nhiều thành thị hoang mạc, xuất hiện rất nhiều chủng tộc cường đại, người tu hành nơi đó cũng thiên kỳ bách quái, người Minh Ngục Châu thì có danh hiệu là Địa Ngục chi châu.
Đây là đặc điểm của tứ đại châu, duy chỉ có còn lại mấy châu là Kinh Châu, Kiềm Châu, Vân Châu, Lôi Châu, Việt Châu, Nham Châu tương đối mà nói là không có đặc điểm gì nổi bật, thực lực cũng tương đối kém hơn.
Về phần thiên kiêu Đông Thánh mười ba châu, nếu bàn về danh khí mà nói, tự nhiên là thiên kiêu Đông Châu danh khí lớn nhất, trừ lần đó ra chính là Càn Châu cùng với Ly Châu, dù sao thịnh yến lần này là Đông Châu mời đến, mà Càn Châu, Ly Châu cũng ở khu vực trung tâm, khoảng cách gần với Đông Châu nên danh khí tự nhiên cũng cao hơn so với các châu kia.
Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Cô Tô Thiên Kỳ, Hạ Cửu Phong, Hiệp Thiên Trần có danh khí lớn nhất, được người Đông Châu coi trọng, nhưng kỳ thực, lần trước Dạ Tử Hiên tổ chức yến hội, mở tiệc chiêu đã thiên kiêu mười ba châu, top ba thiên kiêu của tứ phương lãnh thổ kia cũng là nhân vật sâu không lường được, để cho hắn có cảm giác cực kỳ nguy hiểm, coi như là người của sáu châu, có thể đứng vào hàng tam giáp lại sẽ kém đi nơi nào.
Kèm theo hơn một vạn cường giả thiên kiêu tụ tập đến, khu vực này phảng phất như có một cỗ khí tức làm người ta hít thở không thông, khí thế quá mạnh mẽ, mặc dù bọn họ cũng chỉ có cảnh giới Thiên Tượng, nhưng hơn một vạn người toàn bộ đứng chung một chỗ, thì sẽ tạo thành một cỗ khí tràng thiên nhiên như muốn đè sập hết thảy.
Ba người Tần Vấn Thiên đến nơi lập tức chạy thẳng tới trận doanh của Nhàn Vân Tiên Vương, Quân Mộng Trần cùng với Tử Tinh Hiên đánh giá các cường giả, thần sắc cũng có mấy phần ngưng trọng cùng chú mục, đây chính là đối thủ tranh phong với bọn họ lần này, trong đó rất nhiều người cũng cực kỳ bất phàm, chẳng qua liếc mắt nhìn mà bắn ra uy thế áp bách nhàn nhạt cũng chỉ là số ít.
Bọn họ hiểu, cũng không chỉ có người xếp hạng tam giáp là tuyệt đại yêu nghiệt, những người khác cũng không yếu hơn so với tam giáp, thí dụ như Tần Vấn Thiên hắn, xếp hạng chẳng qua là hai mươi bảy, nhưng nói thiên tư của Tần Vấn Thiên chẳng qua là tại Vân Châu đại địa xếp hạng hai mươi bảy sao? Vậy thì lần thịnh hội này hắn cũng không cần tham gia rồi, Vân Châu đại địa mới đứng hàng hai mươi bẩy, còn như thế nào đi tranh giành cả Đông Thánh mười ba châu trước tam?
- Đến, thiên kiêu mười ba châu cũng lục tục tới.
Đám người phía dưới ngẩng đầu nhìn về hư không, nội tâm rung động, khí tràng thật cường đại, rất nhiều đều là nhân vật phong hoa tuyệt đại.
Cô Tô Thiên Kỳ cũng đến, đứng ở bên Đông Châu, trong đám người, mặc dù hắn không phải đứng ở trước nhất, thoạt nhìn rất ít xuất hiện, nhưng ta như cũ liếc mắt cũng thấy được hắn.
Có người chỉ về phía nào đó, ở trên người một thanh niên không có một chút khí thế hiện ra, nhưng người này tùy ý đứng như là tồn tại hiển hách nhất trong đám người, không người nào có thể ngăn được quang hoa trên người hắn, đây là trời sinh Tiên Vương khí chất phảng phất như hồn nhiên thiên thành, tựa như hắn trời sinh là Tiên Vương, trên người có một hào quang vô hình.
