Chiến đấu tàn khốc kéo dài, rất nhanh đã có vô số cường giả vong mạng tại đây, những người còn sống không khỏi sẽ nghĩ rằng tới nơi này có đáng giá hay không?
Bọn họ vì kỳ ngộ mà đến, thế nhưng cho tới bây giờ, bọn họ còn chưa tìm được cả lối ra, chỉ có thể nhắm mắt đi về phía trước, tới tìm cái thứ gọi là thần tàng. Đúng là đã có vài cường giả Thiên Thần tộc gặp được cơ duyên, tìm được ý chí của cổ thiên thần, thế nhưng thật ra, đại đa số mọi người lại không thu hoạch được gì.
Trong hư không, cường giả Thiên Thần tộc vẫn đại sát tứ phương. Dù gì thì Hoạt Tử Nhân cũng là người chết, cho dù có hung hãn không sợ chết thì cuối cùng cũng chống đỡ thế nào được sự giết chóc của những hậu duệ Thiên Thần kia.
- Đông. . . . . .
Đúng lúc ấy, đại địa rung động trong giây lát, khiến cho trái tim của mọi người cũng nảy lên.
- Đông, đông, đông!
Chấn động kinh khủng liên tục kéo tới, trái tim mọi người cũng theo đó mà chấn động. Hơn nữa, cảm giác rung chuyển ấy càng ngày càng mãnh liệt, chẳng bao lâu, sắc mặt cuar rất nhiều người đã thay đổi. Trong tiên niệm của mình, bọn hắn thấy một màn đáng sợ.
Ánh mắt của các cường giả Thiên Thần tộc dồn dập hướng về một phía nào đó, chỉ thấy ở đó, một thân thể cực kỳ khổng lồ đang bước đến. Thân thể ấy không có đầu nhưng cũng cực kỳ hùng vĩ, giống như chiến thần vậy. Đó chính là thân thể của Phục Thiên Chiến thần, kì thực là thân thể đã bị hủy diệt, đầu bị chêm lìa, hết thảy nội tạng trong cơ thể đều đã bị phá hủy, thân thể này chỉ còn dư lại một cái khung mà thôi.
Tuy nhiên, dù vậy, thân thể của Thiên Thần vẫn có lực chấn nhiếp phi thường mạnh.
Huống chi, trên bả vai của thân thể không đầu còn có một bóng người đang đứng, đáng sợ giống như Ma Thần vậy. Toàn thân hắn được bao phủ trong một bộ chiến giáp màu đen, ánh mắt đáng sợ, trong tay còn cầm một kiện thần binh lợi khí đáng sợ. Đó là một cái cung tên. Hắn như Ma Thần sử dụng cung tên, ma uy đen kịt một màu tràn ngập đất trời, tựa như có thể một mũi tên xuyên thủng tầng mây.
- Tại chiến trường diệt thế của Cổ Thanh Huyền lại có người sống tồn tại? Hay là, người này cũng giống như chúng ta, là người đến từ bên ngoài?
Có người nhìn chằm chằm vào bóng người giống như Ma Thần ấy. Bọn họ cũng không biết, vừa mới trước đó, bọn họ đã gặp đối phương. Kì thực, bóng người đó chính là do Tần Vấn Thiên biến thành.
Ban đầu hắn lấy bản tôn xuất hiện, hết sức cảnh báo cho đối phương hay sự nguy hiểm ở đây, sau đó lại lấy Tinh Hồn phó thác huyễn hóa chi thuật mà hóa thân thành một người khác, cầm trong tay một món thần binh siêu cường khác mà xuất hiện tại đây.
- Ngươi là ai?
Có cường giả Thiên Thần tộc chạy về bên này, mắt nhìn chằm chằm vào Tần Vấn Thiên, mở miệng hỏi. Giờ khắc này trong lòng bọn họ phi thường chấn động, nếu thật sư là người ngoại lai, chẳng lẽ hắn đã đoạt được thần tàng?
- Năm xưa Thái Cổ tộc các ngươi diệt Thanh Huyền, bây giờ lại dám to gan trở lại nơi đây, bản tọa mượn thân mà về, tương lai tất sẽ sát thương Thái Cổ, nợ máu phải trả bằng máu.
Một giọng nói lạnh lẽo nghiêm túc phun ra từ trong miệng Tần Vấn Thiên, khiến cho vẻ mặt của tất cả các cường giả đều thay đổi. Đây là một vị cổ nhân, cường giả Thái Cổ có khả năng đã không chết sạch, mượn thân thể của người ngoại lai phục sinh, xuất hiện trước mặt bọn họ.
