Đám người xem mắt bắn ra tia sáng, lòng sáng như gương.
- Trận chiến đầu tiên Nhan thị sắp thua.
Nhan Trung và đám cường giả Nhan thị cũng nhìn ra điều đó. Thủ đoạn phá trận của Đế Thiên lợi hại, trực tiếp triệu hoán thiên chuy đập xuống. Thiên chuy như được người đúc tinh hồn sinh ra, có thể trực tiếp khắc đồ án thần văn vào công kích dùng cho việc phá trận. Hơn nữa Đế Thiên giỏi về trấn áp phong ấn lực lượng, rất thích hợp phá trận.
Quả nhiên không lâu sau trận pháp bị phong ấn, không còn chút hơi thở nào tràn ra. Trận chiến đầu tiên của đại sư trận pháp Nhan thị, thất bại.
Trên trận đạo đài mà Đế Thiên khắc trận cường giả Nhan thị không dễ phá. Đầu tiên là đế quang bị phong ấn, sau đó ánh sáng phong ấn vô tận chui vào cơ thể không ngừng phong ấn lực lượng quy tắc, phong ấn luôn lực lượng lưu động trong thân thể khiến sức chiến đấu của lão bị suy yếu dần. Người ngoài trận pháp không tự mình nếm trải nên không rõ ràng.
Nhan Trung mở miệng nói, ra hiệu Đế Thiên thả người:
- Đế đại sư, thắng bại đã phân, đủ rồi đi.
Đế Thiên đáp lại:
- Lão đã rơi vào trận pháp, đã muộn.
Dứt lời các kiếm phong ấn đáng sợ điên cuồng hiện ra đâm thủng thân thể cường giả Nhan thị, Tiên Đế trung giai thế mà bó tay bó chân mặc cho vô tận lợi kiếm sát phạt xuyên thủng người. Lão nhân ngã trên trận pháp, tắt thở.
Không gian tĩnh lặng, mọi người ngơ ngác nhìn Đế Thiên, y thế nhưng giết người.
Đại sư Đế Thiên tru sát là một Tiên Đế trung giai của Nhan thị, còn là đại sư trận pháp, ngay trong thế gia Nhan thị, quả là to gan bằng trời.
Cường giả Nhan thị tộc mặt lạnh băng.
Có người quát mắng:
- Càn rỡ!
Mấy cường giả dợm bước ra.
Đế Thiên quét mắt đám người, lạnh lùng hỏi:
- Chơi không dám chịu thua?
Nhan Trung nạt:
- Lùi xuống!
Đám cường giả Nhan thị nhăn mặt, nhìn Đế Thiên chằm chằm không dời mắt.
Nhan Trung lạnh lùng hỏi:
- Đế đại sư, ngươi muốn khiêu chiến thì ta mời ngươi đến, nhưng ngươi làm như vậy là muốn đối địch với Nhan thị sao?
Một đại sư trận pháp Tiên Đế trung giai mất là tổn thất to lớn cho Nhan thị, còn bị giết trước mặt công chúng, có thể tưởng tượng tâm tình lúc này của Nhan Trung.
Đế Thiên dứt khoát nói:
- Người khôn không nói tiếng lóng, cần gì giả tạo vậy. Lúc trước ta ở nhà tu hành, người Nhan thị đến cửa khiêu khích, cao cao tại thượng, bị thương thị nữ của ta, dĩ nhiên ta đến đòi lẽ công bằng. Chưa vào Nhan thị đã có trận đài chờ ta, hiện giờ ngươi nói là trận chiến luận bàn nhưng lại khắc sát trận là có ý gì? Nếu không vì như vậy Đế mỗ đã không thêm vào sát trận trong trận pháp, nếu người chết là ta chắc Nhan thị sẽ không chút đồng tình, cho rằng ta tự tìm đường chết, không biết tự lượng sức mình đúng không?
Mọi người nghe Đế Thiên nói tim rớt cái bịch. y nói đúng, sự thật là thế, Nhan thị bày ra sát trận đã không cần giải thích, tiếc rằng bị Đế Thiên đập phá trận pháp. Người Nhan thị ngược lại chết trong trận pháp của đối phương.
Tuy đạo lý là vậy nhưng dù sao là thế gia Nhan thị, nếu Nhan thị làm vậy không có gì đáng trách. Đế Thiên mạnh mẽ đáp trả, vạch thẳng mặt như thế thì hơi to gan.
Hơn nữa Đế Thiên đến Nhan thị trước, thật sự chỉ vì đòi lẽ công bằng cho thị nữ của y sao?
Dù biết là giả nhưng thị nữ Tiên Vương vẫn thấy cảm động, lòng ấm áp ngơ ngác nhìn bóng lưng kiêu ngạo, mắt lóe tia tự hào.