Có ít người từ khi mới sinh ra cũng đã định, hắn tất sẽ trở thành người danh chấn thiên hạ, ví dụ như Cô Tô Thiên Kỳ chính là một người như vậy, những người bên cạnh hắn tựa hồ cũng không dám đứng cạnh hắn quá gần, tựa hồ tại trên người Cô Tô Thiên Kỳ có một cố khí tràng kỳ lạ làm cho người ta phải nhìn lên.
Tần Vấn Thiên cũng chú ý tới Cô Tô Thiên Kỳ trong đám người Đông Châu, trên mặt hắn đường cong rõ ràng, thể hiện sự sắc sảo, thoạt nhìn rất trẻ tuổi, khuôn mặt anh tuấn yên lặng như mặt nước phẳng lặng, không có nửa điểm gợn sóng, đôi long mày như lưỡi dao sắc bén, cặp mắt thâm thúy lộ ra thần thái đáng sợ, mặc dù không có tập trung nhưng như cũ vẫn có ánh sáng khiếp người.
Trừ Cô Tô Thiên Kỳ ra, trong đám người Đông Châu còn có một người mà Tần Vấn Thiên nhìn nhiều mấy lần, người này thân hình cao gầy, khí độ phi phàm, trên người hắn kèm theo một hơi thở cuồng dã, ánh mắt bức người nhìn về Cô Tô Thiên Kỳ, phảng phất như muốn đối chọi đến cùng, người này Đông Châu xếp hạng thứ hai, Hạ Cưu Phong.
- Yêu nghiệt rất nhiều a.
Bên cạnh, Quân Mộng Trần lầm bầm nói nhỏ một tiếng, Tần Vấn Thiên cùng Tử Tinh Hiên cũng khẽ gật đầu, trừ hai người Đông Châu ra, còn có rất nhiều nhân vật kiệt xuất khác.
Người nọ đặc biệt hiếu kỳ, Xích Dương Châu xếp hàng thứ nhất thiên kiêu, trên người phảng phất như có liệt nhật quay liên tục, kèm theo hào quang đáng sợ, chẳng qua là liếc mắt nhìn, ta thế nhưng cảm giác đến một trận nóng ran, dường như muốn bốc cháy lên, nếu cùng hắn đối kháng vậy thì nguy hiểm a.
Đám người phía dưới sợ hãi than, nhìn về phương hướng Xích Dương Châu.
Không chỉ có người thứ nhất, mà trên người rất nhiều cường giả Xích Dương châu đều phảng phất như kèm theo hào quang.
- Người Thái Âm Châu vừa lúc ngược lại, là cho người ta cảm giác vô cùng âm lãnh, âm u.
- Nhìn bên Minh Ngục Châu, những người đó tốt xấu lẫn lộn, hình thù kỳ quái, thật là đáng sợ, giống như thật từ trong u minh địa ngục đi ra vậy.
- Minh Ngục Châu cùng Tây Mạc Châu còn có cự nhân hình thể khổng lồ, là chủng tộc gì, còn có tăng nhân, tăng nhân tu sĩ là phi thường hiếm thấy, Tây Mạc Châu cũng là có không ít, đây là Tây Mạc Châu chỗ hoang dã, hoàn cảnh cực độ ác liệt, thậm chí có trời giáng loạn lưu hủy diệt, phá hủy cả một thành trì, vừa thành lập xong tựu trong một đêm có thể phá hủy mất, vậy nên Tây Mạc Châu có rất ít thành trì, rất nhiều địa phương đều là xa mạc, chủng tộc cũng rất loạn, các loại tu sĩ đều có.
- Đúng thế, thực lực của tứ châu rất cường đại a, khu vực biên giới của bọn họ giáp với rất nhiều tiểu thế giới, Diễm Uyên Tiên Vương không phải thường xuyên đóng ở Minh Ngục Châu ư, cũng thường xuyên đi chinh phạt.
Phía dưới có các loại thanh âm bất đồng, Tần Vấn Thiên cảm giác mạnh mẽ, tình cờ cũng có thể nghe âm thanh các nơi, trong lòng cũng thầm than thế giới Tiên vực bát ngát kỳ diệu, ngay cả Đông Thánh mười ba châu cũng có nhiều người hắn không biết như vậy, sau khi bước vào Tiên vực, hắn trực tiếp phủ xuống Vân Châu đại địa, ở giữa Vân Châu đại địa xem ra là một châu tương đối bình thản, cả Đông Thánh mười ba châu có nhiều chủng tộc không có cách nào tưởng tượng như vậy, hắn cũng chưa từng chân chính tiếp xúc.
