- Có độc!
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người đều cực kỳ hoảng sợ? Toàn thân của Quân Mộng Trần biến thành màu đen, hơn nữa tất cả máu độc đã xuyên qua áo giáp đi vào thân thể của hắn, mọi người cũng không rõ sẽ xảy ra chuyện gì.
Gần như đồng thời, phân thân của người thanh niên vừa hiện ra ở bên cạnh đã đánh ra một chưởng, chưởng ấn máu màu đen cực lớn trực tiếp khắc trên người Quân Mộng Trần, đánh bay thân thể của Quân Mộng Trần, đồng thời khiến máu độc xâm nhập càng thêm mãnh liệt.
Tất cả những điều này, đều phát sinh trong chớp mắt, nhanh đến mức mọi người căn bản không kịp suy nghĩ.
- Ầm.
Ở trong trận doanh của Vân Châu thành, thân thể của Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên đột nhiên đứng lên, cả người phóng ra một cảm giác âm hàn mãnh liệt, đôi mắt của Tần Vấn Thiên toát ra sự sắc bén đáng sợ, thậm chí có ý muốn di động.
- Diễm Uyên Tiên Vương!
Tần Vấn Thiên thấy trên người Quân Mộng Trần có máu độc, lập tức hiểu rõ vì sao Diễm Uyên Tiên Vương sẽ để người này ra tay. Người thanh niên lên đài chiến đấu này chính là người am hiểu về độc thuật, hơn nữa còn là máu độc cường đại, căn bản khó có thể phòng bị. Hắn có thể ngưng tụ máu độc thành phân thân, bất kỳ ai chiến đấu với hắn nếu trước khi chiến không hiểu rõ năng lực đối phương đều dễ dàng trúng chiêu, chỉ cần đánh trúng hắn sẽ lập tức trúng độc.
Diễm Uyên Tiên Vương để người thanh niên này xuất chiến, rõ ràng là muốn mạng của Quân Mộng Trần chứ không phải là đơn giản muốn đánh bại hắn.
Điều làm cho Tần Vấn Thiên phẫn nộ chính là người mà Diễm Uyên Tiên Vương căm ghét là Tần Vấn Thiên hắn, trước đây Quân Mộng Trần chỉ chống đối châm chọc Diễm Uyên Tiên Vương, bởi vậy mà trong lòng hắn ghi hận, khi Quân Mộng Trần liên tục chiến đấu hắn mời một nhân vật đại năng cùng thế hệ, nhờ đối phương sai đệ tử ra tay.
- Mộng Trần mau chịu thua đi.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía Chiến Đài cổ, quát. Chỉ thấy lúc này Quân Mộng Trần bò từ dưới đất dậy, máu trong người hắn dường như đều muốn đông lại, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều muốn thối rữa, cuối cùng trong cơ thể dường như rỗng tuếch, không có cách nào phát động lực lượng.
- Không...
Quân Mộng Trần trong mắt lộ ra ánh sáng đáng sợ, đó là một loại chấp niệm, nhìn chằm chằm vào người thanh niên phía trước đang bước từng bước về phía hắn.
Toàn thân người thanh niên này đều là máu, bàn tay tối tăm giơ lên, lực lượng hủy diệt đáng sợ tập trung lại, bước từng bước về phía Quân Mộng Trần đang ngồi trên Cổ Chiến Thiên.
- Mộng Trần, buông tha trận chiến này ngươi vẫn còn có cơ hội đi tiếp.
Tần Vấn Thiên lớn tiếng mắng. Dưới tình huống thân trúng kịch độc thế này, Quân Mộng Trần sẽ chiến đấu thế nào đây, người thanh niên kia thật sự sẽ ra tay độc ác giết chết hắn.
- Tuyệt đối không.
Trong mắt của Quân Mộng Trần lộ ra ý niệm điên cuồng.
- Xem ra lời nói của ta lại thật sự ứng nghiệm rồi, thật sự phải chết ở trên chiến đài rồi.
Chu Vũ của Chiến Thiên Tiên Phủ cười lạnh nói.
