Năm tháng qua mau, Thái Cổ tiên vực phong vân biến ảo, nhưng có vài cổ lão của Thiên Thần tộc vẫn đứng sững trên đỉnh Thái Cổ. Bên trong chiến trường diệt thế của Cổ Thanh Huyền, không ít người của Thiên Thần tộc đã đạt được một chút thu hoạch, cũng có người không thu hoạch được gì cả.
Thiên Thần tộc mà còn như vậy, huống chi là một vài thế lực Giới Chủ. Sau khi dần dần biết được tình hình tại Hạ giới thiên, rất nhiều thế lực Giới Chủ cũng đã chết tâm.
Trong những năm này, từng có thế lực của Thái Cổ ra tay đối phó với Thiên Đế thành bên ngoài Thanh Huyền, chính là sóng gió do những nhân vật Siêu Phàm năm đó Tần Vấn Thiên đã từng tru diệt dấy lên. Có điều, Đế Thiên luôn luôn trấn thủ trong Thiên Đế thành, tâm niệm của hắn và bản tôn tương thông, tất cả những gì Tần Vấn Thiên trải qua cũng đồng dạng là trải nghiệm của hắn, bởi vậy nên dù thân có không ở Cổ Thanh Huyền thì hắn vẫn có thể cảm ngộ.
Cho nên, mấy lần xâm lấn đều bị trận pháp giới chủ của Đế Thiên trấn áp, tru diệt hết những nhân vật Siêu Phàm dám xâm nhập, khiến mọi người kinh sợ. Rất nhiều cường giả của Thái Cổ tiên vực lục tục rời khỏi Thanh Huyền, các lực lượng siêu cường đến từ Thái Cổ này cũng không có hứng thú quá lớn gì với bên ngoài Thanh Huyền, cho dù có người biểu hiện bản thân có hứng thú thì cũng chỉ là tùy ý đi lại.
Trong nháy mắt, Tần Vấn Thiên đã vào chiến trường diệt thế tại Cổ Thanh Huyền được mười năm. Trong khoảng thời gian này, hắn đã nghiên cứu vài cuốn sách cổ trong thần tàng, tu hành được cách khắc chế trận pháp không gian. Hắn đã từng đi ra ngoài một chuyến, đón Khuynh Thành tới đây, sau đó còn trực tiếp khắc tại lối vào một trận pháp liên hệ, trực tiếp xuyên không tới bên trong Thiên Không Chi Thành, cũng hủy đi trận pháp bên này. Như vậy thì những người khác sẽ không thể mượn trận pháp mà hắn khắc để đi tới đây.
Tuy rằng tu vi của Khuynh Thành có hơi thấp một chút, nhưng do nể mặt Tần Vấn Thiên, vẫn có Thiên Thần đồng ý giúp đỡ chỉ đạo nàng tu hành.
Đối với các cường giả đã theo hắn từ Thái Cổ thượng giới thiên tới Ly Hỏa Cung, Tần Vấn Thiên vẫn chưa đưa bọn họ vào, kể cả Từ Lạp cũng không. Việc này có liên luỵ quá lớn, Từ Lạp quen biết hắn thông qua Dạ Thiên Vũ, mặc dù đối với hắn rất trung tâm nhưng việc này vẫn có liên luỵ quá lớn, Tần Vấn Thiên không dám mạo hiểm. Bởi vì hắn căn bản không rõ Từ Lạp ở Thái Cổ tiên vực có liên quan tới ai, mà người Thanh Huyền bên này cũng không thể có dính dáng tiếp xúc gì với người Thái Cổ tiên vực. Nơi này là nhà của bọn họ, bọn họ tất nhiên là cùng đứng trên một sợi dây .
Những năm này, Dạ Thiên Vũ cũng đi tìm hắn, hỏi hắn sao còn chưa về Thái Cổ, có phải có ý định bỏ rơi nàng hay không. Đây đương nhiên là đang tấu hài rồi, rất phù hợp với tính cách của Dạ Thiên Vũ. Tần Vấn Thiên nói cho nàng biết, cuối cùng hắn cũng gặp được cơ duyên ở Cổ Thanh Huyền, đang chuyên tâm tu hành, sau này trở về hắn sẽ kể đầu đuôi cho nàng hay. Dạ Thiên Vũ liền không hỏi dò gì thêm, hiển nhiên là biết nặng nhẹ, nàng đương nhiên biết chuyện đã xảy ra ở Thanh Huyền, Trường Sinh giới còn phái cả tứ đại Cung chủ hạ giới cơ mà.