Đế Thiên trực tiếp xé rách mặt, sắc mặt Nhan Trung tối sầm, người dâng lên sát ý mờ nhạt.
Nhan Trung lạnh lùng hỏi:
- Nếu ngươi đã nói vậy đừng trách Nhan thị ta vô tình, trận chiến thứ hai ngươi tính chiến thế nào?
Đế Thiên bình tĩnh nói:
- Võ trận.
Nhan Trung hét lên:
- Nhan Mộc, trận chiến này ngươi lên đi!
Phương xa vọng lại tiếng đáp:
- Được!
Một bóng người từ trong Nhan thị đi ra.
Mọi người mắt lóe tia sáng:
- Đại sư Nhan Mộc.
Nhan Mộc rất nổi tiếng, tạo nghệ trận pháp rất cao, nổi tiếng đã lâu, một nhân vật tiếng tăm lừng lẫy. Lúc trước Nhan Mộc không có ở mặt ở đây chắc vì không định xuất chiến, nhưng bị Đế Thiên buộc ra mặt.
Mọi người thầm nghĩ:
- Đại sư Nhan Mộc từ lâu đã lợi hại về trận pháp, có thể nháy mắt thành trận, để đại sư xuất chiến trong trận võ chiến thì Đế Thiên nguy hiểm. Nhan thị hơi ỷ lớn hiếp nhỏ.
Đương nhiên mọi người không dám phàn nàn gì, đã trở mặt thì Nhan thị không khách sáo với Đế Thiên nữa, đưa ra nhân vật mạnh mẽ xuất chiến cũng hợp lý.
Nhan Mộc rất lớn tuổi, tóc hoa râm, nhưng tu vi sâu, khí thế rất mạnh. Nhan Mộc đứng trong không trung, trường bào không gió tự bay.
Đôi mắt uy nghiêm nhìn Đế Thiên, Nhan Mộc nói:
- Hậu sinh vãn bối không biết điệu thấp thì sao làm được việc gì. Nhan thị ta sừng sững nhiều năm, không phải ngươi có thể khiêu khích.
Đôi mắt Đế Thiên dưới lớp mặt nạ đặc biệt lạnh lùng nhìn Nhan Mộc, nói:
- Ngươi già rồi.
Vài chữ đơn giản tràn ngập miệt thị, sắc mặt Nhan Mộc càng lạnh, đế quang chói lòa chiếu xuống người lão. Nhan Mộc bay lên trời cao.
Đế Thiên cất bước, ánh sáng sao chiếu xuống người.
Hai cường giả đều tỏa sáng, cách Nhan thị thật xa vẫn có thể trông thấy hai bóng dáng chói mắt.
Nhan Mộc am hiểu năng lực thuộc tính kiếm, kiếm là chấp chưởng sát phạt, đại sư trận đạo am hiểu kiếm trận thì sẽ không bị yếu thế trong trận đạo công kích. Đặc biệt là kiếm trận lợi hại sẽ rất đáng sợ.
Đã đấu trận đạo đương nhiên không thể công kích bằng thần thông, mỗi đòn công kích đều dùng trận.
Tay Nhan Mộc ấn hư không, đế quang vô tận chiếu xuống đan xen thành đồ án thần văn chói lòa, hóa thành hình kiếm. Trong thiên địa như có chữ kiếm vô hình vắt ngang, rũ xuống hư không, không gian bị kiếm trận cắt đứt.
Uy lực trận pháp đánh vào người Đế Thiên.
Quanh người Đế Thiên cũng có kiếm quang vô tận rũ xuống đan chéo nhau thành phù văn, lợi kiếm hóa thành từng cánh cửa phong ấn phong không gian chỗ y lại. Khi uy kiếm trận đáng sợ cắt tới gần, cánh cửa phong ấn vắt ngang tại đó vẫn cứng rắn chặn lại.
Nhan Mộc sẽ không bỏ qua cơ hội công kích, tay chộp hư không. Phù quang vô tận đan xen thành cái lỗ đáng sợ trong không gian, như có lợi kiếm vô cùng tận uấn nhưỡng sinh ra hoá thành bão kiếm khí khủng bố cuốn về phía Đế Thiên, nhiều không giới hạn.
Hai tay Đế Thiên liên tục kết ấn, tinh tượng ẩn hiện sau lưng y. Hư không bao la thoáng chốc lơ lửng vô số ánh sáng quy tắc tựa hoa tuyết lắc rắc, không có chút uy lực nhưng làm Nhan Mộc linh cảm kỳ lạ.
Đế Thiên thốt ra một chữ:
- Phong.
