Mấy người Gia Cát Hùng hiểu rõ Hạ Hầu là người đứng sau tất cả, những người còn lại đương nhiên cũng biết. Hơn nữa, ngoài Hạ Hầu thống lĩnh ra, chuyện này còn có thể có thể liên lụy tới vài thế lực lớn khác, thậm chí bọn họ còn có khả năng ở ngay trong đám người này.
Cứ như vậy, đôi mắt của rất nhiều người cũng hơi nheo lại, nhất thời, tiệc rượu náo nhiệt đột nhiên trở nên yên tĩnh. Lúc này mà mở miệng nói chuyện là rất dễ đắc tội với người khác đó, tuy rằng không biết cụ thể là sẽ đắc tội với ai, nhưng tuyệt đối không phải là người bình thường.
Đế Thiên thấy cảnh tượng như vậy, thưởng thức chén rượu trong tay, cười cười mà nhìn:
- Các vị không phát biểu ý kiến cũng không sao, nợ cũ ngày xưa không thể không làm cho rõ ràng, chuyện này Đế các tất nhiên là phải điều tra tới cùng. Chỉ có điều Đế các ta hiện tại vẫn ở trong thời kỳ phát triển, lực lượng tự thân có thể vẫn có chút bạc nhược, bởi vậy có lẽ còn cần phải mượn một chút lực lượng bên ngoài. Không biết có ai nguyện ý ủng hộ lần hành động này của Đế các ta hay không?
- Hóa ra là muốn liên minh.
Rất nhiều người thầm than trong lòng. Đối với rất nhiều người mà nói, đây là một cơ hội, chỉ cần gật đầu, tuy rằng có thể sẽ đắc tội với người khác, nhưng lại thu hoạch được tình hữu nghị với Đế các. Hiện tại chính là nhìn xem ngươi lựa chọn như thế nào mà thôi.
- Mặc gia đương nhiên sẽ toàn lực ủng hộ Đế các, chuyện năm đó cũng liên lụy tới Mặc gia, ta cũng đặc biệt phẫn nộ. Hiện tại nếu Đế Thiên đại sư muốn tra rõ, Mặc Đình ta tất sẽ trợ giúp.
Gia chủ Mặc gia Mặc Đình trực tiếp tỏ thái độ trước mặt mọi người.
- Nếu như Đế Thiên đại sư có cần cái gì, Hạ Lan thị cũng nguyện ý cung cấp giúp đỡ một phần.
Phụ thân của Hạ Lan Thu Nguyệt Hạ Lan Thành mở miệng nói. Hạ Lan thị bọn họ nhất định là phải duy trì tình hữu nghị với Đế Thiên, Đế Thiên rất có khả năng sẽ là nhân vật then chốt giúp Hạ Lan thị bọn họ đối phó với Ly Hỏa cung chủ.
- Ta cũng nguyện ý toàn lực giúp đỡ.
Lại có người mở miệng nói, là một thế lực lớn, lập tức lần lượt có người tỏ thái độ, ngay đến cả một vài người chỉ quan sát mà khi thấy rất nhiều thế lực lớn tỏ thái độ cũng không khỏi mở miệng. Gần như một nửa số người đều trực tiếp biểu thị sẽ nguyện ý ủng hộ Đế Thiên.
Nhìn mọi người, ánh mắt Đế Thiên lộ ra nét cười mỉm, lập tức nhìn về phía mấy vị thống lĩnh bên Gia Cát Hùng, nói:
- Gia Cát đại thống lĩnh, hẳn là ngài cũng biết chuyện này liên lụy đến phủ thống lĩnh chúng ta, bởi vậy có khả năng sẽ cần được đại thống lĩnh giúp đỡ. Không biết ý mấy vị thống lĩnh ra sao?
Gia Cát Hùng nhìn đôi đồng tử u tối của Đế Thiên, trong lòng thầm run sợ. Nói thật, hắn mặc dù là đại thống lĩnh nhưng hiện tại, nếu như muốn luận thân phận mà nói, Đế Thiên căn bản không cần phải quan tâm tới hắn làm gì.
Đế Thiên đã cường thế tỏ thái độ, rằng chuyện này hắn nhất định sẽ điều tra cho ra lẽ, lúc này lại trưng cầu ý kiến của bọn họ, ý muốn bọn họ lựa chọn trận doanh, đứng bên phe Đế Thiên hắn hay là đứng bên phe Hạ Hầu.
Nếu như chỉ có Đế Thiên và Hạ Hầu thì còn dễ lựa chọn, mấu chốt là còn có cả Ly Hỏa cung chủ nữa.