Giọng nói này lập tức chọc giận Tần Vấn Thiên, ánh mắt của hắn quay qua, nhìn chằm chằm vào Chu Vũ. Chỉ thấy khóe miệng của đối phương cong lên, thần sắc có chút hả hê, bộ dạng xem náo nhiệt, dường như hận không thể lập tức giết chết Quân Mộng Trần.
- Ngươi nói cái gì?
Tần Vấn Thiên bước về phía trước, những tiếng động ầm ầm cực lớn vang lên, không ít bàn rượu trực tiếp nổ tung. Chu Vũ đứng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên, hắn có cảnh giới Thiên Tượng bát trọng, sao phải sợ hãi Tần Vấn Thiên.
- Ha hả. Bây giờ còn không cho người ta nói sao. Trận chiến này, hắn sẽ thành người chết, ngươi cũng không chắc sống thêm bao lâu đâu, vẫn còn không thức thời tiếp tục cuồng vọng tự cao tự đại, đến giờ này còn không biết chịu thua.
Ở trên Chiến Đài cổ ngồi uống rượu tràn ngập lạnh giá âm hàn.
Tiếng ầm ầm đáng sợ không ngừng vang lên, không chỉ Tần Vấn Thiên, Tử Tình Hiên mà Mộ Nham cũng phẫn nộ, trong lúc nhất thời, tiệc rượu trong Vân Châu trận doanh lập tức hỗn loạn không chịu nổi.
- Láo xược.
Một tiếng hét lớn truyền đến, giống như sấm sét giữa trời quang, trong đầu Tần Vấn Thiên bị giọng nói này làm chấn động. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân run rẩy, thân thể của Tử Tình Hiên và Mộ Nham cũng run lên, lập tức nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Diễm Uyên Tiên Vương:
- Nơi này là Tiên yến của Đông Thánh Tiên môn, trên yến hội mà các ngươi lại to gan càn rỡ như vậy, trong mắt có còn Đông Thánh Tiên môn này hay không. Các ngươi muốn chết sao?
Trong lòng Tần Vấn Thiên lạnh thấu xương, hắn liếc mắt nhìn lướt qua Diễm Uyên Tiên Vương, sau đó ánh mắt lập tức di chuyển về phía Chiến Đài cổ. Lúc này, hắn lo lắng nhất chính là Quân Mộng Trần.
- Sư huynh không cần lo lắng cho ta.
Quân Mộng Trần liếc mắt nhìn lướt qua phía Tần Vấn Thiên, trên người của hắn có Thần Thánh Quang Huy đáng sợ, bóng của một vị chiến thần đáng sợ đứng sau lưng hắn giống như là vị thần bảo vệ vậy. Cơ thể Quân Mộng Trần ngồi dựa vào thân thể của vị kia, mắt nhắm chặt.
Thanh niên thiên kiêu am hiểu về độc kia đi tới cách người Quân Mộng Trần không xa, hắn liếc mắt nhìn Thần Thánh Quang Huy này, thân thể lao ra giống như một ngọn gió, chưởng ấn máu độc tràn ngập hủy diệt đánh xuống đầu Quân Mộng Trần, chỉ thấy bóng người chiến thần này nổi giận gầm lên một tiếng, hư không xuất hiện khí lưu cuồng bạo, trong phút chốc, không gian ở chỗ người thanh niên kia dường như ngập tràn lực lượng hủy diệt.
- Roẹt roẹt...
Thân thể kia trực tiếp bị xé rách, lại hóa thành huyết quang, từng phân thân xuất hiện, ai cũng giống y như bản thể, vô cùng quỷ dị.
Những bóng người đồng thời đi về phía Quân Mộng Trần, tất cả mọi người dường như cảm giác được Quân Mộng Trần phải kết thúc ở đây, thậm chí, trái tim của đám người như bị bóp nghẹt dường như đều khẩn trương vì trận chiến này.
Nếu Quân Mộng Trần ngã xuống như vậy, thật sự rất đáng tiếc, một vị thanh niên thiên kiêu có thiên phú mạnh như vậy, vốn nên thăng cấp vào vòng tiếp theo, lại phải chết bởi máu độc.
