Vạn Hóa tiên vương chính là nhân vật cấp tiên vương, mặc dù chỉ có một luồng tiên niệm nhưng cũng cường đại đến kinh người. Tiên vương có thể vạn hóa trong nháy mắt, trực tiếp bao phủ tất cả mọi người trên chín tòa tiên sơn.
Một tích tắc này, tất cả cường giả trên ngọn núi thứ chín đều cảm giác chung quanh không có bất kỳ ai. Bọn họ vẫn đứng trên tiên sơn, vẫn đứng cô đơn trên ấy. Cả không gian là một mảnh cô tịch.
Tần Vấn Thiên cô độc đứng trên tiên sơn. Tất cả chung quanh đều trống vắng. Hắn ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Chỉ có không trung vô hạn. Không có một âm thanh nào.
-Ảo mộng chi thuật sao?
Tần Vấn Thiên lẩm bẩm nói nhỏ. Loại tầng thứ Vạn Hóa tiên vương này, ảo mộng chi thuật sẽ mạnh bao nhiêu?
Hắn mới là cảnh giới Thiên Tượng, có thể khiến cho người ta không phân biệt được thực hư, chân chân giả giả, như có như không. Thời điểm sử dụng Mộng Giới Tinh Tượng, tự thành lĩnh vực. Hết thảy phát sinh trong Mộng Giới Tinh Tượng đều là thật. Như vậy kế tiếp phát sinh bất kỳ chuyện gì, hắn đều phải đối đãi nghiêm túc. Cô gái đại năng trong bữa tiệc rượu kia không biết mạnh bao nhiêu.
-Thời điểm muốn thối lui thì trực tiếp nói cho ta biết. Ta sẽ đưa ngươi ra ngoài.
Một giọng nói vang vọng bỗng rơi vào trong tai, khiến cho Tần Vấn Thiên ngưng tụ thần sắc. Không gian chung quanh đột nhiên biến ảo, hóa thành một mảnh thế giới luyện ngục, dung nham chi hỏa nóng cháy điên cuồng thiêu đốt. Phía dưới chân của Tần Vấn Thiên, tiếng vang rào rào truyền ra. Dung nham chi hỏa cuồn cuộn gầm thét. Tần Vấn Thiên cảm thấy dưới chân mình truyền đến cơn đau đớn một hồi. Dường như cả người hắn đều muốn bốc cháy lên.
Thân hình nhoáng lên một cái, Tần Vấn Thiên đi tới hư không. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời. Bầu trời cũng là một mảnh biển lửa luyện ngục, dung nham liệt diễm nóng bỏng, có thể thiêu đốt người đến chí tử.
- Đây là. . .
Sắc mặt Tần Vấn Thiên âm trầm. Hắn bị nhốt vào trong một vùng nham tương, nhiệt lưu bốc hơi lên không ngừng xâm nhập vào trên người của hắn, khiến cho thân thể Tần Vấn Thiên trong nháy mắt xuất hiện mồ hôi. Thân thể hắn như sắp bị chưng khô, cảm giác trên người cực kỳ khó chịu. Da tay của hắn sinh ra cảm giác khô cạn, dường như muốn rạn nứt. Miệng thì đắng chát, lưỡi khô.
Tuy rằng khó chịu, nhưng mức độ này Tần Vấn Thiên còn có thể chịu đựng được. Hắn cúi đầu, ánh mắt cảnh giác nhìn xuống bên dưới. Tiếng vang rào rào truyền ra. Trong ngọn lửa dung nham có một luồng khí tức nguy hiểm đang lan tràn ra.
Sau đó, ngọn lửa dung nham sôi trào lên, từ đó xuất hiện một cái đầu to lớn, vô cùng dữ tợn.
Rào rào. . .
Một con hung thú hỏa diễm xuất hiện, răng nhọn sắc bén, trên móng vuốt của nó lượn lờ gai xương rất dài. Trong miệng nó không ngừng có dung nham chi hỏa chảy ra, có vẻ cực kỳ đáng sợ, cực kỳ xấu xí. Phảng phất là hung thú đến từ địa ngục.
Hung thú biểu lộ vẻ dữ tợn với hắn. Lập tức phá tan dung nham, đánh tới Tần Vấn Thiên. Nhanh như tia chớp, hung thú giương móng vuốt ra chụp giết. Móng vuốt vô cùng hung mãnh của hung thú tràn đầy lực lượng cảm giác, lực lượng bạo tạc, khiến cho hư không cũng phát ra âm thanh vù vù.
Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên vỗ. Đại chưởng ấn xuống hư vô, trực tiếp va chạm cùng móng vuốt đang lao tới xé rách.
Ầm. . .
Lực lượng của đại chưởng ấn vô cùng cường đại trực tiếp xé rách ra, nháy mắt sẽ giết tới trước mặt Tần Vấn Thiên, lực lượng siêu tuyệt.
- Loại lực lượng cảm giác này tuyệt đối là thiên tượng tầng một cảnh tột cùng rồi.
Tần Vấn Thiên thầm nghĩ trong lòng. Hắn lui nhanh thân hình, trong mắt bắn ra một lãnh mang băng hàn, lực lượng ý chí kinh khủng xông vào trong mắt đối phương, mang theo lực lượng mộng ảo. Nhưng hắn phát hiện ra cặp đồng tử yêu dị to lớn hung lệ kia không có bất kỳ biến hóa nào. Hung thú là hư ảo. Nó không thấy mộng và lực lượng ý chí. Chỉ có công kích thực tế mới được.
Oàng…
Móng vuốt cự đại chụp giết xuống. Tần Vấn Thiên giơ tay lên chống cự. Một cảm giác tê liệt đau khổ truyền đến, khiến cho Tần Vấn Thiên hiểu rõ hung thú này muốn chân chính giết người.
-Chết.
Tần Vấn Thiên hộc ra một tiếng lãnh khốc, quyền trong một đạo kiếm uy kinh khủng bạo phát, xé nát hết thảy. Rào rào một tiếng. Trong cơ thể của hung thú hình người bạo phát ra kiếm quang màu vàng thật đáng sợ, lập tức bị xé thành vỡ vụn, hóa thành nhiều điểm dung nham chi hỏa, dung nham gầm thét rơi xuống hư không.
Tần Vấn Thiên cảnh giác nhìn bầu trời, khẽ nhíu mày. Tiếng vang lưu động rào rào, chợt có ba con hung thú đồng thời hiện lên từ trong dung nham. Ánh mắt của chúng theo dõi hắn vô cùng hung ác, tràn đầy sát niệm mãnh liệt.
Tiếng gầm rú như muốn nổ tung vang dội trong màng nhĩ, ba con hung thú đồng thời lao thẳng tới Tần Vấn Thiên.
Kiếm uy đáng sợ tích chứa trên người Tần Vấn Thiên, mày nhíu thật chặc. Nếu như trong nham tương này có thể không ngừng sinh ra loại thú dữ tợn như thế, vô cùng vô tận. Hắn làm thế nào mới thông qua khảo nghiệm của mỹ nữ cường giả đại năng kia?
Bước chân đạp xuống. Một lực lượng trấn sát kinh khủng lan tràn ra, dường như kiếm khí đột nhiên hiện ra.
Tần Vấn Thiên giơ bàn tay lên, lập tức vung mạnh. Kiếm sắc bén kinh khủng siêu cường bạo kích ra, ngay lập tức phóng vọt tới xuyên thấu qua người hung thú. Ba con hung thú lập tức bị hủy diệt, bị chấn nát.
Rào rào, rào rào. . .
Khí tức nguy hiểm không ngừng truyền đến. Tiếng gầm gừ vẫn không ngừng. Lần này không chỉ có dưới chân của Tần Vấn Thiên, không trung trên đỉnh đầu của hắn cũng có dung nham gầm thét, xuất hiện hung thú. Lần này, chừng mười mấy đầu hung thú từ các nơi xuất hiện cùng lúc. Tần Vấn Thiên suy tính trong đầu thần tốc, suy tư đối sách.
Tiếng gầm rú truyền đến. Hư không chấn động. Mười mấy hung thú tràn đầy lực lượng bạo tạc đồng thời vồ giết tới Tần Vấn Thiên. Nếu hắn chỉ là nhân vật Thiên Tượng cảnh tầm thường, có lẽ đành tiếp nhận vận mạng rời bỏ mình.
Một luồng hàn quang lóng lánh lướt qua mắt, giống như kiếm sắc tuyệt thế. Một cú đánh oành oành vang dội của Tần Vấn Thiên ở giữa hư không.
Ong ong ong…
Âm thanh chấn hưởng kinh khủng không ngừng. Lập tức kiếm sắc xé rách không gian, trấn sát hết thảy, giống như vạn kiếm cùng phát. Tiếng vang phốc, phốc không ngừng. Hơn mười con hung thú không thể thừa nhận được công kích của hắn. Lực chiến đấu của hắn hơn xa tầng thiên tượng nhất trọng cảnh.
