Thần Nữ Nghê Thường như thần nữ chín tầng trời đứng tại chỗ, vạt áo bay bay, nàng im lặng như thể hôm nay đến làm vị khách xem.
Tần Đãng Thiên tóc đen như mực, đôi mắt sâu thẳm nhìn Thiên Đạo Thánh Viện:
- Thiên Đạo Thánh Viện truyền đạo dạy nghiệp vô số năm, người đời ngưỡng mộ, chắc có hiểu biết phi phàm về thiên đạo. Hôm nay ta đến bái phỏng vì hỏi đạo.
Giọng nói truyền ra từ Thiên Đạo Thánh Viện:
- Mời vào Thánh Viện.
Tần Đãng Thiên nhấc chân một bước vượt qua bậc thang thiên đạo đi vào Thánh Viện. Các cường giả Thiên Đạo Thánh Viện đứng hai bên đều nhường đường, nhìn hai bóng người lướt qua mình.
Tần Vấn Thiên đứng ngay bên cạnh Tần Đãng Thiên, lần đầu tiên nhìn gã ở khoảng cách gần như vậy. Địch thủ số mệnh của hắn giờ phút này bất phàm, ánh sáng như trời trăng.
Tần Đãng Thiên đi lướt qua Tần Vấn Thiên, trong lòng hắn nổi lên dao động, hít sâu một hơi.
Thần Nữ Nghê Thường đi ngang qua Tần Vấn Thiên, thân hình tuyệt sắc, khuôn mặt thánh khiết như thần nữ không có biểu tình nhưng không thể che giấu phong tư tuyệt thế. Mỹ nữ số một Thiên Vực không người sánh vai.
Tần Đãng Thiên chợt dừng bước, quay đầu nhìn hướng Tần Vấn Thiên, đôi mắt sâu thẳm lóe tia sáng khiếp hồn người.
Con ngươi Tần Vấn Thiên co rút nhìn lại Tần Đãng Thiên, không lẽ gã đã nhận ra cái gì?
Không thể nào, trên người Tần Vấn Thiên không có lực lượng huyết mạch, đối phương sẽ không cảm giác được.
Tần Đãng Thiên hỏi:
- Ngươi là ai?
Thiên Thần có trực giác rất nhạy bén, Tần Đãng Thiên cảm giác ánh mắt Tần Vấn Thiên nhìn mình khác với mọi người. Cảm giác đó rất kỳ lạ nhưng Tần Đãng Thiên thật sự cảm nhận được.
Thần Âm Giới Chủ đến bên cạnh Tần Vấn Thiên, sợ hắn chịu áp lực quá lớn, mở miệng trả lời thay:
- Là học sinh của Thiên Đạo Thánh Viện ta, Thanh Thành Giới Chủ Tần Vấn Thiên.
Trước mắt dù sao là một thiên kiêu tuyệt thế, Tần Đãng Thiên.
Mặt Tần Đãng Thiên không biểu tình, gã chưa nghe nói về Thanh Thành Giới Chủ. Mặc dù Tần Vấn Thiên nổi tiếng, được nhiều thế lực lớn chú ý, nổi tiếng trong Huyền Vực nhưng thế thì sao? Gã là ai? Thiên Tuyển Chi Tử, tuyệt đại Thiên Thần. Tần Đãng Thiên chưa bao giờ chú ý những người yếu hơn mình, trong mắt gã chỉ có nhân vật đứng trên đỉnh Thái Cổ.
So với cái tên Thanh Thành Giới Chủ thì Tần Đãng Thiên chú ý dòng họ của Tần Vấn Thiên hơn, vì cùng họ với gã:
- Họ Tần?
Tần Đãng Thiên lạnh nhạt nói:
- Thiên hạ này có mấy người xứng họ Tần?
