Thậm chí, thế gian có người tên Yến Bắc Thần này, là bởi vì hắn truyền thụ Thiên Cơ Biến cho Bạch Nhạc!
Đối với hắn mà nói, thời điểm tất cả vạch trần ngay trước mắt, làm sao không phải là một loại đả kích thật lớn.
Bạch Nhạc không nhìn biểu tình của Mộng Thiên Thu, cũng không đoái hoài tới những thứ này.
Bị Thận Lâu Vương bắt tới đây, Bạch Nhạc cũng rất rõ ràng, việc này tuyệt đối không đơn giản, muốn sống sót, thì bại lộ thân phận chính là biện pháp duy nhất của hắn, cho nên, mặc dù biết rõ Mộng Thiên Thu ở bên cạnh nhìn, Bạch Nhạc cũng vẫn không chút do dự trực tiếp bại lộ thân phận.
Hắn vốn không muốn lừa dối Mộng Thiên Thu, bây giờ mượn cơ hội này, triệt để làm rõ tất cả, như thế cũng tốt! Bất kể như thế nào, ít nhất cảm giác áy náy trong lòng kia cũng sẽ giảm bớt đi rất nhiều, giống như dỡ bỏ được trọng trách trầm trọng.
- Thận Lâu Vương, tự ngươi nói đi, có phải ngươi đáng chết hay không?
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo sát khí khủng bố, lạnh lùng mở miệng nói!
Đột nhiên lông tóc toàn thân Thận Lâu Vương giống như đều dựng ngược lên.
Tự nhiên một tên Yến Bắc Thần không tính là gì, cho dù có Bạch Giao ở đây, hắn cũng không để bụng, nhưng vị Thông Thiên Ma Quân khả năng còn sống kia lại quá dọa người.
Phải biết rằng, Vân Mộng Chân cũng đã thừa nhận tin tức Thông Thiên Ma Quân còn sống, nó không chỉ truyền ra các tông môn chính đạo, mà cũng truyền vào trong Ma Đạo.
Trong đầu Thận Lâu Vương lập tức hiện lên ý niệm chạy trốn.
Nhưng ý niệm này vừa mới hiện lên trong đầu, đã bị hắn mạnh mẽ đè nén xuống.
Dù sao cũng đã động thủ, lẽ nào hiện tại dừng tay là có thể hóa giải ân oán sao? Làm sao có thể!
Không chừng Bạch Nhạc nằm vùng ở Thất Tinh Tông, chính là kế hoạch củaThông Thiên Ma Quân, bây giờ hắn đánh loạn kế hoạch của Thông Thiên Ma Quân, lẽ nào đối phương có thể buông tha cho mình sao?
So với việc lo lắng chạy trốn, chẳng bằng một là không làm, hai đã làm thì làm cho trót… giết người diệt khẩu!
Ý niệm này vừa mọc lên trong đầu, liền khó kiềm nén xuống.
Phải biết rằng, bảo bối trên người Yến Bắc Thần thực sự quá lớn, coi như không dám mơ ước Thông Thiên Ma Công, Côn Ngô Kiếm, Quảng Hàn Thiên Cung, thì bất kể cái nào trong những thứ này cũng đủ làm cho người ta điên cuồng.
Chỉ cần đoạt được những bảo vật này, rất có thể hắn sẽ tiến thêm một bước, đến lúc đó có nơi nào trong thiên hạ không thể đi?
Nghe đồn trước đây Thông Thiên Ma Quân giết chết Nguyệt Lâm Tiên phải tốn thời gian hơn trăm hơi thở, vậy cũng có nghĩa là, coi như Thông Thiên Ma Quân còn sống, cũng còn lâu mới khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, chưa chắc đã bởi vì một truyền nhân mà đến tìm hắn.
Huống chi, chỉ cần ra tay thật nhanh, xóa đi tất cả vết tích, dù là Thông Thiên Ma Quân, cũng không biết tất cả chuyện này?
Không quan tâm những ý niệm này có bao nhiêu kẽ hở và lỗ thủng, chỉ cần con người xuất hiện dục niệm, sẽ chính là không thể ngăn cản.
Tham lam vốn là nguyên tội!
- Yến Bắc Thần! Ngươi quá tự tin rồi!
Trong mắt Thận Lâu Vương lộ ra vẻ tham lam, âm hiểm mở miệng nói:
- Nếu đổi thành bất kỳ một cường giả Tinh Hải Cảnh nào đến, hoặc là con giao long này đều có thể bảo vệ ngươi bình yên thoát thân, nhưng ngươi không nên khiêu khích ta... Ta muốn giết ngươi, không ai ngăn được!
Trong miệng phát ra một tiếng thét to, dường như trong tích tắc, toàn bộ thiên địa đều triệt để tối lại.
Ánh trăng, tinh quang, tất cả ánh sáng đều biến mất trong nháy mắt, Bạch Nhạc có thể cảm giác được, chỉ còn lại một vùng tăm tối!
Ảo cảnh!
Chỉ trong nháy mắt, Thận Lâu Vương đã mạnh mẽ kéo Bạch Nhạc vào trong ảo cảnh.
Trên đời này có gọi sai tên, nhưng không có sai danh hiệu!
Thận Lâu Vương, tựa như danh hiệu, bản lĩnh kinh khủng nhất của hắn, vốn không phải là chém giết chính diện, mà là ảo cảnh.
Trước đó, công kích Thất Tinh Tông, ảo cảnh Thận Lâu Vương bày ra thực sự quá lớn, không chỉ cùng lúc công kích nhiều người, hơn nữa còn phải phân ra tinh lực đi đối phó Tinh Hà lão tổ, nên Bạch Nhạc mới có thể miễn cưỡng tránh thoát ảo cảnh.
Nhưng hôm nay, Thận Lâu Vương hoàn toàn nhằm vào một mình hắn thiết hạ ảo cảnh, uy lực đâu chỉ đề thăng gấp mười lần.
Thủ đoạn trực tiếp kéo người vào ảo cảnh này, căn bản khó lòng phòng bị, cho dù có cường giả Tinh Hải Cảnh ở bên cạnh cũng chưa chắc bảo vệ được, thì càng không nói đến Bạch Giao.
- Gào!
Bạch Giao phát ra một tiếng gào thét phẫn nộ, lập tức nhào về phía Thận Lâu Vương.
Nhưng trừ phi giết chết Thận Lâu Vương, bằng không, cho dù Bạch Giao có phẫn nộ như thế nào đi nữa cũng không có khả năng cứu được Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc tự cho là mình có rất nhiều lá bài, nên có thể hống hách, nhưng trên thực tế, sự tình lại chứng minh với hắn, coi khinh cự kình Ma Đạo bực này là sự tình ngu xuẩn bực nào.
Đen kịt, đen kịt giống như chết!
Quan trọng nhất là, đột nhiên Bạch Nhạc cảm giác mình đã mất đi trọng lực, dường như ngã vào một cái vực sâu vô định, đồng thời không ngừng hạ xuống, không giẫm lên được thực địa, thậm chí không tìm được bất cứ điểm gì có thể mượn lực.
Dường như thời khắc này lực lượng toàn thân đã triệt để mất đi ý nghĩa!