Tuy rằng Ly Hỏa cung chủ không nói rõ, nhưng hắn lại lệnh cho Hạ Hầu nói xin lỗi ở Trường Sinh điện, hiển nhiên là hy vọng dẹp cái chuyện ban đầu kia xuống. Thế nhưng hiện tại Đế Thiên hình như lại không cam lòng, thật sự muốn truy tìm điều tra, vậy thì phiền toái rồi.
- Đế Thiên thống lĩnh, ta cũng tán thành chuyện này. Chỉ có điều Hạ Hầu dù sao cũng là thống lĩnh Ly Hỏa thành, bên phía cung chủ không biết sẽ có thái độ ra sao. Nếu như ngươi không nhằm vào Hạ Hầu thì ta có thể trực tiếp trả lời ngươi.
Gia Cát Hùng quay sang truyền âm cho Đế Thiên một tiếng, khiến cho ánh mắt Đế Thiên hiện lên một tia phong quang. Đúng là lão hồ ly.
Đế Thiên không để ý đến đối phương truyền âm, trực tiếp mở miệng nói:
- Đại thống lĩnh, ta phụng mệnh của Trường Sinh giới chủ nhậm chức giám sát thống lĩnh, đương nhiên phải thực hiện trách nhiệm của ta. Cho dù trước đây chuyện này không phát sinh trên người Đế các ta đây thì ta cũng nhất định phải điều tra rõ ràng, Ly Hỏa thành không thể có sâu mọt như vậy tồn tại. Một khi đã biết chuyện này mà không điều tra thì ta làm sao xứng với sự ưu ái của giới chủ đây.
Gia Cát Hùng thầm mắng, cái tên hỗn đản này, trực tiếp vòng qua cung chủ, mở miệng ngậm miệng liền trực tiếp kéo đến trên người giới chủ, thật đúng là cáo mượn oai hùm.
Hơn nữa, nói ra thì tên Đế Thiên này đúng là thật sự không sợ Ly Hỏa cung chủ. Trước khi đi Trường Sinh giới, hắn đã có quan hệ đặc biệt thân cận với Hạ Lan thị, rõ ràng đã bị Hạ Lan thị lôi kéo. Hiện tại, nói về tiệc rượu lần này, người của Hạ Lan thị cũng tới, tên Đế Thiên này có quan tâm gì đến ánh mắt của Ly Hỏa cung chủ đâu cơ chứ.
Giới chủ đã tự mình lên tiếng, chỉ cần Đế Thiên không làm ra chuyện gì đại nghịch bất đạo thì hắn hoàn toàn có thể tung hoành tại tòa Ly Hỏa thành này, sẽ không một ai động tới hắn, Ly Hỏa cung chủ cũng sẽ không.
Hiện tại, hắn nói muốn điều tra Hạ Hầu, hơn nữa còn lấy Trường Sinh giới chủ ra, hiên ngang lẫm liệt, cung chủ cũng không thể nói thêm cái gì. Chẳng lẽ thật sự muốn đắc tội chết với Đế Thiên, sau đó đuổi hắn hoàn toàn sang phía Hạ Lan thị hay sao?
Gia Cát Hùng suy đoán, Ly Hỏa cung chủ hơn phân nửa sẽ mặc cho Đế Thiên và Hạ Hầu đấu đá mà không ra tay.
- Các ngươi thấy như thế nào?
Gia Cát Hùng nhìn về phía Lâm Phách, Tiêu Mỹ Nhân và Doãn Thu, khiến cho Lâm Phách và Doãn Thu thầm mắng trong lòng. Đưa đẩy một hồi lại đẩy tới tay bọn họ, đẩy cũng thật tốt đó nha.
- Ta cho rằng nên ủng hộ Đế Thiên đại sư. Nếu Đế Thiên đại sư đã nhậm chức giám sát thống lĩnh thì hắn quả thật có quyền điều tra chuyện này. Phủ thống lĩnh của Ly Hỏa thành không có ai là không nhận không ra được.
Lâm Phách hiên ngang lẫm liệt nói, khiến cho Gia Cát Hùng có chút bất ngờ, không ngờ tên Lâm Phách này lại trực tiếp ủng hộ Đế Thiên như vậy.
Chỉ có điều hắn suy nghĩ một chút liền hiểu rõ. Trong năm vị thống lĩnh của Ly Hỏa thành, Tần Vấn Thiên là tồn tại đặc biệt, hắn lại rất không thoải mái với Hạ Hầu, ngoại trừ Tần Vấn Thiên ra, Hạ Hầu là mạnh nhất, Lâm Phách đứng thứ hai. Nếu như Hạ Hầu bị đào thải thì địa vị của Lâm Phách sẽ cao hơn, hơn nữa còn có thể xây dựng được tình hữu nghị với Đế Thiên, cớ sao lại không làm. Về phần Hạ Hầu, Đế Thiên và Tần Vấn Thiên đồng thời đều muốn đối phó với hắn, chắc hẳn sẽ bay nhảy không được bao lâu nữa, đắc tội cũng đã là đắc tội rồi.
