Sắc mặt Hạ Hầu thâm trầm, uy áp đáng sợ, phủ thống lĩnh trung ương áp lực vô cùng.
Rất nhiều phó thống lĩnh và chấp sự cũng đều hiểu rằng Đế Thiên là đang mượn oai của giới chủ. Ngỗ nghịch? Giết không tha? Ai cho hắn quyền lực lớn như vậy cơ chứ? Đây chính là ỷ vào giới chủ đích thân sắc phong mình làm giám sát thống lĩnh mà dùng việc quan báo tư thù. Thế nhưng, hắn lại là đại sư nổi danh, nếu như không nghe theo lời hắn thì nhỡ chẳng may Đế Thiên thật sự hạ sát thủ thì phải làm sao bây giờ?
Dựa vào chiến lực đứng đầu võ đạo đáng sợ của Đế Thiên, e rằng đến cả Hạ Hầu thống lĩnh cũng không ngăn cản được hắn.
- Đế Thiên thống lĩnh, ngươi coi phủ thống lĩnh là chỗ nào vậy?
Hạ Hầu xanh mặt mở miệng. Nếu không phải hắn biết mình đánh không lại Đế Thiên thì e rằng đã lập tức trở mặt trực tiếp khai chiến. Bực quá, khó chịu quá.
- Trong chức trách của ta, nếu như điều tra rõ chuyện này thì ta sẽ để bọn họ trở về, sẽ không làm khó bọn họ.
Đế Thiên mở miệng nói, Hạ Hầu mặt mũi hầm hầm. Nếu như người bị đưa tới Đế các thì tất nhiên sẽ xảy ra chuyện. Nếu đã đến địa bàn của Đế Thiên rồi thì hắn sẽ không còn quyền định đoạt nữa.
- Ai mà biết ngươi sẽ dùng thủ đoạn gì.
Hạ Hầu lạnh lùng như cũ nói.
- Lần này, ta mời thị vệ của đại thống lĩnh làm chứng, còn có người của các phủ thống lĩnh nữa, bọn họ sẽ ở bên cạnh chứng kiến toàn bộ quá trình. Vân thị vệ, ngươi nói cho Hạ Hầu thống lĩnh biết đi.
Đế Thiên nói, bên cạnh có một nhân vật Tiên Đế đi ra. Hạ Hầu nhìn về phía hắn, thần sắc không hề dễ nhìn. Hắn đương nhiên biết thị vệ cấp cao nhất của đại thống lĩnh Gia Cát Hùng.
- Hạ Hầu thống lĩnh, đại thống lĩnh tin tưởng Đế Thiên thống lĩnh sẽ điều tra chuyện này một cách công bằng chính trực, hi vọng Hạ Hầu thống lĩnh phối hợp.
Vân thị vệ mở miệng nói, hai tay Hạ Hầu thoáng có chút run run, phẫn nộ cực độ. Giờ ngay cả đại thống lĩnh Gia Cát Hùng cũng ngang nhiên đứng về phía Đế Thiên hay sao?
- Hạ Hầu thống lĩnh, ta đã rất nể mặt ngươi. Nếu như ngươi còn ngăn cản ta hành sự theo chức trách của giám sát thống lĩnh thì đừng trách ta không khách khí.
Đế Thiên trực tiếp uy hiếp một cách dứt khoát, lại một lần nữa lạnh như băng nói:
- Ta chỉ cho tất cả các vị Phó thống lĩnh cùng với chấp sự của phủ thống lĩnh thời gian một nén hương. Nếu không ra thì ta sẽ tiến vào.
Phủ thống lĩnh trung ương hoàn toàn chấn động. Đế Thiên bức người quá đáng, Ly Hỏa cung chủ lại chẳng thèm quan tâm, đại thống lĩnh Gia Cát Hùng cũng đứng về phe Đế Thiên. Có người nói, ngoại trừ Doãn Thu lúc đó có lên tiếng vì Hạ Hầu thống lĩnh mà đã bị Đế Thiên trục xuất ra ngoài ngay trước mặt mọi người, mấy phủ thống lĩnh còn lại cũng đều ủng hộ Đế Thiên, ai ai cũng phái người đến ủng hộ. Cục diện đã nghiêng về một phía.
