Dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Nguồn: TruyenGG
Tần Vấn Thiên lơ lửng trong không trung.
Giờ phút này mọi người mới hiểu tại sao Đông Hoàng tiểu công chúa tự mình đến khách điếm mời, vì đây là một nhân vật Phi Phàm Giới Chủ.
Ba Giới Chủ bị giây giết, không chút sức đánh lại, không có cả cơ hội thi triển Giới Tâm Thiên Tâm Ý Thức. Bị Thanh Thành Giới Chủ một kích giết chết, mạnh mẽ biết bao.
Các cường giả thầm nghĩ:
- Nghe đồn trong Thiên Tiên Lâu ba nhân vật Giới Chủ không dám ngăn cản hắn dẫn người rời đi, chắc khi đó bọn họ cũng cảm nhận Giới Tâm của hắn áp chế.
Tà Sát, Âm Sát, Cổ Hoa Giới Chủ tự nhận là thực lực cường đại, mạnh hơn ba Giới Chủ của Thiên Tiên Lâu, họ đúng là rất nổi tiếng. Tà Sát và Âm Sát liên hợp có thể sử dụng nhiều loại Thiên Tâm Ý Thức, phối hợp chiến đấu với nhau càng được lợi nhiều, có thể hạn chế đối thủ gắt gao.
Vì tự tin thực lực của mình nên hai người mới đến, nhưng họ đã đánh giá thấp thực lực của Tần Vấn Thiên. Phối hợp tăng sức mạnh? Hắn không cho ngươi cơ hội phối hợp, Giới Tâm áp chế tuyệt đối, chênh lệch tuyệt đối, giây giết.
Mắt Đông Hoàng Anh sáng rực nhìn Tần Vấn Thiên chằm chằm, nàng cảm giác một lũ hơi thở nhưng Tần Vấn Thiên phát ra Giới Tâm nhằm vào ba Giới Chủ nên nàng không cảm nhận rõ rệt. Giới Chủ khống chế lực lượng của mình có thể nói là hoàn mỹ, tùy tâm tùy tính.
Kim Chi ngây người nhìn Tần Vấn Thiên, nàng chợt nhận ra nữ nhân bị nàng coi khinh quát mắng có nam nhân là Giới Chủ như thế nào, nàng thật sự gây họa.
Các bóng người lao đến, không chỉ có cường giả từ ngoài đó, còn có Giới Chủ trong khách điếm. Họ thấy chiến đấu giữa hư không, bốn đẳng cấp Giới Chủ đại chiến muốn không chú ý cũng khó.
Người trong khách điếm giật mình, không uổng là lúc tổ chức Đại Hội Vạn Giới, phong vân tụ lại. Trong khách điếm tùy ý gặp một người thế nhưng là Phi Phàm Giới Chủ, giây giết ba vị Giới Chủ. Giới Tâm của hắn chắc là dung hợp ba pháp nguyên thôi diễn ra, còn thêm vào lĩnh ngộ thần thông của riêng mình.
Những người lục tục đến đa số là vì Tần Vấn Thiên, hoặc nên nói là giải thưởng Thiên Tiên Lâu treo. Họ đến để bắt giữ Tần Vấn Thiên, nhưng khi thấy ba Giới Chủ bị giết tại chỗ thì không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tần Vấn Thiên lạnh băng nhìn lướt qua đám Giới Chủ bay tới, mắt lộ rõ uy hiếp.
Tần Vấn Thiên không có thù lớn sống chết với ba Giới Chủ, nhưng người hiền bị ăn hiếp, đôi khi phải sát phạt quyết đoán chút. Đám người này bị báu vật dụ dỗ muốn bắt nhóm Tần Vấn Thiên mang đi, họ có tưởng nghĩ đến sống chết của nhóm Tần Vấn Thiên? Thiên Tiên Lâu muốn giết họ, đám người này sẽ không có chút xót thương. Huống chi Tần Vấn Thiên không cứng rắn tru sát thì rắc rối không ngừng đến, sẽ liên tục có người tìm họ, muốn bắt họ, hắn không có tâm tình ứng đối mớ phiền phức này.
Đến đẳng cấp Giới Chủ tuy tu hành không dễ nhưng cũng nên trả giá cho hành vi của mình. Đã không xem mạng sống của nhóm Tần Vấn Thiên ra gì thì hắn càng không mềm lòng nương tay.
Cái chết của ba Giới Chủ mang đến sức uy hiếp rõ rệt, không ai dám nhúc nhích.
Giữa hư không lấp lánh ánh sáng, lại có Giới Chủ mới giáng lâm Thập Lý khách điếm. Trông thấy không khí giằng co thì ngạc nhiên tại sao yên tĩnh đến vậy.
Giới Chủ mới nhìn lướt qua bên dưới, sau đó thấy Tần Vấn Thiên, thấy Kim Chi ngay bên dưới hắn, phỏng chừng đúng là nhóm người này.
Giới Chủ mới đến cười hỏi Giới Chủ đứng lơ lửng bên cạnh mình:
- Xem ra các vị đến vì cùng mục đích?