- Ta cũng ủng hộ Đế Thiên đại sư.
Tiêu Mỹ Nhân cười khanh khách, không chút do dự tỏ thái độ, mị nhãn nhìn về phía Đế Thiên. Gia Cát Hùng cho rằng nàng là muốn câu dẫn Đế Thiên, cũng không cảm thấy kỳ quái.
- Chuyện năm đó đã điều tra ra kết quả rồi, Đế Thiên thống lĩnh không cần tra xét thêm nữa.
Doãn Thu bình tĩnh nói, giọng nói ngược lại cũng tính là hữu hảo. Ánh mắt của Đế Thiên nhìn về phía Doãn Thu, mở miệng nói:
- Doãn thống lĩnh nếu đã nghĩ như vậy thì cứ tự nhiên, đạo bất đồng, bất tương vi mưu.
Sắc mặt Doãn Thu trong nháy mắt cứng ngắc lại. Hắn không nghĩ tới Đế Thiên lại cường thế như vậy, giọng điệu của hắn đã là đặc biệt bình hòa, chỉ vì không đồng ý với ý kiến của hắn mà Đế Thiên lại trực tiếp đuổi khách?
Gia Cát Hùng và tất cả mọi người đang ngồi đó đều giật mình, Đế Thiên đại sư thật là cường thế.
Lâm Phách và Tiêu Mỹ Nhân cười cười nhìn Doãn Thu, hàm chứa vài phần đồng tình. Người này có vẻ như còn chưa nhìn rõ thế cục.
- Đế Thiên thống lĩnh, ta chỉ là...
Doãn Thu mơ hồ có chút hối hận.
- Doãn thống lĩnh, mời.
Đế Thiên phất tay nói, không chút nể mặt. Khóe miệng Doãn Thu co giật, lập tức đứng dậy, mặt mày thâm trầm mà rời đi. Bị trục xuất như vậy, có thể tưởng tượng được giờ phút này tâm tình của hắn tăm tối như nào.
- Tần thống lĩnh mặc dù không tới, nhưng ta tin rằng hắn tất sẽ tán thành ý kiến của ta.
Đế Thiên chậm rãi nói, ánh mắt Gia Cát Hùng lóe lên. Chuyện Đế Thiên đối phó Hạ Hầu, Tần Vấn Thiên đương nhiên sẽ đồng ý.
- Đã là như vậy thì nếu như Đế Thiên thống lĩnh có gì cần, ta sẽ tận lực phối hợp.
Gia Cát Hùng chậm rãi mở miệng nói.
- Vậy thì liền cảm ơn Gia Cát thống lĩnh rồi.
Đế Thiên mỉm cười gật đầu, lập tức nâng chén, nói với mọi người:
- Các vị đã nguyện ý tương trợ, ta xin kính các vị một chén.
Ánh mắt của các cường giả đều lóe lên, ai cũng có tâm sự. Tới đây, khu vực trung tâm trong Ly Hỏa thành có thể sẽ nổi lên một hồi gió bão.
... ...
Ngay sau khi tiệc rượu vừa kết thúc, tin tức về chuyện xảy ra ở tiệc rượu của Đế các đã truyền đến trung ương phủ thống lĩnh.
Bên trong đại điện truyền ra một tiếng động rất lớn, cái bàn bên cạnh Hạ Hầu trực tiếp nát bấy, trên mặt hắn nổi gân xanh, sát ý tràn ngập.
- Hay lắm thay Đế Thiên, Gia Cát Hùng, Lâm Phách, Tiêu Mỹ Nhân.
Thân thể Hạ Hầu thoáng có chút rung rung, có thể tưởng tượng được sự phẫn nộ của hắn ngay lúc này. Trừ tức giận ra, trong lòng hắn còn nổi lên một luồng kiêng kỵ. Đế Thiên nhắc tới chuyện này ngay trước mặt mọi người trong buổi thiết yến, lại khiến cho các vị thống lĩnh tỏ rõ thái độ, đây là quyết tâm muốn động chạm tới hắn mà. Dựa vào lực lượng hiện tại của Đế Thiên, Hạ Hầu hắn thật sự có khả năng sẽ thua trên tay Đế Thiên.
- Thống lĩnh đại nhân, làm sao bây giờ?
Một vị Phó thống lĩnh mở miệng hỏi. Trước đây vị Phó thống lĩnh này từng tới Đế các vài lần, khi đó hắn cho rằng Đế Thiên mà không nể mặt Hạ Hầu thống lĩnh thì chính là tìm chết, nhưng hiện tại, bọn họ lại bắt đầu lo sợ trước Đế Thiên. Nói như này hình như có chút châm chọc.
