Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 1907 - Vạn Pháp Giới

Vạn pháp giới Vạn pháp giới viptruyenfull.com

Đám người Tần Vấn Thiên đắm chìm trong tu hành và nghe giảng đạo, thời gian trôi qua cực nhanh. Hôm ấy, các vị Thiên thần đã kết thúc giảng đạo, chuẩn bị đưa người truyền thừa của mình vào những bí cảnh khác nhau để tu hành.

Tòa thành trên không này có ý chí của các vị Thiên thần Thanh Huyền, bởi vậy bọn họ đương nhiên biết những nơi nào ẩn tàng bí cảnh. Tuy rằng rất nhiều nơi đã bị phá hoại, thế nhưng vẫn còn một vài bí cảnh được lưu giữ lại.

- Ty Thần thiên thần, ta thấy nên để cho hắn vào trong bí cảnh mà Vạn Pháp thiên thần năm đó đã tu hành, ngươi thấy có được không?

Phục Thiên Chiến thần hỏi ý Ty Thần thiên thần. Dù sao thì bọn họ cũng đã ước định rõ ràng, Tần Vấn Thiên sẽ kế thừa ý chí của Ty Thần thiên thần.

Thế nhưng trên thực tế, bọn họ vẫn cùng nhau giáo dục Tần Vấn Thiên , cung cấp cho hắn hoàn cảnh tu hành tốt nhất, lần giảng đạo vừa rồi cũng là do các Thiên thần cùng nhau giảng đạo và giải thích nghi hoặc cho bọn hắn. Ty Thần thiên thần cũng hiểu rõ, hắn đưa Tần Vấn Thiên tới đây chính là hi vọng sẽ có một ngày Tần Vấn Thiên có thể làm náo loạn ba mươi ba tầng trời.

Hắn có tư tâm, hắn muốn báo thù. Tần Vấn Thiên bây giờ đã nhận được truyền thừa của các Thiên thần tại Cổ Thanh Huyền, sau này hắn sẽ là nhân vật chính, quỹ đạo cuộc đời hắn cũng đã được định đoạt, cho dù hắn có không trêu chọc gì tới thiên thần tộc, nhưng những thiên thần tộc đã từng diệt Cổ Thanh Huyền có thể buông tha cho hắn hay sao? Tương lai tất sẽ là một hồi gió tanh mưa máu.

Được truyền thừa thì đương nhiên cũng sẽ phải gánh vác những nguy hiểm và trách nhiệm mà nó đem lại, điểm ấy thì chính bản thân Tần Vấn Thiên cũng vô cùng rõ ràng. Nguy hiểm đến từ phía thiên thần tộc, còn trách nhiệm của hắn là thủ hộ, thậm chí phục hưng một phương trời Thanh Huyền này.

- Trước đây ta từng nghe nói Vạn Pháp thiên thần là người có lĩnh ngộ sâu sắc nhất đối với pháp ý trong các thiên thần, hắn đã sáng lập ra Vạn Pháp giới, trong đó bao gồm rất nhiều Thiên Tâm ý thức, từ yếu tới mạnh. Nơi đó thực sự là bao la vạn tượng, cái gì cũng có. Môn sinh của hắn trải khắp thiên hạ, có vô số nhân vật Siêu Phàm muốn cầu xin hắn thu nhận. Trong các thiên thần, Vạn Pháp thiên thần cũng là người bồi dưỡng ra nhiều giới chủ nhất, đa phần các giới chủ đều có xuất thân là môn hạ của hắn.

Ty Thần thiên thần mở miệng nói:

- Bây giờ, nếu Tần Vấn Thiên có được cơ duyên như vậy thì còn gì bằng. Vạn Pháp giới của Vạn Pháp thiên thần vẫn còn được bảo tồn chứ?

- Vẫn còn. Vạn Pháp giới chính là tâm huyết cả đời của Vạn Pháp thiên thần, có Vạn Pháp giới tồn tại thì môn sinh của Vạn Pháp thiên thần mới trải rộng khắp nơi. Đáng tiếc thay, đến nhân vật như vật cũng không cưỡng lại được vận mệnh bị tiêu diệt, ngay cả một tia ý chí cũng chẳng còn lưu lại được, chúng ta chỉ đành bảo vệ Vạn Pháp giới của hắn.

Phục Thiên chiến thần thở dài mà nói. Năm đó, Vạn Pháp thiên thần là một nhân vật mà hắn cực kỳ kính nể, nếu bàn về chuyện bồi dưỡng giáo dục đệ tử thì Vạn Pháp thiên thần chính là hạng nhất, không một ai có thể nói khác được.

