Thanh âm của Tần Vấn Thiên rất bá đạo, thay đổi hẳn so với thái độ lúc trước, khiến mọi người trong thế giới hạt căn bản tụ tập tới trước mặt hắn.
Người trái lệnh, giết.
Quá kiêu ngạo, mọi người chấn động nhìn Tần Vấn Thiên, đây là Tần Vấn Thiên, nhân vật truyền kỳ của thế giới hạt căn bản của bọn họ. Hắn vẫn như trước, sau khi trở về thì vô cùng cường thế, bá đạo vô song.
Những người đã từng chứng kiến Tần Vấn Thiên vào thời hắn vô cùng huy hoàng thìmặt đều lộ ra vẻ kích động. Người này đã trở lại, hắn muốn tất cả những người từ Tiên Vực đến phải nghe theo hiệu lệnh, muốn Tiên Vương cũng phải quỳ xuống.
Giang Phong nhận ra Tần Vấn Thiên. Trên thực tế, năm đó Giang Phong cũng đã thấy những truyền kỳ của Tần Vấn Thiên. Hắn vô cùng hâm mộ, cho tới về sau hắn có được cơ duyên, bản thân cũng trưởng thành tới mức bất khả tư nghị, lòng tự tin tăng thêm, được gọi là thế giới đệ nhất nhân. Hắn cũng từng lấy mình ra so sánh với Tần Vấn Thiên, nhưng mà lại phát hiện bản thân mình dù thế nào cũng không thể sánh bằng.
Hiện giờ Tần Vấn Thiên đã trở lại, không ngờ còn càn rỡ, tự cao tự đại như vậy, không để bất kỳ ai vào mắt, cho dù là sư tôn Xích Sát Tiên Vương của hắn.
- Tần thúc thúc.
Thiếu niên của Âu Dương gia kích động hô to, đây là Tần thúc thúc mà cữu cữu và mẫu thân từng nhắc tới ư. Thậy là uy phong, đây là thần tượng của hắn, đây cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Tần Vấn Thiên, quả nhiên uy phong bát diện.
Tần Vấn Thiên nhìn thiếu niên một cái, cười nói với hắn:
- Tiểu tử kia, ngươi nên gọi là Tần bá bá mới đúng.
- Tần thúc thúc trẻ tuổi như vậy, gọi Tần bá bá thì thành ra già quá. Cứ gọi Tần thúc thúc thì thân thiết hơn.
Thiếu niên mang theo khí thuần phác đặc biệt. Âu Dương Vũ Nhu cũng cười nói:
- Đúng vậy, cứ gọi là Tần thúc thúc cho quen, chẳng trách Tần thúc thúc lúc trước luôn giúp ta, thì ra ngươi tới Âu Dương thế gia không phải chỉ là tình cờ đi ngang qua.
- Có người lợi hại muốn đối phó ta, vẫn luôn nhìn trộm toàn bộ thế giới hạt căn bản. Có điều hiện giờ thế giới hạt căn bản này đã bị phong ấn, hắn không thể bước vào được nữa. Tần thúc thúc đã không cần phải lo lắng, ở thế giới hạt căn bản này không còn ai dám động tới các ngươi nữa cả.
Tần Vấn Thiên nói.
- Vâng, lời nói của Tần thúc thúc ta tất nhiên là tin rồi. Lúc trước nữ nhân đó nói Giang Phong là thiên hạ đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản. Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả. Thật là không biết xấu hổ, tuổi của Giang Phong còn lớn cả Tần thúc thúc, vậy mà dám xưng là tiền vô cổ nhân.
Thiếu niên chỉ về phía An Linh Lung bên cạnh Giang Phong.
- Tần thúc thúc, ngươi hiện tại nói với hắn đi. Ở trước mặt ngươi, Giang Phong có tính là đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản hay không. Chó má, đồ chó săn.
Thiếu niên phẫn nộ nói, Giang Phong lúc trước làm chó săn đến giúp Xích Sát Tiên Vương bắt người của Âu Dương thế gia bọn họ, hắn trong lòng tức lắm.
Thần sắc An Linh Lung có chút tái nhợt. Nàng ta nhìn Tần Vấn Thiên, người này danh khí quá lớn, cho dù dã qua nhiều năm, thế giới hạt căn bản vẫn lưu truyền truyền thuyết về hắn. Tuy nói nàng ta ái mộ Giang Phong, vẫn luôn coi Giang Phong là đệ nhất nhân, nhưng khi Tần Vấn Thiên thật sự xuất hiện ở trước mặt, nàng ta lại không dám chắc chắn như thế. Huống chi, những gì mà nàng ta gặp mấy ngày nay...