- Chúng ta không làm cái gì, Đế Thiên hắn điều tra thì như thế nào, cái gì làm sao bây giờ?
Hạ Hầu lạnh lùng liếc mắt nhìn đối phương, trong hai con ngươi lạnh như băng lộ ra một tia uy hiếp, hiển nhiên là bảo tên kia sau này phải chú ý lời ăn tiếng nói, đừng có tiết lộ phong thanh.
- Thuộc hạ biết sai.
Vị Phó thống lĩnh này khom người nói.
- Lui đi, cảnh cáo người phía dưới không được nói chuyện lung tung. Ta cũng sẽ báo cáo cung chủ, tên Đế Thiên này thật sự vô pháp vô thiên.
Hạ Hầu nhàn nhạt mở miệng, vị Phó thống lĩnh này lập tức cáo từ, chuẩn bị hạ lệnh cấm khẩu với những người biết được nội tình trước đây.
Không chỉ có phủ thống lĩnh của Hạ Hầu mà lúc này, bên trong ba đại thế gia Nhan thị, Hàn gia, Ngụy gia cũng đều cho mở cuộc họp khẩn cấp. Hiện tại Đế Thiên đã không còn là Đế Thiên đại sư đứng đầu Đế các năm đó nữa, hắn của hiện tại đẫ rất cường thế, thật sự có năng lực tiêu diệt bọn họ. Nếu như hắn thật quyết tâm điều tra đến cùng, điều tra tới bọn họ thì không ai biết được sẽ có chuyện gì phát sinh.
Mấy ngày sau, tại phủ thống lĩnh nơi trung ương trong thành có không ít người qua lại, chính là Đế Thiên cùng với người của Đế các, ngoài bọn họ ra thì còn có người của Gia Cát Hùng.
- Đế Thiên thống lĩnh có ý gì?
Đế Thiên vừa tới, Hạ Hầu đã tự mình đi ra, sắc mặt thâm trầm mà chặn đường Đế Thiên ở bên ngoài. Hắn tới Ly Hỏa cung tìm cung chủ nhưng lại bị bế môn, Tử Nguyệt tiên tử truyền lời, nói với hắn rằng chuyện của mình làm thì hãy tự mình chịu trách nhiệm mà xử lý cho tốt. Điều này có nghĩa là Ly Hỏa cung chủ sẽ không nhúng tay vào, chỉ có thể dựa vào chính mình để đối phó Đế Thiên.
- Hạ Hầu thống lĩnh, ta còn có chút nghi ngờ chuyện năm đó phát sinh ở Đế các, cần phải tìm tới người của phủ thống lĩnh tìm hiểu một chút tình hình.
Đế Thiên mở miệng nói.
- Được, ta có thể gọi bọn họ tới, Đế Thiên thống lĩnh muốn tìm hiểu tình huống thì ta sẽ bảo bọn họ phối hợp.
Hạ Hầu nhìn chằm chằm vào Đế Thiên.
- Ta muốn dẫn bọn họ về Đế các. Ta đã báo cáo với cung chủ, giám sát thống lĩnh phủ của ta không cần bố trí lại, cứ định ở Đế các.
Đế Thiên mở miệng nói.
- Vậy sao được, trên người bọn họ đều có nhiệm vụ, không có nhiều thời gian như vậy.
Hạ Hầu cự tuyệt nói.
- Đây là lệnh bài của giám sát thống lĩnh.
Đế Thiên lấy ra một khối lệnh bài, phía trên có khắc chữ lớn màu vàng, cũng có chút tương tự với lệnh bài của thống lĩnh, chỉ có điều hai chữ được khắc là “giám sát”.
- Nếu như có người dám cả gan ngăn trở ta thi hành nhiệm vụ của chức vị giám sát thì chính là bất kính ngỗ nghịch với Trường Sinh điện. Nếu vậy ta đành phải tiền trảm hậu tấu.
Đế Thiên bình tĩnh nói, nhất thời, một uy áp đáng sợ ập xuống, tiên niệm bao trùm phủ thống lĩnh. Hắn mở miệng nói:
- Ta, Đế Thiên, giám sát thống lĩnh, triệu hoán tất cả các phó thống lĩnh cùng chấp sự tại khu vực thành Bắc tới đây, ai nghe thấy phải lập tức có mặt, bằng không coi như ngỗ nghịch, đại tội bất kính, giết không tha.
Giọng nói này giống như sét đánh vang vọng trong khoảng không tại phủ thống lĩnh, vô số người vì đó mà sợ hãi!