Thấy Hoàng Sát Thiên xuất hiện, một số người còn nhìn lướt qua Thông thiên tiên tạch trên Thông thiên bảng. Phía trên một bóng người lặng lẽ xuất hiện không gây ra một tiếng động, thay thế một vị tuyệt đại thiên kiêu.
Người này chính là Quân Mộng Trần. Tần Vấn Thiên và Quân Mộng Trần là sư huynh đệ. Hai người cùng xuất hiện trên Thông Thiên tiên bảng. Hơn nữa, trước đây Quân Mộng Trần đã bị người khác sỉ nhục vài lần vì cảnh giới thấp nhưng hiện tại, sau khi giết chết Hoàng Hữu Địch, dành lấy vị trí trên bảng. Nếu là lúc bình thường thì đây nhất định sẽ tạo thành chấn động lớn.
Đáng tiếc, hiện tại chiến tranh xảy ra, ánh mắt của đa số người đều dừng lại trên người Hoàng Sát Thiên. Nhất thời, sự xuất hiện của hắn đã thu hút vô số ánh mắt.
- Thảm rồi. Người này sao lại tới không đúng lúc như vậy.
Hòa thượng Bất Giới nói thầm một tiếng. Hắn biết lúc này sẽ xảy ra chuyện lớn. Năm đó một mình Hoàng Sát Thiên chiến đấu với năm cường giả đỉnh cấp, sự xuất hiện của hắn chính là một uy hiếp lớn. Mặc dù phía liên minh Nam Hoàng thị đang chiếm quyền chủ động nhưng chỉ cần hai vị cường giả ngã xuống thì cục diện sẽ nhanh chóng thay đổi. Hơn nữa, hiện tại lại xuất hiện một nhân vật lấy một địch năm, quyền chủ động sẽ rất nhanh bị phá vỡ.
Tuy thực lực của mọi người trong mấy năm qua đều có bước tiến lớn nhưng Hoàng Sát Thiên lại tu hành trong tầng không gian thứ hai của Thông Thiên giới, nghe đồn đã chạm đến cảnh cửa Tiên Vương Cảnh. Khi trước hắn đã là một kẻ đáng sợ thì hiện tại lại càng không có đối thủ.
- Sư huynh, có biện pháp gì không?
Hòa thượng Bất Giới quay lại hỏi Bất Ngữ.
Hai mắt Bất Ngữ vẫn luôn nhắm nghiền, tay chắp trước ngực, nhẹ nhàng lắc đầu. Tuy rằng phòng phự của hắn vô cùng khó đánh bại nhưng cho dù hắn có thể chống đỡ được sự công kích của Hoàng Sát Thiên cũng không có cách nào kiềm chế được đối phương. Lấy cảnh giới hiện tại cùng năng lực của Hoàng Sát Thiên nếu muốn thì không ai có thể ngăn cản.
- Sư đệ, người bằng hữu của ngươi chỉ có thể nói là xui xẻo. Chúng ta ra tay cũng vô dụng. Cảnh giới hiện tại của ngươi là Tiên Thai lục trọng, phải cố gắng tu hành. Tương lai nếu như đạt cảnh giới của Bất Ngữ sư huynh thì cũng có thể chiến thắng Hoàng Bất Thiên.
Bất Sân nói.
- Chờ ta đạt đến Tiên Thai cửu trọng còn không biết đến bao giờ.
Bất Giới buồn bực nói.
Lúc này Hoàng Sát Thiên cất bước tiến thẳng về phía chiến trường. Khuôn mặt tuấn tú vô song của hắn lạnh lùng đến cực điểm, đứng sừng sững trên hư không giống như vương giả trời sinh. Hắn nhìn dư âm trong chiến trường, chân mày nhíu lại giống như có chút không vui, lạnh lùng nói:
- Cho các ngươi địa phương tốt để tu hành, vì sao lại xảy ra chuyện này? Dưới quy tắc thánh viện đề nghị chiến đấu thì có ý nghĩa gì?
Nếu một cuộc chiến như lớn như vậy mà biến thành việc rèn luyện thuần túy thì chỉ là tiêu hao thời gian cùng tinh lực một cách vô ích. Bản thân hắn cho rằng đấy chính là lãng phí thời gian tu hành.