Hai người Tần Vấn Thiên và Tử Tình Hiên là khẩn trương nhất, ánh mắt bọn họ đều nhìn chằm chằm vào Cổ Chiến Thiên. Lúc nãy người thanh niên vẫn còn cười nói với bọn họ, lại lập tức trúng kịch độc, loại chênh lệch này giống như lòng sông với mặt biển, khiến trong lòng Tần Vấn Thiên cực khó chịu. Người sư đệ giống như ánh sáng mặt trời này, nhất định không thể xảy ra chuyện.
Đám người Chu Vũ và Cổ Chiến Thiên đều liên tục cười lạnh, dường như hận không thể lên trận chiến này khiến Quân Mộng Trần lập tức ngã xuống trên Chiến Đài cổ.
Người thanh niên sử dụng độc huyễn hóa ra rất nhiều bóng người bước từng bước đến gần, hắn không giống như nhiều nhân vật thiên kiêu khác, bao giờ cũng lặng lẽ không một tiếng động, giống như bóng ma tồn tại trong bóng tối vậy, nhưng nguy hiểm của hắn thì mọi người đều đã tận mắt nhìn thấy, chỉ một đòn của Quân Mộng Trần lại khiến toàn thân trúng kịch độc suýt nữa chết thảm, hơn nữa còn là Quân Mộng Trần hắn chủ động công kích.
Người như vậy, không ai muốn chọc vào hắn. Không hổ danh là nhân vật do đại năng Tiên Vương dạy dỗ, sư tôn Tiên Vương mặc áo bào đen này của hắn, chắc là Đông Thánh bệ hạ chiến tướng cường đại, độc tuyệt Tiên Vương, lực công kích của hắn ở trong chư Tiên Vương Chiến không tính là rất mạnh, nhưng tuyệt đối là một trong những nhân vật nguy hiểm nhất, độc của hắn không phải là điều mà đệ tử của hắn có thể sánh được, ngay cả nhân vật cấp Tiên Vương cũng đều tránh hắn như tránh rắn rết, không người nào nguyện ý trêu chọc hắn.
- Diễm Uyên Tiên Vương sai ngươi tới giết ta sao?
Chỉ thấy Quân Mộng Trần nhìn rất nhiều bóng người trước mắt, không thèm để ý mà nói thẳng tên của Diễm Uyên Tiên Vương, một chút cũng không kiêng kỵ.
Tính cách của Quân Mộng Trần chính là như vậy, đối xử chân thành, ngay thẳng với mọi người, nhưng chiến đấu lại vô cùng điên cuồng. Đối với kẻ địch cuồng bạo, hắn vẫn không hề sợ hãi, nghĩ gì nói vậy, dù thân trúng kịch độc vẫn ngạo nghễ như vậy, trong mắt lộ ra sức mạnh điên cuồng.
Quả nhiên, Diễm Uyên Tiên Vương nghe thấy lời nói của Quân Mộng Trần đã nhíu chặt chân mày, người này đúng là đâm đầu vào chỗ chết. Lúc này, vẫn không biết nên nói gì, vậy thì chết đi.
Trong lòng Diễm Uyên Tiên Vương hừ lạnh một tiếng nhưng đôi mắt lại không lộ ra biểu hiện gì, hắn biết, người trẻ hết sức lông bông không chừng mực, có đôi khi phải trả giá bằng tính mạng của mình. Thế giới này rốt cuộc vẫn là thế giới của cường giả, không phải chỉ bằng một bầu nhiệt huyết là được, đây cũng là cái giá thật lớn mà Tần Vấn Thiên hắn phải trả cho hành vi của mình, trước tiên băt đầu từ người đứng bên cạnh hắn, để hắn biết cái gì gọi là thế cục, cái gì gọi là mưu quyền, thiên phú đôi khi không đại biểu cho tất cả.
- Ha ha. Ngươi nghĩ rằng ngươi có thể giết ta, thật đáng tiếc cho ngươi, một cao thủ sử dụng độc như ngươi lại phải chết ở chỗ này.