Ngẩng đầu nhìn về hư không, trong tay Tần Vấn Thiên bỗng xuất hiện một thanh cự kiếm. Thân hình hắn nhoáng lên. Cự kiếm phá vỡ hư không. Vạn kiếm tề minh, phụ với hai bên trái, phải, như muốn xông phá dung nham hư không.
Oàng…
Vào lúc kiếm khí ngấm chìm vào dung nham hư không, Tần Vấn Thiên nhìn những kiếm sắc bén rực rỡ bị tan chảy trong dung nham, đã trở thành một phần của dung nham. Điều này làm cho thần sắc của hắn xanh mét. Như vậy, nếu như hắn dùng thân thể xung kích thì cũng sẽ bị dung hóa, trở thành dung nham. Chết ở chỗ này.
Dường như không thể ra ngoài được.
Càng sinh ra nhiều hung thú dung nham, Tần Vấn Thiên một lần nữa trấn sát hết thảy. Tuy nhiên vẫn không hữu dụng. Hung thú càng lúc càng nhiều. Chưa được nửa canh giờ, trong nham tương toàn bộ đều là hung thú, đều phát ra vẻ dữ tợn đối với hắn.
Hết thảy mọi chuyện dường như không có đầu cuối.
Tinh Thần Thiên Tượng xuất hiện, cũng không phải là Mộng Giới Tinh Tượng. Hào quang Xích Kim xuất hiện lượn lờ dày đặc chung quanh Tinh Thần Thiên Tượng, có nghĩa là diễn hóa sinh ra tinh hồn Lục Trọng Thiên. Bên trong Tinh Thần Thiên Tượng có từng luồng kiếm uy kinh khủng, phảng phất có kiếm huyền treo trong tinh tượng vô tận, ẩn chứa uy năng hủy diệt đáng sợ.
Tinh Thần Thiên Tượng này chính là tinh tượng thứ hai của Tần Vấn Thiên, do tinh hồn kiếm sắc bén vương giả diễn hóa mà thành thiên tượng, Kiếm Thí Tinh Tượng.
Hung thú không còn điên cuồng xông tới Tần Vấn Thiên, đã thấy hào quang óng ánh của Tinh Thần Thiên Tượng phun trào trong hư không. Bên trong tinh tượng có vô số ngôi sao kiếm sắc bén buông xuống, mang theo khí tức hủy diệt, nổ bắn ra.
Oàng, oàng, oàng. . .
Vô số hung thú bị điên cuồng trấn sát. Tần Vấn Thiên đứng tại Tinh Thần Thiên Tượng, tuy nhiên thần sắc không tốt lắm.
Mặc dù là cường giả Thiên Tượng cảnh, nguyên lực tinh tú cũng không phải là vô cùng vô tận, tuy rằng cuồn cuộn, nhưng nếu chiến đấu tiếp không hạn chế, sớm hay muộn cũng sẽ tiêu hao sạch sẽ.
Hung thú không ngừng bị tru diệt, rồi lại không ngừng xuất hiện. Những hung thú này rất yếu đối với Tần Vấn Thiên. Tuy nhiên hung thú yếu hơn nữa, mà cứ cuồn cuộn không ngừng sinh ra như vậy, hắn cũng sẽ trí mạng.
-Nhất định phải tiêu hao nguyên lực tinh tú chậm lại. Như vậy mới có thể kiên trì được lâu hơn.
Tần Vấn Thiên nói thầm một tiếng. Không ngờ hắn lập tức khoanh chân ngồi giữa hư không. Tinh Thần Thiên Tượng vô cùng chói mắt, xuất hiện rực rỡ dị tượng phía sau hắn.
-Kiếm Thí Tinh Tượng. Giết!
Tần Vấn Thiên lên tiếng. Lời lạnh như băng. Từng thanh kiếm sắc bén kinh khủng buông xuống, trấn áp quanh thân hắn, không ngờ lại sinh ra một lực trấn áp hủy diệt vô cùng đáng sợ, hộ vệ chính giữa thân thể hắn.
Vạn Kiếm buông xuống trời, trấn áp tại không. Hung thú vô tận cuồn cuộn không ngừng đánh thẳng tới. Sau đó bị kiếm khí giết chết vỡ vụn. Một mực không ngừng. Không ngừng.
