Mùi rượu xông vào mũi, rượu này ngon hơn lúc trước uống, khi vào bụng thì nóng rực sau đó thành dòng nước mát chạy khắp người, toàn thân sung sướng.
Đám người Tần Vấn Thiên nhấp ngụm nhỏ không kiềm được khen:
- Rượu ngon!
Quân Mộng Trần cười nói:
- Rượu ngon thật, chắc lão bản khách điếm lén cất chứa.
Tiểu Hỗn Đản ôm chén nốc ngụm lớn, trông rất đáng yêu.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Lão bản khách điếm là một người kỳ diệu.
Bỏ ra giới thạch mua rượu và thức ăn không ngon bằng rượu tặng, khách khác sẽ nghĩ sao? Đối phương không thèm để ý, tuy không lộ mặt nhưng đưa tới rượu ngon thức ăn ngon, một người thú vị.
Lúc trước có người nói lão bản khách điếm và Giới Chủ mới rồi đưa lời mời đều là nhân vật phi phàm, kêu Tần Vấn Thiên tìm họ cầu cứu. Giờ hai người đều tỏ thái độ, Thái Sơ Giới Chủ hơi ngạo mạn, tự cho mình thanh cao. So với Thái Sơ Giới Chủ thì lão bản khách điếm làm Tần Vấn Thiên thấy hứng thú hơn, không phải vì lão bản cho hắn ích lợi nên hắn nghiêng hướng đối phương. Rượu và thức ăn dù ngon nhưng với Tần Vấn Thiên chỉ là có phúc ăn, việc nhỏ. So sánh thái độ xử thế của hai người thì Tần Vấn Thiên thích lão bản khách điếm hơn.
Nhóm người hưởng thụ tiệc rượu. Thập Lý khách điếm có nhiều Giới Chủ đến rồi đi, cái tên Thanh Thành Giới Chủ bắt đầu nổi lên trong Thì Quang Chi Thành. Nhiều người ở các nơi khác đang thảo luận Thanh Thành Giới Chủ, mang người ra khỏi Thiên Tiên Lâu đầy cường giả, Đông Hoàng tiểu công chúa mời bị từ chối thẳng, không cầu ai che chở, hơi kiêu ngạo. Hắn một trận chiến tru ba Giới Chủ khiến Thiên Tiên Lâu hứa cho trọng bảo cũng vô ích, không ai dám đi khiêu chiến nữa.
Ai biết Phi Phàm Giới Chủ Thanh Thành Giới Chủ này mạnh đến trình độ gì. Một trận chiến tru sát ba nhân vật Giới Chủ không phải đánh từng trận mà là mạnh mẽ diệt gọn. Vì một món báu vật có khả năng mất mạng, không đáng mạo hiểm như vậy. Cường giả có thể giết Phi Phàm Giới Chủ thì báu vật Thiên Tiên Lâu đưa ra không có sức hấp dẫn họ.
Nghe nói Thái Sơ Giới Chủ cũng ở trong khách điếm, tự mình mời Tần Vấn Thiên đến chỗ mình gặp mặt nhưng bị từ chối, làm tâm tình của y không tốt. Lão bản Thập Lý khách điếm đưa lên rượu và thức ăn cho Thanh Thành Giới Chủ dùng. Những chuyện này rất nhanh truyền ra, bốn chữ Thanh Thành Giới Chủ bất giác nổi tiếng vang dội trong Thì Quang Chi Thành.
Người Thì Quang Chi Thành không quá ngạc nhiên, đối với họ thì chuyện này là bình thường trong lịch sử. Cứ trước khi Đại Hội Vạn Giới mở ra là sẽ có người nổi tiếng hấp dẫn chú ý, lần này cũng không ngoại lệ, Thanh Thành Giới Chủ không phải duy nhất. Ở chỗ khác trong Thì Quang Chi Thành cũng xảy ra chút chuyện, xuất hiện một ít cường giả Giới Chủ lộ mũi nhọn.
Thì Quang Chi Thành càng chú ý những tồn tại cường đại đã nổi tiếng trong lịch sử, những cái tên truyền kỳ nghe thuộc, mỗi người có câu chuyện kinh tâm động phách. Người mời như Thanh Thành Giới Chủ chỉ là kẻ đuổi theo trên con đường người xưa đi trước, không biết hắn có thể đi đến độ cao cỡ nào.
Nhiều người chú ý động tĩnh bên Long Uyên Phủ. Kế hoạch của Thiên Tiên Lâu bị hóa giải chỉ qua một trận chiến, kế tiếp sẽ giải quyết thế nào?
Long Uyên Phủ phải tự mình phái ra Giới Chủ mạnh mẽ đi trấn áp Thanh Thành Giới Chủ sao?
Lúc này trong Long Uyên Phủ, một biệt viện. Một thanh niên Giới Chủ chắp tay sau lưng đứng, khí độ bất phàm, toát ra uy thế vô hình.
