Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1010 - Chương 1010 - Ngươi Rốt Cuộc Ai? (2)

Chương 1010 - Ngươi Rốt Cuộc Ai? (2)
Chương 1010 - Ngươi Rốt Cuộc Ai? (2)

Mặc dù hắn là cự kình Ma Đạo, nhưng đối mặt người như thế, cũng không có bất kỳ biện pháp nào đáng nói.

Thận Lâu Vương xoay chuyển ánh mắt, lập tức nhìn sang Bạch Nhạc:

- Bạch phủ chủ, ngươi thì sao, đầu khớp xương ngươi cũng cứng rắn giống vậy ư?

Không có biện pháp gì nắm bắt Mộng Thiên Thu thì cũng thôi, nhưng Thận Lâu Vương không tin, Bạch Nhạc trẻ tuổi như vậy cũng khó chơi như thế.

- Phốc!

Bạch Nhạc nôn ra một búng máu, sau khi tự tay lau đi vết máu nơi khóe miệng, trên mặt lộ ra một nụ cười rực rỡ:

- Đầu khớp xương ta không cứng rắn, nếu Thận Lâu Vương không ngại, có điều kiện gì cứ nói thẳng ra đi.

So với việc Mộng Thiên Thu coi nhẹ sinh tử, lúc này Bạch Nhạc lại có vẻ vô cùng bình tĩnh!

Cái này không phải vì Bạch Nhạc không quan tâm sinh tử, mà là bởi vì, rời khỏi đám người Tinh Hà lão tổ và Thất Tinh Tông, Bạch Nhạc cũng có nắm chặt giữ mệnh.

Thận Lâu Vương có chút kinh ngạc với sự trấn định của Bạch Nhạc, lạnh lùng mở miệng nói:

- Miệng lưỡi trơn tru, ta xem ngươi còn chưa ăn đủ vị đắng!

Nói xong, Thận Lâu Vương giơ tay lên đánh ra một chưởng, trong chớp mắt trực tiếp vỗ tới trên người Bạch Nhạc.

- Phốc!

Lấy tốc độ của Thận Lâu Vương, lại dưới tình huống gần như vậy, Bạch Nhạc căn bản không kịp phản ứng, bị một chưởng này trực tiếp đánh bay ra ngoài, phun ra hai búng máu tươi, nhưng lúc này Bạch Nhạc chưa ngã xuống, mà là quỳ một chân trên đất, chậm rãi ngẩng đầu.

- Ồ?

Đột nhiên mí mắt Thận Lâu Vương hơi giật giật, không khỏi khẽ ồ một tiếng, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc, giống như không thể tin, Bạch Nhạc có thể ngăn một chưởng của hắn nhẹ nhàng như vậy!

Mặc dù một chưởng này, hắn không dùng bao nhiêu lực đạo, chỉ muốn cho Bạch Nhạc một bài học mà thôi, nhưng dựa theo tính toán của hắn, ít nhất cũng cắt đứt mấy chiếc xương sườn của Bạch Nhạc mới đúng, nhưng Bạch Nhạc lại chỉ nôn ra một búng máu, liền bâng quơ tiếp đón nhẹ nhàng như vậy, thực sự có chút kỳ quái.

Trong nháy mắt, Thận Lâu Vương lại nhớ lại một kích trước đó của mình, phải biết rằng một khắc đó, đối mặt với uy hiếp của Tinh Hà lão tổ, hắn không có nửa điểm lưu thủ!

Theo lý mà nói, chống đỡ một kích kia, cho dù Bạch Nhạc không chết, cũng phải tàn phế mới đúng, làm sao còn có thể tranh luận với hắn.

Đột nhiên con mắt Thận Lâu Vương hơi nheo lại, giống như nhớ lại lời đồn ở Thanh Châu trước đó, âm u mở miệng nói:

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Không chỉ là Thận Lâu Vương, giờ khắc này Mộng Thiên Thu cũng không khỏi gắt gao nhíu mày, hướng mắt về phíaBạch Nhạc.

