Uy hiếp mạnh mẽ nhất, thông thường là người khác nắm rõ nhược điểm của mình trong lòng bàn tay, mà mình thì hoàn toàn không biết gì của đối phương, điều chưa biết mới càng đáng sợ hơn.
Lúc này Hoàng Sát Thiên đang gặp uy hiếp như vậy, chiến lực của hắn vô song ở Thiên Đạo Thánh Viện, ngoại trừ mấy người ra, hắn gần như có thể quét ngang, ai dám tranh phong và uy hiếp Hoàng Sát Thiên, nghe như trò cười, nhưng ngay vừa rồi, hắn đã bị uy hiếp, cường giả Phương Ma đảo kia để lại một câu nói, có người không muốn hắn tham dự trận chiến đấu này.
Lời nói càng đơn giản, càng có vẻ cuồng vọng, vây mà hắn ngay cả đối phương là ai cũng không biết, càng không cách nào biết được nhược điểm của đối phương, nhưng cuộc giao đấu ngắn hồi nãy để Hoàng Sát Thiên hiểu rõ, đối phương tuyệt đối có thực lực từ từ giết chết người của Cửu Hoàng Tiên Quốc, trừ hắn ra, không người nào có thể may mắn tránh khỏi.
Nếu như hắn biết đối phương cụ thể sẽ giúp ai, thì hắn cũng có thể uy hiếp kìm hãm đối phương, nhưng vừa này cường giả ma đạo kia nói, dù Hoàng Sát Thiên tàn sát giết sạch thì liên quan gì đến bọn họ, dường như, bọn họ căn bản không quan tâm, Hoàng Sát Thiên không biết thật hay giả, hơn nữa, những ma tu của Vạn Ma đảo này quả thật cũng không có tham dự cuộc chiến đấu trước kia, cho nên càng lộ ra vẻ thần bí, không có ai biết bọn họ muốn giúp ai.
- Cho dù không có ta, thì đã sao?
Thần sắc của Hoàng Sát Thiên lạnh lùng, trước trận chiến, đồng minh Nam Hoàng thị đã nguyên khí đại thương, có thể phân tán chạy thoát thân, mà người của phe hắn quả thật liên thủ truy sát, trận chiến này không cần suy nghĩ.
Ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào bóng người dần dần biến mất, sau đó trực tiếp cất bước, đi về phía đối phương, hắn cũng muốn xem thử, người đó là ai mà dám uy hiếp Hoàng Sát Thiên hắn.
Tứ đại Tài Quyết Ma điện cường đại nhanh chóng phát hiện ra Hoàng Sát Thiên đi theo sau lưng, bọn họ nhíu mày, sau đó xoay người, ma uy cuồn cuộn, cất bước đi về phía Hoàng Sát Thiên công kích, ma tu bá đạo hiếu chiến, mặc dù Hoàng Sát Thiên đã thấy được cánh cửa của Tiên Vương, vậy thì đã sao, bọn họ chính là tài quyết tư dưới quyền của nữ tài quyết tế tư, sao lại sợ chiến chứ.
Lại là một trận chiến đấu chấn động bộc phát, lực lượng Nhân Hoàng và tài quyết ma công bá đạo cuồng bạo va chạm kinh thiên động địa, nhưng ai cũng không thể làm gì được đối phương, cuộc chiến đấu này kéo dài rất lâu mới dừng lại, nhưng hai bên không có ý rời đi, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào đối phương.
- Rất tốt, vốn tưởng rằng ngươi sẽ tự giác, nếu ngươi hiếu chiến đến vậy, như vậy thì từ hôm nay trở đi, Hoàng Sát Thiên ngươi sẽ nửa bước khó đi.
Trong đó một vị ma tu tài quyết lạnh lùng nói, bọn họ là người phương nào, tài quyết tư của Tài Quyết Ma điện dưới quyền Vạn Ma chi chủ, từ trước đến nay đều chỉ có người khác kính nể, e sợ bọn họ, bọn họ để mắt tới ai, người đó sẽ ăn ngủ không yên, nếu Hoàng Sát Thiên chủ động tìm tới, như vậy, tài quyết tư sẽ vui đùa với đối phương một chút.
