Ý tứ của Thái Dương Thánh giáo và Lôi Thần điện có thể nói là cực kỳ rõ ràng, muốn thâu tóm cả Đông Lăng nhất mạch, ba thế lực lớn tất cả đều đã tỏ thái độ thần phục.
Huyền Thiết Đế tông, thế lực luyện khí duy nhất của Đông Lăng nhất mạch, cũng là cỗ thế lực của sức hấp dẫn lớn nhất của Đông Lăng nhất mạch đối với Thái Dương Thánh giáo và Lôi Thần điện. Dù sao bọn họ thân là thế lực đỉnh cấp, không thiếu cường giả, mà thế lực luyện khí thì lại vô cùng khan hiếm, có thể nắm được Huyền Thiết Đế tông trong tay, đối với bọn họ sau này có rất nhiều chỗ tốt.
Cường giả của Huyền Thiết Đế tông cũng trầm mặc, nhìn trạng thái này, bọn họ không đáp ứng cũng không được.
- Sao, chúng ta không cần Huyền Thiết Đế tông thần phục, chỉ là muốn giúp Đông Lăng nhất mạch nhất thống, đi lên con đường mạnh hơn, Huyền Thiết Đế tông vậy mà cũng không chịu à?
Cường giả cầm đầu của Thái Dương Thánh giáo giọng nói lập tức trở nên lạnh lùng, đang gây áp lực.
- Việc này, chính là đại sự, chúng ta không thể làm chủ được. Tông chủ Đế tông của ta vẫn đang tu hành ở bên ngoài, hắn không về thì không ai có thể đưa ra quyết định.
Lão già đó lên tiếng, khiến cho người của Thái Dương Thánh giáo và Lôi Thần điện cau mày. Tông chủ của Huyền Thiết Đế tông chính là một phiền toái lớn, hắn rất ít khi ở trong Đế tông, để phòng bị những thế lực đỉnh cấp muốn thâu tóm, chỉ cần hắn ở bên ngoài, có thể mượn dùng lực lượng của Đông Lăng Thánh điện thì hắn sẽ có sức uy hiếp không nhỏ.
- Vậy các ngươi thông tri cho hắn trở về đưa ra quyết định cũng được.
Người của Thiên Chung giáo lạnh lùng nói.
- Tông chủ là thấy đâu không thấy đuôi, làm sao mà tìm được người.
Cường giả của Huyền Thiết Đế tông đáp lại. Mọi người ở đây đều là nhân vật phi phàm, rất nhiều tồn tại Tiên Vương cảnh, tất nhiên không muốn phải quỳ gối trước người khác, phải thần phục đối phương.
Không gian lại trở nên trầm mặc, không khí lộ ra có chút áp lực.
- Nếu như vậy thì coi như ta chưa nói gì, các ngươi cứ tiếp tục đi.
Cường giả cầm đầu của Thái Dương Thánh giáo hai mắt giống như có ánh sáng mặt trời đáng sợ bắn ra, nhìn lướt qua đám người, rồi lại thu liễm ánh mắt. Lập tức ba thế lực lớn còn lại đều cười lạnh nói:
- Nếu như vậy thì chúng ta cũng chỉ đành đem thánh tử thánh nữ của Huyền Thiết Đế tông đi trước, chờ tông chủ của Huyền Thiết Đế tông trở về đưa ra quyết định rồi sẽ tính toán lại.
- Thánh tử thánh nữ của Huyền Thiết Đế tông ta chính là hy vọng của tông ta, sao có thể để các ngươi mang đi.
Lão già đó hừ lạnh một tiếng, hai bên trong nháy mắt lại giương cung bạt kiếm.
- Keng.
Chỉ nghe thấy một tiếng chuông kêu vang lên, chỉ thấy một vị cường giả bước ra. Thân hình của hắn giống như một thần binh cổ chung (chuông cổ), bên trên có phù văn lưu chuyển, tràn ngập tiếng chuông. Giống như âm thanh của đại đạo từ trên người hắn truyền ra, lờ mờ hóa thành một cỗ uy áp cường đại, chấn động trên người các cường giả.
- Chung Húc.
Mọi người mắt lóe sáng, người này là Chung Húc, thánh tử của Thiên Chung giáo, thực lực vô cùng cường đại, đã tiến vào Đông Lăng Thánh điện, trải qua lễ rửa tội.
- Như vậy đành phải mời chư vị thánh tử thánh nữ chỉ giáo.
