Trong lòng Tần Vấn Thiên cực kỳ không bình tĩnh. Lão Quỷ đã nhấn mạnh cho hắn biết Thì Quang Bi Văn phi phàm, nhưng Tần Vấn Thiên không dám tưởng tượng lực lượng đại đạo cất chứa trong Thì Quang Bi Văn sẽ là khiến thời gian trên người hắn quay ngược trở về quá khứ.
Vậy đây là ai bày ra cũng đã rõ ràng.
Tồn tại đỉnh cao Huyền Vực đời đầu, Thì Quang Chi Chủ, tòa thành này đặt tên theo y, giới này là chỗ y tu hành. Ở đời sau ba nhân vật đẳng cấp bá chủ tổ chức Đại Hội Vạn Giới không ở chỗ của ba bá chủ mà trong Thì Quang Giới ở Thì Quang Chi Thành, có thể tưởng tượng Thì Quang Chi Chủ là tồn tại thế nào?
Cường giả Giới Chủ cảnh, có thể khống chế Thiên Tâm Ý Thức. Thiên Thần như vậy có lực lượng cỡ nào?
Siêu thoát thời gian, xuyên qua sông dài thời gian, trước kia Tần Vấn Thiên không dám tưởng tượng nhưng nó thật sự xảy ra với hắn.
Thanh âm hư vô mơ hồ không biết đến từ đâu:
- Ngươi có biết tại sao ngươi đi tới quá khứ không?
Biểu tình của Tần Vấn Thiên hết sức nghiêm túc suy đoán:
- Vì lĩnh ngộ lực lượng Thì Quang Bi Văn dẫn động sức mạnh trong Thì Quang Bi Văn nên bị mang tới đây?
Người kia cười nói:
- Đó là một nguyên nhân, nhưng Thì Quang Bi Văn vì sao xuất hiện đúng giờ như vậy? Siêu thoát thời gian, nhìn quá khứ, xem thấu tương lai, không phải vì ngươi lĩnh ngộ Thì Quang Bi Văn mà là Thì Quang Bi Văn luôn đợi ngươi.
Tần Vấn Thiên thầm rung động:
- Thì Quang Bi Văn chờ ta?
Siêu thoát thời gian, dòm ngó quá khứ tương lai, cái này đáng sợ còn hơn thuật tiên tri.
Kiếm Chi Quân Chủ có thành tựu như vậy phải chăng vì lúc y lĩnh ngộ Thì Quang Bi Văn đã định trước? Vì Thì Quang Chi Chủ có thể thấy tương lai.
Tần Vấn Thiên khẽ hỏi:
- Tiền bối có tài như vậy chẳng lẽ không phải thế gian vô song?
Thanh âm kia cười to bảo:
- Ha ha ha! Ngươi thật ngây thơ, đạo cõi đời làm sao đơn giản như ngươi nghĩ. Chờ ngươi đến đẳng cấp như ta mới biết, ta được gọi là Thì Quang Chi Chủ nhưng thật sự có thể vô song thiên hạ sao? Muốn làm thời gian cả thế giới đảo ngược lại thì không làm được, ta không thể thay đổi thế giới này. Đạo của ta có giới hạn, hy vọng ngươi sẽ vượt qua ta, thực hiện siêu thoát ra ngoài thời gian thật sự.
Quả nhiên người này là chủ Huyền Vực đời đầu, Thì Quang Thần Vương.
Giọng nói kia bảo:
- Được rồi, đã đến lúc, ngươi trở về đi.
Một luồng sáng bắn vào người Tần Vấn Thiên, hắn cảm giác có cái gì vào cơ thể mình, ấn vào ngực hắn.
Bùm!
Tần Vấn Thiên giật bắn người trở lại hiện thực, hắn đứng yên tại chỗ, trên núi cổ, giữ động tác như cũ, mọi thứ như giấc mơ, hắn không trải qua cái gì.