Tên của thanh niên là Long Uyên Hạo Vũ, một Giới Chủ thiên tài của Long Uyên Phủ, địa vị không tầm thường. Kim Chi là một trong nhiều nữ nhân của gã, nhân vật như Long Uyên Hạo Vũ có nhiều mỹ nhân là bình thường. Con người thì có dục vọng, cường giả Giới Chủ cũng là người, sẽ không ngoại lệ. Long Uyên Hạo Vũ không đón dâu nhưng chẳng lẽ không cho gã đụng vào nữ nhân? Không thể nào.
Đương nhiên nữ nhân không quá quan trọng với Long Uyên Hạo Vũ. Lúc trước Kim Chi chủ động dụ dỗ, Long Uyên Hạo Vũ không từ chối, sau đó xếp nàng làm việc trong Thiên Tiên Lâu. Chỉ số ít người biết Kim Chi là nữ nhân của Long Uyên Hạo Vũ, gã sẽ không công khai chuyện như vậy, nàng không xứng là chân mệnh thiên nữ tương lai của gã. Long Uyên Hạo Vũ không có tình cảm sâu đậm gì với Kim Chi, chẳng qua là hứng thú một lúc.
Dù vậy nữ nhân của gã không phải ai có thể vũ nhục, huống chi còn bị mang đi. Long Uyên Hạo Vũ không thừa nhận là một chuyện, nhưng Thanh Thành Giới Chủ làm gã bẽ mặt cũng là sự thật, còn khiến Thiên Tiên Lâu mất mặt. Nên Long Uyên Hạo Vũ xin một trưởng bối trong gia tộc phụ trách Thiên Tiên Lâu thông qua Thiên Tiên Lâu ra lệnh, lệnh trao đổi báu vật tập nã Thanh Thành Giới Chủ.
Long Uyên Hạo Vũ không quá để ý chuyện này, đối với gã chỉ là việc nhỏ, bắt lấy Tần Vấn Thiên rồi nhục nhã hắn, lấy lại sĩ diện cho Thiên Tiên Lâu, gã cũng trút giận, vậy là xong. Vấn đề là việc nhỏ này chẳng những không làm tốt còn đồn ầm ĩ, vì Thiên Tiên Lâu đối phó một nhân vật Phi Phàm Giới Chủ, một trận chiến giây giết ba cường giả Giới Chủ cảnh.
Chuyện này đồn đãi trong Thì Quang Chi Thành, có hưởng ứng khá lớn. Thanh Thành Giới Chủ mượn Thiên Tiên Lâu đánh bóng tên tuổi, nhiều người chờ Thiên Tiên Lâu, hoặc nên nói là đợi thái độ của Long Uyên thị sẽ thế nào.
Một thanh âm truyền đến:
- Hạo Vũ.
Long Uyên Hạo Vũ mắt lóe tia sáng cách không khí đáp lại:
- Thúc phụ.
Giọng nói đó lại vang lên:
- Tiếp theo ngươi định xử lý chuyện này thế nào? Phụ thân của ngươi đã biết chuyện này, nhưng không hỏi đến, đây dù sao là do ngươi dẫn đến, nữ nhân kia là người của ngươi đúng không?
Ra chuyện như vậy hiển nhiên không lừa được trưởng bối.
Long Uyên Hạo Vũ đáp:
- Ta sẽ đi gặp Thanh Thành Giới Chủ kia.
Đối phương lên tiếng sau đó im lặng:
- Tốt.
Long Uyên Hạo Vũ tuy là vãn bối của y nhưng cũng là cường giả đẳng cấp Giới Chủ, không cần mọi việc đều phải y hỏi han. Mọi chuyện trong gia tộc luôn là hậu nhân các đời lớn lên qua tay nhận lại.
Bọn họ không phái người đi mạnh mẽ trấn áp Tần Vấn Thiên, vì dù Long Uyên thị có thể làm được nhưng thế lực cường đại trong Thì Quang Chi Thành sẽ vì một thị nữ mà đi mạnh mẽ trấn áp một Phi Phàm Giới Chủ tham gia Đại Hội Vạn Giới, danh tiếng sẽ dễ nghe sao? Có thể lấy lại sĩ diện cho Thiên Tiên Lâu không? E rằng càng bị người lên án, cho rằng Long Uyên thị làm việc không chú ý quy định. Đừng quên khởi nguồn vụ việc là thị nữ quát mắng thê tử của người ta.
Thê tử của Phi Phàm Giới Chủ, ngươi là thị nữ trong Thiên Tiên Lâu có thể quát nạt sao? Không lẽ Thiên Tiên Lâu thuộc về Long Uyên Phủ thì có thể bá đạo?
Nếu Long Uyên Phủ tiếp tục ra lệnh như trước đó sẽ khiến người lên án.
Nên Thiên Tiên Lâu không có động tĩnh gì nữa, Long Uyên Phủ yên tĩnh, dường như đã quên vụ đó. Một số người cho rằng việc này sẽ dừng tại đây, hai bên coi như không có chuyện gì xảy ra, không truy cứu. Một thị nữ đắc tội Phi Phàm Giới Chủ, có bị bắt cũng không có gì phải nói. Phi Phàm Giới Chủ nào chẳng nóng tính?
