Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: Truyện YY
Đại sư Đế Thiên tất nhiên nổi tiếng, nhưng người chết dù nổi tiếng cũng không ý nghĩa gì.
Đế Thiên có thua trận thứ ba cũng không thể ngăn cản y danh chấn trung ương thành, nhưng nếu y chết thì sao? Đế Thiên liên tiếp tru sát hai đại sư trận pháp Tiên Đế trung giai của Nhan thị, thù hận đã kết, Nhan thị phải giết người. Vì vậy Đế Thiên chắc chắn thua trận cuối cùng, vì Nhan thị sẽ đưa ra đại sư cực kỳ lợi hại đối phó hắn.
Trước khi Đế Thiên khiêu chiến Nhan thị không ai ngờ sẽ có cục diện như vậy. Nhan thị cũng không ngờ, nếu không đã chẳng ứng đối như vậy, còn thả người vào xem cuộc chiến. Sau trận chiến Nhan thị sẽ bị người nhạo báng.
Mặt Đế Thiên lạnh băng nhìn cường giả Nhan thị tiến lên bao vây tiễu trừ, lúc y giết người đầu tiên là biểu tình này, bây giờ vẫn như vậy. Có điều lần này sát ý của đối phương mạnh hơn, hai đại sư trận pháp Tiên Đế trung giai bao gồm Nhan Mộc đã chết, Nhan thị không thể tha thứ.
Chợt một tiếng cười sang sảng vang lên:
- Chỗ này náo nhiệt thật, xảy ra chuyện gì? Vừa lúc ghé qua xem thử.
Có người đạp bước hư không đến gần, trong trường hợp này lên tiếng phá vỡ bình tĩnh hiển nhiên thân phận không tầm thường. Mọi người đưa mắt nhìn, nhiều người nhận ra người đến, con ngươi co rút.
Mọi người mắt lóe tia sáng:
- Người Mặc gia.
Mặc gia giống như Nhan thị đều là thế gia trận pháp, cùng ở trong trung ương thành Ly Hỏa thành. Thế lực của Mặc gia rất lớn đủ để đối kháng Nhan thị, người đến là trưởng lão của Mặc gia, có địa vị rất cao trong gia tộc, cảnh giới Tiên Đế đỉnh cấp.
Nhan Trung thấy đối phương xuất hiện nhíu mày hỏi:
- Mặc Phi, ngươi đến làm gì?
Mặc Phi cười nói:
- Ha ha, đi ngang qua Nhan thị nghe nói chỗ này có náo nhiệt nên vào xem. Nhan thị các ngươi không ai ngăn cản, rất hiếu khách. Không ngờ chưa đến nơi đã thấy cuộc chiến cực kỳ đặc sắc.
Mặc Phi nhìn Đế Thiên, chắp tay:
- Đã nghe đồn khu vực này mới xuất hiện nhân vật đại sư bí ẩn, luôn muốn gặp mặt một lần. Ta là Mặc Phi của Mặc gia, tạo nghệ trận đạo của đại sư Đế Thiên khiến người bội phục.
Mọi người thầm khinh bỉ. Nói nghe lễ độ, nếu không phải Đế Thiên có biểu hiện như thế, với thân phận của Mặc Phi sẽ chịu gặp y sao? Chỉ có Đế Thiên đi bái phỏng trước. Nhưng hiện thực là thế, ngươi muốn người ta tôn trọng phải lấy ra vốn liếng, nếu không dựa vào cái gì người ta lãng phí thời gian vào ngươi? Tu hành bận rộn.
Đế Thiên gật đầu với Mặc Phi:
- Tiền bối quá khen.
Một thanh âm khác vang lên:
- Không quá mức, tạo nghệ trận pháp như vậy rất tinh tế, cảnh giới Tiên Đế sơ giai mà thắng đại sư Nhan Mộc của Nhan thị, nếu sau này tiến thêm một bước thì khó tìm địch thủ trong trận pháp.
Mọi người thấy một người dẫn theo vài người đi lên một trận đạo đài. Đám người hít sâu, lại một thế gia tới, tuy không phải thế gia trận đạo nhưng gia tộc sau lưng nhóm người này thế lực rất mạnh.
Lục tục có cường giả đến ngồi trên khán đài. Thị vệ bên ngoài Nhan thị đến bẩm báo, dù sao lúc trước họ được lệnh cho đi nhưng liên tục có người vào Nhan thị, họ phải bẩm báo một tiếng.
- Phủ thống lĩnh cũng đến!