Bọn họ không hề hoài nghi Tần Vấn Thiên, điểm ấy cũng hoàn toàn hợp với lẽ thường, còn suy đoán lúc trước của bọn họ lại không phải là sự thực. Những ngày qua, Thần tộc bọn họ đều không đoạt được thần tàng, những người khác làm sao có khả năng đoạt được trước bọn họ cơ chứ. Còn về phần những người của Cổ Thanh Huyền còn sống đến bây giờ mà lại chỉ mới tới cảnh giới này? Hiển nhiên là càng không thể.
Chỉ có một giải thích, đúng như lời đối phương vừa nói, đây là một vị cổ nhân đã mượn thân trở về.
- Đây là thân thể của Phục Thiên Chiến thần, ngươi là Phục Thiên Chiến thần?
Có người nhìn về phía thân thể của Phục Thiên Chiến thần mà nói. Ý chí của Thiên Thần tồn tại trong cơ thể vị cường giả Thiên Thần tộc đó đã nói cho hắn biết đó là Phục Thiên Chiến thần, cho rằng Tần Vấn Thiên là Phục Thiên Chiến thần trở về.
- Xem ra bên trong cơ thể ngươi có ý chí còn sót lại.
Tần Vấn Thiên liếc mắt nhìn đối phương, thân thể như Ma thần cầm lấy Ma Thần cung, kéo dây cung. Trong phút chốc, thiên địa rống giận, một trận cuồng phong tàn phá nổi lên, toàn bộ đất trời dấy lên một luồng bão táp ma đạo doạ người.
Một mũi tên hư huyễn ngưng tụ lại, xuất hiện trên cung tên, trực tiếp khóa chặt lấy thân thể của vị hậu duệ Thiên Thần tộc kia. Người đó sắc mặt đại biến, hắn lấy ra một cái khay hình tròn, tỏa ra vô tận thần hoa óng ánh, hóa thành lực lượng siêu cường che chắn trước mặt mình.
- Ầm!
Vô tận ma uy đồng thời bạo phát, hào quang trên khay tròn trực tiếp nổ tung, cường giả kia bị chấn tới toàn thân chợt lui vài bước, thần binh thay hắn ngăn trở một đòn, vẫn chưa bị giết chết.
Thế nhưng ngay một khắc sau, hắn nhìn thấy ba mũi tên xuất hiện, ma uy cuồn cuộn khắp thiên địa, khí lưu sinh ra những tiếng nổ đùng đoàng, một tiếng nổ ầm ầm vang vọng, người kia phát ra một tiếng kêu thảm, thân thể trực tiếp bị nổ tung. Mặc dù trong cơ thể có ý chí của Thiên Thần tồn tại, vào thời khắc ấy hắn đã dùng tốc độ cực nhanh mà né tránh, thế nhưng vẫn là không thể tranh kíp. Cung tên Ma Thần ấy nắm giữ lực lượng khóa chặt.
Đúng vào lúc đó, một cường giả Thiên Thần tộc khác hành động. Bọn họ chắc chắn sẽ không ngồi chờ chết, một vài cường giả nắm giữ ý chí của Thiên Thần có thể phát huy thực lực cùng cấp với Giới Chủ xuất động, lực lượng Thiên Tâm ý thức đánh giết mà đến. Chỉ thấy thân thể Tần Vấn Thiên lóe lên, trực tiếp tiến nhập vào trong cỗ thân thể của Phục Thiên Chiến thần từ vùng cổ, toàn bộ công kích cực kỳ cuồng bạo đều đánh vào trên thân thể của Phục Thiên Chiến thần, thế nhưng lại không thể lay động thể xác của vị Thiên Thần này.
Đến trận chiến diệt thế năm đó còn không thể hủy diệt được thân thể của một Thiên Thần mà lưu giữ nó đến nay, đây thật sự là thân thể chân chính của Phục Thiên Chiến thần. Mặc dù không thể phát huy ra lực lượng năm đó, nhưng chỉ riêng cỗ thân thể này thôi mà đám người trước mắt cũng đã không thể công kích lay động nó. Phục Thiên Chiến thần đã từng là thiên thần, thân thể của hắn còn kiên cố hơn giới thần binh.