Lục tục có người đi đến, chính là Phó thống lĩnh và chấp sự của phủ thống lĩnh. Đế Thiên quá cường thế, bọn họ không dám không đến, bằng không thì thống lĩnh đại nhân của bọn họ cũng chưa chắc đã có thể bảo vệ bọn họ.
Nhìn thấy mọi người xuất hiện, hai tay Hạ Hầu nắm chặt, chỉ cảm thấy vô cùng ủy khuất.
Chẳng bao lâu sau, người nên tới gần như đều đã tới đủ cả. Đế Thiên quét mắt liếc bọn họ, nói:
- Đa tạ các vị đã phối hợp. Các vị chính là Phó thống lĩnh và chấp sự, ta đương nhiên sẽ đối xử với các vị khách khí, hãy cùng ta tới Đế các thôi.
Tần Vấn Thiên nói rồi liền xoay người, quả nhiên là đặc biệt khách khí. Mọi người liếc mắt thoáng nhìn Hạ Hầu, ánh mắt Hạ Hầu quét về phía mấy người trong đó, đáy mắt lộ ra vài phần cảnh cáo.
- Hạ Hầu thống lĩnh, năm đó lúc ngươi tới Đế các ta có giống như ta hôm nay hay không.
Một giọng nói truyền vào trong tai Hạ Hầu, là Đế Thiên truyền âm. Hai tay Hạ Hầu siết thật chặt, từng tiếng răng rắc truyền ra. Rất hiển nhiên, Đế Thiên chính là tới báo thù.
Đế Thiên dẫn người rời đi, tin tức liền dùng một tốc độ điên cuồng mà khuếch tán, khu vực trung ương trong thành sôi sùng sục. Vị Đế Thiên đại sư này quả là bá đạo, vô cùng cường thế, trực tiếp tới phủ thống lĩnh trung ương bắt người.
Tại Đế các, các Phó thống lĩnh và chấp sự của phủ thống lĩnh trung ương đều bị dẫn theo, xung quanh cường giả như mây, áp lực mà bọn họ phải chịu là cực lớn. Đế Thiên đảo mắt nhìn qua mọi người, mở miệng nói:
- Chuyện năm đó phát sinh tại Đế các chắc hẳn các vị đều đã từng nghe qua. Ta đây muốn hỏi các vị, có ai biết kẻ chủ mưu phía sau là ai hay không?
Mọi người nhìn Đế Thiên. Người này thật đúng là hàm súc, không ngờ lại cứ gọn gàng dứt khoát như thế mà đặt câu hỏi, nửa điểm quanh co lòng vòng cũng đều không có, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
Đương nhiên không có một ai trả lời. Bn họ sao có thể nói ra được chứ.
- Các ngươi không nói lời nào cũng không sao. Thế nhưng nếu như sau này ta tra ra được kẻ nào biết chuyện mà không báo...
Đế Thiên quay sang cười với đám người, mở miệng nói:
- Thì phế tu vi.
Không ít người run rẩy trong lòng, thế nhưng biểu hiện ra mặt lại vẫn duy trì bình tĩnh. Bọn họ không nói thì Đế Thiên chắc chắn sẽ không biết được.
- Ta chỉ cho các ngươi suy nghĩ trong một nén hương mà thôi. Ai biết thì tự mình bước lên phía trước một bước là được.
Đế Thiên mỉm cười, lập tức từ chỗ ngồi đứng dậy, giống như không có việc gì mà đi tới đi lui, liếc mắt thoáng nhìn Mặc Quân Di bên cạnh, hỏi:
- Người mời từ phủ thống lĩnh khu vực thành bắc còn chưa tới sao?
- Tần thống lĩnh đã đồng ý, người cũng đã đến.
Mặc Quân Di mở miệng nói.
- Ân, mau mời vào.
Đế Thiên nói. Mặc Quân Di đi ra ngoài, sau một lát, nàng lại quay về, hơn nữa bên cạnh còn có một vị hùng sư uy nghiêm đáng sợ đến cực điểm. Vị hùng sư này dùng hai tròng mắt toát ra quang hoa màu xanh lục của mình nhìn lướt qua mọi người, khiến cho người ta cảm thấy trong lòng run rẩy, đến linh hồn cũng đều thấy chấn động một hồi, dường như không còn nằm trong sự khống chế của mình vậy.
- Tà Đế tiền bối vất vả rồi.
Đế Thiên khách khí nói.
