Thái Cổ Thần Vương ( Dịch Full)

Chương 2097 - Khác Thường

Khác Thường Khác Thường vipTruyenGG.com

Nhục nhã đến cùng cực.

Thiên tuyển chiến bại, đối với Tần tộc mà nói là đã mất thể diện lắm rồi.

Thần nữ Nghê Thường xem như là Tần tộc chi mẫu trong tương lai, đã đính hôn với Tần Đãng Thiên, trong ngày thành hôn lại truyền ra chuyện như vậy, hỏi thử còn có gì đáng sỉ nhục hơn tất cả diễn ra trong hôm nay? Nhất là sỉ nhục đối với Tần Đãng Thiên.

Các hào cường ở tiên vực Thái Cổ cũng đến tham dự hôn lễ của gã. Gã cuồng ngôn bảo trước sẽ chém chết Tần Vấn Thiên, sau đó trở lại cử hành hôn lễn.

Bây giờ gã chiến bại, sau đó vị hôn thê lại nói ra những lời này, dù cho tâm tính của Tần Đãng Thiên có tốt hơn cũng nhìn không nổi mà dao động. Dung nhan anh tuấn của gã cũng xuất hiện vẻ cau có, đứng yên không nhúc nhuchs.

Thần nữ Nghê Thường vẫn cứ lạnh nhạt như cũ, một tiếng cút vang khắp hư không, dù vũ nhục Tần tộc nhưng đối với thần nữ Nghê Thường mà nói, những lời nàng đã nói này bản thân nàng chẳng phải là cũng phải chịu đựng khuất nhục rất lớn.

Nàng yên lặng đi xuống lễ đài, đi ra khỏi tần tộc, rất nhiều những ánh mắt khác thường nhìn vào nàng. Những ánh mắt kia rất kì quặc, thầm chí còn có người xuất hiện những suy nghĩ xấu xa. Nhưng thần nữ Nghê Thường lại dường như không nhìn thấy vậy. Nàng vẫn cứ bình tĩnh như cũ đi về phía trước, bóng lưng của nàng đẹp đến vậy, nhưng cũng là cô độc đến vậy.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên hướng xuống phía dưới, nhìn bóng lưng cô độc ấy, trong lòng lại có giác chua xót mơ hồ. Hắn nhớ lại chính hắn đã từng thấy sự xinh đẹp ở thế giới luân ở, dưới chân cầu vồng, nét mặt ấy tươi cười rực rỡ. Nàng vốn dĩ nên tươi đẹp rực rỡ như vậy nhưng hôm nay lại buông thả hơn. Này là do hắn làm nên ư? Nếu hôm nay hắn không đến, vậy nàng sẽ thành hôn với Tần Đãng Thiên. Có lẽ sẽ được mọi người nhìn chằm vào, trở thành người được tất cả hâm mộ. Hắn làm như vậy, rốt cuộc là đúng hay sai.

Hắn biết là sở dĩ thần nữ Nghê Thường không tiếc danh tiếng là bởi vì nàng không có cách nào khác để hủy đi mối hôn nhân này. Đây là điều nàng đã đồng ý với Khúc thần. Chuyện hôn sự Tần tộc, há có thể nói hủy là hủy ư. Vậy nên nàng mới lựa chọn phá hỏng danh tiết của mình.

Nàng cô độc, không ai hiểu được suy nghĩ trong lòng nàng. Khúc thần từng nói, điều này có thể là do nàng không có cha mẹ ở bên cạnh, bồi dưỡng thành loại tính cách cô độc này. Nàng không thích bày tỏ lòng mình với ai, tất cả suy nghĩ đều chôn chặt sâu trong lòng.

Nàng giờ đây ngoại trừ cô độc còn có kiên cường và quật cường, thần nữ Nghê Thường đệ nhất mĩ nhân nổi tiếng khắp thiên vực dùng cách như vậy để kết thục mối hôn nhân này, cần có được biết bao nhiêu dũng cảm.

Thần nữ Nghê Thường đi ra cửa lớn Tần tộc, từng bước đi về phía xa, nhưng nàng không có rời đi mà là tìm một nơi không người, ngẩng đầu nhìn bầu trời, dường như là muốn nhìn một chút xem người áo trắng trong hư không kia sẽ gặp phải kết cục ra sao. Hắn muốn ngăn cản hôn lễ này, không mong muốn nàng gả cho Tần Đãng Thiên. Nàng đã làm rồi, nhưng còn hắn? Đối mặt với tình cảnh như thế hắn chạy thoát bằng cách nào đây?