Ba Giới Chủ đã thành tro tàn, hồn phi phách tán, Giới Chủ đến sau không biết đã xảy ra chiến đấu gì. Mọi người nghe Giới Chủ mới hỏi thì thú vị nhìn gã, ánh mắt làm gã thấy kỳ kỳ.
Tần Vấn Thiên lạnh băng nhìn thoáng qua Giới Chủ mới đến:
- Muốn ở lại thì tìm tiểu nhị khách điếm, muốn uống rượu thì tìm vị trí ngồi. Nếu còn ai nhìn ta chằm chằm ta sẽ cho rằng người đó muốn đánh với ta, ta tuyệt đối không nương tay. Nếu các ngươi có mục đích đó thì bây giờ cút đi!
Giọng Tần Vấn Thiên rắn đanh vang vọng khắp khu vực, sau đó hắn ngồi xuống vị trí của mình, chừa bóng lưng cho mọi người. Quá mạnh mẽ, hắn có tư cách đó.
Giới Chủ kinh ngạc kêu lên:
- Tình huống gì?
Ngông cuồng vậy sao?
Đám Giới Chủ đứng trong không trung không dám hó hé tiếng nào, dường như mặc nhận lời của Tần Vấn Thiên, không ai dám chất vấn. Giới Chủ mới đến phản ứng rất nhanh, biết ngay chỗ này đã xảy ra chuyện gì nếu không cảnh tượng này tuyệt đối không xảy ra.
Hay các Giới Chủ xung quanh không chọc nổi thanh niên Giới Chủ này?
Giới Chủ mới đến tìm tới một Giới Chủ đã đến trước, truyền âm hỏi. Đối phương chỉ đáp một câu: Ngươi muốn chết thì đi thử xem.
Giới Chủ cũ bỏ lại câu đó rồi rời đi, không muốn nhúng tay vào vũng nước đục này.
Thiên Tiên Lâu lòng dạ khó lường, báu vật không dễ kiếm. Trở thành Giới Chủ không dễ dàng, báu vật tuy quý giá nhưng phải có mạng dùng mới được.
Trong Thập Lý khách điếm, trong sân tụ tập nhiều Giới Chủ, có một nhân vật Phi Phàm đi ra khỏi phòng. Y mặc áo xanh, bộ dạng trung niên không giận mà uy, ánh mắt tùy ý nhìn lướt qua Giới Chủ trong sân.
Thấy người nọ xuất hiện đám Giới Chủ kéo lại suy nghĩ, nhìn đại nhân vật:
- Bái kiến Thái Sơ tiền bối!
- Kính chào Thái Sơ Giới Chủ!
Thái Sơ Giới Chủ này là một vị Giới Chủ nổi tiếng lâu năm trong Huyền Vực, nhân vật truyền kỳ. Thái Sơ Giới Chủ nổi tiếng trong Thì Quang Chi Thành, Đại Hội Vạn Giới cách vạn năm một lần y rất tỏa sáng, cao cao tại thượng. Nghe đồn có một mùa Đại Hội Vạn Giới nhiều năm trước tổ chức Thái Sơ Giới Chủ gây sự trong Thì Quang Chi Thành, chọc giận một thế lực gia tộc siêu mạnh ở Thì Quang Chi Thành. Thế lực gia tộc đó là bản xứ Thì Quang Chi Thành, có nhiều Giới Chủ nên rất cứng rắn, bắt Thái Sơ Giới Chủ đi chỗ của họ quỳ xuống xin lỗi.
Thái Sơ Giới Chủ đi tìm họ, một trận chiến tru sát các Giới Chủ, san bằng gia tộc kia, từ đó danh chấn Thì Quang Chi Thành, lộ mũi nhọn trong Đại Hội Vạn Giới. Thái Sơ Giới Chủ là nhân vật nổi tiếng trong Đại Hội Vạn Giới, mỗi mùa Đại Hội Vạn Giới mở ra sẽ có nhiều nhân vật Giới Chủ đến bái phỏng, nổi tiếng như cồn.
Thái Sơ Giới Chủ ở trong phòng nhưng việc xảy ra ngoài khách điếm không qua mắt được y miễn là y muốn biết. Nên Thái Sơ Giới Chủ thấy rõ ràng quá trình Tần Vấn Thiên chiến đấu, Giới Chủ trẻ tuổi này thiên phú kinh người, Giới Tâm phi phàm, là nhân tài đáng để đào tạo. Mới đến Thì Quang Chi Thành đã chọc vào thế lực như Thiên Tiên Lâu, có chút phong phạm của y năm xưa.
Thái Sơ Giới Chủ đứng tại chỗ nhưng giọng xuất hiện trong óc Tần Vấn Thiên, thân hình in trong mắt hắn:
- Tiểu hữu thực lực phi phàm, có Giới Tâm bất phàm, hay đến chỗ ta một chút được không?