Vị hùng sư này chính là Tà Đế. Hắn tùy ý gật đầu như là đáp lại, đôi mắt màu xanh lục vẫn nhìn chằm chằm vào đám người, thấy những người kia toàn thân sợ hãi.
- Tên hỗn đản này.
Có kẻ trong lòng thầm mắng Đế Thiên.
- Tà Đế? Tên gia hỏa Tần Vấn Thiên kia quả nhiên cũng muốn đối phó với Hạ Hầu thống lĩnh nên mới để cho Tà Đế qua hỗ trợ. Nếu như chúng ta không mở miệng, chẳng lẽ Đế Thiên thật sự dám dùng Tà Đế khống chế chúng ta, ép chúng ta mở miệng hay sao?
Có người giãy dụa trong lòng, sắc mặt cũng không còn bình tĩnh như vậy. Dựa vào sự cường thế mà Đế Thiên biểu hiện ra, thật sự sẽ có loại khả năng này.
- Vân thị vệ, ngươi là người của đại thống lĩnh, hãy làm chứng cho ta, ta bảo đảm sẽ không hỏi đến việc riêng của bọn họ, chỉ giới hạn trong điều tra chuyện này.
Đế Thiên quay sang nói với Vân thị vệ. Trong lòng Vân thị vệ cũng thầm mắng Đế Thiên vô sỉ, đây là muốn hù chết người của Hạ Hầu chứ còn gì nữa.
Quả nhiên, cước bộ của vài người đã bất ổn mà run run. Nếu như Đế Thiên thật sự nhờ lực của Tà Đế để hỏi, nếu như Đế Thiên thật sự phế bỏ bọn họ, thì tất cả sẽ kết thúc hoàn toàn.
Đế Thiên hình như cũng không sốt ruột, sau khi đi mấy bước liền ngẩng đầu nhìn mọi người, cười nói:
- Còn nửa nén hương nữa. Chỉ cần chủ động báo cáo thì ta bảo đảm sẽ bỏ qua chuyện cũ, nếu không thì cứ dựa theo những lời ta vừa nói mà làm. Các vị hãy suy nghĩ kỹ càng.
Nói rồi, hắn tiếp tục không lên tiếng, đi qua đi lại trước mặt mọi người. Tiếng bước chân thanh thúy vang vọng trong không gian yên tĩnh đến cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được, con ngươi màu xanh lục của Tà Đế càng thêm yêu dị đáng sợ. Cuối cùng, có một vị chấp sự tiến lên phía trước một bước. Một nén hương đã sắp tới, hắn không dám mạo hiểm.
Bởi có người đi đầu, trong nháy mắt lại có thêm người tiến lên, rất nhanh đã có ba người liên tục đi ra. Đế Thiên nhìn cảnh tượng như vậy liền cười lạnh. Năm đó Hạ Hầu không kiêng nể ai tới mức nào cơ chứ, một chút cũng không cấm kỵ, còn cho hơn ba người biết nội tình, có thể tưởng tượng được Hạ Hầu làm càn tới đâu, hắn căn bản cũng không quan tâm.
Cuối cùng đã có hai vị Phó thống lĩnh cùng bốn vị chấp sự đi ra. Đế Thiên nhìn cảnh tượng như vậy liền cười cười, quay sang hỏi bọn họ:
- Hãy khai báo ngay trước mặt Vân thị vệ đi. Là ai đã chủ mưu quấy rối, phá hủy Đế các ta? Các ngươi lần lượt truyền âm nói cho ta và Vân thị vệ biết, không được nói ra tiếng. Nếu như lời các ngươi nói không nhất trí thì vẫn phải tiếp tục điều tra tỉ mỉ.
- Thứ người âm hiểm.
Đám người nhìn Đế Thiên. Mọi người xung quanh cũng không nghĩ tới Đế Thiên đại sư lại thủ đoạn như vậy. Quả nhiên, hắn đã dẫn người tới Đế các thì Hạ Hầu sợ rằng sẽ toi rồi. Một khi Đế Thiên đại sư ra tay thì chính là đã chuẩn bị xong xuôi tất cả từ đầu tới đuôi, Hạ Hầu sẽ không có năng lực phản kháng.