Tần Vấn Thiên bây giờ thực sự cảm nhận được lửa giận của đám cường giả Tần tộc, nhất là đôi vợ chồng Tần Chính. Đôi mắt họ tựa như ngọn lửa muốn thiêu đốt hết thảy, hận không thể bằm Tần Vấn Thiên ra thành hàng trăm hàng nghìn mảnh. Thậm chí họ không thèm giữ lòng nữa, chỉ muốn nhổ ra ngụm tức này.

Tần Đãng Thiên là con trai duy nhất của bọn họ, là con trai trời chọn, là kiêu ngạo của bọn họ. Nhưng hôm nay, tất cả những kiêu ngạo đấy đều bị Tần Vấn Thiên đánh nát. Bọn họ biết rằng, con trai trời chọn Tần Đãng Thiên, từ hôm nay trở đi sẽ trở thành chủ đề chính của các câu chuyện cười trà dư tửu hậu ở tiên vực Thái Cổ này. Đã từng là thiên tuyển, được người người chăm chú nhìn vào, Tần Đãng Thiên có thể đối mặt được với hết cả này ư?

- Oanh!

Trên bầu trời, không gian rộng lớn vô tận hóa thành bầu trời thần phạt. Khắp bầu trời bị sắc vàng của thần trận bao trùm, bầu trời như đè nén xuống, hủy diệt đất đai, không gian vô tận, Tần thành mênh mông, dường như đều bị bao phủ trong đấy.

Dân số Tần thành rất nhiều, bọn họ ngẩng đầu nhìn bầu trời bị thần trận bao trùm đều cảm nhận được cảm giác không hít thở nổi.

Xem ra Tần Chính đã hoàn toàn bị chọc giận, chuẩn bị không đặt cường giả các thế lực trong mắt mà ra tay với Tân Vấn Thiên

Từng tia ánh sáng của thần trận phủ xuống, phong tỏa thân thể của Tần Vấn Thiên. Từng ngóc ngách của tiên vực đều bị bao trùm, biết trốn ở nơi đâu?

Đây là Diệt Thế thần trận, là trời phạt thực sự, trời xanh thần phạt hậu thế, ai có thể tránh được?

Tần Vấn Thiên ngẩng đầu, nhìn thần trận trên bầu trời, sắc mặt lạnh lùng. Cường giả thiên thần, thiên đạo tất nhiên cũng có phân chia yếu mạnh. Tần Chính đã lĩnh ngộ thiên đạo thâm sâu cực kì, nếu không sao gã lại có thể trở thành thủ lĩnh Tần tộc, một trong những nhân vật hàng đầu ở tiên vực Thái Cổ này.

- Trước hết phế hắn đi.

Bên người Tần Chính, thê tử gã lạnh như băng mở miệng, oán niệm Tần Vấn Thiên rất lớn. Con trai của nàng phải chịu lấy khuất nhục như vậy, thân làm mẹ có thể tưởng tượng được oán hận của nàng dành cho Tần Vấn Thiên lớn cỡ nào.

- Tần tộc trưởng làm vậy thật mất hết mặt mũi à.

Chỉ nghe thấy một giọng nói truyền ra, bóng người của giáo chủ Càn Khôn hay không rằng xuất hiện bên cạnh người Tần Vấn Thiên không xa. Sau lưng hắn xuất hiện đồ án càn khôn, ánh sáng lấp lánh khắp nơi, che khuất bầu trời, bao phủ không gian vô tận, cũng bao phủ luôn cả thân thể Tần Vấn Thiên vào trong đấy.

- Nếu ngươi ngăn cản ta vậy đừng trách ta không khách khí.

Tần Chính sao lại có thể dừng tay được, tâm tư đối phó Tần Vấn Thiên của gã sẽ không lung lay.