Hôm ấy, tại phía tây Thiên Không Chi Thành, có một toà cung điện cổ xưa bị tàn phá cực kỳ nghiêm trọng. Thế nhưng, theo như lời của Thiên Thần từng nói, tòa cung điện này đã từng là nơi mà vô số người tín ngưỡng, được vô số cường giả thờ phụng. Nơi đó chính là thế lực Phật Môn siêu cường nhất, có vô số chi chùa cổ trải rộng khắp toàn bộ địa vực Cổ Thanh Huyền, được vô số người tôn thờ như là thần minh địa phương.
Thậm chí, Ty Thần Thiên Thần còn nói với Tần Vấn Thiên rằng, Phật Tông của thế lực Phật Môn này thậm chí còn có quan hệ không tệ với Bất Diệt Thiên Chúa, chính là bạn tốt với nhau, thường xuyên cùng nhau tán gẫu chơi cờ. Có thể tưởng tượng, hắn phải là tồn tại ở bậc nào thì mới có thể có tư cách ngồi chơi cờ cùng Bất Diệt Thiên Chúa.
Trong Phật môn ẩn tàng chín vạn cuốn đại đạo, thế nhưng sau trận chiến diệt thế, chẳng cón bao nhiêu cuốn còn có thể tìm được. Sách cổ lưu lại chính là bác đại tinh thâm, cho nên hắn liền cố ý đưa Tần Vấn Thiên tới đây quan ngộ.
Trong quá trình lĩnh ngộ Giới tâm, người ta có thể thêm vào cảm ngộ của chính mình đối với sự tu hành, không thuần túy chỉ là sự dung hòa vào nhau của pháp nguyên. Nếu chỉ như vậy, Thiên Tâm ý thức thành tựu khi hai loại pháp nguyên dung hợp sẽ giống nhau và không có chênh lệch lớn như vậy. Nguyên nhân của sự chênh lệch rất lớn đó chính là vì lĩnh ngộ của mỗi người không hể giống nhau, mỗi người đều sẽ đưa lĩnh ngộ của chính mình vào trong Thiên Tâm ý thức, lĩnh ngộ này bao gồm thần thông bí pháp và cũng bao gồm cảm ngộ Thiên Đạo.
Pháp thuật thần thông cường đại cũng có thể trợ giúp người ta đạt thành Thiên Tâm ý thức lợi hại, thậm chí còn trực tiếp mượn lĩnh ngộ giới tâm.
Tất cả những thứ này đều là con đường mà tiền nhân đã đi qua rồi tổng kết thành kinh nghiệm.
Lúc này, Tần Vấn Thiên đang an tĩnh ngồi ở trước một bức Phật tượng bị tàn phá, an tĩnh đọc một vài cuốn sách cổ, chữ trong sách cổ trực tiếp khắc sâu vào trong đầu hắn. Phật Môn tàng đạo, tri thức tu hành cực kỳ uyên bác, Tần Vấn Thiên hoàn toàn chìm đắm trong đó, phi thường tập trung, khắc sâu tất cả những gì mình đọc được vào trong đầu óc của chính mình.
- Không nghĩ tới, Vấn Tâm tự cũng chỉ là một nhánh của thế lực Phật Môn này.
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ một tiếng. Hắn lật xem những cuốn sách còn lưu lại tại Phật Môn, phát hiện Vấn Tâm tự là một nhanh nhỏ trong đó. Vấn Tâm tự không màng chuyện thị phi, lần này cũng không có tới đây, xem ra nếu có cơ hội, hắn phải dẫn Thiên Tâm đại sư tới xem một chút mới được.
Mặt trên một quyển sách cổ đặt trước mặt Tần Vấn Thiên có khắc vài chữ “Đại Niết tiên pháp: quyển hạ”.
Sau một hồi lâu, Tần Vấn Thiên để toàn bộ sách cổ mà hắn đang cầm trong tay xuống, sau đó đặt về vị trí cũ. Thần tàng mà nơi này lưu lại nên thuộc về chính nơi này, hắn sẽ không chiếm chúng làm của riêng. Thế nhưng, nếu như có cơ hội, hắn hy vọng mình có thể khôi phục lại sự phồn hoa của những thần tàng này, khiến cho chúng một lần nữa được người đời biết đến.
- Tiền bối, ta muốn về Vạn Pháp giới.
Tần Vấn Thiên truyền âm với ý thức của Ty Thần Thiên Thần.
- Được.