Một thân thể kiên cố đến vậy, thế mà giờ khắc này, trên khuôn ngực hắn lại dĩ nhiên xuất hiện một cái lỗ. Cung tên Ma Thần xuất hiện tại đó, mũi tên trực tiếp bắn mạnh từ trong cái lỗ đó mà ra.
Một vị cường giả Thiên Thần tộc đáng sợ xung phong đánh đến bị một mũi tên xuyên thủng đầu, trực tiếp nổ tung, sau đó ý chí hư huyễn toát ra cũng bị một mũi tên khác xuyên thủng, tiêu diệt hoàn toàn.
Cái cổ của Phục Thiên Chiến thần được hắn lấy bàn tay khổng lồ trực tiếp che kín, để không một ai có thể công kích tới Tần Vấn Thiên trong thân thể.
- Đùng.
Phục Thiên Chiến thần nhanh chân bước ra, nhảy vào trong đám người, cung tên Ma Thần không ngừng bắn ra những mũi tên Ma Thần đáng sợ, không một ai có thể ngăn cản. Một mũi tên xuyên qua hư không, vô số thân thể trực tiếp nổ tung, hóa thành hư vô, có người thậm chí còn bị thân thể khổng lồ của Phục Thiên Chiến thần trực tiếp dẫm bẹp. Thời khắc này, Tiên Đế cũng chỉ như giun dế.
Những cường giả Thiên Thần tộc ấy cấp tốc thối lui về sau, lùi ra khoảng không phía xa mà nhìn về phía bên này. Thân thể cao lớn của Phục Thiên Chiến thần cũng dừng lại, chân đạp đại địa, từng tiếng nổ vang truyền ra, chỉ thấy hoa quang lóng lánh của phù văn trên đại địa đã hóa thành đại trận, rất nhanh liền diễn hóa ra một trận pháp hoàn thiện, câu thông Ám Hắc tinh thần trên bầu trời.
- Bản tọa chẳng muốn tru diệt lũ tép riu các ngươi. Đây là trận pháp đi ra ngoai. Các ngươi đừng hòng đoạt được cái gì tại mặt đất Thanh Huyền này, lập tức cút ra ngoai cho ta. Bảo những kẻ đã từng giết người của Thanh Huyền, chờ ta đánh giết tới Thái Cổ.
Từ trong bụng Phục Thiên Chiến thần truyền ra một giọng nói vô cùng bá đạo, thân thể hắn lui về phía sau, mở miệng nói:
- Bước vào trận pháp rồi cút đi.
Nói rồi, hắn trực tiếp quay đầu rời đi, khắp không gian mênh mông cuồn cuộn vẫn có rất nhiều Hoạt Tử Nhân, đương nhiên cũng có rất nhiều người đến từ Thái Cổ tiên vực. Nhìn máu tươi cũng rất nhiều thi cốt chất đầy đất, đám người cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, nhiệt huyết khi mới đến đã lụi tàn từ lâu, bọn họ do dự một chút, sau đó liền có người bước vào trong trận pháp.
Lập tức, lần lượt từng bóng người lục tục đi vào trong đó, càng ngày càng không ngừng có người đi vào, một vài cường giả Thiên Thần tộc treo lên sắc mặt khó coi. Cứ như vậy rời đi sao? Bọn họ không cam lòng.
- Đi.
Có một vị cường giả Thiên Thần tộc quay người rời đi. Mặc dù chẳng chiếm được cái gì tại Thiên Không Chi Thành này nhưng hắn cũng sẽ không rời đi như vậy. Nơi này là chiến trường diệt thế của Cổ Thanh Huyền, nơi này chắc chắn có chôn giấu thần tàng, còn về phần lối ra, sau này hắn sẽ tự mình tìm được.
Tiếp đó cũng lục tục có cường giả Thiên Thần tộc lựa chọn quay đầu rời đi. Ý chí của bọn họ kiên định hơn, năng lực tự vệ khi đối diện với nguy cơ cũng mạnh hơn.
Thân thể cao lớn của Phục Thiên Chiến thần cũng không ngăn cản đám người rời đi, Tần Vấn Thiên xuất hiện từ trong thân thể của Phục Thiên Chiến thần, vẻ mặt lạnh lùng. Mảnh chiến trường diệt thế này quá rộng lớn, nếu như có người không muốn rời đi thì hắn cũng không có biện pháp, hắn không thể đi khắp các góc ngách của chiến trường diệt thế để đối phó với người của Thái Cổ tiên vực. Thế nhưng cuộc chiến hôm nay chắc cũng đủ để uy hiếp rất nhiều người.