Rất nhiều cường giả của các thế lực khác nhau đang nhìn chằm chằm, có hơi bất ngờ vì giáo chủ Càn Khôn giáo lại đứng ra. Thực ra thì cho dù là Tần Vấn Thiên bị phế đi cũng không có vấn đề gì, chỉ cần người vẫn còn sống là được. Mục đích của bọn họ chính là không muốn để Tần tộc bắt giữ Tần Vấn Thiên, cho dù là phế đi Tần Vấn Thiên thật, bọn họ cũng chỉ cần ngăn cản không cho Tần tộc diếm riêng là được, cần gì phải vì Tần Vấn Thiên mà đi đối chiến với Tần Chính chứ.

- Bao năm rồi chúng ta chưa giao thủ với nhau rồi. Năm đó, lúc ấy vẫn còn trẻ tuổi đã từng tranh phong với nhau, đúng là ta muốn lại thử lần nữa với ngươi.

Giáo chủ Càn Khôn giáo cười cười nói. Hắn với Tần Chính lớn lên với nhau cùng một thế hệ, hôm nay cũng đứng ở trên đỉnh của tiên vực Thái Cổ, là tộc chủ một tộc và cũng là giáo chủ một giáo.

- Đã vậy thì ta sẽ tác thành cho ngươi.

Lực lượng thần phạt vô tận hạ xuống từ trên trời. Tia chớp màu vàng vượt qua khoảng cách hư không, đánh chỗ Tần Vấn Thiên và giáo chủ Càn Khôn giáo đang đứng, muốn làm mảnh không gian kia biến mất trên thế gian.

Ánh sáng càn khôn sau lưng giáo chủ Càn Khôn giáo chói lọi rựng rỡ, ngăn cản ở trước người hắn với Tần Vấn Thiên. Một loại uy lực đạo pháp tuyệt thế bùng nổ, hắn lạnh như băng mở miệng:

- Càn Khôn Nghịch Chuyển !

Tiếng nói vừa dứt, ánh sáng thần phạt đánh xuống sau đó lại bị đẩy ngược lên trên, đánh về phía thần trận trên bầu trời, khiến thần trận điên cuồng nổ tung, khiến người khác cảm giác như là bầu trời vỡ tung ra vậy.

Càn Không giáo và Tần tộc không giống nhau. Tần tộc giỏi về các loại lực lượng đạo pháp. Tuy Tần Chính và Tần Đãng Thiên là cha con nhưng lại tu hành hai loại đạo pháp khác nhau.

Nhưng người Càn Khôn giáo lại tu hành một loại đạo pháp, đó là Càn Khôn Đại Lộ. Bọn họ cho rằng càn khôn chi đạo chính là chung cực chi đạo, có thể đạt đến đỉnh càn không, thống nhất được càn khôn. Đây chính là nguồn gốc ba chữ Càn Khôn giáo.

Tất nhiên là dù đều lĩnh ngộ Càn Khôn đạo pháp nhưng cách tu hành mỗi người không ai giống ai, tinh hồn khác nhau, quá trình lĩnh ngộ cũng khác nhau, uy lực đạo pháp thành tựu cuối cùng cũng không giống nhau.

Giáo chủ Càn Khôn giáo tất nhiên là đã tu hành Càn Khôn đạo pháp đến một trình độ đáng sợ, càn khôn nghịch chuyển tùy theo ý muốn, khiến cho lực lượng thần phạt của Tần Chính không thể đánh vào trên người hắn, nghịch chuyển trực tiếp.

Tần Chính nhìn lực lượng mạnh mẽ của giáo chủ Càn Khôn giáo, sắc mặt vẫn lạnh lùng cực kì như trước. Bỗng nhiên gã có chút nghi vấn, tại sao Càn Khôn giáo chủ lại phải bảo vệ Tần Vấn Thiên? Mục đích của hắn là gì? Liệu có thật là chỉ không mong muốn gã bắt được Tần Vấn Thiên?

Hơn nữa, hôm nay Tần Vấn Thiên đến khiêu chiến có trai gã Tần Đãng Thiên, chẳng lẽ hắn một con đường lui cũng không có ư? Biết rõ là phải chết cũng xông đến ư?

Vì hồng nhan ư?

Dù là hắn có qua lại bình thường với thần nữ Nghê Thương nhưng cũng không giống như là sống chết vì tình. Nếu không thì không phải đến bây giờ thần nữ Nghê Thường mới thoái hôn. Nếu vậy thì Tần Vấn Thiên rốt cuộc là dựa vào cái gì để chịu chết chỉ vì ngăn cản hôn lễ này?