Trên thực tế cũng đúng là như vậy, từ hôm đó trở đi, Hoàng Sát Thiên vẫn không thoát khỏi ám ảnh từ tài quyết tư của tứ đại Tài Quyết Ma điện, Hoàng Sát Thiên hắn đi tới đâu, tứ đại ma tu kia lại đi theo tới đó, song phương chiến đấu nhiều lần, đều không làm gì được đối phương, Hoàng Sát Thiên nổi giận, nhưng đối phương vẫn theo sát, tính dai như vậy, làm cho Hoàng Sát Thiên thật sự ý thức được sự cường đại của ma tu Vạn Ma đảo là như thế nào.
Trong nháy mắt, Thông Thiên giới ngày đó xảy ra cuộc chiến thông thiên đã qua mấy tháng, Bạch Hổ tộc chém giết với cường giả Nam Hoàng thị, sau đó là một trận truy sát điên cuồng, người của Nam Hoàng thị liên minh trốn vào nơi rất sâu của thánh viện, cho nên cường giả Bạch Hổ tộc không thể không chia đoàn người ra đi, phân tán đuổi giết khắp nơi, tuy rằng như vậy rủi ro sẻ tăng lên, nhưng không đến mức cho tới bây giờ cũng mới truy sát được mấy người.
Mấy người này có người của Trường Thanh Tiên Quốc, bị trọng thương nặng, dưới sự tấn công nhóm, thậm chí phế bỏ Tiên Thai của đối phương, bọn họ không tin Trường Thanh Tiên Quốc còn có thể vì một con cháu vương hầu mà động thủ với thế lực tham gia vây công.
Lại có người của Nam Hoàng thị gặp phải sỉ nhục đáng sợ của Bạch Hổ tộc, suýt nữa bị ô nhục, để không bị xúc phạm danh tiết, thanh nữ Nam Hoàng thị này và Nam Hoàng Thuần trước đó làm ra cùng một lựa chọn, hóa thân Niết Bàn huyết rời khỏi nơi đây, tìm được một đồng bạn của Nam Hoàng Thị.
Lúc này, vị đồng bạn này và mấy người cường giả Nam Hoàng thị tập chung lại một chỗ, trong đó thì lại có Nam Hoàng Vân Hi, nhìn nữ tử có cầm giọt máu trong suốt trong tay, tim của các nàng cũng đang rỉ máu, đây đã là người thứ hai, có thể tiến vào Thiên Đạo Thánh Viện đều là nhóm tinh anh mạnh nhất, phần lớn đều nhân vật truyền thừa thánh nữ, hiện tại, đã có hai vị bị ép Niết Bàn.
- Chúng ta làm sao bây giờ.
Một vị thánh nữ hỏi.
- Từ khi chúng ta bị đánh ra từ cuộc chiến Thông Thiên giới, tất cả phân tán, không có cách nào tập chung lại một chỗ, hơn nữa có Hoàng Sát Thiên ở đó, ngoại trừ chạy thoát thân, không còn cách khác.
Vị thánh nữ mạnh nhất thở dài một tiếng, nàng thu hồi giọt máu Niết Bàn đó, ánh mắt lộ ra một tia sầu não.
Trong một tòa thánh điện khác, giữa sơn mạch mênh mông có một nhóm cường giả ở đó, trong đó thì lại có bóng dáng của Quân Mộng Trần, bọn họ lúc trước gặp được một đội ngũ truy sát họ, suýt chút thiệt mạng, cũng may gặp phải một vị cường giả của Đấu Chiến Thánh tộc trợ giúp, lúc này mới thoát thân, nhưng vẫn vô cùng chật vật, hiện tại vẫn còn đang tránh né truy sát ở khắp nơi.
- Chúng ta nhất định phải một lần nữa tập chung lại một chỗ mới có cơ hội giết lại.
Quân Mộng Trần nói.
- Nói dễ vậy sao, tạm thời cứ như vậy với bọn chúng trước, thời gian dài, bọn chúng tất nhiên không thể vẫn tập trung lại một chỗ truy sát, ta không tin bọn chúng không tu hành ở trong thánh trong viện.
Một người lạnh lùng nói.
- Còn phải chạy thoát thân sao, ta không cam lòng.
