- Thương thế đã ổn định, không có gì đáng ngại, chỉ là đầu khớp xương gãy, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn không dễ dàng khôi phục như vậy.
Bùi Tuyết Tê nhẹ giọng giải thích.
- Tiếp theo, ngươi có tính toán gì không?
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, chậm rãi mở miệng hỏi.
- Đệ tử nghe theo sư tôn phân phó.
Bùi Tuyết Tê không hề nghĩ ngợi, trực tiếp hồi đáp nói.
- Ngươi biết Bạch Cốt Thần Giáo không?
Bạch Nhạc suy tư một hồi, chậm rãi hỏi.
- Ý sư tôn nói là, Bạch Cốt Thần Giáo ở Duyện Châu sao?
Bùi Tuyết Tê xác nhận lần nữa nói.
- Không sai!
Bạch Nhạc gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Thân phận của ta hôm nay, đã không thích hợp lộ diện, cũng không tiện để ngươi đi theo ta! Có điều, Bạch Cốt phu nhân lại có chút giao tình với ta, ý của ta là, nếu ngươi không ngại tìm đến chỗ nàng nương tựa trước đi, có nàng che chở, coi như Đại La Ma Quân cũng không truy cứu nữa.
Về điểm này, Bạch Nhạc nhìn rất rõ ràng.
La Tiêu chết, Đại La Ma Quân sẽ ghi tạc toàn bộ hận ý trên người mình, còn đám đệ tử Thận Lâu Vương như Bùi Tuyết Tê không có quá nhiều quan hệ.
Những người trước đó cũng chỉ bị Đại La Ma Quân giận chó đánh mèo mà thôi, không phải là Đại La Ma Quân thật sự nổi lên sát tâm với bọn hắn.
Dưới tình huống như vậy, nếu như Bùi Tuyết Tê đụng phải Đại La Ma Quân, tự nhiên sẽ bị giết chết cho hả giận, nhưng nếu có một vị cường giả Tinh Hải Cảnh che chở, vậy sẽ là một chuyện khác.
Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có Bạch Cốt phu nhân mới chân chính thích hợp Bùi Tuyết Tê.
- Không biết vị Bạch Cốt phu nhân này, có quan hệ ra sao cùng sư tôn?
Bùi Tuyết Tê nhìn Bạch Nhạc, hỏi dò.
- Nàng đã đi theo sư tôn ta, cũng qua lại với ta mấy lần xem như là người quen!
Bạch Nhạc thuận miệng giải thích một câu, lập tức lấy ra một viên cốt phù, chậm rãi mở miệng nói:
- Ngươi cầm miếng cốt phù này đi tìm nàng, tự nhiên nàng sẽ sắp xếp ổn thỏa cho các ngươi.
Lúc trước Bạch Cốt phu nhân cho Bạch Nhạc ba miếng cốt phù, chính hắn đã dùng một cái, bây giờ cho Bùi Tuyết Tê một cái, cũng chỉ còn một cái cuối cùng.
Thế nhưng, Bạch Nhạc không có gì không nỡ đối với những thứ này.
Chỉ khi thực lực còn yếu, mới cần dùng tới cốt phù mời Bạch Cốt phu nhân hỗ trợ, đợi đến lúc có được thực lực cường đại, căn bản không cần đến những thứ này, tự nhiên không có gì đáng tiếc.
Giống như Cửu Long Hoàn Ngọc Bội trước đây, mặc dù trân quý, nhưng Bạch Nhạc dùng cũng không có chút tiếc rẻ nào.
- Vâng!
Bùi Tuyết Tê tiếp nhận cốt phù, đáp ứng nói.
Bạch Nhạc suy nghĩ một chút tiếp tục nói:
- Còn nữa, tạm thời ngươi không cần để nàng biết quan hệ giữa chúng ta! Bây giờ không có ai biết Thận Lâu Vương đã chết, ngươi vẫn có thể tuyên bố với bên ngoài, ngươi là đệ tử Thận Lâu Vương như cũ... Mà ta, cũng chỉ là tạm thời hợp tác cùng Thận Lâu Vương mà thôi.
- Hả?
Bùi Tuyết Tê nghe thế, không khỏi có chút không hiểu:
- Sư tôn, cái này có ý nghĩa gì?
- Đương nhiên là có ý nghĩa!
Khóe miệng Bạch Nhạc hơi vểnh lên, nhẹ giọng giải thích:
- Lực hiệu triệu của một vị cường giả Tinh Hải Cảnh, tuyệt đối không phải ta và ngươi có thể bằng được! Trước đó ta truyền pháp môn huyễn thuật cho ngươi, lúc cần thiết, ngươi có thể tạm thời ngụy trang thành dáng vẻ Thận Lâu Vương, dùng cái này tới triệu tập bộ hạ cũ.
Nhắc tới chuyện này, Bùi Tuyết Tê chợt hiểu ra, mặc dù trước đó có rất nhiều người bị Đại La Ma Quân giết chết, nhưng đó đều là người đi theo La Tiêu, một số người không muốn thông đồng làm bậy, tại thời điểm La Tiêu xuất thủ với nàng, đã rời đi trước một bước.
Trừ cái đó ra, còn có một số người trước đây bị phái ra ngoài, không ở trong trấn nhỏ, thậm chí còn một số thế lực ở Từ Châu, bởi vì thực lực không đủ, chưa cùng đến Kinh Châu.
Nếu như chỉ dựa vào nàng và Mạc Hàn, căn bản không thu phục được những lực lượng này, nhưng nếu lấy danh nghĩa Thận Lâu Vương, lại có thể đơn giản biến thành của mình.
Đây cũng là một cỗ lực lượng không thể bỏ qua.
- Tuyết Tê, ngươi phải hiểu được, chỉ cần thực lực ngươi đủ mạnh, bản thân những thứ này sẽ là thế lực của ngươi! Một ngày nào đó, ngươi chính là Thận Lâu Vương!
Câu nói này của Bạch Nhạc, nhất thời để cho Bùi Tuyết Tê có chút nhiệt huyết sôi trào!
Ngươi chính là Thận Lâu Vương!
Cái này giống như Bạch Nhạc cho nàng một cái cam kết, cũng làm cho nàng tràn ngập hy vọng.
- Đệ tử hiểu rồi!
Bùi Tuyết Tê dùng sức gật đầu, trầm giọng nói.
Bạch Nhạc thoả mãn gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Có người từng nói với ta, đây là thời đại thuộc về chúng ta! Ta cũng dùng câu nói này tặng cho ngươi, đây cũng là thời đại thuộc về ngươi!
Bạch Nhạc tự tay vỗ vỗ bả vai Bùi Tuyết Tê, chậm rãi nói:
- Cố gắng để mình thay đổi mạnh mẽ hơn, như vậy mới có thể sống sót trong cái thời đại này, đồng thời sống càng tốt hơn so với trước kia.
- Vâng!
Bạch Nhạc bật cười lớn, xua tay, nhẹ giọng nói:
- Được rồi, ngươi dẫn theo Mạc Hàn đi tìm Bạch Cốt phu nhân đi, ta còn có việc cần hoàn thành... Đến lúc cần, tự nhiên ta sẽ nghĩ biện pháp liên hệ ngươi.
- Đệ tử tuân mệnh!