Lần lượt từng giọng nói truyền vào trong tai Đế Thiên và Vân thị vệ, Đế Thiên và Vân thị vệ cũng ngay lập tức truyền âm trao đổi. Đôi mắt dưới mặt nạ của Đế Thiên hiện lên một nét cười lạnh như băng, tiếp tục hỏi:
- Nói như vậy, Hạ Hầu thống lĩnh hoàn toàn biết rõ mọi chuyện nhưng không chủ động ra tay? Tức là kì thực hai bên đã thông đồng với nhau, có đúng không?
Mấy người trước mặt đưa mắt nhìn nhau, tiếp tục khai nhận thông qua truyền âm. Ánh mắt của Đế Thiên lạnh lùng, cuối cùng, hắn nhìn về phía Tà Đế, mở miệng nói:
- Phiền Tà Đế tiền bối khống chế vị chấp sự này, hỏi xem những lờ hắn vừa nói có đúng là thật hay không, xem bọn họ có truyền âm với nhau để lừa dối ta và Vân thị vệ hay không.
Đôi mắt màu xanh lục của Tà Đế nhìn về phía vị chấp sự cấp bậc Tiên Vương yếu nhất trong đó, rất nhanh đã khống chế được đối phương, đồng thời cũng đã hỏi xong. Đối phương thẳng thắn thành khẩn, nói rằng tất cả đều là sự thực.
- Nếu đã như vậy thì chứng cứ là vô cùng xác thực, ta đây sẽ thông cáo những lời mà các vị vừa mới nói cho ta và Vân thị vệ biết. Năm đó, gia chủ của ba đại thế gia trong thành, bao gồm Nhan thị, Hàn gia cùng với Ngụy gia đã tới thăm hỏi Hạ Hầu thống lĩnh, sau đó liên hợp đối phó với Đế các ta, phủ thành chủ giả vờ điều tra những kì thực cũng không làm gì cả, thậm chí còn âm thầm đưa tin cho ba đại thế gia, có đúng hay không? Nếu như ta có nói sai ở đâu thì mong rằng chư vị sẽ chỉ ra chỗ sai.
Đế Thiên chậm rãi mở miệng, không có ai phản bác, những người còn lại đều kinh hãi không thôi. Trong lòng bọn họ xuất hiện một giọng nói, Hạ Hầu thống lĩnh toi đời rồi.
Vị Đế Thiên này đã quyết tâm muốn trả thù hắn, hiện tại chứng cứ đã vô cùng xác thực.
- Ở đây có đủ người của các phủ thống lĩnh, có cả người mà phủ đại thống lĩnh phái tới chứng kiến. Nếu như đã điều tra rõ chân tướng sự tình, các vị lại thấy thế nào?
Đế Thiên nhìn về phía mọi người mà nói.
- Chúng ta cần phải báo cáo chuyện này với Thống lĩnh đại nhân.
Vân thị vệ cùng với mọi người đều mở miệng nói. Đế Thiên gật đầu, mặc cho bọn họ thông báo. Một lát sau, Vân thị vệ đáp lời:
- Đại thống lĩnh nói, hắn sẽ lập tức thông báo chuyện của Hạ Hầu thống lĩnh cho cung chủ. Về phần ba đại thế gia, ý của đại thống lĩnh là, từ nay về sau, vĩnh viễn cấm bọn họ phát triển thế lực trong Ly Hỏa thành, niêm phong khống chế tất cả sản nghiệp của bọn họ.
- Ta không có ý kiến gì với chủ trương của đại thống lĩnh. Chuyện của Hạ Hầu thống lĩnh, chúng ta sẽ chờ mệnh lệnh của cung chủ, xem cung chủ sẽ đáp lại đại thống lĩnh ra sao. Về phần ba đại thế gia kia, bọn họ đã vị phạm pháp luật và kỷ luật của phủ thống lĩnh, không chỉ bị niêm phong sản nghiệp mà còn phải kê biên tài sản.
Đế Thiên vừa cười vừa nói, trong ánh mắt lại toát lên từng tia ánh sáng lạnh lẽo. Mọi người ở đó nghe xong đều thấy kinh hãi run sợ. Bọn họ đều hiểu, Hạ Hầu thống lĩnh đã toi đời, ba đại thế gia cũng thảm rồi.
Năm đó, ba đại thế gia trêu chọc đến Đế Thiên đại sư, muốn đưa Đế các vào chỗ chết. Dựa vào tính cách của Đế Thiên đại sư, e rằng chắc chắn sẽ chẳng có gì tốt đẹp xảy đến đâu!