Chỉ nghe một đạo thanh âm truyền ra, phía Thần Phù cung cùng với Kim Cương tông cũng có một cường giả bước ra. Cả người cường giả Thần Phù cung toàn là phù văn đại đạo, lờ mờ hóa thành đại trận đáng sợ, uy lực vô cùng, bao phủ tám hướng.
Cường giả của Kim Cương tông giống như là một Nộ Mục Kim Cương, trong cơ thể có một quầng sáng Kim Cương đáng sợ khuếch tán ra, phát ra tiếng leng keng vô cùng mạnh mẽ, chấn cho màng tai của mọi người phải rung rung.
- Thần Phù cung Tiêu Vũ, Kim Cương tông pháp trận đại sư.
Người của Huyền Thiết Đế tông thần sắc rất khó coi, ba người vừa đi ra này đều có thực lực vô cùng lợi hại, được xưng là nhóm tồn tại Tiên Vương thiên kiêu có thiên phú ưu tú nhất của Đông Lăng nhất mạch, đều là nhân vật thánh tử của các giáo các tông.
- Huyền Thiết Đế tông nếu tự cho mình là cao, khinh thường không thèm nhất thống với chúng ta, như vậy thì đành phải đánh một trận thôi.
Tiêu Vũ lạnh lùng nói. Hắn vừa dứt lời, ánh sáng phù văn bao phủ thiên địa, hóa thành một cái đỉnh cực lớn, có thể trấn áp tất cả.
Ba thế lực lớn đồng loạt tiến đến, cường giả rõ ràng là nhiều hơn, đối phương chỉ đi ra ba người thôi, rõ ràng là đang cho Huyền Thiết Đế tông một cơ hội, nếu là quần chiến, Huyền Thiết Đế tông càng không có bất kỳ hy vọng gì.
Nhưng ba người này phân biệt chính là thiên kiêu Tiên Vương kiệt xuất nhất của ba thế lực lớn, bọn họ nếu muốn xuất chiến thì tất nhiên cần phải phái ra người có cùng đẳng cấp, nếu không thì rất khó mà giành được thắng lợi.
- Sức chiến đấu của ba người này tựa hồ đều rất cường đại, hơn nữa, đều tu hành cùng một đạo với ta, dùng phù văn để trở thành Tiên Vương, hơn nữa cũng có lĩnh ngộ vô cùng sâu sắc về con đường này.
Tần Vấn Thiên nhìn sự cường thế của ba người này, có thể cảm giác được chiến lực của bọn họ rất đáng sợ, Tiên Vương cùng cảnh giới tầm thường khó mà có thể chiến thắng được.
Chỉ thấy Huyền Thiết Đế tông cũng có một đạo thân ảnh bước ra. Trên người hắn động phù văn quy tắc đáng sợ, cả người giống như là một thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, sát ý đáng sợ.
- Vậy thì ta bắt ngươi đi trước.
Chung Húc cười với người vừa đi ra. Lập tức người bay lên trời, lướt tới hư không. Thánh tử của Huyền Thiết Đế tông cũng giậm chân bay lên, khí tức của hai người va chạm trong hư không, phát ra quang hoa rực rỡ chói mắt.
Tiếng chuông chấn động cả thiên địa, chỉ thấy Chung Húc miệng phun ra cổ chung, tạo ra sóng âm vạn trượng, thổi quét phá hủy tất cả mọi thứ trong thiên địa.
- Người của Huyền Thiết Đế tông ta am hiểu luyện khí, về sức chiến đấu thì có một số khiếm khuyết, thánh tử kiệt xuất của ba thế lực lớn khiêu chiến một mình chúng ta, phải chăng là có chút quá đáng.
Lão già của Huyền Thiết Đế tông lạnh lùng nói.
- Cùng là Đông Lăng nhất mạch, các ngươi đã thừa nhận mình kém cỏi vậy thì tự đào thải đi.
Thánh tử Tiên Vương của Thần Phù cung nói một cách cường thế. Người của Huyền Thiết Đế tông sắc mặt trở nên khó coi. Lại có một vị thánh tử Tiên Vương bước ra, bay lên trời.
- Hừ.
Tiêu Vũ cười lạnh một tiếng, thân thể bay lên trời, lướt về phía đối phương.
Kim Cương tông Pháp Nộ còn lại thì không ai ứng chiến. Pháp Nộ này có tu vi Tiên Vương trung giai, chiến lực cực kỳ đáng sợ, ở toàn bộ Đông Lăng Tiên thành cũng là nhân vật Tiên Vương phi thường nổi danh.