Tần Đãng Thiên dời tầm mắt đi vào Thiên Đạo Thánh Viện, với gã thì Tần Vấn Thiên chỉ là tiểu nhân vật nhỏ bé không đáng kể, không thể đi vào thế giới của gã, không thể làm tâm tình gã gợn sóng.
Thiên hạ có nhiều người họ Tần, như bên ngoài Thiên Đạo Thánh Viện nhiều người mang dòng họ này. Tần Đãng Thiên lại nói thiên hạ này có mấy người xứng họ Tần, ngạo nghễ biết bao. Tần Đãng Thiên là Thiên Tuyển Chi Tử, Thiên Thần trẻ tuổi nhất Tiên Vực, gã có tư cách nói câu đó.
Chỉ có Tần tộc mới là đỉnh dòng họ Tần.
Thiên hạ này nếu nhắc dòng họ Tần thì mọi người nghĩ tới đầu tiên là Tần tộc.
Thần Nữ Nghê Thường không quay đầu lại, dường như thiên hạ này không ai đáng giá khiến nàng nhìn một cái, nàng đi đến đâu là người trong thiên hạ làm nền.
Tần Đãng Thiên, Thần Nữ Nghê Thường cùng nhau vào Thiên Đạo Thánh Viện.
Trên bậc thang thiên đạo, đệ tử Thánh Viện lục tục đi vào trong. Bọn họ muốn xem Tần Đãng Thiên đến bái phỏng Thiên Đạo Thánh Viện có chuyện gì.
Bên ngoài Thiên Đạo Thánh Viện, đám người nhìn Tần Đãng Thiên, Thần Nữ Nghê Thường biến mất trước mắt, lòng hụt hẫng. Bọn họ không rời đi, vẫn chờ ở bên ngoài, ước gì trở thành đệ tử của Thánh Viện, được đi vào trong.
Tần Đãng Thiên, Thần Nữ Nghê Thường đi vào Thánh Viện, một đường thẳng tới sâu trong, có hơi thở vô hình dẫn đường họ. Đây là Thiên Thần phát ra mời họ đi, Tần Đãng Thiên biết điều đó.
Các đệ tử Thiên Đạo Thánh Viện đi theo vào chỗ sâu trong, nhưng nơi sâu nhất Thiên Đạo Thánh Viện không phải đệ tử tu hành bình thường có thể vào. Khu vực đó là Thần Đạo Đài, Thiên Thần đôi khi giảng đạo tại đây, người có tư cách bước vào chỉ có học sinh môn hạ của Thiên Thần.
Quân Mộng Trần nhìn khu vực đó, nói nhỏ:
- Sư huynh, ta không thể xem tiếp được rồi.
Tần Đãng Thiên, Thần Nữ Nghê Thường đã đi vào trong.
Tần Vấn Thiên nói:
- Lát nữa ta sẽ kể cho.
Tần Vấn Thiên là học sinh của Độc Cô Thiên Thần, có tư cách đi vào, Thần Âm sư huynh cũng có thể. Hai người cùng nhau đến khu vực phía trước, đa số học sinh Thiên Đạo Thánh Viện chờ bên ngoài. Bọn họ giống như người ở ngoài Thiên Đạo Thánh Viện, sốt ruột muốn biết bên trong sẽ xảy ra chuyện gì.
Thần Đạo Đài.
Ba bóng người ngồi song song, Độc Cô Thiên Thần có mặt, nàng ngồi phía bên trái.
Tần Vấn Thiên biết điều này có ý nghĩa gì. Ba người đều là Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện, họ chờ ở Thần Đạo Đài nghênh tiếp Thiên Tuyển Chi Tử Tần Đãng Thiên. Đây là quy cách rất cao, đủ thấy Tần Đãng Thiên được xem trọng cỡ nào.
Thiên Thần trẻ tuổi nhất trong thiên hạ, vừa vào Thiên Thần đã đánh bại Thiên Dụ Thiên Thần, được tiếng là Thiên Tuyển Chi Tử, Thiên Đạo Thánh Viện không thể không xem trọng.