Ty Thần Thiên Thần đương nhiên tán thành. Vạn Pháp giới là địa phương mà Tần Vấn Thiên tới nhiều nhất, nơi đó không chỉ có thể cho hắn cảm ngộ mà còn có một tác dụng trọng yếu khác, chiến đấu thử. Điều kiện tiên quyết để có thể giao chiến với các loại lực lượng Thiên Tâm ý thức khác nhau là phải có thực lực nhất định.
Tần Vấn Thiên đi khỏi Cổ Điện, chuẩn bị tới Vạn Pháp giới. Đúng lúc này, trong đầu hắn truyền đến một giọng nói uy nghiêm.
- Tần Vấn Thiên, có đó không.
Giọng nói này không giận tự uy, hiển nhiên là có người đang gọi hắn. Con ngươi hắn lóe lên, trong ánh mắt hàm chứa một tia kì quai. Đây cũng là lần đầu tiên Trường Sinh giới chủ truyền gọi hắn. Năm đó Trường Sinh giới chủ đã cho hắn lưu lại tiên niệm trong thạch anh truyền tin của đối phương, thế nhưng trước giờ chưa từng dùng qua. Quan hệ giữa bọn họ vốn dĩ khá là vi diệu, có điều sau này, Trường Sinh giới chủ lại để hắn làm tới chức vị Ly Hỏa Cung chủ, cũng không làm gì hắn cả. Cứ thế, hắn cũng không muốn so đo vài chuyện khác làm gì.
- Giới Chủ có gì phân phó?
Tần Vấn Thiên đáp lại một tiếng.
- Vì sao đã nhiều năm như vậy rồi ngươi chưa từng về Ly Hỏa Cung? Chẳng lẽ ngươi định không về dự thịnh yến trăm năm một lần do Trường Sinh giới tổ chức, không trở về diện kiến ta hay sao?
Giọng nói của Trường Sinh giới chủ uy nghiêm, có vẻ còn mang theo vài phần lạnh lẽo.
- Thuộc hạ có chuyện quan trọng vướng thân, mong Giới Chủ thứ tội.
Tần Vấn Thiên vẫn duy trì thái độ khách khí, hồi bẩm nói.
- Chuyện quan trọng? Là đưa rất nhiều cường giả của Ly Hỏa Cung vào Thanh Huyền sao? Bắc Minh U Hoàng đã xảy ra chuyện gì? Ta để cho nàng theo Thiên Hành Cung chủ hạ giới, tại sao lại bị ngươi đưa đi?
Trường Sinh giới chủ lạnh lùng chất vấn, khiến cho ánh mắt Tần Vấn Thiên lóe sang. Chuyện này đã bị Trường Sinh giới chủ biết được rồi, nói như vậy, hẳn là mấy vị Cung chủ bước vào Cổ Thanh Huyền kia đã không vong mạng tại đây rồi.
- Hồi Giới Chủ, U Hoàng là sư tỷ của ta, hơn nữa cha nàng cũng đi theo ta, nàng tất nhiên cũng sẽ theo ta rèn luyện.
Tần Vấn Thiên hiểu rõ, nếu Trường Sinh giới chủ đã nghe được tin tức thì tất cũng biết hắn và U Hoàng đều ở bên trong Cổ Thanh Huyền.
- Vậy sao. Ta lại nghe nói ngươi đấu một hồi với Thiên Hành cung chủ, suýt chút nữa đã tru diệt hắn. Ngươi một thân Ly Hỏa Cung chủ cũng thực là phong quang, cũng dám hoài nghi và bất tuân mệnh lệnh của ta cơ đấy.
Trường Sinh giới chủ hừ lạnh một tiếng, có vẻ như rất hào hứng mà vấn tội hắn.
- Nguyên do thuộc hạ vừa nãy đã giải thích qua, mong Giới Chủ thứ tội.
Tần Vấn Thiên vẫn khách khí nói.
- Ngươi ở Cổ Thanh Huyền có gặp được cơ duyên gì hay không?
Trường Sinh giới chủ đột nhiên lại hỏi.
- Không có. Cổ Thanh Huyền quá lớn, rất khó có thu hoạch gì. Đúng là đã mấy lần trải nghiệm nguy cơ, có điều ta vẫn đang tiếp túc tìm.
Tần Vấn Thiên đáp lại.
- Không cần nữa, lập tức đi ra, trở về Ly Hỏa Cung, đưa Bắc Minh U Hoàng tới thịnh yến của Trường Sinh giới phục mệnh.
Trường Sinh giới chủ hạ lệnh.
- Giới Chủ, Cổ Thanh Huyền ẩn giấu bí mật, có rất nhiều cơ duyên, thuộc hạ còn muốn dừng lại tại đây thêm ít lâu nữa.
Tần Vấn Thiên nói.
