Bọn Doanh Đằng đều nhìn Tần Vấn Thiên một cách rất khẩn trương, không ai biết bên trong thanh đồng đại môn có cái gì. Bọn họ cũng hiểu rõ một khi cánh cửa thanh đồng mở ra, rất có thể sẽ xảy ra các loại tình huống.
Tần Vấn Thiên thử mấy lần đưa thủ chưởng ấn lên trên cửa thanh đồng, nhưng lần nào cũng đều thất bại, mặc dù tiên quang vẫn lưu động rực rỡ trên cánh cửa thanh đồng, nhưng vẫn không thể mở ra được. Nháy mắt đã mấy ngày trôi qua, khiến cho bọn Doanh Đằng không còn kiên nhẫn nổi, lại mấy lần uy hiếp đến Tần Vấn Thiên. Tuy nhiên Tần Vấn Thiên làm như không nghe không thấy mấy lời của đối phương.
Ngày hôm đó, Tần Vấn Thiên mở hai mắt ra, tiên quang trong cơ thể hắn bắt đầu khởi động, thân thể lưu chuyển thần hoa, chưởng tâm lưu động tiên mang loá mắt. Hắn huy động thủ chưởng, lập tức một chưởng chạy thẳng tới trước cổng thanh đồng đại môn ở phía trước, chưởng ấn to lớn trực tiếp khắc lên đồ án trên thanh đồng đại môn. Trong tích tắc đồ án to lớn của thanh đồng đại môn bắt đầu lưu động phù văn vô tận, trung gian xuất hiện một phù văn, cường quang bắn ra, cuối cùng phiến thanh đồng đại môn ấy đã xuất hiện khe cửa, kèm theo cường quang lóng lánh, thanh đồng đại môn mở sang hai bên.
- Oành.
Giờ khắc này, trên thân mọi người đều lưu động tiên uy đáng sợ. Bọn họ từng người một đi về phía trước, vọt tới thanh đồng đại môn.
Nam Hoàng Vân Hi cùng với đám người Quân Mộng Trần đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, chỉ thấy Tần Vấn Thiên mở miệng nói:
- Chúng ta đi vào.
Bọn họ nhấc chân lên cũng đi vào bên trong. Bên trong thanh đồng đại môn có một thông đạo, hai bên trái, phải tại lối đi có vô số thân khu áo giáp như là tiên binh áo giáp vậy, rồi lại tựa như hình người.
- Đây là Tiên khôi.
Đám người Doanh Đằng nhìn hai bên trái, phải, một hàng áo giáp thân khu, là tiên giai khôi lỗi, là khôi lỗi vô cùng hoàn mỹ như là Tiên binh hoàn mỹ, có thể hoàn toàn phù hợp cùng nhân thể.
Bọn họ xông lên phía trước trong nháy mắt, muốn lấy tiên khôi làm của riêng, nhưng lại phát hiện những tiên khôi này không hề nhúc nhích, không thể di động được.
Ở phía sau có tiếng nổ vang rền truyền ra, thanh đồng đại môn tự động đóng cửa lại, không ngờ lại giống y như trước.
Tần Vấn Thiên chăm chú nhìn vào những khôi lỗi hình người này, quá ư là hoàn mỹ rồi. Luyện chế dạng Tiên binh khôi lỗi này cần có thủ đoạn cực kỳ cao siêu, hơn nữa trên ngực bọn họ đều có một thủ chưởng ấn, đồ án phức tạp. Giờ khắc này Tần Vấn Thiên hiểu rõ, ở chỗ này chỉ có hắn mới có thể khống chế được những khôi lỗi này.
Thân hình chớp động, Tần Vấn Thiên đi tới trước một khôi lỗi, nhưng lúc này đã có một người xuất hiện ở đây, đưa tay chạm đến khôi lỗi, muốn thu hồi nhưng không được.
- Cút ngay.
Một người trong đó thấy Tần Vấn Thiên đến đây thì lạnh lùng quát to.