Có người nhìn thấy mấy nhân vật khí thế đáng sợ ngồi cùng nhau, là người của phủ thống lĩnh, có một người là phó thống lĩnh, thực lực rất mạnh.
Phủ thống lĩnh trung ương thành Ly Hỏa thành không giống như phủ thống lĩnh khu Bắc thành chẳng chút uy nghiêm. Phủ thống lĩnh trung ương thành ở trong tay Hạ Hầu hết sức uy nghiêm, không người dám chọc. Mỗi lần đến kỳ thu thuế các thế lực lớn chủ động tiến cống, không ai dám gây sự trước mặt người phủ thống lĩnh.
Người phủ thống lĩnh đến, trừ phi Đế Thiên bị tru sát trong lúc đấu trận đạo nếu không y sẽ không chết. Nhan thị không thể nào vì báo thù mà giết Đế Thiên trước mặt phủ thống lĩnh, điều này không hợp quy định.
Trong quá trình đấu trận đạo có chết chóc, hai bên đã ước hẹn trước, mặc nhận rồi, bị giết chỉ trách mình không năng lực.
Người Nhan thị bao vây Đế Thiên lặng lẽ lùi xuống, không thể trực tiếp giết người, chỉ đành dựa vào trận chiến cuối cùng.
Nhan Trung lặng im ngước nhìn bóng người giữa hư không, hình như người đó có địa vị cao nhất Nhan thị tộc trong số người ở đây.
Lão nhân lạnh nhạt nói:
- Nhan Phong, ngươi đi đấu trận.
Một cường giả trung niên bước ra khỏi nhóm người Nhan thị, đôi mắt sáng ngời cực kỳ đáng sợ, người tràn ngập sát ý. Khi mắt cường giả trung niên nhìn Đế Thiên làm y cảm giác mắt mình bị lửa đốt.
Mọi người thấy Nhan Phong bước ra đều câm nín:
- Đại sư Nhan Phong xuất chiến, Nhan thị vô sỉ hết chỗ nói.
Nhan Phong là nhân vật trụ cột của Nhan thị tộc, chỉ tính cách biệt về thực lực với Đế Thiên đã khó bù đắp, cách biệt hai cảnh giới mà khắc trận thì công bình được sao?
Chiến đấu như vậy đúng là ăn hiếp người.
Mọi người lòng sáng như gương:
- Quả nhiên Nhan thị muốn đại sư Đế Thiên phải chết.
Đại sư Nhan Phong tự mình ra trận là thấy quyết tâm giết Đế Thiên của Nhan thị mãnh liệt cỡ nào.
Nhiều đại nhân vật đến dự đều lẳng lặng xem, không nhúng tay vào. Đây là cuộc chiến giữa Nhan thị và Đế Thiên, hai bên đã ước định rồi, không ai ngăn được. Đế Thiên phải chiến trận này, sau khi chiến đấu nếu y không chịu nổi nhận thua cũng không có gì ghê gớm.
Mặc Phi Mặc gia cười nói:
- Đại sư Đế Thiên, Nhan Phong có tu vi Tiên Đế đỉnh cấp, đấu trận với Nhan Phong dù thua cũng bình thường. Nếu đại sư Đế Thiên không chống đỡ được hãy lên tiếng nhận thua, tin tưởng địa vị và thực lực như Nhan Phong không đến mức làm khó dễ đại sư Đế Thiên.
Người Nhan thị lạnh băng liếc xéo Mặc Phi, nhưng Mặc Phi như không thấy gì, vẫn cười tủm tỉm.
Giọng Đế Thiên vẫn bình tĩnh:
- Đa tạ chỉ giáo, nếu không đánh lại ta tất nhiên sẽ nhận thua.
Tóc đen áo đen, mặt nạ bạc trắng, khí chất lạnh lùng sắc bén mà kiêu ngạo.
Nhan Phong chỉ nói một chữ mà lạnh băng tràn ngập sát ý:
- Mời.
Nhan Phong đáp xuống một trận đạo đài.
Đế Thiên lắc người đáp xuống trận đài đối diện Nhan Phong.
Đấu trận khác với võ trận, bọn họ sẽ khắc đại trận thần văn rồi mới đánh nhau, so đấu trận pháp đã khắc mạnh yếu thế nào.
Ánh sáng sao từ bầu trời chiếu xuống người Nhan Phong, Đế Thiên. Ánh sáng trên người Nhan Phong cực kỳ đáng sợ, quy tắc vô tận như lửa trời bao phủ trận đạo đài, phù văn vô tận lấp lánh, thần văn đan xen, hơi thở mạnh mẽ phát tán. Mới bắt đầu khắc trận pháp đã toát ra lực lượng hủy diệt kinh người từ thần văn.