- Tần Vấn Thiên, cho dù lúc trước ngươi rất mạnh. Nhưng mà hiện giờ, sư tôn của ta chính là nhân vật Tiên Vương, ngươi dám vô lễ như vậy ư?
Giang Phong lạnh lùng lên tiếng. Hắn tuy rằng không biết Tiên Vương cụ thể là mạnh thế nào, nhưng tuyệt đối là không phải hắn có thể chạm đến, chỉ có thể ngước nhìn. Tần Vấn Thiên, cũng không thể chạm tới được.
Tần Vấn Thiên nhìn Giang Phong với vẻ khinh miệt. Hắn lại nhìn về phía Xích Sát Tiên Vương nói:
- Ta bảo ngươi quỳ xuống, ngươi không nghe thấy à?
Xích Sát Tiên Vương sắc mặt rất khó coi. Hắn nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Tuy nói ngươi rất nổi tiếng ở Tiên Vực, nhưng ngươi cũng nói nơi này là thế giới hạt căn bản, hơn nữa đã bị phong ấn, ngươi dựa vào gì mà bắt ta quỳ xuống?
- Không biết sống chết.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng lên tiếng. Vừa dứt lời, khí thế của cảnh giới Tiên Vương ùa ra, cuồng bạo đến cực điểm. Trong nháy mắt Xích Sát Tiên Vương sắc mặt trắng bệch, hắn nhìn Tần Vấn Thiên, lộ ra vẻ hoảng sợ:
- Sao có thể như vậy được, ngươi sao ở thể đạt tới cảnh giới này một cách nhanh như vậy được?
Hắn tuy rằng nghe nói tới cuộc tiên chiến ở phía đông Tiên Vực, nhưng mà bởi vì hắn không phải là người của Thập Tam châu, không biết rõ về tin tức cụ thể của tiên chiến, càng không biết bản thân Tần Vấn Thiên mạnh thế nào.
Danh khí của Tần Vấn Thiên phần lớn là tới từ Tiên Vực Tài Quyết và thân phận con rể của Trường Thanh Đại Đế.
- Ầm.
Lĩnh vực quy tắc phong ấn cường đại nháy mắt bùng nổ, thổi quét thiên hạ. Một cỗ lực lượng phong ấn chí cường hàng lâm tới trên người đối phương. Xích Sát Tiên Vương sắc mặt đại biến, hắn phá không đào tẩu vào hư không. Nhưng mà tay của Tần Vấn Thiên chộp lên trời, lĩnh vực phong ấn tự thành thuật phong ấn, không ngừng đánh vào trong cơ thể Xích Sát Tiên Vương. Hắn sắc mặt tái nhợt, lực lượng trong cơ thể không ngờ không thể lưu chuyển thông suốt.
- Toàn bộ thế giới hạt căn bản đều bị phong ấn rồi, ngươi có thể trốn đi đâu được nữa. Có ta ở đây rồi, ngươi làm sao mà đi được?
Tần Vấn Thiên nói một cách đầy bá đạo. Hắn cất bước đi tới, trong nháy mắt đã hàng lâm tới trước mặt Xích Sát Tiên Vương. Chỉ thấy ngón tay hắn đánh lên người Xích Sát Tiên Vương. Chỉ trong nháy mắt, tất cả sinh cơ trong cơ thể đều bị phong ấn, hắn hoảng sợ nhìn Tần Vấn Thiên nói:
- Tần thiếu tha mạng.
Lực lượng phong ấn đó quá mức bá đạo, không ngờ có thể phong ấn sinh cơ của hắn.
- Đã cho ngươi cơ hội rồi, ngươi đã tự muốn tìm chết thì ta chỉ đành tác thành cho ngươi mà thôi.
Tần Vấn Thiên đánh ra một quyền, quyền mang bá đạo ập tới. Ầm một tiếng, một nhân vật Tiên Vương vô cùng cường đại đã vẫn lạc ngay tại chỗ.
Lĩnh vực quy tức tiêu tán, Tần Vấn Thiên từ trên không hạ xuống. Mọi người rúng động, Giang Phong thì cả người đều run rẩy.
Hắn sao có thể làm được tới mức như vậy, giết Xích Sát Tiên Vương trong chớp mắt.
- Cái này...
Mọi người run sợ, quá mạnh mẽ. Đây là nhân vật truyền kỳ của thế giới hạt căn bản bọn họ đây sao, truyền kỳ bất diệt. Khi hắn trở về còn cường đại hơn, đến cả Tiên Vương cũng bị hắn giết.
Giang Phong, đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản? Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả?