Trong mơ hồ, Mộng Thiên Thu có một loại cảm giác, rất có thể loại dự cảm không tốt trước đó của mình sắp thành thật. ..

Bạch Nhạc, rốt cuộc ngươi là ai?

- Ta là ai không quan trọng, quan trọng là... Thận Lâu Vương ngươi phá hư kế hoạch của ta!

Bạch Nhạc ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lẽo, lạnh lùng mở miệng nói.

Trong nháy mắt đứng dậy, khí chất trên người Bạch Nhạc giống như đại biến, bất kể là trong lòng Mộng Thiên Thu hay Thận Lâu Vương đều không khỏi lộp bộp một tiếng, lộ ra từng tia hàn ý.

- Giả thần giả quỷ!

Thận Lâu Vương đánh ra một trảo, trong nháy mắt đó, cánh tay chợt hóa thành một đám quạ đen, phát ra một hồi thanh âm chói tai, nhào về phía Bạch Nhạc.

Gần như cùng lúc đó, Bạch Nhạc chợt xòe bàn tay ra, trong chớp mắt, một tiếng long ngâm chợt vang lên.

Thiên Cung trong tay!

Đoạn đường này, Bạch Nhạc đều để Bạch Giao ở trong Thiên Cung, bây giờ đến thời khắc quan hệ sinh tử, Bạch Nhạc mới phóng xuất Bạch Giao ra.

Gần như trong nháy mắt, đàn quạ nhằm về phía Bạch Nhạc kia, tán loạn dưới tiếng long ngâm này!

Bàn tay thân thể, gần như là đón gió lớn lên, trong nháy mắt đã khôi phục hơn mười mét, lộ ra một đạo long uy khủng bố, trực tiếp chắn ở trước người Bạch Nhạc.

Bạch Giao ở trong Thiên Cung vốn rất buồn bực, bây giờ được thả ra, toàn bộ lửa giận như muốn xả hết trên người Thận Lâu Vương!

- Yến Bắc Thần! Ngươi là Yến Bắc Thần!

Mặc dù cách xa Từ Châu, thế nhưng sự tình ở Đông Hải, quan hệ đến Vân Mộng Chân và Thông Thiên Ma Quân, Thận Lâu Vương cũng không thể không biết, Bạch Nhạc vừa lấy ra Thiên cung, hắn đã xác định được phán đoán của mình!

Giống như vì xác minh phán đoán của hắn, trong tích tắc, trên người Bạch Nhạc lộ ra một cỗ ma khí ngập trời.

- Thiên Cơ!

Bạch Nhạc chậm rãi phun ra hai chữ này, trong tích tắc, chợt biến thành vị truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần kia!

Nếu như trước đó Thận Lâu Vương nói toạc ra, Mộng Thiên Thu còn có một tia may mắn, nhưng thời điểm Bạch Nhạc thi triển Thiên Cơ Biến, hóa thành dáng vẻ Yến Bắc Thần, cũng đã chứng thực tất cả!

Bạch Nhạc, chính là Yến Bắc Thần!

Tất cả suy đoán trước đó đều là thật, mặc dù đáp án nhận được từ Bạch Thanh Nhã là giả, khiến Bạch Nhạc tạm thời che giấu được một thời gian, nhưng giả chính là giả.

Giờ khắc này, tất cả đều đã rõ ràng.

Giờ khắc này Mộng Thiên Thu nhìn Bạch Nhạc, nhất thời sinh ra một cảm giác đau đớn khó diễn tả được.

Truyền nhân Ma Quân!

Hậu bối hắn coi trọng nhất, thậm chí nguyện ý truyền dạy tâm huyết một đời của mình cho hắn, vậy mà lại là vị truyền nhân Ma Quân kia.

Bình Luận (0)
Comment