- Lên đường.
Đúng lúc này, người thống ngự Đông Châu la một tiếng, trong phút chốc, một ngàn thiên kiêu Đông Châu haọ hạo đãng đãng lên đường đi về phía trước.
- Lên đường.
- Lên đường.
Cường giả mười ba châu dẫn đầu rối rít mở miệng, thiên kiêu trong không gian toàn bộ xuất động, đi đến Đông Thánh Tiên môn.
Hơn vạn cường giả, hạo hạo đãng đãng ngự không mà đi, bọn họ có thể đứng tại chỗ quan sát Đế Thành cổ xưa, Đế Thành cường đại nhìn không thấy cuối, nhưng bọn họ lại có thể thấy ở phương xa có một pho tượng chọc trời.
Pho tượng này thật sự quá hùng vĩ rồi, mặc dù đứng ở địa phương xa xôi đều có thể thấy được sự hiện hữu của nó, dù Đế Thành của Đông Tiên thành cho tới Đông Thánh mười ba châu đều có pho tượng to lớn, nhưng những pho tượng khác xa xa không bằng pho tượng này, đơn giản là điêu khắc pho tượng này chính là bá chủ của Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh bệ hạ.
- Thấy pho tượng kia không, thật hùng vĩ, đây chính là bệ hạ, đây chính là chỗ cao nhất của Đông Thánh Tiên môn, tượng trưng cho địa vị vô thượng.
Có người mở miệng nói:
- Bất luận kẻ nào, đối mặt với pho tượng này, cũng phải có ý kính ngưỡng, đây chính là Đông Thánh Tiên Đế bệ hạ, nếu như ngươi không kính, hoặc phỉ báng pho tượng của bệ hạ, bệ hạ thậm chí có thể cảm giác được.
- Thật thần kỳ như thế sao?
Có người kinh nghi nói.
- Tiên Đế, loại cảnh giới này, không phải chúng ta có thể tưởng tượng, một ý niệm của họ có thể hiểu rõ thiên địa, phất tay là có thể sáng tạo quy tắc, chúng ta căn bản không có cách nào chạm đến, tóm lại, nhìn thấy pho tượng của bệ hạ nhất định phải cung kính, nếu không ngươi mặc dù có một ngày lên cao, nếu bệ hạ biết ngươi từng bất kính với hắn, mặc dù với thân phận của bệ hạ không đến nỗi làm gì ngươi, nhưng cũng sẽ không coi trọng ngươi.
Đoàn người vừa đi vừa nói, rốt cục khoảng cách của bọn họ với pho tượng càng ngày càng gần, ngay khi họ cách tầm ngàn dặm thì đã tới bên ngoài của Đông Thánh Tiên môn, từng ngọn tiên sơn, từng cái bậc thang, pho tượng tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn đứng sừng sững ở phía trước, cho dù là người dẫn đầu của mười ba châu cũng rối rít đáp xuống, quay mặt về phía pho tượng của tứ đại chí tôn khom người.
Cường giả khắp nơi cũng rối rít đáp xuống mặt đất, sau đó rất nhiều người noi theo, bái kiến pho tượng của tứ đại chí tôn.
Tứ đại chí tôn của Đông Thánh Tiên môn, là những người sáng lập, năm đó đi theo Đông Thánh Tiên Đế chinh phạt thiên hạ, đều cường đại đến bất khả tư nghị, hôm nay có lẽ cũng đã không hiện thân rồi, họ giờ đang theo đuổi Đế cảnh, bọn họ đã cường đại đến một cực hạn, siêu thoát vô số Tiên Vương khác, cũng có tin đồn là tứ đại chí tôn có người đã bước vào Đế cảnh.
Tứ đại chí tôn, người sáng lập, người thủ hộ Đông Thánh Tiên môn, không ai dám bất kính.
Tại Đông Thánh mười ba châu, Đông Thánh Tiên Đế là thần, bọn họ là thần chi chiến tướng, cho dù là Diễm Uyên Tiên Vương giờ là tồn tại siêu cấp, cũng chênh lệch không nhỏ với tứ đại chí tôn!
Sau khi bái kiến tứ đại chí tôn, mười ba Tiên Vương mang theo các thiên kiêu từng bước đi lên bậc thang, ngay sau đó, có tiếng chuông kinh sợ thiên địa vang lên, các cường giả Đông Thánh Tiên môn ở trên cầu thang mỉm cười nghênh đón thiên kiêu mười ba châu!