Một giọng nói xuyên qua xưa nay rơi vào Thì Quang Giới:
- Ta chờ ngươi ở tương lai.
Thanh âm hư vô mờ mịt như không tồn tại nhưng thật sự truyền vào tai mọi người.
Tất cả người trong Thì Quang Giới rùng mình, họ mở mắt nhìn hư không nhưng không thấy gì, không có hơi thở nào, chỉ có thanh âm xuyên qua thời gian.
Một nhân vật đại năng mở miệng hỏi:
- Là ai?
Đại năng lòng dậy sóng, không ngờ trong Thì Quang Giới vang lên thanh âm nói: Ta chờ ngươi ở tương lai.
Không có trả lời, cũng sẽ không được đáp lại.
Tần Vấn Thiên nhìn hư vô, lòng vô cùng rung động. Khoảnh khắc vừa rồi hắn trở lại quá khứ, hơn nữa không ai biết, chỉ có mình hắn được lực lượng Thì Quang Bi Văn bao phủ xuyên qua thời gian. Nơi đó có Thì Quang Chi Chủ là quá khứ hay hiện tại?
Thì Quang Bi Văn bốn mặt xoay tít giữa hư không rồi hóa thành bốn luồng sáng chiếu rọi Thì Quang Giới, sau đó biến mất.
Có nhân vật đại năng hỏi:
- Là Thần Vương tiền bối sao?
Vẫn không được trả lời, nhưng khi câu hỏi cất lên, Thì Quang Bi Văn biến mất, bọn họ biết tin đồn đúng là thật, Thì Quang Bi Văn thật sự là kiệt tác của Thì Quang Chi Chủ. Năm xưa Kiếm Chi Quân Chủ Kiếm Quân Lai đúng là truyền thừa lực lượng của Thì Quang Chi Chủ mới bay vọt lên trời cao, trở thành kiếm khách số một Huyền Vực.
Vậy thì hôm nay trong Thì Quang Giới, người được truyền thừa của Thì Quang Chi Chủ là ai?
Ta chờ ngươi ở tương lai, ‘ngươi’ là người nào?
Các ánh mắt sắc bén quét qua đám người, tìm kiếm người nào nhận truyền thừa lực lượng của Thì Quang Chi Chủ.
Luân Hồi Thánh Điện.
Có trưởng giả truyền âm hỏi thiên kiêu tuyệt đại Bạch Thanh Phong của họ:
- Thanh Phong, là ngươi sao?
Bạch Thanh Phong truyền âm trả lời:
- Không phải.
Trưởng giả Luân Hồi Thánh Điện hơi thất vọng sau đó tò mò. Không phải Bạch Thanh Phong thì là ai? Là nhân vật tuyệt đại thiên kiêu của thế lực đỉnh cấp khác?
Không chỉ mình trưởng giả Luân Hồi Thánh Điện nghĩ vậy, nhiều người đều hỏi thiên tài Giới Chủ ưu tú nhất trong môn phái của mình. Kết quả phát hiện không phải họ, đương nhiên vì truyền âm giao lưu nên không biết tình huống của người khác, mỗi người nghi ngờ tất cả mọi người.
Có nhân vật đại năng thản nhiên nói:
- Là ai lĩnh ngộ Thì Quang Bi Văn được Thì Quang Chi Chủ xem trọng? Nếu có cơ duyên như vậy tin tưởng sẽ có cơ hội bái vào môn hạ Thiên Thần.
Tim mọi người đập nhanh.
Đúng rồi, được truyền thừa của Thì Quang Chi Chủ thì tương lai sẽ lại có một vị Kiếm Chi Quân Chủ Kiếm Quân Lai, bái vào môn hạ Thiên Thần là bình thường, không tin đối phương không động lòng.
Nhưng vẫn không ai thừa nhận, liếc ngang ngó dọc xem xét người khác.