Chí ít, toà Thiên Không Chi Thành này sẽ không cho phép người của Thái Cổ tiên vực đặt chân vào.
Chẳng bao lâu sau, đại đa số mọi người đều lựa chọn đi ra ngoài thông qua Truyền Tống Đại Trận, vài người quay đầu rời đi thì đi tới những địa phương khác tìm kiếm cơ duyên. Tần Vấn Thiên hiểu rõ, các hậu duệ của Thiên Thần tộc phi thường lợi hại, bọn họ rất khó bị tru diệt, nên sẽ đều có thể gặp được một ít cơ duyên.
Đợi sau khi tất cả mọi người đã đi hết, vô số Hoạt Tử Nhân lại di động, tản ra các hướng khác nhau. Toà Thiên Không Chi Thành mênh mông này sẽ do Hoạt Tử Nhân trấn thủ.
Tần Vấn Thiên đổi về diện mạo thật sự, ánh mắt ngóng nhìn phương xa. Một lúc sau, có một vị mỹ nhân đi tới bên cạnh hắn, chính là Bắc Minh U Hoàng.
- Cảm thấy như nào?
Tần Vấn Thiên quay sang hỏi Bắc Minh U Hoàng.
- Có chút uể oải.
Bắc Minh U Hoàng nhẹ giọng nói:
- Vẫn là không cách nào khống chế vài Hoạt Tử Nhân cường đại như trước.
- Nếu như ngươi thật sự có thể hoàn toàn khống chế đám Hoạt Tử Nhân tại chiến trường này thì toàn bộ Cổ Thanh Huyền đều sẽ trở thành địa bàn của ngươi, những người Thái Cổ tiên vực kia sao còn đường sống cơ chứ.
Tần Vấn Thiên cười nói. Xem ra Tử Nhân Kinh cũng là một loại thủ pháp phi thường lợi hại, có thể đưa linh hồn người ta vào chỗ chết, cũng có thể khống chế người chết.
- Ân, chỉ là ủy khuất Phục Thiên Chiến thần tiền bối rồi, vậy mà chúng ta lại mượn cơ thể của hắn.
Bắc Minh U Hoàng liếc mắt nhìn thân hình khổng lồ của Phục Thiên Chiến thần, vừa nãy, nàng kì thực là đang khống chế thân thể của Phục Thiên Chiến thần.
- Nếu tiền bối để ý thì sao lại chủ động làm như thế.
Tần Vấn Thiên nhẹ giọng nói. Các vị Thiên Thần tại mảnh đất Cổ Thanh Huyền này đối đãi bọn họ rất tốt, thật sự là không còn gì để nói, Tần Vấn Thiên lại càng cảm nhận được trách nhiệm trọng đại trên người mình.
- Đi thôi, chúng ta tiếp tục tu hành, sau này nếu có người tới thì lại trực tiếp càn quét đuổi về là được. Chúng ta được các vị Thiên Thần tiền bối giáo dục, cơ duyên thần tàng mạnh nhất chiến trường này đều nằm trong lòng bàn tay chúng ta, những người Thái Cổ tiên vực kia sẽ không chiếm được bao nhiêu đâu.
Tần Vấn Thiên cùng Bắc Minh U Hoàng quay người rời đi, thân thể của Phục Thiên Chiến thần cũng bước đi theo bọn họ.
Nương theo từng tiếng nổ vang rền, rất nhanh, chiến trường này đã chỉ còn lại một mảnh bừa bộn.
Hơn nữa, rất nhiều năm sau, không ngừng có người tiến đến, thế nhưng đại đa số đều không qua được một cửa ải Hoạt Tử Nhân này, đều bị trục xuất. Sức nóng của chiến trường diệt thế của Cổ Thanh Huyền ở Thái Cổ tiên vực rốt cục đã bắt đầu suy giảm rồi!
Lúc này, lại có thêm một vài lối ra được tìm ra, cho nên không ngừng có người tiến tới, đồng thời cũng không ngừng có người ngã xuống cũng như rời đi!
Thế nhưng tất cả những thứ này có vẻ chẳng liên quan gì tới mấy người bên phía Tần Vấn Thiên, bọn họ cứ thế yên lặng mà tu hành, hoàn toàn chìm đắm vào trong thế giới của chính mình!