Đế Thiên như không trông thấy, hoàn toàn chìm đắm vào khắc trận pháp.
Đế Thiên đến vì nổi tiếng, hạ gục Nhan thị là danh tiếng đại sư trận đạo của y sẽ truyền khắp Ly Hỏa thành. Nhưng không ngờ từ trận chiến đầu tiên Nhan thị đã khắc sát trận, động sát niệm. Đế Thiên thuận theo ý đối phương ở trong trận pháp giấu sát trận giết người.
Đế Thiên không ngại gây lớn chuyện, cũng không ngại người đấu trận sau với mình càng mạnh hơn. Càng như vậy y càng nổi tiếng, càng có lợi cho y tu hành trong Ly Hỏa thành.
Không gian tĩnh lặng, mọi người rất có kiên nhẫn chờ đợi. Rốt cuộc từng phù văn siêu đáng sợ chuyển động bên trên trận đạo đài của Nhan Phong, gã đứng trên đó nhìn chăm chú về phía Đế Thiên, trong đôi mắt sáng bắn ra mũi nhọn sát niệm, ước gì tru sát Đế Thiên ngay, không muốn chờ giây nào.
Không lâu sau Đế Thiên cũng khắc xong trận pháp, lực lượng phong ấn vô tận chuyển động bên trên trận đạo đài, từ trên trời rắc xuống quy tắc như sóng nước dập dìu, ánh sáng lấp lánh.
Nhan Phong lạnh lùng hỏi:
- Có thể đấu trận chưa?
Đế Thiên gật đầu nói:
- Ra tay đi.
Y đã sẵn sàng.
Đế Thiên vừa dứt lời trận đạo đài của Nhan Phong dâng lên lửa đen đáng sợ vô cùng tận, mỗi ngọn lửa chứa lực lượng hủy diệt động trời, trong lửa có sấm sét hủy diệt, lực lượng băng giá. Băng giá và lửa cùng xuất hiện trong một trận pháp, thật đáng sợ.
Nhan Phong phất tay, rồng rắn vặn vẹo, hơi thở hủy diệt ngập trời hóa thành bão tố đáng sợ nhấn chìm thiên địa, bay ra trận đạo đài hung mãnh ập về phía trận đạo đài của Đế Thiên. Trong khoảnh khắc trận đạo đài bị bao phủ hoàn toàn.
Mọi người cơ mặt co giật.
Đại sư Nhan Phong không chừa chút cơ hội cho Đế Thiên, trực tiếp hủy diệt giết người.
Nhiều cường giả đến sau con ngươi co rút, thầm than không uổng là Nhan Phong. Trong sát trận của Nhan Phong dù là Tiên Đế đỉnh cấp cũng khó sống, Đế Thiên quá kiêu ngạo, hơi coi thường đại sư Nhan Phong, không biết y có thể sống sót không.
Mọi người nhìn trận pháp hủy diệt trên trận đạo đài của Nhan Phong điên cuồng đưa uy lực sát phạt đổ ập về phía Đế Thiên, thầm nghĩ hơn phân nửa y sẽ chết, đáng tiếc.
Đế Thiên nhìn lực lượng hủy diệt vô tận ập đến, lòng hơi rung động. Đây là năng lực của đại sư trận pháp Tiên Đế đỉnh cấp sao? Sấm sét hủy diệt, lửa màu đen, lực lượng băng giá tịch diệt hóa thành rồng rắn, cọp trắng muốn diệt tuyệt mọi thứ giết về phía y.
Đế Thiên cất bước, uy lực trận pháp cùng lúc bộc phát. Từng cánh cửa phong ấn lấp lánh xuất hiện nhanh ở tám hướng. Những cánh cửa phong ấn đáng sợ nối liền thành một mảnh, hoa văn hoàn mỹ vô khuyết chuyển động. Khi quy tắc hủy diệt ập đến liền bị phong ấn lực lượng xuống mức yếu nhất.
Dù vậy cánh cửa phong ấn không ngừng bị phá hủy, không thể ngăn cản sát trận hủy diệt vô tận hung mãnh ập đến.
Đế Thiên vung hai tay, cuộn tranh phong ấn vô tận từ trận đạo đài bay lên hư không, như không có cuối, sau cùng hóa thành cánh cửa to khổng lồ. Cánh cửa bao trùm trận đạo đài, trong cánh cửa như có không gian khác, không gian phong ấn. Lực lượng hủy diệt vô tận chui vào cánh cửa liền biến mất, cánh cửa không có cuối thu nạp tất cả.