Toàn thân Tần Vấn Thiên trong phút chốc tỏa ra tiên uy mạnh mẽ, thân thể phát ra tiếng nổ vang rền, thủ chưởng hóa kiếm, chém ra một kiếm giống như tia chớp kinh lôi. Khoảng cách giữa hai người quá gần, sắc mặt cường giả kia đại biến, vội vàng lui nhanh thân thể về sau. Tuy nhiên Tần Vấn Thiên đột ngột hạ sát thủ trong khoảng cách gần như thế, làm sao hắn có thể tránh được, một kiếm Kinh Lôi hóa thành kiếm quang tuyệt mệnh.
Một tiếng “phốc”, hai tay của đối phương vội bưng kín cổ họng, ánh mắt nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm như muốn nói, nhưng chỉ có âm thanh ô ô. Tần Vấn Thiên đấm một quyền vào thân hình của đối phương, lực lượng khủng bố làm vỡ nát Tiên Đài, đánh bay cơ thể của đối phương, thần sắc rét lạnh, thật sự cho rằng kết thành liên minh là có thể cao cao tại thượng khống chế và chỉ huy được Tần Vấn Thiên hắn hay sao. Quả thật là quá tức cười đi.
Lần lượt từng khí thế mạnh mẽ cuốn tới, chỉ thấy nhân vật một phương thế lực đưa mắt nhìn Tần Vấn Thiên mà bạo phát sát khí. Đám người Doanh Đằng cũng đua nhau đạo bước tới bên này với ánh mắt lạnh như băng.
Cường giả Nam Hoàng thị cùng với Đông Thánh Tiên môn tụ tập ở trước người Tần Vấn Thiên trong nháy mắt, nhằm hộ vệ thân thể Tần Vấn Thiên.
- Nhường đường ra.
Tần Vấn Thiên nói, đẩy hai thân ảnh trước người ra, đưa mắt nhìn Doanh Đằng cùng mấy đạo thân ảnh đang từng bước đi tới gần hắn.
- Ngươi muốn tạo phản sao?
Trong đôi mắt của Doanh Đằng hiện lên hàn quang.
- Ngươi thật đúng là khoác lác, muốn chiến sao?
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói.
- Nực cười.
Doanh Đằng phất phất tay, lập tức các cường giả bắt đầu khởi động, bọn họ bắt đầu vây quanh Tần Vấn Thiên.
- Kết minh?
Tần Vấn Thiên châm chọc nhoẻn miệng cười, chỉ vào phiến thanh đồng đại môn:
- Người nào còn dám đứng một bên cùng Doanh Đằng, ta bảo đảm sẽ khiến cho hắn không ra khỏi được phiến thanh đồng đại môn này. Ngoài trừ ta ra, không ai có năng lực mở được cánh cửa này, nếu các ngươi muốn đi theo Doanh Đằng để đối phó với ta, vậy hãy để Doanh Đằng dẫn các ngươi đi ra ngoài đi.
Mọi người cứng đờ thần sắc, nhìn thoáng qua phiến thanh đồng đại môn đã đóng kín, mặt sau và mặt trước đều giống nhau như đúc, chỉ có một mình Tần Vấn Thiên mới có thể mở được cánh cửa này.
- Các ngươi thật sự muốn phải thử hay sao? Nếu không lui, ta nói được thì làm được.
Tần Vấn Thiên hét lớn một tiếng, lập tức có người lui bước chân về phía sau. Sau đó lục tục có không ít người cũng lui ra sau, khiến cho Doanh Đằng sa sầm nét mặt, ánh mắt khó coi vô cùng.
- Ngươi thật sự nghĩ mình rất uy phong sao?
Tần Vấn Thiên nhìn chằm chằm vào Doanh Đằng nói:
- Ngươi là cái thá gì cứ?
Nói xong, hắn không thèm quan tâm đến Doanh Đằng nữa, đi về phía khôi lỗi ấy, ấn thủ chưởng xuống đồ án trước ngực của áo giáp của khôi lỗi. Lập tức, từng đạo lưu quang lập lòe, khôi lỗi áo giáp tự mở ra, Tần Vấn Thiên đi vào trong khôi lỗi, khôi lỗi áo giáp khép kín, bao phủ thân thể hắn ở bên trong từng chút từng chút, không ngờ lại còn có thể tự mình điều tiết tùng thỉ độ, phù hợp cùng thân thể hoàn mỹ của Tần Vấn Thiên. Tần Vấn Thiên như được phủ thêm một món võ trang áo giáp đầy đủ vậy.
