Long Uyên Phủ vì lời của Nguyệt Trường Không mà đánh cược một kèo, một kích tất giết Tần Vấn Thiên, trừ khử hắn. Mặt sau sẽ phải đối diện áp lực rất mạnh nhưng Nguyệt Trường Không từng ám thị sẽ sử dụng lực lượng Tử Vi Thần Đình cho họ vào thế lực phụ thuộc Tử Vi Thần Đình, vậy thì dù Thiên Đạo Thánh Viện hay Lạc Thần thị không thể vì cái chết của Tần Vấn Thiên mà xuống tay với Long Uyên Phủ.
Nhưng hiện giờ bọn họ thất bại, áp lực còn đó. Nữ nhân Lạc Thần thị này đã lên tiếng, Tần Vấn Thiên cũng hận chết bọn họ, thù hận hoàn toàn kích phát ra. Bên Nguyệt Trường Không không biết còn ra mặt không.
Long Uyên Phủ không ngờ kết cục trận chiến này, đã làm đến mức đó vẫn không thể giết chết Tần Vấn Thiên.
Phủ chủ Long Uyên Phủ nhìn đám cường giả trước mắt mình, biết không còn đường cứu vãn, phất tay nói:
- Đi!
Cường giả Long Uyên Phủ tập thể rút lui, hành động ám sát lần này chấm dứt trong thất bại.
Tần Vấn Thiên lạnh băng nhìn chằm chằm các cường giả Long Uyên Phủ rút đi, chuyện này sẽ không kết thúc tại đây, món nợ này phải thanh toán.
Lạc Thần Lệ lắc người đến trước mặt Tần Vấn Thiên, không tiện biểu hiện quá quen thuộc, bình tĩnh hỏi:
- Không sao chứ?
Tần Vấn Thiên lạnh lùng nói:
- Không sao, bằng hữu của ta bị một mũi tên đâm trúng suýt mất mạng, mũi tên này như ghim vào người ta.
Khoảnh khắc mũi tên bắn ra đã định trước Tần Vấn Thiên và Long Uyên Phủ chỉ có một bên tồn tại trên thế giới này, không có khả năng khác.
Tào Thiên lạnh lùng nói:
- Long Uyên Phủ còn trong Thì Quang Chi Thành, bọn họ không chạy thoát được.
Long Uyên Phủ nhà lớn sự nghiệp lớn, là siêu thế lực trong Thì Quang Chi Thành, đời này đến đời khác định cư ở thành phố này. Như Tào Thiên nói, Long Uyên Phủ không chạy được.
Tần Vấn Thiên nói:
- Ta đi về trước, tạm ký sổ món nợ này.
Bắc Minh U Hoàng bị thương, Tần Vấn Thiên muốn cho nàng đi nghỉ ngơi dưỡng thương chữa trị.
Lạc Thần Lệ nhẹ giọng nói:
- Ta cũng đi qua.
Tần Vấn Thiên gật đầu, hắn biết Lạc Thần Lệ lo Long Uyên Phủ còn muốn giết hắn.
Nhóm Thập Lý Xuân Phong tỏ thái độ:
- Chúng ta cũng đi.
Bọn họ định dọn tới ở chung với Tần Vấn Thiên, đề phòng Long Uyên Phủ, chuyện vừa rồi tuyệt đối không thể xảy ra lần nữa. Long Uyên Phủ đã kiên quyết ra tay muốn lấy mạng Tần Vấn Thiên, trách họ không chuẩn bị đầy đủ, hoàn toàn không ngờ đến.
Sau lưng còn có ẩn tình gì không?
Nhóm Tần Vấn Thiên rời đi, cường giả xung quanh xáo động bàn tán trận chiến này.
Nhiều Giới Chủ mới rồi ở trong phạm vi Giới Tâm của Tần Vấn Thiên, bị yên lặng tuyệt đối. Nếu họ là kẻ địch của Tần Vấn Thiên thì hậu quả rất đáng sợ.
Có Giới Chủ nhẹ giọng nói:
- Ta cảm thấy hôm nay Long Uyên Phủ làm vậy hơi không khôn ngoan, quá xúc động, có lẽ sẽ đắc tội một siêu cường giả tương lai.
- Đúng rồi, Thanh Thành Giới Chủ trẻ tuổi biết bao, tu hành chưa đầy ngàn năm đã là Phi Phàm Giới Chủ, thậm chí vượt qua phạm trù phi phàm. Trong Giới Tâm của hắn thời không yên lặng, dù là Phi Phàm Giới Chủ cũng phải chết.
- Vậy tính ra Long Uyên Phủ sẽ càng không từ thủ đoạn tru sát Thanh Thành Giới Chủ, chờ đối phương lớn lên sẽ là ngày tàn của Long Uyên Phủ.
- Đâu dễ vậy, còn có Lạc Thần thị, cũng đừng quên bằng hữu Tào Thiên của hắn là người Tào gia.