- Thật đáng tiếc. Nếu như Vạn Pháp thiên thần vẫn tại thế thì không còn gì thích hợp hơn là để hắn giáo dục Tần Vấn Thiên.

Ty Thần thiên thần thở dài một tiếng.

- Được rồi, nếu đã như vậy thì giờ chúng ta lên đường thôi, người của Đấu Chiến Thánh tộc trước sẽ cùng đi theo chúng ta. Đợi sau khi đã đưa Tần Vấn Thiên vào trong bí cảnh rồi thì ta sẽ đưa bọn họ tới những bí cảnh khác.

Phục Thiên chiến thần nói. Các thiên thần cũng đều đi chuẩn bị đưa người mà mình bồi dưỡng rời đi, Tần Vấn Thiên nhìn về phía Thanh nhi mà nói:

- Tu hành cho thật tốt nhé.

- Ân.

Thanh nhi trong trẻo đáp lại.

- U Hoàng, Tinh nha đầu, Tiểu Hỗn Đản, Luyện Ngục, Mộng Trần, các vị đều phải cố gắng nhé.

Ánh mắt của Tần Vấn Thiên nhìn về phía mọi người:

- Còn có phụ thân, Bắc Minh Đại Đế, Vô Nhai sư huynh, Yêu Nguyệt đã phá cảnh rồi, các ngươi cũng phải cố gắng lên.

Mầy người bên phía Trường Thanh Đại Đế lúng túng cười cười mà liếc nhìn Nam Hoàng Yêu Nguyệt. Nam Hoàng Yêu Nguyệt đoan trang thần thánh, giống như là nữ thần vậy, khí chất của nàng càng thê xuất chúng hơn xưa. Nàng mỉm cười mà quay sang nói với Tần Vấn Thiên:

- Chúng ta đã hiểu. Còn ngươi ấy, chúng ta cũng sẽ chờ ngươi phá cảnh bước vào cấp bậc Giới Chủ. Thanh Huyền Thiên đế không được quá yếu ớt đâu đấy.

- Được.

Tần Vấn Thiên cười nói. Sau đó mọi người lập tức tách ra, đi theo các vị thiên thân mà mỗi người tiến về một ngả. Phục Thiên chiến thần đưa Tần Vấn Thiên cùng người của Đấu Chiến Thánh tộc lên thân thể khổng lồ không đầu của hắn, sau đó liền lập tức tiến bước hướng về một phương nào đó, mặt đất rung chuyển, một bước đi cả ngàn dặm.

Tần Vấn Thiên đứng trên bả vai của thân hình khổng lồ của Phục Thiên chiến thần, nhìn từng đoàn người dần đi xa về các hướng khác nhau, trong con ngươi sáng như sao của hắn toát lên một nét cười thâm thúy. Ai cũng có con đường võ đạo của riêng mình mới là kết cục tốt nhất, hắn hi vọng tất cả mọi người đều sẽ có thể trưởng thành, cùng hắn sóng vai chiến đấu.

. . . . . . . . . . . .

Vạn Pháp thiên thần có núi Thiên Thần của riêng mình, ngọn núi ấy đứng sừng sững giữa đất trời, đỉnh núi chọc thẳng lên trời xanh, đứng từ dưới nhìn lên cũng chỉ thấy mây mù phiêu đãng. Thế nhưng Tần Vấn Thiên lại thấy được ngọn núi Thiên Thần này đã từng bị phá hoại một cách cực kỳ mãnh liệt, khắp xung quanh đều bị hủy diệt, có vẻ cực kỳ hoang vu.

- Nơi này chính là núi Thiên Thần, nơi mà Vạn Pháp thiên thần tu hành. Ngọn núi này đã bị phá hủy đến mức gần như biến mất, chứ trước đó nó là một nơi cực kỳ phồn hoa. Dưới núi Thiên Thần, mỗi ngày đều có vô số nhân vật Siêu Phàm quỳ lạy cầu đạo, mong được vào tu hành tại đây. Thậm chí có rất nhiều Giới chủ đã từng cầu xin cơ duyên mà ở ngoài núi cả ngàn vạn năm, chỉ mong dùng chấp niệm của mình lay động được thiên thần. Vậy mà giờ đây nó lại hóa thành dáng dấp như vậy.

Phục Thiên chiến thần nhìn cảnh tượng hoang vu trước mắt mà nói.

- Xem ra, khi còn sống, Vạn Pháp thiên thần là một vị thiên thần vô cùng được tôn kính.

Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng, ánh mắt nhìn về phía ngọn núi Thiên thần này cũng mang theo vài phần kính sợ. Hắn đặt chân xuống đất, quay mặt đối diện với núi Thiên Thần mà khom người cúi đầu nói:

- Nay ta thực may mắn làm sao, có vinh hạnh được tu hành nhờ tại Vạn Pháp giới của tiền bối, chỉ buồn nỗi đã không có duyên chứng kiến phong thái của tiền bối.

- Ha ha, nếu như ngươi có lòng, sau khi phục hưng Thanh Huyền, ngươi hãy truyền bá danh tính của những vị cổ thiên thần, giảng giải cho hậu nhân sự tích của họ khi còn sống, khắc ghi vào trong sử sách của Thanh Huyền, vậy là được. Tuy rằng cũng chẳng có ý nghĩa gì, thế nhưng có những sự tồn tại phải được lưu danh, không nên để lịch sử mai một.

Phục Thiên chiến thần nói.

- Ân.

Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Đi thôi.

Phục Thiên chiến thần nói, sau đó liền đưa mấy người Tần Vấn Thiên tiếp tục tiến bước, đi lên núi Thiên Thần. Tới trước một cung điện càn khôn trên núi Thiên Thần, bọn họ liền đi vào trong. Bên trong đó có rất nhiều càn khôn, phù quang óng ánh, giống như phù quang của đại đạo vậy.

Phía cuối cung điện có một phù văn hình tròn lấp lánh hào quang vô tận, lúc đóng lúc mở, giống như là được diễn hóa ra từ đại đạo thiên địa vậy. Nó trông có vẻ như là một lối vào.

- Đây chính là Vạn Pháp giới danh chấn thế gian của Cổ Thanh Huyền, là nơi mà vô số các nhân vật Siêu Phàm cũng như các giới chủ nguyện trả bất cứ giá nào để tiến vào. Bởi lẽ, được tiến vào đó mà tu hành sẽ có tác động cực kỳ quan trọng tới việc lĩnh ngộ Thiêm Tâm ý chí, đột phá tới cảnh giới Giới chủ. Ngươi nhất định phải cảm ngộ cho thật tốt.

Phục Thiên Chiến thần nói.

- Tất nhiên rồi.

Tần Vấn Thiên gật đầu.

- Đi đi. Ty Thần thiên thần, xin nhờ ngươi.

Phục thiên Chiến thần dặn dò ý chí của Ty Thần thiên thần bên cạnh.

Ty Thần thiên thần gật đầu, ý chí ngay lập tức tiến vào trong đầuTần Vấn Thiên. Chỉ thấy Tần Vấn Thiên cất bước đi về phía trước, trực tiếp tiến vào bên trongphù quang , trong phút chốc, thân thể Tần Vấn Thiên dường như đã biến mất không còn chút tăm hơi nào.

Ngay khi Tần Vấn Thiên tiến vào, hắn chỉ cảm thấy như bản thân đang xuyên không vậy, tích tắc đã thấy thân thể đáp xuống trên mặt đất.

- Đây là nơi nào?

Tần Vấn Thiên nhìn khắp không gian xung quanh, cảm thấy như cảnh tượng trước mắt đã thay đổi hoàn toàn, không còn mặt trời u ám nữa, thay vào đó là trời trong nắng ấm. Đúng lúc ấy, con ngươi của Tần Vấn Thiên ngươi đột nhiên hơi co lại, hắn nhìn lên hư khôngphía trên, nơi đó dường như có một khối bia đá hư không, mặt trên có khắc hai chữ, Toái Hư.

- Siêu Phàm?

Ngay lúc ấy có một âm thanh truyền ra, từ trong bia đá toái hư kia lại đi ra một bóng người quan sát Tần Vấn Thiên, như thể là linh hồn của bia đá vậy.

- Ngươi tới Vạn Pháp giới của ta, xem ra, ngươi sẽ phải chịu rất nhiều đau khổ đó.

Bia linh kia cười nói. Tần Vấn Thiên không hiểu, hỏi:

- Xin tiền bối chỉ giáo?

- Chỉ giáo?

Bia linh cười cợt:

- Sau này hưởng thụ cho thật tốt vào.

Hắn vừa dứt lời, một cỗ uy thế khiến người run sợ bao phủ khắp cả thiên địa, trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên đã thấy như tất cả đều đang biến đổi, đất trời không còn đẹp đẽ như trước nữa mà trở nên vô cùng ngột ngạt.

Tần Vấn Thiên lập tức triển khai lực lượng phòng ngự, pháp thân Phật Môn cường đại xuất hiện, bất cứ lúc nào cũng có thể ứng đối với tình huống đột ngột phát sinh.

Bia linh kia cười gằn, miệng nhả ra một chữ:

- Giết.