- Để ta.
Chỉ thấy Phong Thiển Tuyết cất bước đi ra, bóng hình xinh đẹp bay lên không, Pháp Nộ ngẩng đầu, ánh sáng màu vàng kim từ trên người hắn điên cuồng khuếch tán ra, mở miệng nói:
- Đối phó với Thiển Tuyết thánh nữ, ta sẽ thủ hạ lưu tình.
Dứt lời, người hắn cũng bay lên, trực tiếp đánh ra một quyền. Một quyền này hóa thành Nộ Mục Kim Cương Pháp Vương, trấn sát tất cả, giơ tay lên quật về phía Phong Thiển Tuyết, bao phủ cả một mảng thiên địa vào trong.
Tần Vấn Thiên nhìn về phía ba chiến trường trong hư không, chỉ thấy ba thế lực lớn đến xâm phạm phóng thích ra lĩnh vực quy tắc, không gian rộng lớn vô cùng đều có uy áp khiến người ta hít thở không thông. Trong thân thể bọn họ lấp lánh ánh sáng phù văn giống như từng đại trận, mang theo uy lực vô cùng. Ba trận đối chiến này, Huyền Thiết Đế tông chỉ sợ không thể chiếm thế chủ động ở trong bất kỳ một chiến trường nào, trong ba thế lực lớn của đối phương đều chọn lựa ra người có chiến lực kiệt xuất nhất, tất nhiên là chiếm ưu thế.
Ba người đối phương, Kim Cương tông Pháp Nộ là đáng sợ nhất, phía sau hắn xuất hiện pháp tướng lĩnh vực quy tắc, bao phủ cả không gian rộng lớn, ánh mắt bắn ra tia chớp phù văn màu vàng kim, giống như là đại trận tia chớp, phá hủy tất cả, hắn há miệng là có thể phun ra trận đạo chữ cổ đáng sợ, chôn diệt trấn sát tất cả, một quyền của hắn có thể đánh ra một trận sư với tiếng gầm làm thiên địa chấn động, khiến núi sông sụp đổ, uy lực vô cùng.
Thực lực của Phong Thiển Tuyết mặc dù cũng rất cường đại, nhưng đối mặt với công kích của Pháp Nộ thì vẫn liên tiếp gặp nguy hiểm, không thể chống lại được đối phương.
Cuối cùng, chỉ thấy dưới chân Pháp Nộ xuất hiện phù quang, vươn dài qua không gian, một chưởng đánh ra, mang theo uy thế Kim Cương vô thượng, Phong Thiển Tuyết toàn lực ngăn cản, nhưng vẫn bị trấn áp đánh trúng, miệng phun máu tươi, thân thể rơi xuống phía dưới.
- Thiển Tuyết.
Phong Chú bay lên định đón đỡ.
- Đứng lại.
Người của Kim Cương tông hừ lạnh một tiếng, một bàn tay to màu vàng kim vắt ngang trên không, chặn đường của Phong Chú.
- Bùm.
Một tiếng nổ vang lên, đại chưởng ấn đó trực tiếp vỡ vụng, chỉ thấy một đạo thân ảnh giống như chim đại bàng, nhanh chóng vô cùng, vượt qua hư không, trực tiếp đón lấy Phong Thiển Tuyết. Đồng thời giơ tay lên đánh ra một đạo đại chưởng ấn, va chạm với tay của Pháp Nộ đang đánh xuống, một tiếng nổ chấn động cả hư không vang lên. Tần Vấn Thiên mượn thế lui về phía người của Huyền Thiết Đế tông, nhìn Phong Thiển Tuyết hỏi:
- Không sao chứ?
- Không sao.
Phong Thiển Tuyết sắc mặt tái nhợt, khóe miệng có vết máu, khí tức không ổn định.
- Lại là tên này.
Trong mắt người của Thái Dương Thánh giáo lúc trước bị Tần Vấn Thiên đánh lui hiện lên sát niệm, nói:
- Người này hình như chỉ là người ngoài, chuyện hôm nay liên quan đến bí mật của Đông Lăng nhất mạch, hắn lại tham dự vào, Huyền Thiết Đế tông nói xem nên xử trí như thế nào?