Quân Mộng Trần cười như điên nói, khiến mọi người lộ ra thần sắc khác thường. Quân Mộng Trần này thật đúng là một quái vật, đến thời khắc này vẫn còn có thể nói ra lời nói ngông cuồng như vậy.
- Ta cũng muốn xem thử, ngươi định giết ta như thế nào.
Rất nhiều bóng người đồng thời mở miệng, chỉ thấy bọn họ lập tức vung tay lên, vô vàn ánh sáng đỏ như máu ngợp trời phóng ra, màu đen của chưởng ấn cũng điên cuồng đè xuống, đánh về phía Quân Mộng Trần, huyết quang giống như dòng sông, phát ra tiếng lao xao, lại ẩn chứa uy năng ăn mòn hủy diệt mọi thứ.
- Ngươi đi chết đi.
Quân Mộng Trần nổi giận gầm lên một tiếng. Trên người hắn phóng ra ánh sáng ngập trời, trên thân thể đã biến thành màu đen không ngờ lại bắn ra một ánh sáng mạnh mẽ khiến người ta cảm thấy chói mắt. Đám người mơ hồ nhìn thấy thân hình khổng lồ của bức tượng chiến thần phía sau hắn dường như tách ra, từ trong đó tràn ra một lực lượng không gì sánh kịp, từng ánh sáng mạnh mẽ chiếu vào người của Quân Mộng Trần, hắn khoác khôi giáp vương giả vung nắm đấm về phía trước.
Giờ phút này Quân Mộng Trần giống như vương trên chúng sinh, vòng ánh sáng vương giả trên người hắn phóng ra đâm vào mắt mỗi người, một quyền đơn giản đánh ra như kèm theo từng ánh sáng vương giả bắn ra.
- Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên, khắp hư không như vỡ nát dưới một quyền này, ánh sáng mạnh khiến mắt người đau đớn, rất nhiều người phải lấy tay che mắt chống đỡ tia sáng chói mắt này, mơ hồ thấy được từng vị phân thân ở trước mặt Quân Mộng Trần lập tức vỡ nát, tất cả lập tức bị hủy diệt, không chừa một ai, ngay cả bản tôn lẫn phân thân đều cùng nhau biến mất.
Ánh sáng mạnh mẽ kia cuối cùng cũng biến mất, rực rỡ trên người Quân Mộng Trần cũng mờ đi, bóng người phía sau hắn cũng dần tiêu tan. Toàn thân Quân Mộng Trần tối tăm, chán nản ngồi ở đó, nhưng phía trước hắn ngay cả một giọt máu cũng không nhìn thấy, đệ tử của độc tuyệt Tiên Vương, dường như đột nhiên biến mất dưới một quyền này.
- Điều này...
Đám người đều trợn mắt, há hốc mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Không ít khí thế Tiên Vương cũng xuất hiện dao động, cuốn ra thiên địa, cổ lực lượng này trực tiếp ảnh hưởng đến toàn bộ mảnh thiên địa trong hư không, hóa thành một uy áp vô cùng cường đại, từng ánh mắt đều tập trung vào Quân Mộng Trần ở trên Chiến Đài cổ, trong mắt đều hiện ra sự chấn động mãnh liệt.
- Đó là cái gì?
Một nhân vật Tiên Vương từ trước tới nay chưa từng thấy qua tình hình như vừa nãy, bọn họ thậm chí không phân rõ năng lượng đó thuộc về loại lực lượng nào, là thần thông tiên pháp, là tinh hồn tinh tượng hay lực lượng huyết mạch?
- Đây là lực lượng gì.
Dù là đám người Diễm Uyên Tiên Vương và độc tuyệt Tiên Vương cũng chưa từng thấy qua một cảnh tượng hiếm thấy như vậy. Quân Mộng Trần hắn hình như khác với những người khác.
Trên người của hắn dường như che giấu một bí mật kinh người.
- Chẳng lẽ, đây là một loại thể chất nghịch thiên sao?
Có nhân vật Tiên Vương trong lòng cả kinh, nói. Kiến thức của bọn họ rộng vô cùng, nhưng cũng chưa từng xem qua cảnh tượng kia, không có cách nào xác định được đó là cái gì!