- Lúc ở Quảng Hàn Thiên Cung, nếu ngươi có tâm, đã tới bái kiến Ma Quân rồi, chứ không phải đợi đến giờ mới tới nói mỉa.
- Ngươi!
Trong nháy mắt, đáy lòng Đạp Thiên Ma Quân bốc lên một đạo sát khí khủng bố, nhưng chứng kiến dáng vẻ không sợ hãi của Bạch Cốt phu nhân, lại vẫn nhịn xuống.
Một Bạch Cốt phu nhân, tự nhiên hắn không thèm quan tâm, nhưng giả sử sau lưng nàng thật sự có Thông Thiên Ma Quân, cho dù là ai cũng phải kiêng kỵ ba phần.
Vì tranh đấu miệng lưỡi nhất thời, chọc ra loại phiền toái này, thực sự không đáng.
- Chư vị đêm khuya đến đây, không phải là vì thảo luận Thông Thiên Ma Quân ở đâu chứ?
Đột nhiên, một thanh âm âm lãnh chậm rãi vang lên, hấp dẫn tất cả ánh mắt mọi người tới.
- Thận Lâu Vương, ngươi muốn nói cái gì?
Trong nháy mắt, liền có người tập trung về phía Bạch Nhạc, lạnh giọng nói.
Tự nhiên người vừa nói chính là Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc hơi nhíu mày, không hề sợ hãi, cười lạnh nói:
- Hôm nay bọn ta tới đây, là vì đại hội Đạo Môn mà đến, nhưng nghe ý tứ của chư vị, chẳng lẽ nhất định phải do Thông Thiên Ma Quân làm đầu lĩnh, mới dám động thủ với Đạo Lăng Thiên Tông sao?
- Nếu như chư vị chỉ có chút can đảm như thế, vậy ta cũng không cần lãng phí thời gian ở chỗ này, chúng ta từ đâu đến về lại chỗ đó là được.
“...”
Mặc dù những lời này của Bạch Nhạc không dễ nghe, nhưng lại không thể nghi ngờ đánh trúng chỗ yếu hại, khiến cho tất cả mọi người không khỏi có chút khó chịu.
- Ha ha, không sai! Ma Quân làm đã đủ nhiều, bây giờ Đạo Lăng Thiên Tông, làm sao cần Ma Quân tự mình xuất thủ?
Đại La Ma Quân cười ha ha một tiếng, lúc này giảng hòa nói:
- Hôm nay chúng ta nên thảo luận, cản trở đại hội Đạo Môn, đối phó Đạo Lăng Thiên Tông như thế nào mới đúng!
Đạp Thiên Ma Quân hừ nhẹ một tiếng, có Đại La Ma Quân đánh lạc hướng như thế, hắn cũng không nhắc lại sự tình tìm Thông Thiên Ma Quân hoặc là Yến Bắc Thần nữa, nhưng ánh mắt nhìn Bạch Nhạc lại tràn ngập hàn ý.
- Chư vị, nghe ta nói một lời!
Đại La Ma Quân đè tay, tiếp tục nói:
- Hiện tại phần lớn cao thủ chính đạo, tụ tập ở bên trong Giang Lăng Thành! Ta cho rằng... Không bằng chúng ta thừa dịp đêm này, đánh lén Giang Lăng!
Đại La Ma Quân là người đề xuất lần tụ hội này, tự nhiên trong lòng đã sớm có kế hoạch, bây giờ thừa cơ hội này, trực tiếp đi ra.
Vù vù!
Mặc dù ở đây đều là cự kình Ma Đạo, nhưng lời này vừa ra không khỏi nổi lên một mảnh xôn xao.
Dạ tập Giang Lăng!
Ý nghĩa bốn chữ này thực sự quá lớn.
Bên trong Giang Lăng Thành không chỉ có cao thủ các tông, mà còn có đại trận Đạo Lăng Thiên Tông bố trí xuống, thậm chí có khả năng cao thủ trong Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên trấn thủ, bây giờ tập kích Giang Lăng Thành, tuyệt đối không phải sự tình dễ dàng.
Ngay cả Bạch Nhạc nghe nói như thế, cũng không khỏi có chút tê cả da đầu.
- Chư vị, đại trận Giang Lăng Thành cũng không có đáng sợ như vậy!
Ánh mắt Đại La Ma Quân chậm rãi đảo qua trên thân mọi người, tiếp tục nói:
- Nếu như chỉ có một hai người rơi vào đại trận, tự nhiên lành ít dữ nhiều, nhưng bây giờ chúng ta có nhiều đồng đạo như vậy, mọi người liên thủ lại, làm sao có thể bị một tòa đại trận vây khốn chứ?
- Lần này chúng ta đến, vốn là vì huỷ diệt Đạo Lăng Thiên Tông, nếu như bây giờ ngay cả một cái Giang Lăng Thành cũng không dám vào, còn nói gì đến tấn công lên Đạo Lăng Sơn?
- Hiện tại người các đại tông môn ở Cửu Châu đều tụ tập ở trong Giang Lăng Thành, nói hơi quá chứ... Chỉ dựa vào mấy người chúng ta, chưa chắc có thể chiếm được tiện nghi!
Huyết Ảnh Ma Quân lạnh lùng mở miệng nói.
- Không sai!
Nhất thời có không ít người gật đầu, phụ họa theo.
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn những người này, từ chối cho ý kiến.
Có người nói chính đạo năm bè bảy mảng, nhưng trên thực tế, đám người trong ma đạo, làm sao không phải vậy.
- Ai muốn liều mạng với bọn họ?
Đại La Ma Quân lắc đầu, tiếp tục nói:
- Chúng ta chỉ cần ra tay diệt trừ một ít đệ tử của bọn hắn là đủ rồi! Chúng ta xuất thủ bất ngờ, đánh cho bọn họ trở tay không kịp, lấy nửa canh giờ làm hạn định, sau nửa canh giờ, mọi người cùng nhau rút khỏi Giang Lăng Thành là được.
Đại La Ma Quân dừng một chút, tiếp tục nói:
- Trước đó vài ngày, người Bắc Đẩu Tinh Cung đã từng ước chiến Thận Lâu Vương, trong trận chiến đó, đệ tử của Bắc Đẩu lão nhi, Vệ Phạn Dạ từng xuất thủ khiêu khích Thận Lâu Vương, mặc dù bại, nhưng cũng đủ để thấy thủ đoạn của đối phương! Nếu để loại thiên kiêu này tiếp tục tu luyện xuống, một ngày nào đó thật sự bước vào Tinh Hải Cảnh, sẽ là đại địch của bọn ta, không bằng... Nhanh chóng diệt trừ!
Nghe thế, chân mày Bạch Nhạc cũng không khỏi vẩy một cái.
Hắn không muốn cùng đám cự kình Ma Đạo này xuất thủ với chính đạo, nhưng nếu đi giết Vệ Phạn Dạ, hắn lại vui mừng tán thành, thậm chí nguyện ý thêm một cây đuốc.
Hiển nhiên, những lời này cũng khiến cho đám cự kình Ma Đạo động tâm.
Nếu thật sự liều mạng cùng cao thủ chính đạo, bọn hắn không tình nguyện lắm, nhưng nếu chỉ nhân cơ hội giết một ít đệ tử của đối phương rồi bỏ chạy, thì bọn hắn lại có nắm chặt.