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng nhìn hướng một góc khách điếm, trong tầm mắt không thấy gì nhưng tất cả bên Thái Sơ Giới Chủ in vào óc hắn rõ như thấy bằng mắt, thậm chí càng rõ hơn mắt thấy, đối thoại với nhau không có chướng ngại gì.
Người nói chuyện khí độ bất phàm, là nhân vật Phi Phàm lúc trước người uống rượu bên cạnh nhắc nhở Tần Vấn Thiên, nói nếu hắn đầu vào người đó không chừng Long Uyên Phủ sẽ không so đo. Nhưng Tần Vấn Thiên và đối phương không quen biết gì nhau, sao có thể đến cửa nhờ vả? Đề nghị không ra gì.
Tần Vấn Thiên trả lời:
- Tiên sinh cũng khí vũ phi phàm. Nhưng ta đang cùng người nhà, bằng hữu cùng chung tiệc rượu nên không qua được, mong thứ lỗi.
Thái Sơ Giới Chủ hơi ngạc nhiên:
- Như thế nào? Không lẽ tiểu hữu coi thường ta?
Y bị từ chối, nhiều nhân vật Giới Chủ đến bái phỏng nhưng y không tiếp kiến, mới rồi thấy Giới Tâm của Tần Vấn Thiên phi phàm nên muốn tìm hiểu đó là cái gì, đi ra mời hắn vào sân mình gặp mặt để tiện hỏi han.
Tần Vấn Thiên cách không mỉm cười gật đầu:
- Không có ý đó.
Tần Vấn Thiên thật sự không có ý đó, nhưng hôm nay tâm tình của hắn không tốt, Long Uyên Phủ không muốn cho qua chuyện. Không biết tâm tình của Khuynh Thành thế nào, Tần Vấn Thiên phải làm bạn bên nàng, hắn không hứng trò chuyện với Giới Chủ khác. Nếu lúc bình thường có lẽ Tần Vấn Thiên sẽ đi qua, dù gì được nhiều Giới Chủ bái phỏng thì người này chắc không giống bình thường.
Thái Sơ Giới Chủ mỉm cười nói:
- Nếu tiểu hữu không có ý khinh thường ta vậy hãy lại đây đi, ta rất tò mò Giới Tâm của tiểu hữu.
Tần Vấn Thiên mỉm cười vẫn giữ ý mình:
- Mỗi người có đạo tu hành của riêng mình, cần gì tò mò. Nếu ta có rảnh sẽ đi bái phỏng tiên sinh, nhưng lúc này không được.
Tần Vấn Thiên cảm giác đối phương là nhân vật Phi Phàm, hơi kiêu ngạo, chẳng lẽ hắn không khinh thường đối phương thì phải đi qua sao? Lý luận kỳ cục.
Thái Sơ Giới Chủ hơi cau mày có vẻ bất mãn, y đã mời hai lần đều bị từ chối.
Thái Sơ Giới Chủ hừ lạnh phất tay áo, có chút tức giận vì Tần Vấn Thiên không nể tình:
- Hừ!
Thái Sơ Giới Chủ hầm hầm về phòng mình.
Tần Vấn Thiên hoang mang, hắn lười quan tâm đối phương có vui hay không. Thứ hắn cần để ý là người bên cạnh mình, ngươi tuy là nhân vật Phi phàm nhưng không có lý nào kêu ta qua ta liền qua đi? Ta không đi bái phỏng chẳng lẽ ngươi không thể lại đây cùng nhau uống rượu sao?
Nhưng cường giả kia tự cho mình là cao cả, hắn phải nể mặt y.
Đông Hoàng Anh ở bên cạnh cười khúc khích. Xem ra tính cách của Thanh Thành Giới Chủ là như vậy, mặc kệ là ai cũng không nể mặt. Mới không lâu trước từ chối lời mời của Đông Hoàng Anh, giờ lại từ chối một nhân vật phi phàm.
Người trong sân của Thái Sơ Giới Chủ không biết nên nói cái gì:
- Tên này thật là . . .
Bọn họ có ý bái phỏng muốn gặp mặt Thái Sơ Giới Chủ cũng khó, Thanh Thành Giới Chủ được y chính miệng mời nhưng từ chối. Nhiều người nói thầm, Tần Vấn Thiên nghe thấy họ nói càng khó chịu, mất khẩu vị.
Có thị nữ xinh đẹp đưa rượu và thức ăn đến, mùi rượu thơm nức.
Tần Vấn Thiên kinh ngạc hỏi:
- Chúng ta còn có rượu và thức ăn chưa đưa lên sao?
Thị nữ mỉm cười nói:
- Tiên sinh hiểu lầm, đây là ý của lão bản chúng ta. Sau này tiên sinh ăn ở trong khách điếm đều ghi vào danh nghĩa lão bản chúng ta, tiên sinh muốn ở bao lâu đều được.
Tần Vấn Thiên lộ vẻ mặt kinh ngạc, người này thú vị, nơi này có nhiều chuyện lạ. Tâm tình của Tần Vấn Thiên tốt hơn một chút.