Tần Vấn Thiên tỏa ra uy lực Tiên Đài, trong phút chốc dường như khôi lỗi bị dẫn động bắt đầu tỏa ra tiên mang rực rỡ, uy lực cường đại hơn rất nhiều so với cảnh giới của bản thân Tần Vấn Thiên, đồ văn vô tận bên trong bắt đầu lóng lánh. Tần Vấn Thiên bước ra một bước, đi tới trước Doanh Đằng. Trước người Doanh Đằng xuất hiện mấy cường giả của Doanh thị cổ tộc đang nhìn chằm chằm Tần Vấn Thiên đầy cảnh giác.
- Oành.
Một cổ uy lực kinh khủng từ khôi lỗi thủ chưởng tỏa ra, hóa thành một trận cường quang, người chung quanh Tần Vấn Thiên đua nhau lui ra. Lập tức thấy Tần Vấn Thiên chụp ra một chưởng, hóa thành Thần Chi Thủ Ấn, uy lực kinh khủng lau sạch hết thảy. Cường giả trước người Doanh Đằng đồng thời công phạt, hai đầu cự thú như là yêu mãng xuất hiện, tiếng động ầm ầm truyền ra, lực lượng hủy diệt tàn phá bừa bãi. Thân thể Doanh Đằng được người Doanh thị cổ tộc bao vào trong, người Doanh thị ai nấy đều lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên.
- Chư vị không cần khẩn trương, ta chỉ thử uy lực của khôi lỗi một chút mà thôi, xem ra cũng không tệ.
Tần Vấn Thiên cười nhạt nói.
Người của Doanh thị tộc cau mày, Tần Vấn Thiên phủ thêm khôi lỗi áo giáp uy lực càng mạnh mẽ, lại có sức công phạt cực kỳ đáng sợ, mượn nhờ khôi lỗi chi lực, sức chiến đấu của Tần Vấn Thiên đã nhảy lên tới đỉnh cấp cấp bậc Tiên Đài, có thể thấy được khôi lỗi này mạnh bao nhiêu.
- Ngươi thật lớn lối.
Doanh Đằng nhìn Tần Vấn Thiên, nói.
- Cũng giống nhau thôi.
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng. Hắn đi tới mấy cỗ khôi lỗi áo giáp khác, mở ra, lập tức nói với Nam Hoàng Vân Hi cùng với Quân Mộng Trần:
- Đi vào bên trong khôi lỗi là có thể khống chế dễ dàng.
Khôi lỗi này được chế tạo cực kỳ hoàn mỹ, chỉ cần dùng Thần Chi Thủ mở ra là đi vào bên trong không cần cố ý khống chế, chỉ cần tự mình vận chuyển tiên lực là được, hoàn toàn phù hợp với người.
Nam Hoàng Vân Hi, Quân Mộng Trần, Nam Hoàng Sanh Ca cùng với Luyện Ngục đều chuẩn bị đi vào bên trong khôi lỗi. Doanh Đằng mở miệng nói:
- Ngăn bọn họ lại.
Thần sắc của mọi người chung quanh cũng không dễ nhìn lắm, nếu như Tần Vấn Thiên lợi dụng những khôi lỗi này để đưa những người bên cạnh hắn có cảnh giới thấp vào trong đó, sau đó khống chế khôi lỗi, trong nháy mắt phía bên bọn họ sẽ chiến đấu đạt đến trình độ không ai có thể áp chế được.
- Người không muốn ra ngoài có thể thử một chút.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói, lập tức rất nhiều người đều chùn bước. Các nàng Nam Hoàng Vân Hi cùng với Nam Hoàng Sanh Ca từng người đi vào bên trong khôi lỗi. Sau khi bọn họ tiến vào, khôi lỗi lập tức động, phù hợp hoàn mỹ với thân thể của bọn họ, đi tới bên cạnh Tần Vấn Thiên, khiến cho mọi người lực áp bách cường đại.
Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần đi qua trước mặt người khác, nơi bọn đi qua, những người chiếm cứ vị trí khôi lỗi đua nhau nhường đường. Mỗi lần Tần Vấn Thiên mở ra một cổ khôi lỗi, hắn sẽ cho người của Nam Hoàng thị hoặc người của Thiên Biến Tiên môn tiến vào bên trong đó. Mọi người xem mà kinh hãi một trận, chẳng lẽ Tần Vấn Thiên này chuẩn bị chiếm đoạt toàn bộ khôi lỗi rồi sao?
Cuối cùng, người của Nam Hoàng thị và Thiên Biến Tiên môn toàn bộ đã được phủ thêm áo giáp.
Ánh mắt của Tần Vấn Thiên rơi vào trên người Doanh Đằng, xuyên thấu qua khôi lỗi áo giáp lạnh lẽo kia, dường như Doanh Đằng có thể cảm giác được lãnh ý trong mắt của Tần Vấn Thiên.
- Người không liên quan, toàn bộ giải tán.
Tần Vấn Thiên mở miệng nói, lập tức người bên ngoài Doanh thị cổ tộc lui ra toàn bộ, nhường lại người của Doanh thị tộc.
- Các hạ muốn làm gì?
Có cường giả của Doanh thị cổ tộc lên tiếng hỏi.
- Các ngươi đối phó với người của Doanh thị tộc. Doanh Đằng giao cho ta.
Tần Vấn Thiên lên tiếng nói. Như vậy là cường giả bên hắn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối rồi, lại còn khoác khôi lỗi, muốn thương tổn bọn họ cũng rất khó. Ngay cả những người của Đông Thánh tiên môn và người của Tử đế trước đó muốn giết Tần Vấn Thiên thì lúc này đều từ khước rồi.
- Doanh thị tộc, các ngươi thực có can đảm động hay không?
Có một người lạnh như băng, nói.
- Động thủ.
Tần Vấn Thiên hạ lệnh không chút khách khí, mọi người mang theo khôi lỗi đồng thời lóe lên, vọt thẳng vào trong đám người Doanh thị tộc, giơ thủ chưởng công phạt một cách đột ngột. Người của Doanh thị tộc điên cuồng chống cự, trong phút chốc mảnh không gian này bạo động. Những người không liên quan lập tức đua nhau lui ra xa xa để tránh không bị tác động đến.
Chiến đấu bạo phát trong nháy mắt. Đám người Tần Vấn Thiên thân khoác khôi lỗi, thậm chí dùng thủ chưởng trực tiếp bổ Thần binh, không thể phá vỡ, như là hổ vào bầy sói, trong nháy mắt bức bách người Doanh thị tộc đến mức không có đường lui.
- Khôi lỗi thật mạnh.
Mọi người chấn động ghê gớm, Thần binh cũng vô dụng rồi. Đám người Tần Vấn Thiên đánh ra công kích đều giống như Thần Chi Thủ vậy, đại sát phạt chi thuật, mau chóng đả thương một đám người, đánh tới Doanh Đằng bên kia. Doanh Đằng liên tục lui bước chân về phía sau, thân hắn khoác áo giáp, tay cầm Tiên binh, nhưng uy lực Tiên binh phát huy lại có hạn.
- Ngươi dám?
Thấy Tần Vấn Thiên đi tới, Doanh Đằng lập tức hét lớn một tiếng.
- Oành.
Một đạo thủ chưởng to lớn đánh tới Doanh Đằng. Một tiếng ầm vang. Doanh Đằng bị lực lượng kinh khủng vỗ trên mặt đất, mặc dù mượn nhờ Tiên binh ngăn chặn nhưng cũng không hữu dụng.
- Ầm.
Tần Vấn Thiên một đá vào người Doanh Đằng khiến hắn bay ra ngoài, phát ra một tiếng gào thê thảm, tiếp đó là hộc ra một ngụm máu tươi.
- Ta muốn giết ngươi.
Doanh Đằng rống giận, ở bên cạnh có người muốn cứu viện tuy nhiên cũng bị chặn lại. Thân thể Tần Vấn Thiên lại hàng lâm lần nữa, lại đạp từ trên xuống một đạp, đạp Doanh Đằng trên mặt đất, tiếng động oành truyền ra. Thậm chí mọi người có thể cảm nhận được mặt đất chấn cảm, âm thầm vì Doanh Đằng lau mồ hôi. Tần Vấn Thiên thực có lòng can đảm a!