Nhiều người bàn tán rôm rả, trong phút chốc tin tức về trận chiến truyền nhanh khuếch tán nguyên Thì Quang Giới. Nhiều người biết tình hình trận chiến này, đề tài thảo luận trừ Nguyệt Trường Không được Thiên Thần thu làm đệ tử, sắp thành nữ tế của Đông Hoàng thị ra tăng thêm một vị Thanh Thành Giới Chủ.
Bởi vì hai nhân vật tuyệt đại từng đánh một trận, ngày càng nhiều người so sánh họ. Trước kia Tần Vấn Thiên đã đánh bại Nguyệt Trường Không nhưng sau tin gã được Thiên Thần thu làm đệ tử, mọi người cho rằng tương lai Nguyệt Trường Không sẽ tươi sáng hơn Tần Vấn Thiên, đừng quên gã được truyền thừa Thần Vương.
Nhưng hiện giờ nhiều người không dám khẳng định như vậy nữa. Thời không yên lặng, Nguyệt Trường Không bây giờ không làm được điều này, dù gã được Thần Vương ưu ái.
Nghe nói Tần Vấn Thiên ở trong Thì Quang Giới câu thông tinh hồn thứ tám thuộc tính thời gian, nếu không e rằng người được Thì Quang Thần Vương ưu ái là hắn chứ không phải Nguyệt Trường Không. Tần Vấn Thiên chỉ muộn một bước, thiên phú của hắn xuất sắc hơn Nguyệt Trường Không.
Đề tài nóng nhất Thì Quang Giới hiện giờ là so sánh hai người. Lực lượng ủng hộ hai người ngang nhau, có người vững tin đệ tử Thiên Thần Tử Vi Thần Đình Nguyệt Trường Không xuất sắc hơn, tương lai làm Quân Chủ. Có người cho rằng Thanh Thành Giới Chủ sẽ xông thẳng lên trước, tương lai không kém hơn Nguyệt Trường Không.
Tin tức trận chiến này cũng truyền vào cung điện Đông Hoàng thị. Nguyệt Trường Không biết kế hoạch thất bại thì rất bực, chửi thầm Long Uyên Phủ phế vật có chút chuyện không làm xong. Tần Vấn Thiên càng biểu hiện xuất sắc vô hình tạo áp lực càng lớn cho Nguyệt Trường Không, gã đã khẳng định Thần Vương nói câu đó là với Tần Vấn Thiên. Không ai nghi ngờ là vì Nguyệt Trường Không qua cửa Tử Vi Thần Đình, ai có thể nghi ngờ ánh mắt của Thiên Thần?
Chỉ có Nguyệt Trường Không biết gã vượt ải đó mạo hiểm biết bao, Tần Vấn Thiên không chết thì gã có nguy cơ bị lộ, giết hắn rồi bí mật này chỉ có mình gã biết, từ nay về sau hắn là truyền nhân Thần Vương thật sự.
Nhưng Long Uyên Phủ thất bại, Tần Vấn Thiên phô bày thiên phú về thời gian, thời không yên lặng, chắc hắn được ích lợi rất lớn từ Thì Quang Thần Vương.
Nghĩ đến đây Nguyệt Trường Không rất tức giận, ngày thường gã vẫn tỏ ra bình tĩnh lạnh nhạt. lúc này Nguyệt Trường Không đang ôm mỹ nhân kiều diễm trong ngực, hưởng thụ thời gian yên tĩnh, gã hoàn toàn chinh phục Đông Hoàng Anh và Đông Hoàng thị, từ nay Đông Hoàng thị sẽ thành lực lượng hậu thuẫn của gã. Có Đông Hoàng thị giúp đỡ thì địa vị của Nguyệt Trường Không trong Tử Vi Thần Đình càng vững chắc hơn.
Đông Hoàng Anh tựa vào ngực Nguyệt Trường Không lúc này quay đầu nhìn gã, lòng thầm lo lắng nói:
- Nghe nói hắn tru sát một cường giả Long Uyên Phủ gần đến đại năng, thời không yên lặng trong Giới Tâm, cường giả Long Uyên Phủ không có chút năng lực chống cự.
Nguyệt Trường Không mỉm cười ung dung nói:
- Người này có thể đánh bại ta tất nhiên có chỗ hơn người, thắng trận chiến này không lạ. Huống chi đang bên nhau, nói đến người khác làm gì. Hiện giờ ta không muốn tu hành, không hỏi chuyện đời, chỉ cầu giai nhân làm bạn. Việc tu hành về sau ta sẽ không kém hơn người khác.
Nghe Nguyệt Trường Không nói thế xua tan lo lắng trong lòng Đông Hoàng Anh, mắt đẹp nở rộ ý cười quyến rũ. Đông Hoàng Anh thích Nguyệt Trường Không xuất sắc, gã vĩnh viễn phong hoa vô song, có tự tin mãnh liệt, giờ yêu nàng sâu đậm như thế.
Đông Hoàng Anh mỉm cười hỏi:
- Ngoài miệng nói dễ nghe nhưng không biết sau này có luôn đối xử với ta như thế không.