Sư tôn mà Giang Phong bái nhận ở trước mặt Tần Vấn Thiên cũng không chịu nổi một kích. Vậy thì Giang Phong hắn lấy gì ra mà đánh đồng với Tần Vấn Thiên? Căn bản không phải người của cùng một thế giới.
Kẻ được gọi là đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản đời này, so với nhân vật truyền kỳ như Tần Vấn Thiên thì căn bản là không có tư cách để so sánh.
Trong hư không cuồng phong thổi quét, chỉ thấy một cường giả Tiên Vương chạy tới đây rất nhanh. Hắn lúc trước còn có chút thờ ơ, nhưng khi nhìn thấy Xích Sát Tiên Vương đã chết thì Tiên Vương của nước Sở lập tức dùng tốc độ nhanh nhất để chạy tới. Cơ hồ ngay lập tức, hắn vừa ổn định thân thể đã vái Tần Vấn Thiên:
- Bái kiến Tần thiếu.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nhìn hắn, không thèm để ý, hắn vẫn đứng trên hư không, lại có tiếng gió gào thét ập tới, liên tiếp mấy vị Tiên Vương hàng lâm tới đây. Bọn họ khom người hành lễ với Tần Vấn Thiên.
- Không ngờ đây là thế giới của Tần thiếu, nếu có quấy rầy thì xin Tần thiểu đừng trách.
- Lần này nghe đồn thế giới hạt căn bản có bảo tàng nên mới tới đây, không biết là lại thành quấy rầy Tần thiếu. Thật sự là đáng chết.
Các Tiên Vương đều tạ lỗi một cách cung kính. Sau đó, có rất nhiều cường giả Tiên Thai đều chạy tới nơi này, ai nấy dáng vẻ hốt hoảng lật đật, nào còn khí độ của tiên.
Ở trước mặt người của thế giới hạt căn bản, bọn họ là tồn tại cao nhất. Nhưng ở trước mặt Tần Vấn Thiên, Tiên Thai cũng như người của thế giới hạt căn bản trước mặt bọn họ, chẳng khác gì con kiến. Huống chi, mới vừa rồi Tần Vấn Thiên đã trực tiếp giết chết một cường giả Tiên Vương.
Tần Vấn Thiên giống như không thấy người xung quanh vừa hàng lâm. Hắn đi đến trước mặt Âu Dương Tiểu Lộ, xoa đầu nàng ta, nói:
- Tiểu nha đầu năm đó đã thành người đứng đầu thế gia rồi, ha ha.
Người của Âu Dương thấy một màn này thì đều xấu hổ. Có điều bọn họ cũng không cảm thấy kỳ quái, ngược lại còn thấy đây là điều đương nhiên. Tần Vấn Thiên năm đó ở thế giới hạt căn bản là bạn tốt của Âu Dương Cuồng Sinh, đại ca của Âu Dương Tiểu Lộ. Thậm chí còn từng sống ở Âu Dương thế gia, còn cùng nhau xông pha giang hồ. Khi đó Âu Dương Tiểu Lộ đã biết Tần Vấn Thiên, với địa vị của Tần Vấn Thiên hiện tại, có thể vẫn thân thiết với Âu Dương Tiểu Lộ như xưa thì Âu Dương thế gia tất nhiên là cao hứng rồi.
- Tần đại ca, ngươi đừng trêu ta.
Âu Dương Tiểu Lộ bĩu môi nói.
- Đây không phải là trêu, đứa bé ngày nào giờ đã lớn vậy rồi. Thời gian trôi qua thật nhanh.
Tần Vấn Thiên đi đến trước mặt Âu Dương Vũ Nhu và thiếu niên Âu Dương Vũ. Âu Dương Vũ cười ngây ngô nhìn Tần Vấn Thiên, Âu Dương Vũ Nhu thì trong mắt đẹp mang theo vẻ tò mò lạ lùng.
- Tần thúc thúc, ngươi cũng giảo hoạt thật, còn nói là nhìn trúng tỷ tỷ của ta.
Âu Dương Vũ cười ha ha nói.
- Dù sao cũng phải tìm lý do hợp lý chứ.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Vũ Nhu trông duyên dáng yêu kiều thế này, kế thừa hết ưu điểm của nha đầu Tiểu Lộ, ta nói như vậy các ngươi mới không hoài nghi, ha ha.
- Tần thúc thúc đừng trêu ta nữa.
Âu Dương Vũ Nhu thẽ thọt nói.
- Ha ha, lại còn ngượng ngùng nữa.
Tần Vấn Thiên bật cười.
- Tần thúc thúc, giờ xử trí tên được gọi là thiên hạ đệ nhất nhân này thế nào?