Quân Mộng Trần ngẩng đầu lên chăm chú nhìn hư không:
- Không biết Tần sư huynh đã ra chưa, nếu như đi ra huynh ấy nhất định sẽ giết người của Bạch Hổ tộc, như vậy, Hoàng Sát Thiên ở đó, huynh ấy sẽ...
Quân Mộng Trần lúc này có chút lo lắng về an nguy của Tần Vấn Thiên, bọn họ bị đánh bại, có nghĩa là Tần Vấn Thiên vừa ra sẽ phải đối mặt với sự dòm ngó của rất nhiều cường giả.
Tại nơi hẻo lánh của một tòa thánh viện đang xảy ra một trận đại chiến kinh thiên động địa, hơn mười vị cường giả bao vây tiêu diệt bốn người, bốn người này có hai người của Đấu Chiến Thánh tộc, còn có hai người là Cơ Đế môn, trong hai người Cơ Đế môn, một người trong đó chính là Thanh Nhi.
- Tần phu nhân ngươi đi trước.
Hai cường giả Đấu Chiến Thánh tộc cảnh giới rất cao, bọn họ và một sư đệ của Thanh Nhi chiến đấu ở phía trước, trên người đã nhiều chỗ bị thương, thân thể vẫn sừng sững không động, bảo vệ Thanh Nhi ở phía sau, Thanh Nhi giống như Mạc Khuynh Thành, đều là phụ nữ của Thánh Chủ.
- Đi.
Sư tỷ của Thanh Nhi cũng lớn tiếng nói, tuy nàng am hiểu lực lượng không gian, nhưng gặp phải bao vây tấn công của nhiều người, máu tươi vẫn nhuộm đỏ quần áo của nàng.
- Yên tâm, sư tỷ chạy trốn không có vấn đề gì.
Nàng tiếp tục nói, trên mặt Thanh Nhi vẫn lạnh như băng, ánh mắt lạnh lùng của nàng nhìn về phía những bóng người truy sát kia, mạnh mẽ tung đòn vào đám người đó, vách ngăn không gian ngăn cản đường đối phương đi về phía trước, người thanh niên bước chậm tiến lên, lực lượng không gian lập lòe, thân thể của nàng trong nháy mắt xuất hiện ở phương xa, người đang chiến đấu cùng nàng nhìn thấy lực lượng không gian bao phủ Thanh Nhi, sau khi đuổi theo một lát thì đã biết không thể nào đuổi kịp.
Chiến đấu cuồng bạo không ngừng, mà Thanh Nhi đã đi xa, nàng vẫn đi về phía trước như cũ, trong ánh mắt lại mơ hồ có một tia bi thương.
Ánh mắt xinh đẹp kia mơ hồ xuất hiện một khuôn mặt của người thanh niên, đó là bóng người của Tần Vấn Thiên, ngưởi đang tu hành trong Thông Thiên Tiên Thạch ở Thông Thiên giới, có từng biết được sự thảm khốc của trận chiến đấu này.
Lại một số ngày trôi qua, ngày này, Hoàng Sát Thiên đi tới trước một tòa bí cảnh thánh viện, mà cường giả tứ đại ma đạo giống như là âm hồn không tan, vẫn đi theo phía sau, phía trước là một bí cảnh động phủ, Hoàng Sát Thiên cất bước đi vào, trực tiếp đi vào bên trong, hắn cũng muốn xem xem, bốn người này có thể truy sát hắn đến khi nào, đừng để hắn nắm được cơ hội, bằng không, hắn nhất định sẽ lấy mạng của đối phương.
Thông Thiên giới, trong Thông Thiên Tiên Thạch, ở đây vẫn là nơi tập trung của cường giả, những năm gần đây, Thông Thiên tiên bảng trước sau không có biến hóa quá lớn, ngày này, cách cuộc chiến thông thiên hồi đó đã qua rất lâu, nhưng cuộc chiến đấu kia vẫn làm cho người ta có ký ức mới mẻ, mặc dù là hiện tại, cuộc chiến đấu kia vẫn chưa kết thúc, không biết liên minh Nam Hoàng thị có bao nhiêu người đã chết rồi.
- Nghe đồn Hoàng Sát Thiên bị nhốt không thể ra tay, đối phó Hoàng Sát Thiên chính là bốn vị ma tu đáng sợ của Vạn Ma đảo, không biết là chuyện gì xảy ra.