Chữ giết vừa dứt, Tần Vấn Thiên trong chớp mắt đã cảm thấy một luồng lực lượng phá nát hư không ập đến. Nguồn sức mạnh này có thể nghiên nát cả đất trời hư không. Đây không phải là thần thông cũng không phải là bí pháp, chỉ thuần túy là cảnh giới.

Chỉ bằng một ý nghĩ mà lại có thể phá tan hư không, trong nháy mắt, pháp thân trên người hắn trực tiếp bị tiêu diệt thành từng mảnh vụn, thân thể của hắn cũng phải chịu đựng một lực công kích nghiền nát cực kỳ đáng sợ. Sắc mặt hắn đại biến, thần sắc thất kinh, bất tử lực lượng bất tử hòng ngưng tụ phòng ngự mạnh nhất.

Trong chớp mắt ấy, Tần Vấn Thiên cảm giác như toàn bộ Hư Không đều đang vỡ nát, hắn không có chỗ nào để trốn, cho dù có tránh né tới đâu thì cũng đều như nhau. Ngươi chỉ có thể chịu đựng sự công kích bằng một ý nghĩ này của đối phương.

- A......

Một cơn đau đáng sợ kéo đến, thân thể hắn đã bị cứa rách. Nhìn hắn giãy dụa, vị bia linh kia cũng chẳng hề nhân từ, hắn giơ nắm đấm lên, bay thẳng đến phía trước mà đánh ra một quyền.

- Đùng......

Hư không vỡ vụn, lần này, Tần Vấn Thiên không còn sức mà giãy dụa nữa. Cú đấm này đánh vào trong hư không, cách hắn rất xa, thế nhưng dường như thực chất là đang đánh lên thân thể của hắn.

Sắc mặt Tần Vấn Thiên vặn vẹo, trắng bệch một mảnh. Lực lượng này không có gì ngăn cản nổi, ý thức của hắn đã cảm nhận được thân thể bị xé rách, từng cơn đau mãnh liệt truyền đến. Trong khoảnh khắc ấy, hắn thậm chí còn hoài nghi Phục Thiên chiến thần rắp tâm đẩy hắn vào đây. Đây tột cùng là có ý gì? Muốn hành hạ hắn đến chết hay sao?

Sau một khắc, ý thức của hắn đã sắp bị tiêu diệt trước nguồn sức mạnh kia, dường như nó đã không còn tồn tại nữa. Hắn không có cách nào hình dung được loại cảm giác đó. Ấy chính là tử vong, là cái chết thực sự.

Hắn vô lực. Hắn muốn giãy dụa, hắn nhớ tới rất nhiều chuyện, nhớ tới rất nhiều người, Thanh nhi, Khuynh Thành phải làm sao bây giờ, hắn còn chưa có tìm được cha mẹ, bọn họ còn đang chờ mình.

Thế nhưng tất cả dường như đã đều kết thúc.

Ngay khi ý thức của Tần Vấn Thiên sắp bị tiêu diệt, đột nhiên, hắn lại cảm thấy ý thức một lần nữa quay trở về, thân thể có vẻ như cũng đã lại. Thân thể hắn giật giật, ánh mắt mở ra nhìn tất cả trước mắt. Thân thể hắn vẫn còn, ý thức cũng vẫn còn, thế nhưng khắp cả người đều là mồ hôi lạnh.

- Ảo ảnh sao?

Tần Vấn Thiên hít sâu một hơi. Loại cảm giác đó thật là đáng sợ, cảm giác của cái chết chân chính, cũng giống như trận chiến năm đó tại Trường Thanh tiên quốc vậy, hắn thấy mình sắp chết đến nơi rồi.

Hắn cười khổ lắc đầu. Thật là đáng sợ, Phục Thiên chiến thần cùng Ty Thần thiên thần vậy mà lại không nhắc nhở mình, muốn hù chết người ta hay gì.

- Đó chính là công kích của Thiên Tâm ý thức hay sao? Toái Không, có thể trực tiếp đánh vỡ hư không? Nếu như thật sự có một vị Giới chủ như vậy, dưới sự bao phủ của giới tâm, chỉ một ý nghĩ cũng có thể nghiền nát tất cả mọi người trong khoảng hư không đó. Hơn nữa, đây có vẻ hãy còn là một Thiên Tâm ý thức tương đối đơn giản.

Tần Vấn Thiên không bình tĩnh nổi. Nghe thiên thần giảng đạo cùng với chân chính thể ngộ hiện thực, loại cảm giác đó đương nhiên sẽ khác biệt.

Có vẻ như Vạn pháp giới chính là một nơi mà hắn có thể chân chính thể ngộ cảm thụ Thiên Tâm ý thức!

Bình Luận (0)
Comment