Nguyệt Trường Không gật đầu nói:
- Đương nhiên, huống chi ta khi nào chỉ có ngoài miệng nói dễ nghe?
Đông Hoàng Anh nghịch ngợm cười hỏi:
- Chẳng lẽ không phải sao?
Nguyệt Trường Không cười trêu:
- Nếu vậy thì ta phải biểu hiện cho tốt.
Mặt Đông Hoàng Anh đỏ rực, sau đó hai người triền miên qua ngày như thần tiên.
Có ai biết Nguyệt Trường Không hưởng thụ mỹ nhân nhưng lòng thả đi đâu?
Sau trận chiến đó Thì Quang Giới có vẻ như gió êm sóng lặng, nhưng mọi người đều biết chuyện này sẽ là khởi đầu tượng trưng, có lẽ bão tố đang uấn nhưỡng, không biết khi nào bùng nổ.
Mấy ngày nay Tần Vấn Thiên luôn ở trong cung điện không đi ra ngoài, xem Bắc Minh U Hoàng dưỡng lành vết thương, vừa lo cảm ngộ lực lượng đã ngộ đạo. Thiên Mệnh Giới Tâm càng mạnh hơn, ý của Tần Vấn Thiên là thiên mệnh, khiến thời không yên lặng trong Giới Tâm. Ngoài ra Thiên Tâm Ý Thức khác dần lột xác, thuộc tính thời gian hòa vào khiến Thiên Tâm Ý Thức thăng hoa càng mạnh.
Thì Quang Giới lại qua hơn mười năm, Tần Vấn Thiên không một lần tìm Long Uyên Phủ tính sổ. Long Uyên Phủ không phải thế lực bình thường, Tần Vấn Thiên không chỉ có một mình hắn, còn có người nhà, bằng hữu như Mạc Khuynh Thành, Thanh Nhi. Nếu khai chiến, Tần Vấn Thiên không thể biết trước hậu quả sẽ ra sao.
Nên hơn mười năm Tần Vấn Thiên lặng lẽ tu hành, cho đến một hôm Lạc Thần Lệ nói phụ thân của nàng đã đến Thì Quang Chi Thành.
Tần Vấn Thiên quyết định rời khỏi Thì Quang Giới ngay.
Nhóm người đều đi theo Tần Vấn Thiên.
Hôm nay nhóm Tần Vấn Thiên đến chỗ ra Thì Quang Giới, từng bước đi xuống Thì Quang Thiên Thê.
Tần Vấn Thiên ngoái đầu nhìn thang trời, cảm giác như đã qua một thế hệ.
Trong đó hắn và muội muội nhận nhau, trong đó hắn được chủ nhân cũ của Thì Quang Giới Thần Vương để lại lời nhắn ta chờ ngươi ở tương lai.
Giờ đây Tần Vấn Thiên rời khỏi nó, kinh nghiệm mấy năm qua vô cùng quan trọng với hắn, Đại Hội Vạn Giới lần này là cuộc trải nghiệm khó quên.
Lạc Thần Lệ truyền âm cho Tần Vấn Thiên:
- Ca, phụ thân ở khách điếm của Thập Lý Xuân Phong.
Lạc Thần Lệ biết Tần Vấn Thiên ở đâu nên sau khi nói cho phụ thân thì phụ thân quyết định trọ tại Thập Lý khách điếm.
Tần Vấn Thiên truyền âm đáp lại:
- Ừm!
Vừa lúc Thập Lý Xuân Phong hỏi:
- Chúng ta đi đâu?
Tần Vấn Thiên cười hỏi:
- Về khách điếm, tiếp tục ăn không ở không, ngươi không ý kiến đi?
Thập Lý Xuân Phong cười cười:
- Ngươi muốn ăn ở miễn phí bao lâu đều được, chờ ăn nghèo ta rồi đi dạo Long Uyên Phủ.
Nhắc đến Long Uyên Phủ làm mắt Tần Vấn Thiên lóe tia sáng lạnh.
Tần Vấn Thiên nói:
- Đi thôi.
Đoàn người chợt lóe bay hướng Thập Lý khách điếm.
Vì Đại Hội Vạn Giới mở ra, nhiều khách ở Thập Lý khách điếm đều đi Thì Quang Giới, thời gian trăm năm chưa đến, khách điếm yên tĩnh vô cùng. Giờ Thập Lý khách điếm có thêm đám khách bí ẩn vào ở, trong số họ có người rất mạnh, cho cảm giác sâu không lường được. Nhưng người đó đặc biệt yên lặng, luôn ru rú trong khách điếm không đi ra ngoài.
Nhiều năm qua thị nữ Thập Lý khách điếm gặp đủ kiểu khách, biết họ toàn là đại nhân vật nên không quấy rầy, càng không mon men tới gần.
Một đoàn cường giả từ hư không giáng xuống, nhiều người trong khách điếm thấy Thập Lý Xuân Phong thì cùng cười, lão bản đã trở về từ Thì Quang Giới!