Trên Thần Đạo Đài, phía đối diện ba vị Thiên Thần có hai vị trí. Giới Chủ không có tư cách ngồi trước mặt Thiên Thần, nhưng xét thấy thân phận Thần Nữ Nghê Thường đặc biệt, nàng lại đi theo Tần Đãng Thiên đến đây, là khách nên Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện ban cho chỗ ngồi.
- Hai vị từ xa đến mời ngồi.
Tần Đãng Thiên đi vào Thần Đạo Đài, ngồi xuống đối diện ba vị Thiên Thần. Thần Nữ Nghê Thường không vào Thần Đạo Đài mà đứng ở bên ngoài, yên tĩnh nhìn tất cả.
Hôm nay đến vì Tần Đãng Thiên hỏi đạo Thiên Thần.
Đám người Tần Vấn Thiên đứng bên ngoài Thần Đạo Đài nhìn chăm chú bóng người ngồi đối diện ba vị Thiên Thần, Tần Đãng Thiên một mình đối mặt ba Thiên Thần Thánh Viện, khí chất vẫn như cũ, nổi bật hơn người, phong thái tuyệt thế.
Thiên Thần ngồi chính giữa lên tiếng:
- Nghe tiếng Thiên Tuyển Chi Tử đã lâu, hôm nay thấy xuất sắc hơn lời đồn.
Đó là một lão nhân mặc trường bào ánh sao, người toát ra khí chất xuất trần.
Tần Đãng Thiên nhìn như khiêm tốn nhưng ngôn ngữ toát ra vẻ kiêu ngạo:
- Hậu bối học sau mong được các vị tiền bối chỉ giáo. Ta ngưỡng mộ danh tiếng Thiên Đạo Thánh Viện đã lâu, hôm nay đến hỏi đạo, muốn thỉnh giáo các vị tiền bối thiên đạo là gì, cái gì là thiên đạo?
Tần Đãng Thiên mở miệng đã mời các Thiên Thần chỉ giáo thiên đạo là gì.
Thiên Thần ngồi giữa đáp:
- Thiên đạo tức là thần đạo, ngộ ra nó là Thiên Thần. Thiên đạo mơ hồ không lường được, chỉ có thể hiểu, làm sao nói rõ ràng?
Tần Đãng Thiên chất vấn lại Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện:
- Thế gian vạn vật đều có quy luật, sức người có thể chạm tới. Cái gọi là thiên đạo chẳng qua là lực lượng, cũng có thể chạm đến, nếu không thì các vị tiền bối làm sao được đến thành tựu như ngày nay? Ta làm sao có thể ngồi ở đây? Đã có quy luật để tìm thì có gì không thể trắc ra? Ta không thể phục lời của tiền bối.
Lão nhân lạnh nhạt nói:
- Cảm ngộ thiên đạo vốn ở trong tâm, dù là Thiên Thần trong Thiên Đạo Thánh Viện ta cũng có hiểu biết khác nhau. Thiên Tuyển Chi Tử không công nhận lời ta nói chẳng có gì lạ.
Tần Đãng Thiên lạnh nhạt nói:
- Không phải hiểu biết khác nhau mà vì lời tiền bối nói vốn là sai, sai lầm.
Lời nói cuồng vọng làm đệ tử Thiên Đạo Thánh Viện mắt bắn ra mũi nhọn. Thiên Tuyển Chi Tử này không khách khí chút nào, cùng là Thiên Thần nhưng gã có tư cách gì buông lời ngông cuồng?
Độc Cô Thiên Thần mở miệng hỏi:
- Nếu vậy thì ngươi hiểu thế nào về thiên đạo?
Độc Cô Thiên Thần phong tư tuyệt đại, nhan sắc kém hơn Thần Nữ Nghê Thường chút nhưng khí chất không thua gì, nàng là thần minh thật sự.
