Nữ nhân tuyệt sắc được gọi là Đông Hoàng tiểu công chúa tên Đông Hoàng Anh, thấy nhiều nhân vật Giới Chủ chào hỏi thì mỉm cười gật đầu lại, nhưng không nói gì. Với thân phận địa vị của nàng dù đối mặt đẳng cấp Giới Chủ cũng chẳng cần chào hỏi.
Mắt đẹp nhìn hướng Tần Vấn Thiên, Đông Hoàng Anh đợi câu trả lời.
Tần Vấn Thiên nghe thân phận của đối phương thì hơi ngạc nhiên, hắn cười gật đầu nói:
- Đa tạ tiểu công chúa yêu mến, nhưng ta thói quen nhàn tản, thích làm một phương Giới Chủ, tuy ru rú một góc nhưng cũng vui vẻ thoải mái.
Đây là từ chối.
Mọi người nhìn Tần Vấn Thiên, Thanh Thành Giới Chủ này từ chối cả lời mời của Đông Hoàng tiểu công chúa.
Với thân phận của Đông Hoàng Anh tự mình mời tham gia là đã rất nể tình, còn mang đến tin tức cực kỳ bất lợi cho hắn. Dù vậy Tần Vấn Thiên vẫn từ chối. Mọi người thầm tò mò Thanh Thành Giới Chủ là loại người thế nào? Thật sự ham mê quyền lợi một góc nhỏ? Dù vậy cũng nên tìm cách vượt qua ải trước mắt mới đúng.
Kim Chi đứng bên cạnh thầm giật mình. Mới rồi Tần Vấn Thiên đồng ý thì hắn là người của Đông Hoàng, Long Uyên Phủ không dám đụng vào hắn, vậy mà hắn không chút do dự từ chối địa vị như vậy, đủ thấy là một người kiêu ngạo biết bao. Hèn gì Tần Vấn Thiên chỉ vì nữ nhân của hắn bị Kim Chi vũ nhục mà tức giận làm lớn chuyện. Kim Chi càng hối hận việc đã làm hơn, vì sao lúc đó nàng quát mắng Mạc Khuynh Thành làm gì? Không lẽ ghen tỵ sắc đẹp của Mạc Khuynh Thành và Thanh Nhi?
Mắt Đông Hoàng Anh lóe tia ngạc nhiên. Thanh niên bên cạnh nàng đầy hứng thú nhìn Tần Vấn Thiên.
Đông Hoàng Anh mỉm cười nói:
- Nếu vậy thì ta không miễn cưỡng, nhưng hơi đáng tiếc.
Đông Hoàng Anh nói tiếc không biết là tiếc vì không thành công lôi kéo Tần Vấn Thiên, hay tiếc cho Tần Vấn Thiên không qua được một kiếp Thiên Tiên Lâu.
Tần Vấn Thiên gật đầu với Đông Hoàng Anh.
Đông Hoàng Anh tìm một đình đài ngồi xuống, hình như định ở lại xem tình hình diễn biến tiếp theo.
Thiên Tiên Lâu hứa hẹn nếu ai mang nhóm Tần Vấn Thiên đi Thiên Tiên Lâu thì được tùy ý chọn một món báu vật trong Thiên Tiên Lâu, điều kiện hấp dẫn như vậy không biết bao nhiêu người động lòng. Đương nhiên người đã tìm hiểu chuyện xảy ra trong Thiên Tiên Lâu biết Giới Chủ bình thường thì không được. Khi đó ba Giới Chủ Hoắc Lão có mặt mà không dám giữ người lại, đủ thấy người mà Thiên Tiên Lâu muốn bắt giữ không dễ chọc.
Dù vậy phần thưởng lớn sẽ có dũng phu ra, huống chi Đại Hội Vạn Giới đang tổ chức, trong Thì Quang Chi Thành dư dả nhất là cường giả, cường giả đẳng cấp Giới Chủ càng nhiều.
Nên rất nhanh có người đến, hai người cùng đến, một nam một nữ. Nam toát ra tà khí, tu vi cường đại, cảnh giới Giới Chủ. Nữ vẻ ngoài rất yêu mị, mặc hở hang dụ dỗ, váy dài lộ ngực trắng bóng ẩn hiện rất mê người. Đôi mắt chứa ý cười, môi mỉm cười hút hồn người, cảnh giới của nàng cũng là Giới Chủ.
Hai người này thái độ thân mật, nữ dựa sát người nam, nam vuốt da thịt trơn mềm dưới váy dài, chẳng chút e ngại ánh mắt người ngoài.
Có người nhỏ giọng nói:
- Là bọn họ!