Tần Vấn Thiên lấy ra sao băng thạch, trực tiếp thu nạp nguyên lực tinh tú trong sao băng thạch, đền bù phần nguyên lực tinh tú đã bị tiêu hao.
Thời gian trông qua từng chút, các nhân vật đại năng trong tiệc rượu đều an tĩnh nhìn ảo giác bên trong vạn hóa chi cảnh tại ngọn núi thứ chín. Lúc này đã có rất nhiều cường giả lần lượt thối lui. Vạn Hóa tiên vương thân là nữ tiên vương, sát khí giết chóc không nặng. Bởi vậy chỉ cần bọn họ tự nguyện thối lui ra, lập tức cho bọn họ đường sống. Những người bị loại bỏ thối lui vẫn đứng trên tiên sơn, nhìn ảo cảnh của những người khác. Vạn hóa chi thuật phảng phất trong suốt, người bên ngoài ảo giác có thể nhìn thấy rõ ràng hết thảy mọi phát sinh ở bên trong. Hiển nhiên là Vạn Hóa tiên vương cố ý làm như vậy.
- Rất công bình. Đều là khảo hạch giống nhau. Hung thú dung nham có cảnh giới cùng cấp với vũ tu trong huyễn cảnh. Người có sức chiến đấu yếu sẽ đào thải nhanh nhất. Chỉ những người có sức chiến đấu siêu tuyệt mới có thể một mực kiên trì.
Suy nghĩ trong lòng mọi người không có câu oán hận nào. Bị loại bỏ là do chiến lực của bản thân mình không được.
Dù sao cũng có một số người thật lợi hại. Những thú dữ kia đều có cảnh giới cùng bọn họ. Có thể sát lục vô số hung thú, có nghĩa là chiến lực đã vượt qua một cảnh giới.
-Có Tinh Thần Thiên Tượng của tên nhóc kia cũng không tệ. Không có Tinh Thần Thiên Tượng dung hợp chân ý nặng hơn, căn bản không ngăn được sự công kích của hung thú vô tận Mặc dù là Tinh Thần Thiên Tượng dung hợp chân ý nặng hơn, còn cần diễn hóa ra hình thái lợi hại. Nếu không chỉ là sát lục, giết không bao giờ hết được.
Khuyết Nguyệt tiên vương mỉm cười nói. Ánh mắt của lão nhìn hậu nhân Khuyết Thiên Nghệ có vẻ rất hài lòng.
Tinh Thần Thiên Tượng của Khuyết Thiên Nghệ phảng phất có hàn nguyệt quay liên tục, quang hoa rơi, có hàn khí vô tận. Tất cả mọi hung thú, một khi đi vào phạm vi Tinh Thần Thiên Tượng công kích, toàn bộ sẽ bị đóng băng.
-Quả nhiên ta không nhìn lầm. Khuyết Nguyệt tiên vương, Khuyết Thiên Nghệ không tệ. Tiêu hao như vậy cũng không quá lớn, mới có thể kiên trì tới cuối cùng.
Diễm Uyên cười nói, ánh mắt lãnh đạm của lão nhìn lướt qua Tần Vấn Thiên. Thật ra bàn về cao ngạo tự tin, trong ánh mắt của Khuyết Thiên Nghệ biểu lộ ra ít hơn, không thể so sánh cùng Tần Vấn Thiên. Nhưng bởi vì Khuyết Thiên Nghệ vốn là hậu bối có chút danh tiếng trong Tiên vực, lại là hậu nhân của Khuyết Nguyệt tiên vương, còn có Tử Kim Tinh Hồn. Vì thế người ta cho rằng đó là chuyện đương nhiên. Lại nói tiếp, thật ra cũng chỉ có Diễm Uyên xem Khuyết Thiên Nghệ thuận mắt một chút. Bạch Vô Nhai thì nhìn Tần Vấn Thiên thuận mắt.
-Bạch Vô Nhai, Tinh Thần Thiên Tượng của người này sợ rằng tiêu hao sẽ rất nhanh. Mặc dù kiên trì tới một trăm vị không có bất cứ vấn đề gì, nhưng khó vào ba người đầu.
Diễm Uyên hờ hững lên tiếng. Đương nhiên là nói tới Tần Vấn Thiên.
Tinh Thần Thiên Tượng của Tần Vấn Thiên có lực công kích rất mạnh. Mặc dù chỉ bên trong ảo cảnh, hắn cũng có thể thấy đi ra. Nhưng mà dạng Tinh Thần Thiên Tượng như thế này sẽ tiêu hao rất nhanh!