Tần Vấn Thiên vốn tưởng còn có rắc rối tìm đến ngược lại qua vài ngày yên ổn. Kim Chi không còn chút chống cự, luôn bị đối xử như thị nữ hầu hạ họ, nàng sắp tuyệt vọng. Người đó thật sự từ bỏ nàng vậy sao?
Hôm nay Tần Vấn Thiên đang ở trong viện tử của mình chợt cau mày, mở miệng hỏi:
- Là ai?
Một giọng nói vang lên:
- Long Uyên Hạo Vũ.
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng.
Người Long Uyên thị đã đến?
Tần Vấn Thiên lạnh nhạt nói:
- Vào đi.
Một thanh niên xuất hiện trước mặt Tần Vấn Thiên, là Long Uyên Hạo Vũ.
Bóng người lao đến, Kim Chi thấy người tới thì mừng rỡ reo lên:
- Hạo Vũ!
Long Uyên Hạo Vũ hờ hững nhìn nàng một cái rồi dời ánh mắt.
Một cái nhìn làm Kim Chi cảm giác toàn thân lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.
Đám người Quân Mộng Trần đi tới nhìn vị khách không mời, biểu tình hơi cảnh giác. Thanh niên khí thế rất mạnh, họ Long Uyên, hiển nhiên đến từ nơi đó. Mấy ngày nay họ nhiều lần nghe cái tên Long Uyên Phủ.
Long Uyên Hạo Vũ nhìn thẳng Tần Vấn Thiên:
- Thanh Thành Giới Chủ, gần đây danh tiếng của các hạ hơi vang dội trong Thì Quang Chi Thành.
Tần Vấn Thiên nhìn đối phương:
- Có gì hãy nói thẳng.
Long Uyên Hạo Vũ nhẹ gật đầu nói:
- Tốt. Các hạ mang người ra từ Thiên Tiên Lâu làm Long Uyên Phủ ta hơi khó xử, hay mỗi người lùi một bước. Ngươi đưa người về Thiên Tiên Lâu, Thiên Tiên Lâu sẽ cho các hạ chọn lựa một món thần binh trang sức, hai bên đều có bậc thang leo xuống được không?
Tần Vấn Thiên nhìn Long Uyên Hạo Vũ, lòng thầm cười nhạt. Kêu hắn đưa người về trước nghĩa là hắn thỏa hiệp trước, Thiên Tiên Lâu tặng một món báu vật là ban ơn cho hắn sao?
Tần Vấn Thiên trả lời:
- Tại sao không phải là Thiên Tiên Lâu đưa báu vật trước tạ lỗi sau đó ta thả người về? Việc này tuy do nữ nhân kia bắt đầu trước nhưng nếu khi đó Thiên Tiên Lâu bắt nàng ta xin lỗi thì ta đã không truy cứu.
Tần Vấn Thiên không có ý kiến việc hai bên xuống bậc thang, nhưng không có nghĩa là hắn đồng ý thỏa hiệp trước. Thứ tự trước sau, ý nghĩa khác hẳn.
Long Uyên Hạo Vũ nói:
- Các hạ cần gì khổ vậy? Long Uyên Phủ ta đứng sững trong Thì Quang Chi Thành nhiều năm dù sao có chút danh tiếng.
Tần Vấn Thiên cười nói:
- Nên Long Uyên Phủ thế lớn, ta phải nhường một bước đúng không? Không cần rắc rối vậy, lúc ở trong Thiên Tiên Lâu ta nói rồi, ta không có ý sinh sự với Thiên Tiên Lâu hoặc Long Uyên Phủ. Người quát mắng vũ nhục thê tử của ta là thị nữ, nên ta bắt nàng ta đi, nàng ta phải trả giá cho chuyện này. Còn vì làm vậy khiến Thiên Tiên Lâu mất mặt, trước đó Thiên Tiên Lâu ra lệnh khiến người đến bắt giữ ta, ta xem như chuyện này không xảy ra.
Long Uyên Hạo Vũ nhíu mày hỏi:
- Nói vậy là các hạ không định nhường bước?
Gã đã tự mình đến một chuyến mà thái độ của Thanh Thành Giới Chủ vẫn cứng rắn.
Tần Vấn Thiên không khách sáo nói:
- Nếu các hạ đến đây vì kêu ta nhún nhường thỏa hiệp thì đi được rồi.
Tần Vấn Thiên đã nói sẽ không truy cứu việc Thiên Tiên Lâu ra lệnh, chuyện này hai bên từ đây bỏ qua, đây là sự nhường nhịn của hắn. Tần Vấn Thiên không muốn tiếp tục gây lớn chuyện, nhưng ý của đối phương là bắt hắn đưa về người quát mắng vũ nhục Khuynh Thành.
Đây là thái độ của Long Uyên Phủ?
Nếu vậy thì chơi tới cùng!