Vừa thấy hai người liền nhận ra ngay đó là ai, dù chưa gặp qua nhưng hai nhân vật Giới Chủ hình tượng như vậy không nhiều. Bọn họ là hai Giới Chủ đáng sợ, nghe đồn là đôi phu thê. Hai nam nữ này toát ra tà khí, thủ đoạn tu luyện rất đặc biệt mà vô cùng lợi hại, nếu cùng đánh thì càng đáng sợ.
Bọn họ cười nhìn lướt qua đám đông, khi thấy Đông Hoàng Anh thì mắt lóe tia sáng kỳ lạ. Nữ nhân xinh đẹp cảnh giới Siêu Phàm kia không dễ chọc, xem tùy tùng sau lưng là biết thân phận của nàng bất phàm. Một góc khách điếm tụ tập nhiều Giới Chủ chắc có nhân vật cường đại.
Nhưng mục tiêu của hai người không phải nữ nhân Siêu Phàm nên rất nhanh họ dán mắt vào Tần Vấn Thiên, nở nụ cười tà dị.
Nữ nhân mắt đa tình ướt nước liếc qua nam nhân yêu tài, nũng nịu nói:
- Hứa rồi đấy, báu vật lần này làm quà tặng cho ta.
Nam nhân cười nói:
- Được, tặng cho nàng.
Mặt hai người dán sát vào nhau gần như dính chặt, ở trước mắt bao người mà không chút kiêng dè.
Một giọng nói sang sảng vang lên:
- Ha ha ha! Hai kẻ không âm không dương các ngươi lần này đứng sang bên đi, ta lấy báu vật Thiên Tiên Lâu!
Giữa hư không nở rộ ánh sáng chói lòa, mọi người thấy một thân hình vô cùng uy nghiêm từ trên trời giáng xuống tựa như Thiên Thần giáng lâm, hư không rung rinh.
Đó là một nam nhân trung niên uy nghiêm, khí thế kinh người, đứng đó như núi cổ nguy nga không thể lay động, tràn ngập cảm giác lực lượng, giơ tay nhấc chân có thể làm thiên địa run rẩy.
Lại một Giới Chủ mạnh mẽ giáng lâm, đều đến vì báu vật Thiên Tiên Lâu. Tin tức mới lan ra đã như vậy, sợ là về sau sẽ còn có cường giả đến.
Nam nhân yêu tà âm trầm nói:
- Cổ Hoa, ngươi muốn chiến một trận với chúng ta trước sao?
Nam nhân trung niên bá đạo nói:
- Ta sợ các ngươi chắc?
Nữ nhân yêu diễm cười tà mị:
- Đừng lãng phí thời gian, chút nữa e rằng sẽ có người đến. Ngươi đã tới rồi vậy xem ai bắt được hắn trước, ai bắt trước tính của người đó, thấy sao?
Cổ Hoa Giới Chủ gật đầu nói:
- Ý này hay.
Cổ Hoa Giới Chủ nhìn Tần Vấn Thiên, nói:
- Các hạ, dù sao cũng không trốn thoát hay ngươi đi theo ta. Hai kẻ không âm không dương này tên Tà Sát và Âm Sát, cực kỳ tà ác. Nếu các hạ rơi vào tay họ sẽ rất thảm.
Âm Sát cười quyến rũ:
- Đừng nghe hắn nói nhảm, rơi vào tay ta sẽ cho ngươi hưởng thụ cái gọi là vui sướng trần gian.
Mắt Âm Sát như xâm nhập vào óc Tần Vấn Thiên làm người đắm chìm.
Tần Vấn Thiên ngồi yên tại chỗ, đến lúc này hắn vẫn không đứng lên, chỉ lạnh lùng thốt ra một chữ:
- Biến!
Âm Sát nhìn Tà Sát, nói:
- Nóng tính quá, ta thích, sau khi vào tay giao cho ta được không?
Tà Sát nói:
- Được, nữ nhân của hắn thì giao cho ta.
Cổ Hoa Giới Chủ lớn tiếng nói:
- Nghe thấy không? Ngươi đi theo ta ít ra ta sẽ bảo vệ các ngươi bình an đến Thiên Tiên Lâu, có lẽ còn đường cứu vãn. Nếu rơi vào tay họ thì hậu quả rất thảm.
Tần Vấn Thiên ngẩng đầu lên, mắt lạnh băng xuyên qua khoảng cách rơi xuống người Tà Sát.
Tần Vấn Thiên đứng lên:
- Nếu vậy thì các ngươi không cần đi nữa.
Không thấy Tần Vấn Thiên có động tác gì, chớp mắt giáng lâm trong hư không.