Tần Đãng Thiên chậm rãi nói:
- Thiên đạo là nhân đạo, người có thể thắng trời. Ta là thần minh, nhân đạo ta là thiên đạo chứ không phải lĩnh ngộ thiên đạo. Cả đời ta theo đuổi đều là đuổi theo bản ngã, đột phá trói buộc bản thân. Giờ vào Thiên Thần, đạo của ta đã đại biểu cái gọi là thiên đạo, bản thân ta ở trên thiên đạo!
Ba vị Thiên Thần lộ vẻ trầm ngâm, không vì lời nói cuồng vọng của Tần Đãng Thiên mà đập bàn trợn mắt, bọn họ vắt óc suy nghĩ. Ba người là Thiên Thần, dù đối phương nói ngông cuồng nhưng trong lời lẽ đáng để suy ngẫm, từ ý nghĩa nào đó Tần Đãng Thiên nói đúng. Thiên Thần đứng đâu là đại biểu lực lượng thiên đạo.
Thiên Thần ngồi giữa nói:
- Có lẽ là vậy, cảm ngộ khác nhau, ngươi cho rằng ta sai thì ta sai, nhưng bản thân ta công nhận cảm ngộ của mình.
Lĩnh ngộ của mỗi người vốn khác nhau, đặc biệt đi tới cảnh giới cao nhất không thể nói ai chính xác tuyệt đối, ai sai hoàn toàn.
Tần Đãng Thiên nói thẳng:
- Thiên Đạo Thánh Viện là nơi truyền đạo nhưng lời hôm nay khiến ta không dám gật bừa, nghe tên không bằng gặp mặt.
Ba Thiên Thần không kiềm được cau mày.
Thiên Đạo Thánh Viện là nơi truyền đạo, Tần Đãng Thiên nói câu này mang hơi hướm nhục nhã.
Thiên Thần trung niên ngồi bên phải mở miệng nói, ngữ điệu hơi bực:
- Ngươi đã tự xưng là vãn bối học sau nhưng câu này nói quá ngạo mạn, trong mắt không người.
Thiên Thần có hàm dưỡng rất tốt nhưng không có nghĩa là họ không biết tức giận.
Tần Đãng Thiên nói:
- Tuy ta gọi các vị một tiếng tiền bối nhưng nghe đạo có trước sau, lĩnh ngộ chưa chắc kém hơn các vị. Đã hiểu biết khác nhau vậy chỉ còn cách luận đạo, cầu chỉ giáo.
Ba vị Thiên Thần nhìn Tần Đãng Thiên chằm chằm.
Quả nhiên Thiên Tuyển Chi Tử đưa ra mời chiến với Thiên Thần Thiên Đạo Thánh Viện.
Hôm nay người đến không có ý tốt, không đơn giản là hỏi đạo.
Thiên hạ đều biết Tần Đãng Thiên đến Thiên Đạo Thánh Viện, người đời chú ý. Bên ngoài Thánh Viện có vô số người vây xem, hiện giờ Tần Đãng Thiên lấy lý do luận đạo mời chiến, Thiên Đạo Thánh Viện buộc phải ứng chiến.
Ba Thiên Thần nhìn Tần Đãng Thiên chằm chằm.
Độc Cô Thiên Thần mở miệng nói:
- Nếu Thiên Tuyển Chi Tử có hứng thú lấy đạo luận đạo vậy ta nguyện lĩnh giáo đạo của Thiên Tuyển.
Độc Cô Thiên Thần ứng chiến.
Bên ngoài Thần Đạo Đài, mắt đám người Tần Vấn Thiên bắn ra mũi nhọn.
Bọn họ sắp được thấy tận mắt trận chiến Thiên Thần luận đạo diễn ra ngay trước mắt họ.
Tần Vấn Thiên rất muốn thấy kẻ địch số mệnh của mình mạnh đến mức nào.