Người của Huyền Thiết Đế tông kinh ngạc nhìn Tần Vấn Thiên, không ngờ tốc độ của Tần Vấn Thiên lại nhanh tới như vậy. Thân pháp đó giống như là Kim Sí Đại Bằng, nhanh tới mức tận cùng.
- Việc của Đông Lăng nhất mạch mà lại có ngoại nhân cả gan nhúng tay, có đáng giết hay không?
Người của Thái Dương Thánh giáo nói một cách cường thế, ngữ khí rất lạnh lùng.
- Việc của Đông Lăng nhất mạch khi nào lại liên quan tới Thái Dương Thánh giáo và Lôi Thần điện, các ngươi đứng đây làm gì? Dựa theo cách nói của của ngươi thì cũng có đáng giết hay không?
Tần Vấn Thiên đốp lại.
- Càn rỡ.
Người cầm đầu của Thái Dương Thánh giáo bước ra, đại địa trực tiếp bị tan chảy hóa thành hỏa diễm, khủng bố đến cực điểm.
Lời nói của Tần Vấn Thiên mọi người đều minh bạch, bao gồm cả Huyền Thiết Đế tông. Nhưng bản thân bọn họ lại không dám trực tiếp nói ra, tuy rằng trong lòng biết biết rõ, nhưng mà Tần Vấn Thiên không ngờ lại dám nói ra miệng, quả thực là muốn tìm chết.
- Người này làm nhục Thái Dương Thánh giáo ta, hắn là người sao của Huyền Thiết Đế tông các ngươi à?
Cường giả cầm đầu đó không nhìn Tần Vấn Thiên mà liếc sang lão già của Huyền Thiết Đế tông.
Lão già nhìn về phía Tần Vấn Thiên, có chút khó xử.
- Một ngoại nhân mà dám nhúng tay ào chuyện ở đây, Huyền Thiết Đế tông các ngươi tự xử trí đi, cho chúng ta một câu trả lời.
Cường giả của Thái Dương Thánh giáo vô cùng bá đạo, uy hiếp Huyền Thiết Đế tông, muốn bọn họ động thủ với Tần Vấn Thiên.
- Hắn không phải ngoại nhân.
Đây là Phong Thiển Tuyết lên tiếng, khiến mọi người đều phải nhìn về phía nàng ta.
Chỉ thấy Phong Thiển Tuyết ôm lấy cánh tay Tần Vấn Thiên, người hơi dựa vào hắn, nói:
- Hắn là người yêu của ta, thấy ta bị thương, tất nhiên là phẫn nộ. Các ngươi luôn mồm nói muốn xử trí hắn, chẳng lẽ không cho phép hắn phản bác à?
Tần Vấn Thiên mắt lóe sáng, có điều cũng không. Thái Dương Thánh giáo và Lôi Thần điện cường thế như vậy, muốn trực tiếp bắt đi thánh tử thánh nữ của Huyền Thiết Đế tông. Hiện giờ Huyền Thiết Đế tông tựa hồ đã gặp phải tuyệt cảnh.
Phong Thiển Tuyết vừa dứt lời, rất nhiều ánh mắt mang theo sát ý tập trung trên người Tần Vấn Thiên. Trong ba thế lực lớn có không ít người có ý với Phong Thiển Tuyết, thấy thánh nữ Tiên Vương thiên phú kiệt xuất này không ngờ tựa vào lòng người khác, không còn tinh thuần thánh khiết nữa thì không khỏi có chút ghen ghét với Tần Vấn Thiên.
- Chư vị, cho Huyền Thiết Đế tông ta một tháng thời gian được không, chúng ta sẽ báo cáo với tông chủ.
Lão già đó bất đắc dĩ nói.
- Một tháng thì quá lâu, bảy ngày, ta cần một câu trả lời.
Cường giả cầm đầu của Thái Dương Thánh giáo lạnh lùng nói.
- Được, vậy thì bảy ngày.
Lão già bất đắc dĩ đành phải gật đầu đáp ứng.
- Được, nếu đã vậy thì chúng ta sẽ ở đây chờ bảy ngày, chư vị về trước đi.
Cường giả của Thái Dương Thánh giáo nói với người của ba thế lực lớn. Đám cường giả Pháp Nộ lạnh lùng nhìn Tần Vấn Thiên, lộ ra sát ý, Pháp Nộ lại truyền âm nói:
- Bảy ngày sau sẽ lấy cái mạng chó của ngươi.
Dứt lời, hắn xoay người bỏ đi, người của ba thế lực lớn cũng lục tục rời khỏi!