Những quy tắc nhẹ rơi đột nhiên hóa thành phù văn, một niệm thành trận. Trong thiên địa xuất hiện lao tù phong ấn đáng sợ phong chiến trường không gian này. Con ngươi Nhan Mộc co rút, lão không cảm giác được ánh sáng sao. Bên ngoài bị phong ấn nhưng Đế Thiên không chịu ảnh hưởng, vì đây là phong ấn của hắn. Ánh sao từ trên trời liên tục giáng xuống lao tù phong ấn gia cố cho nó.
Nhan Mộc điều khiển kiếm trận đáng sợ chém tất cả, cắt lao tù:
- Chém!
Đế Thiên đi ra từ cánh cửa phong ấn lão, bàn tay chỉ tới trước, trận pháp co rút lại. Lao tù phong ấn đáng sợ không ngừng thu nhỏ, lực lượng đậm đặc càng khủng khiếp hơn nhanh chóng bao phủ thân thể Nhan Mộc.
Kiếm trận của Nhan Mộc không chém đứt phong ấn được, lão hét to dường như quên ước định đấu bằng trận đạo, lão bộc phát ra lực lượng khác. Nhưng trận pháp phong ấn giáng xuống trước người Nhan Mộc càng lúc càng nhỏ, bao trùm lão.
Nhan Trung biến sắc mặt hét lên:
- Nhan Mộc!
Phương xa có vài hơi thở mạnh mẽ phát ra, đám đông thấy lao tù hóa thành đốm sáng nổ tung. Nhan Mộc biến sắc mặt, đã bị lao tù phong ấn trấn giết tại chỗ.
Thế gia Nhan thị có một cường giả trận pháp nổi tiếng đã lâu bị Đế Thiên giết tại chỗ.
Từng khí thế mạnh mẽ giáng xuống, vài vị Tiên Đế đỉnh cấp cất bước đến, khí thế cực kỳ đáng sợ, sát niệm ngập trời. Bọn họ lạnh băng nhìn Đế Thiên.
Đế Thiên dù gì chỉ là Tiên Đế sơ giai, có chút nổi tiếng nhưng để một trưởng lão ra mặt đối phó y là Nhan thị tự mình đủ xem trọng rồi. Không ngờ chẳng đánh lại Đế Thiên, liên tiếp mất hai cường giả.
Nhan thị tuy là thế gia trận pháp nhưng không chịu nổi mất mác như vậy, đặc biệt là Nhan Mộc có địa vị phi phàm trong gia tộc, thế nhưng đánh thua võ trận rồi chết.
Đám người vào Nhan thị xem trận chiến thì nỗi lòng dao động, có chung một suy nghĩ.
Đế Thiên sắp nổi tiếng, không phải chút tiếng tăm như lúc trước mà danh chấn trung ương thành Ly Hỏa thành. Đại sư trận pháp như vậy đáng để nhiều thế lực mạnh mẽ lôi kéo. Đại sư Đế Thiên quả nhiên có thực lực, cực kỳ tự tin vào bản thân nên mới chọn Nhan thị làm nơi bắt đầu sự nổi tiếng của mình sao?
Đương nhiên cũng có thể là vì ngày đó cường giả Nhan thị đến tìm, nói vài câu bất kính châm ngồi nổ.
Tóm lại cùng với cái chết của Nhan Mộc nâng danh tiếng đại sư Đế Thiên lên, thế không thể ngăn cản.
Dù Đế Thiên thua trận thứ ba thì y đã thắng hai trận, xem như ngay mặt khiêu chiến đánh bại Nhan thị tộc. Đế Thiên dựa vào sức mình phát ra khiêu chiến phá trận, võ trận, đấu trận, có thể thấy tạo nghệ trận pháp cá nhân đã cao hơn đa số thế hệ trước của Nhan thị. Buồn cười là Nhan thị triệu tập người ta tham gia tụ hội do họ tổ chức, phải là người nổi bật trong đó mới được làm khách khanh, quá mỉa mai, hèn chi chọc giận Đế Thiên.
Nhiều cường giả Nhan thị cất bước ra, mơ hồ vây giết Đế Thiên.
Đế Thiên mắt lóe tia sáng, đôi mắt đen láy vẫn lạnh băng, tóc đen như mực, mặt nạ lạnh lẽo khiến người càng thấy y lạnh thấu xương.
Đế Thiên đến vì nổi tiếng, làm đại sư trận pháp chỉ có nổi tiếng mới được chú ý nhiều, đi đến đâu cũng nhận đãi ngộ tốt đẹp, trở thành khách quý của thế lực đỉnh cấp Ly Hỏa thành.
Nhan thị thế gia trận đạo vừa lúc đụng phải Đế Thiên đang cần đá kê chân.