Bây giờ bên trong Tần tộc có một loại uy áp kinh khủng tràn ngập, dường như là người kia đã nói ra tiếng cút lúc nãy. Khí tức này bao phủ khắp bầu trời khiến cho các nhân vật của các thế lực lớn cũng cảm nhận được một loại áp lực, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần tộc, người này, hẳn là Tần Đỉnh.

- Các vị vốn dĩ là vì tham gia hôn lễ mà đến. Hôm nay vừa lúc lại gặp phải tình huống như vậy, hôn lễ tất nhiên hủy bỏ. Con cháu Tần tộc ta chỉ cười nữ nhân sạch sẽ.

Tần Đỉnh lạnh lùng nói, âm thanh không khách khí tí nào, vũ nhục cả thần nữ Nghê Thường, không ít người nhìn về phía thần nữ Nghê Thường ở đằng xa, chỉ thấy nàng lúc nghe thấy những lời này khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ.

- Còn Tần Vấn Thiên, những chuyện hắn đã làm với Tần tộc ta các vị cũng thấy rồi. Nể mặt lão phu, Tần Vấn Thiên hãy giao cho Tần tộc xử trí. Ngày khác Thiên Quật mở ra Tần tộc sẽ không hưởng dụng một mình, sẽ để cho các thế lực ở tiên vực Thái Cổ tiến vào tu hành, như thế nào?

Tần Đỉnh tiếp tục nói. Gã khiến cho mọi người nể mặt gã.

Tần Vấn Thiên giao cho Tần tộc nhưng gã cam đoan là chiếm được Thiên Quật sẽ để cho mọi người vào tu hành.

Mọi người cũng không muốn đáp ứng, dù sao thì hôm nay trên người Tần Vấn Thiên không chỉ có bí mật Thiên Quật, còn có mười hai tinh hồn của hắn, rốt cuộc là làm sao lại được như thế?

Nhưng thực ra đa số điều hiểu được, nếu còn tranh đoạt, cuối cũng chỉ là thực lực bị tổn thương, dẫn đến tranh chấp Thái Cổ, bất kì một thế lực nào muốn độc chiếm Tần Vấn Thiên cũng khó như lên trời.

Tần tộc đương nhiên cũng hiểu được đạo lí này cho nên Tần tộc mới không muốn nuốt riêng Thiên Quật một mình, nhưng bọn chúng phải bắt được Tần Vấn Thiên.

- Nếu Tần tiền bối đã mở miệng, tất nhiên là ta không có ý kiến.

Chỉ thấy một cường giả của một thế lực cao cấp mở miệng nói, chính là cường giả của một siêu cấp thế lực ở hồng vực. Hắn cũng biết ở đây là Tần tộc, có Tần Đỉnh ở đấy, bọn họ muốn cản Tần Tộc đối phó Tần Vấn Thiên e là không chiếm được chỗ tốt gì, chi bằng nhân cơ hội này tìm một bậc thang, cho Tần Đỉnh một phần mặt mũi.

- Người rơi vào tay Tần tộc rốt cuộc có chiếm được bí mật Thiên Quật hay không, chính chúng ta cũng khó mà biết được thật sự. Hay là tất cả mọi người cùng khống chế thì thích hợp hơn.

Giáo chủ Càn Khôn giáo lạnh nhạt mở miệng, người đầu tiên phản đối đề nghị của Tần Đỉnh.

- Tần Vấn Thiên rốt cuộc đã cam đoan gì với ngươi, là cho ngươi vào Thiên Quật tu hành ư?

Tần Chính bỗng nhiên mở miệng nói, nhìn về phía giáo chủ Càn Khôn giáo. Giờ phút này cũng có vô số ánh mắt nhìn chằm vào giáo chủ Càn Khôn giáo, lộ ra vẻ nghi vấn.

Cũng không trách được Tần Chính lại hỏi như vậy, nghi ngờ giáo chủ Càn Khôn, hôm nay hắn khá là khác thường, cứ khăng khăng bảo vệ Tần Vấn Thiên, này chính là điều không bình thường.

Chẳng lẽ là Tần Vấn Thiên với giáo chủ Càn Khôn đã âm thầm có hiệp nghị gì đấy hay sao?

Bình Luận (0)
Comment