Tần Vấn Thiên sẽ không lên tiếng thừa nhận mình được truyền thừa, đối phương nói dễ nghe, có cơ hội bái vào môn hạ Thiên Thần, nhưng ai biết được. Chuyện này liên quan quá lớn, vì thấy tận mắt năng lực của Thì Quang Chi Chủ nên Tần Vấn Thiên nghi ngờ dù là nhân vật Thiên Thần cũng sẽ mơ ước nó, đồ ngốc mới thừa nhận.
Tần Vấn Thiên cảm nhận phần ngực, quả nhiên chỗ đó có một thứ, giống như cây phù cốt, khắc phù văn đại đạo đáng sợ, tựa như đạo cốt thật sự. Nó như là một phần thân thể, Tần Vấn Thiên động ý niệm là có thể giải phóng lực lượng trong đó, nhưng hắn không dám sử dụng vào lúc này, sợ bị người cảm nhận nguồn lực lượng.
Tần Vấn Thiên thầm truyền âm cho Tư Thần Thiên Thần:
- Tiền bối!
Tư Thần Thiên Thần lên tiếng:
- Ta đây.
Tần Vấn Thiên nói:
- Mới rồi Thì Quang Chi Chủ nói câu kia là với ta.
Giọng Tư Thần Thiên Thần hơi mất bình tĩnh:
- Ta biết, ta và ý thức của ngươi là một thể, cũng trải qua chuyện vừa rồi.
Xem ra truyền nhân bất tử không tầm thường, trời sinh phi phàm, tương lai định trước có thành tựu nghịch thiên.
Mới rồi là một nhân vật Thần Vương.
Tần Vấn Thiên hỏi:
- Ngực của ta có thêm một cây phù cốt, đó là cái gì?
Tư Thần Thiên Thần cảm khái:
- Là đạo cốt, tiểu tử nhà ngươi may mắn nghịch thiên, chỉ có nhân vật hiếm thấy trong thiên hạ mới có cơ hội truyền thừa đạo cốt. Tiền bối của người đó phải là nhân vật Thần Vương mới làm được, ngươi được một vị Thần Vương ban cho đạo cốt.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ:
- Vậy sao?
Nói vậy là hắn siêu may mắn, đạo cốt quý giá còn hơn huyết mạch.
Năm xưa Tần Vấn Thiên nghe nói tiền bối Đấu Chiến Thánh tộc bị người đào đi Đấu Chiến Thánh Cốt nên bị đứt đoạn truyền thừa mạnh nhất, suy ra Đấu Chiến Thánh tộc ngày xưa từng có nhân vật Thần Vương.
Trong trí nhớ của Tần Vấn Thiên lúc kiếp thứ nhất phụ thân chết mọi thứ trên người bị tách rời, đối phương muốn cướp hết tất cả, gân xương máu thịt cũng không bỏ qua.
Tư Thần Thiên Thần chợt nhớ ra điều gì, cười phá lên:
- Ha ha ha! Ngươi thật sự rất may mắn. Lúc trước chúng ta còn đang bàn tinh hồn thứ tám của ngươi chọn cái gì, tuy ngươi bước vào cảnh giới Giới Chủ nhưng luôn do dự, giờ có đạo cốt khắc trên người như bẩm sinh, còn lo gì tinh hồn thứ tám?
Tần Vấn Thiên mắt lóe tia sáng sau đó bật cười. Đúng rồi, lúc trước Tần Vấn Thiên bước vào cảnh giới Giới Chủ nhưng vì hắn lĩnh ngộ Giới Tâm, Thiên Tâm Ý Thức trước nên mới thành tựu Giới Chủ, tinh hồn lĩnh ngộ chậm chút không đáng lo. Ý thức của Tần Vấn Thiên từng rong chơi trong cửu thiên ngân hà, nhưng hắn do dự chần chừ, giờ chỉ còn hai tinh hồn cuối cùng, sẽ quyết định đường tu hành chung cực của hắn nên phải suy xét kỹ càng, mãi không chịu câu thông.