- Làm càn.
Trường Sinh giới chủ đột nhiên quát lạnh một tiếng, trực tiếp chấn động trong đầu Tần Vấn Thiên, khiến cho vẻ mặt Tần Vấn Thiên ngưng lại, có chút không vui.
- Ngươi chỉ cần phục tùng là đủ rồi.
Trường Sinh giới chủ trực tiếp nói:
- Không cần đáp lời.
Tần Vấn Thiên đứng im tại chỗ. Quả nhiên, Trường Sinh giới chủ không tiếp tục nói nữa, thế nhưng sắc mặt Tần Vấn Thiên lại trở nên không dễ nhìn chút nào.
Trường Sinh giới chủ lại hạ lệnh, bắt buộc hắn phải trở lại.
Hắn hôm nay vốn có thể hoàn toàn bỏ qua mệnh lệnh của Trường Sinh giới chủ, thế nhưng, mấy người Dạ Thiên Vũ vẫn còn đang ở trong Ly Hỏa Cung, nếu hắn không trở về, Trường Sinh giới chủ dù không làm gì được hắn thì cũng sẽ có thể giận chó đánh mèo Ly Hỏa Cung.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ty Thần Thiên Thần hỏi.
- Ở Thái Cổ tiên vực, ta chính là thuộc hạ của một vị Giới Chủ, hắn hạ lệnh bảo ta trở về.
Tần Vấn Thiên nói.
- Ngươi nghĩ thế nào? Không đợi được tới sau khi đã hoàn toàn bước vào cảnh giới Giới Chủ mới về sao?
Ty Thần Thiên Thần hỏi.
- Ta đang suy nghĩ.
Tần Vấn Thiên nói, Ty Thần Thiên Thần cũng không nói thêm gì nữa.
. . . . . . . . . . . .
Ngoại giới, Thanh Huyền, Bắc Minh tiên triề, cung chủ Thiên Hành Cung, cung chủ Hiên Viên Cung cùng với cung chủ Long Kỵ Cung đều đã có mặt. Bọn họ mang theo một đám thuộc hạ, bất quá số lượng thuộc hạ của bọn hắn đã giảm bớt rất nhiều, thậm chí còn không thấy cung chủ Khảm Thủy Cung. Những người đó đã vĩnh viễn ở lại Cổ Thanh Huyền, không đi ra được, bọn họ có thể đi ra cũng là do may mắn.
Bây giờ bọn họ đã định trở về, nhưng Bắc Minh U Hoàng vẫn còn chưa đi ra, cung chủ Thiên Hành Cung không có cách nào phục mệnh, không thể không báo cáo gấp với sư tôn.
Chỉ thấy giờ khắc này, thân hình cung chủ Thiên Hành Cung lóe lên, giáng lâm trong thành trì, xuất hiện trước mặt một người, phóng ra uy nghiêm cường đại. Người trước mặt nhìn cung chủ Thiên Hành Cung, nơm nớp lo sợ, nói:
- Tiền bối.
- Ta hỏi ngươi mấy câu, thành thật trả lời.
Cung chủ Thiên Hành Cung nói.
- Rõ, tiền bối.
Vị nhân vật Tiên Đế kia gật đầu. Tuy rằng hắn thân là Tiên Đế, nhưng người trước mắt tuyệt đối là cấp bậc Đại đế thời cổ, hắn không thể trêu chọc nổi. Thanh Huyền của hiện tại thực sự là đáng sợ mà.
- Ngươi có biết Tần Vấn Thiên cùng Bắc Minh U Hoàng hay không?
- Đương nhiên, Tần Vấn Thiên chính là Thanh Huyền Thiên đế, bây giờ được tôn sùng là Thanh Huyền chi chủ. Bắc Minh U Hoàng đã từng là công chúa của Bắc Minh tiên triều, là nữ nhi của Bắc Minh Đại Đế.
- Sư tỷ sư đệ bọn họ có quan hệ ra sao?
Cung chủ Thiên Hành Cung hỏi.
- Sư tỷ sư đệ?
Vị Tiên Đế kia sững sờ, nói:
- Ý ngươi là Thiên Đế cùng Bắc Minh U Hoàng?
- Hả?
Cung chủ Thiên Hành Cung hơi nhướng mày, vị Tiên Đế kia vội hỏi:
- Tiền bối, là theo ta được biết, bọn họ chưa bao giờ là sư tỷ sư đệ cả!
Ánh mắt Thiên Hành Cung chủ trong nháy mắt ngưng trọng, trong con ngươi có phong mang đáng sợ lóe lên một cái rồi biến mất!