- Trong lúc Nam Hoàng thị và Bạch Hổ tộc chiến đấu đã vi phạm quy tắc của thánh viện. Thánh viện nổi giận nên để hai bên chiến đấu. Không có quy tắc thánh viện che chở, sinh tử đều nghe theo mệnh trời.
Một giọng nói truyền ra, mang tất cả sự tình gói gọn trong một câu nói. Hoàng Sát Thiên lập tức hiểu được truyện gì xảy ra. Nếu là như vậy thì cũng khó trách.
- Đã đề nghị tiến hành một cuộc chiến lớn như vậy thì đương nhiên phải thắng. Nếu không thì chính là có lỗi với bản thân.
Hoàng Sát Thiên quát một tiếng. Mặc dù hắn chưa gọi tên một ai nhưng nghe được lời này, trong lòng Hoàng Hữu Địch cùng tất cả cường giả Cửu Hoàng Tiên Quốc đều run lên, không dám phản đối. Ở thế hệ bọn họ, Hoàng Sát Thiên chính là người đứng đầu. Không nói đến hiện tại thì cảnh giới năm đó của hắn vẫn có thể dạy bảo mọi người. Hơn nữa, hắn cũng có tư cách như vậy.
Bọn họ đề nghị trận chiến đấu này nhưng cuối cùng lại có chút yếu thế, đúng là mất mặt.
Dứt lời, Hoàng Sát Thiên đã phóng ra Tiên Thai thúc giục Nhân Hoàng xuất hiện. Lúc này dường như hắn đã hóa thân thành Nhân Hoàng. Trên thân thể lộ ra lực lượng quy tắc mạnh mẽ đang vận chuyển. Trong phút chốc, không gian mênh mông đã bị lực lượng của hắn bao phủ hoàn toàn. Cảm giác đáng sợ này khiến cho sắc mặt những người bên phía Nam Hoàng thị trở nên cực kỳ khó coi.
Hoàng Sát Thiên thật sự đã chạm tới cánh cửa Tiên Vương cảnh. Tuy rằng có thể hắn sẽ mất nhiều năm để chính thức bước qua cánh cửa kia nhưng nếu đã chạm tới thì lực lượng của hắn cũng đã hoàn toàn không giống như khi trước.
Một vị cường giả Đấu Chiến thánh tộc đột nhiên cảm giác được một lực lượng đáng sợ đang bao phủ lên hắn. Sau đó vô tận Nhân Hoàng tiên quang lao về phía hắn chém giết. Lúc này, hắn muốn thoát khỏi sự uy áp này, lại phát hiện ra căn bản không có cách nào cử động được. Tiên quang mang theo ánh sáng chói mắt chém đến, thân hình của hắn liền biến mất trước mặt mọi người.
Không chỉ có một mình hắn, giờ phút này Nhân Hoàng tiên quang của Hoàng Sát Thiên đã bao phủ lấy rất các cường giả. Chỉ cần Nhân Hoàng tiên quang đi qua nơi nào thì nơi đó đều có cường giả ngã xuống. Người có cảnh giới thấp thì căn bản không có lực phản kháng, trực tiếp bị giết chết.
- Vô Địch.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng tất cả mọi người thầm than một tiếng. Hiện tại, Hoàng Sát Thiên đã vô địch trong Tiên Thai cảnh. Không ai có thể cùng hắn đánh một trận.
Bọn họ nhìn thấy cảnh tượng như vậy liền hiểu rõ, trận chiến này không cần phải tiếp tục nữa.
May mắn là đây vẫn ở trong Thông Thiên giới, bọn họ có ngã xuống thì vẫn còn sống. Nhưng nếu ở bên ngoài, đã ngã xuống thì chính là người chết.
Một vị cường giả Tiên Thai cửu trọng đi về phía Hoàng Sát Thiên. Tiên Thai của Hoàng Sát Thiên phóng ra, lực lượng vô thượng hạ xuống, lợi kiếm trong tay Nhân Hoàng đã tiêu diệt vị thiên kiêu kia. Từ lúc bắt đầu, Hoàng Sát Thiên lại chưa từng ra tay. Hắn vẫn đứng ngạo nghễ trong hư không, chỉ lấy Tiên Thai của mình để diệt thiên kiêu.
Rất nhanh, vị thiên kiêu Tiên Thai cửu trọng kia không có cách nào phản kháng lại lực lường của Hoàng Sát Thiên. Hắn nhanh chóng bị giết chết sau đó bị quy tắc đưa ra ngoài Thông Thiên giới.
Cường giả Bạch Hổ tộc rống to, dáng vẻ cực kỳ hưng phấn, nhìn chằm chằm về phía thánh nữ Nam Hoàng thị hét lên:
- Các ngươi hãy chuẩn bị đón nhận lấy sự tức giận đi.
Toàn bộ cục diện đã bị đảo lộn.Trên mặt thánh nữ Nam Hoàng thị lộ ra vẻ tuyệt vọng. Một người người lạnh lùng nói: - Dựa vào lực lượng khác lại vẫn có thể đắc ý. Đại yêu Bạch Hổ tộc đều là kẻ kiêu ngạo, lúc này thật đáng buồn.
Lại nói, nếu các nàng liều mạng chiến đấu, kích phát một chiêu Niết Bàn kia mặc dù chết trận cũng chỉ bị đưa ra bên ngoài chứ không bị bắt giam.
- Phụt, phụt, phụt…-
Từng âm thanh truyền ra. Liên minh Nam Hoàng thị tự biết trận chiến này không thể thắng được, một lòng muốn giết ra ngoài. Từng cường giả ngã xuống, ngay cả Thanh Nhi cũng bị giết. Không bao lâu, vô số bóng người trên chiến trường trong hư không dần dần biến mất. Cuối cùng tất cả liên minh Nam Hoàng thị đều bị ra khỏi Thông Thiên giới.
Hoàng Sát Thiên lấy chiến lực tuyệt đối, dựa vào thực lực một người để quyết định tình hình chiến sự. Đây chính là uy thế của cường giả đỉnh phong.
- Bọn họ tuy bị quy tắc Thông Thiên giới đưa ra ngoài nhưng đã bị giết một lần thì đều trọng thương. Việc tiếp theo là dựa vào chính các ngươi.
Hoàng Sát Thiên thản nhiên nói. Hoàng Hữu Địch khẽ gật đầu, mở miệng nói:
- Bọn họ sẽ thánh viện đưa đi, chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo giết chết.
Dứt lời, tất cả cường giả chia thành bốn nhóm đi về bốn hướng khác nhau.
Hoàng Sát Thiên liếc mắt nhìn xung quanh, sau đó lập tức rời đi. Nếu là thánh viện cho phép chiến đấu sinh tử diễn ra thì hắn sẽ tự tay tiêu diệt một số người, tránh cho người của Cửu Hoàng Tiên Quốc thương vong.
Tất cả các cường giả đã rời đi nhưng trên chiến trường vẫn còn một người của Bạch hổ tộc. Thân hình hắn lóe lên, hóa thành người, lao đến phương hướng của Mạc Khuynh Thành, trên mặt lộ ra vẻ tà niệm mãnh liệt.
- Không ngờ Tần Vấn Thiên lại có nữ nhân xinh đẹp như vậy, xem ra cái tiện nghi này nhất định phải thuộc về ta.
Ánh mắt của đại yêu Bạch Hổ tộc dâm tà đến cực điểm. Nhìn thấy kẻ kia ngày càng đến gần, sắc mặt Mạc Khuynh Thành tái nhợt. Nhưng đúng lúc này, một đạo huyết sắc từ trên trời hạ xuống khiến Bạch Hổ ngửi thấy mùi nguy hiểm. Hắn hét lớn một tiếng nhưng ánh sáng huyết sắc nhanh chóng bao phủ lấy thân thể hắn. Từng Huyết Quang Trảm đáng sợ cắt qua thân thể hắn, từng chút một giết chết hắn. Ầm! tiếng hét thảm vang lên, vị bạch hổ này cũng theo đó mà biến mất.
Mấy bóng người từ trên cao hạ xuống khiến cho ánh mắt của những người xung quanh lóe lên. Là ma tu của Vạn Ma đảo. Dẫn đầu là một bóng người tao nhã tuyệt đại giống như vị ma vương nữ. Vòng nguyệt quế trên đầu phát ra ánh sáng, tượng trưng cho thân phận cao quý. Ở Vạn Ma đảo, người này nhất định có thân phận không tầm thường. Nhân vật như vậy lại không ngờ xuất thủ cứu Mạc Khuynh Thành?
Chỉ có điều nữ tử này chưa từng mở miệng. Ánh mắt lạnh lùng liếc qua mọi người khiến cho người ta cảm giác được khí tức uy nghiêm.
Cac cường giả Nam Hoàng thị cùng với Đấu Chiến thánh tộc đã sớm giao hẹn. Nếu bọn họ bị giết đưa ra khỏi Thông Thiên giới thì tất cả cùng chạy trốn về phía sát biên giới thánh viện. Cùng nhau tụ họp một chỗ bằng không sẽ bị đối phương nhanh chóng giết chết.
Bởi vậy, khi Hoàng Sát Thiên xuất hiện làm thay đổi tình hình cuộc chiến, mang bọn họ đánh ra khỏi Thông Thiên giới thì tất cả đều không do dự chạy ra khỏi phía Thiên Đạo Thánh viện trốn vào trong núi. Muốn tìm được bọn họ ở địa phương này là điều không dễ dàng.
Không lâu sau, cường giả Bạch Hổ tộc cùng với Cửu Hoàng Tiên Quốc xuất hiện truy sát tất cả những người tham gia chiến đấu. nhưng rất nhanh bọn họ thông qua hỏi thăm liền biết được những người kia đã chạy thoát khỏi nơi này.
Một mình Hoàng Sát Thiên đi ra khỏi Thông Thiên giới. Cũng chỉ có hắn mới không lo lắng chuyện người khác giết hắn. Trong Thiên Đạo Thánh Viện có lẽ còn có người chống đỡ được hắn nhưng muốn giết được hắn thì còn xa mới chạm tới.
Đúng lúc này, trước mặt Hoàng Sát Thiên xuất hiện mấy bóng người. Tất cả bọn họ đều khoác trên mình áo choàng ma tu, ánh mắt lạnh giá đứng chắn trước người Hoàng Sát Thiên.
- Người của Vạn Ma đảo?
- Có người hy vọng ngươi không tham dự trận chiến này.
Một vị cường giả ma đạo lạnh lùng mở miệng. Hoàng Sát Thiên cười lạnh, khí thế trên người hắn bạo phát, phóng ra Tiên Thai. Trong phút chốc, quy tắc bao phủ thiên địa, Nhân Hoàng tiên quang mang theo sát phạt đáng sợ phóng ra ngoài.
Bốn đại ma tu cũng đã bạo phát ma uy, huyết sắc ma quang bao phủ toàn thân tạo thành gió lốc, uy thế kinh thiên. Nhân Hoàng tiên quang cường đại giết đến nhưng không lay động được huyết sắc trên người họ.
- Muốn chết.
Hoàng Sát Thiên giẫm chân tại chỗ. Thân thể bốn đại ma tu tản ra, không hẹn mà cùng lao về phía Hoàng Sát Thiên.
- Giết!
Ngón tay Hoàng Sát Thiên đánh ra, thiên địa run rẩy. Nhân Hoàng hiện chặt đứt hư không.
Bốn đại ma tu hỗ trợ lẫn nhau, huyết sắc phủ khắp hư không. Rất nhanh bọn họ liền quyết định hợp nhất lực lượng tạo thành ma đầu nếu không sẽ không giết được Nhân Hoàng mạnh mẽ.
Ánh mắt Hoàng Sát Thiên ngưng trọng vài phần. Bốn ma tu của Vạn Ma đảo rất mạnh, sau khi hợp nhất càng mạnh hơn.
- Chúng ta đã chuyển lại lời nói. Nếu ngươi còn muốn ra tay thì chúng ta thấy một người Cửu Hoàng Tiên Quốc liền giết một người.
Bốn người lạnh lùng mở miệng, thân thể lập tức lui về phía sau. Hoàng Sát Thiên cười lạnh nói:
- Vạn Ma đảo lại liên minh với đám vũ tu của Tiên Vực. Ta sẽ tiêu diệt sạch.
- Ngươi có giết chết hết cũng không quan hệ đến chúng ta. Chúng ta chỉ biết là người của Cửu Hoàng Tiên Quốc đều phải giết hết.
Sau khi để lại lời nói đó, bóng người bọn họ dần dần biến mất!