Đúng như Tư Thần Thiên Thần nói, giờ có cơ duyên từ trên trời rớt xuống, tất cả là số phận.
Tần Vấn Thiên nói:
- Giờ có Thì Quang Đạo Cốt, có lẽ không cần nhờ cậy tinh hồn ta vẫn có thể sử dụng lực lượng thuộc tính thời gian.
Tư Thần Thiên Thần đề nghị:
- Đúng là vậy nhưng có tinh hồn thì thuộc tính càng mạnh. Đạo cốt tăng phúc sẽ khiến ngươi lĩnh ngộ thời gian càng lợi hại, đạo thời gian luôn khó lĩnh ngộ, cơ hội như vậy không nên bỏ qua. Ta đề nghị ngươi hãy câu thông tinh hồn thời gian.
Tần Vấn Thiên thầm gật gù:
- Ừm!
Tinh hồn thời gian phối hợp lực lượng thuộc tính khác, nếu lĩnh ngộ Thiên Tâm Ý Thức hòa vào Thiên Mệnh Giới Tâm đã hình thành thì sẽ mang đến tác dụng mạnh cỡ nào?
Tần Vấn Thiên truyền âm cho Lạc Thần Lệ:
- Lệ nhi.
Lạc Thần Lệ đáp lại:
- Sao vậy ca?
Tần Vấn Thiên hỏi:
- Trong sách cổ của Lạc Thần thị có ghi chép về Thì Quang Thần Vương thần minh Huyền Vực đời đầu trong truyền thuyết không?
Lạc Thần Lệ đáp:
- Ừ, có nghe nói một chút. Chủ Huyền Vực đời đầu tương lai với ba thế lực đỉnh cao Huyền Vực hiện giờ cộng lại, mạnh biết bao, giống như nhân vật Tây Thiên Vũ Vực. Không ngờ người này thật sự để lại di tích trong Thì Quang Giới.
Tần Vấn Thiên hỏi:
- Sau này Thì Quang Chi Chủ thế nào?
Lạc Thần Lệ trả lời:
- Ta không rõ, nghe đồn Thì Quang Chi Chủ đã siêu thoát thời gian, đi quá khứ tương lai, nhìn ngó xưa nay, có đồn Thì Quang Chi Chủ theo đuổi đạo thời gian chung cực, chấp chưởng dòng sông thời gian.
Lạc Thần Lệ lẩm bẩm:
- Nếu mới rồi đúng là Thì Quang Chi Chủ thì không biết ai trong Huyền Vực được cơ duyên của y. Người Thì Quang Chi Chủ chờ đợi trong tương lai sẽ trở thành tồn tại như thế nào? Huyền Vực lại sắp xuất hiện một vị Kiếm Chi Quân Chủ sao?
Tần Vấn Thiên cười, Lệ nhi không biết thanh âm kia nói với hắn. Hắn cũng không ngờ Lệ nhi có nghe về Kiếm Chi Quân Chủ.
Lạc Thần Lệ không biết, người khác cũng không biết, trừ Tần Vấn Thiên ra.
Những nhân vật đại năng mắt lấp lóe nhìn đám đông có mặt, tiên niệm không ngừng quét qua muốn tìm ra người may mắn. Thì Quang Chi Chủ chờ người đó trong tương lai, nghĩa là tương lai người này sẽ trở thành đại nhân vật Huyền Vực. Nhưng họ không biết người đó là ai, không biết may mắn rơi vào thiên tài Giới Chủ của thế lực lớn siêu nhiên nào.
Thập Lý Xuân Phong rủa thầm:
- Đáng tiếc, ta suýt nữa lĩnh ngộ rồi, bị người giành trước một bước, không biết là tên khốn kiếp nào.
Tần Vấn Thiên đổ mồ hôi.
Lão Quỷ thầm thở dài, lần này lại bỏ lỡ?
Tào Thiên, Phượng Hoàng nhìn đám đông, hai người cũng như những người khác suy đoán câu kia nói cho ai nghe.