Bắt bọn họ đi đổi báu vật? Thiên Tiên Lâu ra lệnh như vậy làm hắn gặp rắc rối không dứt, thế thì giải quyết một lần cho mãi mãi vậy.
Âm Sát cười yêu kiều:
- Láo thật, chúng ta đi lên cao chiến đấu đi.
Trong khách điếm có nhiều người thân phận phi phàm, chủ nhân khách diếm cũng không phải nhân vật tầm thường. Giới Chủ chiến đấu gây động tĩnh lớn dễ phá sập khách điếm, còn quấy rầy người khác. Âm Sát hơi e ngại.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Không cần rắc rối như vậy.
Cổ Hoa Giới Chủ nói:
- Thật cuồng vọng, khó trách dám mang người ra Thiên Tiên Lâu, vậy thì ta muốn lĩnh giáo một phen!
Cổ Hoa Giới Chủ phát ra Giới Tâm, khoảnh khắc mọi thứ trong thiên địa trở nên chậm chạp. Người trong khách điếm cảm giác động tác của mình chậm như ốc sên, họ muốn nhấc tay lên nhưng phát hiện rất khó khăn, muốn nhúc nhích một chút phải vùng vẫy nhiều.
Đám người thầm run sợ:
- Đây là lực lượng Giới Tâm gì?
Lực lượng Giới Tâm như vậy giải phóng ra ngoài thì đánh nhau kiểu gì? Cổ Hoa Giới Chủ rất mạnh, hèn gì ngông nghênh như thế.
Tần Vấn Thiên như không cảm giác lực lượng của đối phương:
- Nếu vậy chắc các hạ đã nghĩ kỹ phải trả giá thế nào.
Dứt lời Tần Vấn Thiên phát ra Giới Tâm, tâm chi lĩnh vực bao phủ Cổ Hoa Giới Chủ, Tà Sát, Âm Sát, ba cường giả đẳng cấp Giới Chủ biến sắc mặt.
Khi lực lượng Giới Tâm này bao trùm cơ thể, bọn họ cảm giác không gian lưu động chậm chạp, lực lượng tuyệt đối đáng sợ áp chế tất cả. Mắt Cổ Hoa Giới Chủ tràn ngập giật mình, trong lực lượng Giới Tâm của gã mà đối phương có thể đánh ngược lại, dùng thủ đoạn tương tự áp chế. Cổ Hoa Giới Chủ cảm giác cơ thể không còn thuộc về mình, phản ứng trở nên chậm chạp, lực lượng Thiên Tâm Ý Thức bị áp chế tuyệt đối.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Bằng vào Giới Tâm mà các ngươi lĩnh ngộ cũng dám đến bắt người?
Tuy họ mạnh hơn Hoắc Lão một chút nhưng đối với Tần Vấn Thiên chẳng có gì khác nhau.
Tần Vấn Thiên từng bước đạp hư không, ba cường giả cấp bậc Giới Chủ không dám tấn công, nhìn hắn trân trân, ánh mắt không ngừng thay đổi, chẳng còn vẻ ngông nghênh vừa rồi.
Đôi khi Giới Tâm phát ra liền biết mạnh yếu, nếu cách biệt không lớn có thể chiến đấu, nhưng nếu chênh lệch quá lớn sẽ tạo thành áp chế tuyệt đối, làm gì còn can đảm chiến đấu?
Tà Sát nói với Tần Vấn Thiên:
- Chúng ta chỉ đùa với các hạ chút, mong các hạ tha thứ.
Tần Vấn Thiên lạnh lùng liếc đối phương như nhìn người chết.
- Hôm nay thế nhưng còn có người dám bất kính với thê tử của ta!
Tần Vấn Thiên giận thật, hắn nhìn ba nhân vật Giới Chủ ở giữa hư không, lạnh băng nói:
- Người phạm ta thì giết không tha, chém!
Chữ chém thốt ra, trong thiên địa sinh ra uy áp cực mạnh. Ba Giới Chủ lộ biểu tình kinh hoàng tuyệt vọng, cảm giác thiên uy giáng lâm, trong mắt họ tràn ngập khủng hoảng, tuyệt vọng.
Thiên địa xuất hiện ánh sáng túc sát vô hình xẹt qua đâu là tất cả hủy diệt. Ba Giới Chủ đau đớn vặn vẹo, thân thể mờ dần. Âm Sát Giới Chủ hóa thành hư vô biến mất, sau đó là Tà Sát.
Cuối cùng là Cổ Hoa Giới Chủ, gã hét to một tiếng:
- Không!!!
Nhưng không thể ngăn cản thần chết buông xuống.
Trong khách điếm bỗng chốc tĩnh lặng, mọi người nhìn chằm chằm thân hình giữa hư không, tim đập nhanh.