Âu Dương Vũ tay chỉ về phía Giang Phong. Người này tự mình tới Âu Dương thế gia của hắn để bắt người, nếu không phải có Tần Vấn Thiên thì hậu quả không biết sẽ thế nào.
- Niệm tình ngươi chỉ là chó săn, ta không giết ngươi, ngươi tự phế tu vi đi.
Tần Vấn Thiên nhìn thoáng qua Giang Phong.
Giang Phong sắc mặt trắng bệch, hắn được xưng là đệ nhất nhân của thế giới hạt căn bản, vinh quang vô song, lại được Tiên Vương thu làm đệ tử. Những vinh quang này chẳng lẽ sẽ mất tất sao?
Hắn không cam lòng.
Giang Phong lộ ra vẻ dữ tợn. Hắn đột nhiên đánh tới Âu Dương Tiểu Lộ, tốc độ cực nhanh, đồng thời tiên uy ùa ra, hắn không cam lòng vứt bỏ tất cả những điều này, nếu phải trở thành phế nhân thì dù sống sót cũng còn có ý nghĩa gì gì nữa.
Tần Vấn Thiên không thèm nhìn hắn, quy tắc nháy mắt hàng lâm, đột nhiên đánh lên người Giang Phong. Thân thể Giang Phong trên hư không run lên một cái, mặt như tro tàn, lập tức mắt đờ đẫn, thân thể rơi xuống đất. Quy tắc ùa vào trong cơ thể hắn đã xóa đi tất cả sinh cơ của hắn.
- Bùm.
Thân thể Giang Phong rơi xuống đất, kẻ được gọi là thiên hạ đệ nhất nhân, Tần Vấn Thiên căn bản là chẳng thèm nhìn hắn lấy một cái, đó chính là sự chênh lệch.
- Đây là tiền vô cổ nhân trong miệng ngươi à.
Âu Dương Vũ nhìn An Linh Lung nói.
- Tiểu Vũ, đừng so đo với nàng ta làm gì. Nàng ta cũng rất đáng thương.
Tần Vấn Thiên thờ ơ lên tiếng. An Linh Lung nghe thấy lời nói của Tần Vấn Thiên thì không ngờ sụp đổ trong nháy mắt, lệ rơi đầy mặt. Nàng ta từng hy vọng có thể trở thành thần tiên quyến lữ với thiên hạ đệ nhất nhân Giang Phong, nhưng sau khi đi theo Giang Phong, chỉ một câu của Xích Sát Tiên Vương, Giang Phong đã hiến nàng ta đi. Giang Phong không dám lắm lời, nàng ta cũng không dám.
Mà hiện giờ, Giang Phong đã chết. Nàng ta không ngờ không cảm thấy bi thương, chỉ cảm thấy mình thật đáng thương.
Các tiên nhân càng lúc càng tụ tập đông, khom người vái chào Tần Vấn Thiên, giống như sùng bái vương giả chí cao vô thượng. Tần Vấn Thiên không lên tiếng, bọn họ thì im lặng đứng đó chờ xử trí.
Người của Thế giới hạt căn bản cảm nhận được uy thế của Tần Vấn Thiên, sớm đã khủng bố tới mức mà họ không thể tưởng tượng được.
- Kể từ hôm nay, tất cả người đi tới thế giới hạt căn bản này, ta sẽ phong ấn tu vi của các ngươi. Các ngươi giáo hóa người trong thiên hạ, có thể làm sư tôn của bọn họ, dạy họ tu hành, đợi khi thời cơ đến, ta sẽ xóa bỏ phong ấn cho các ngươi, tha cho các ngươi trở về.
Thanh âm của Tần Vấn Thiên mang theo Tiên niệm của hắn truyền khắp thiên hạ, vô số người thân thể run rẩy kịch liệt, người trong thiên hạ khiếp sợ, đều vô cùng cảm kích Tần Vấn Thiên. Đây mới là người đứng đầu thế giới hạt căn bản của bọn họ, hắn muốn phong ấn tại những người xâm nhập thế giới của bọn họ tại đây, bắt phải dạy họ tu hành.
Đem Tần Vấn Thiên ra so sánh với Giang Phong, quả thực chính là sự vũ nhục đối với Tần Vấn Thiên.
Cho dù những người trẻ tuổi cho rằng Giang Phong lợi hại cũng cảm thấy vô cùng hổ thẹn. Đám người Âu Dương Tiểu Lộ và Âu Dương Vũ Nhu thì mỉm cười ngọt ngào, những kẻ đó kiêu ngạo như vậy, hiện tại đều phải ở lại thế giới hạt căn bản để dạy người ở đây tu hành, đáng đời!