Có người mở miệng nói.
- Ngày xưa sau khi chấm dứt cuộc chiến thông thiên, một cường giả Bạch Hổ muốn ra tay với Mạc Khuynh Thành, chính một nữ tử thân phận phi phạm của Vạn Ma đảo ra tay cứu lấy, người đối phó Hoàng Sát Thiên có thể có liên quan đến nàng.
- Không sai, ngày xưa lúc Bạch Hổ tộc và Nam Hoàng thị đại chiến, dẫn phát cơn giận của thánh viện, cũng từng có hai nhóm cường giả của Vạn Ma đảo xuất hiện, trong đó có nữ tử kia.
Mọi người liên tiếp nói, đúng lúc này, có tiếng kêu kinh ngạc truyền ra, ánh mắt đoàn người nhìn về phía Thông Thiên Tiên Thạch, sau đó chỉ thấy Thông Thiên Tiên Thạch mở ra, một bóng người từ bên trong sải bước đi ra.
Bóng dáng ấy tuấn tú phi phàm, có siêu nhiên khí chất, đôi mắt đen đó như là có thể nhìn thấu tất cả, hắn quét mắt qua mọi hướng xung quanh, không nhìn thấy một người quen nào, không khỏi cười lên, nhỏ giọng nói:
- Thanh Nhi, Mộng Trần, tiểu gia hỏa, Luyện Ngục, các ngươi có khỏe không.
Bóng dáng đi ra, đây chính là Tần Vấn Thiên tu hành mấy năm trước.
- Bọn họ không tốt.
Một giọng nói truyền đến, làm cho ánh mắt Tần Vấn Thiên ngưng tụ, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy hai bóng người phi phàm xuất hiện tại đó, nam tử đó có vài phần quen thuộc, năm đó từng xuất hiện trên Thông Thiên tiên bảng, bị hắn thay thế.
- Lý Dục Phong?
Tần Vấn Thiên nhỏ giọng nói.
- Ngươi không cần quan tâm ta là ai, mấy tháng trước, Nam Hoàng thị và Bạch Hổ tộc từng phát sinh qua một trận đại chiến, vi phạm thánh viện quy tắc, thánh viện giáng xuống lửa giận, phàm là người tham dự cuộc chiến đấu của Nam Hoàng thị và Bạch Hổ tộc, tất cả đều không được thánh viện che chở, sinh tử có mạng, sau đó Nam Hoàng thị tập trung bằng hữu của ngươi, Bạch Hổ tộc tập trung các thế lực lớn ở Thông Thiên giới đánh một trận, bằng hữu ngươi vốn hơi chiếm thượng phong, sự xuất hiện của Hoàng Sát Thiên làm nghịch chuyển tình hình cuộc chiến, bằng hữu ngươi thất bại thảm hại bị đánh khỏi Thông Thiên giới, hiện tại, cũng bị truy sát khắp Thiên Đạo Thánh Viện.
Lý Dục Phong mở miệng nói.
Nụ cười trên mặt Tần Vấn Thiên đông cứng, sau đó trở nên vô cùng lạnh giá, lạnh nhạt nói:
- Có những thế lực nào tham dự.
- Cửu Hoàng Tiên Quốc, Thiên Lam Tiên Quốc, Tử Đế môn, Chí Tôn kiếm phái, Bạch Hổ tộc, Lôi Thần điện, ta biết thì có vây thôi.
Lý Dục Phong nói.
- Các hạ có biết bằng hữu ta hiện ở phương nào không?
Trên người Tần Vấn Thiên có chút cảm giác lạnh lẽo tràn ngập ra, những thế lực này, tất cả tham dự... Thanh Nhi và mọi người có sao không?
- Không biết được rõ ràng, nghe đồn đang trốn ở nơi hẻo lánh của thánh viện, sợ rằng đã phân tán từ lâu.
Lý Dục Phong đáp lại:
- Hơn nữa, ở đây sợ là cũng có người nhìn chằm chằm vào ngươi, một khi ngươi tham dự trận chiến đấu này, ngươi ra khỏi Thông Thiên giới thì bọn họ có thể giết ngươi, ngươi tự giải quyết cho tốt.
- Cảm ơn đã cho ta biết.
Tần Vấn Thiên chắp tay, lập tức thân hình lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ!