Một câu nói này, nhìn như rất dễ đáp, nhưng trên thực tế, đối mặt với người như Thư Khánh Dương, Bạch Nhạc biết rõ, nếu như nông cạn nói Yến Bắc Thần tuyệt đối không bằng đối phương, sợ rằng sẽ không đạt được bất kỳ chỗ tốt nào, thậm chí còn có tác dụng ngược lại.
Huống chi, cho dù Thư Khánh Dương không quan tâm vấn đề này, chỉ sợ Ngô Văn Uyên nhất định là quan tâm, nếu như quá có lệ, sẽ khó tránh khỏi khiến cho đối phương sinh ra một ít ý nghĩ khác.
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
- Khánh Dương công tử có thể rung động Tinh Hải, nếu như đánh giá trên những gì đã biết, tự nhiên Yến Bắc Thần không bằng ngươi.
Lời nói hơi chuyển, Bạch Nhạc liền đổi thành dáng vẻ ngưng trọng:
- Thế nhưng, chỉ sợ Yến Bắc Thần chúng ta biết, chỉ là một bộ phận hắn bày ra mà thôi.
- Giống như hôm qua, sợ là cũng không ai biết, Khánh Dương công tử có thực lực cường đại như vậy.
Lời này vừa ra khỏi miệng, bất kể Thư Khánh Dương hay là Ngô Văn Uyên không khỏi khẽ gật đầu.
Không tự mình trải qua, lại dưới tình huống lấy tu vi tới suy đoán thực lực đối phương, chính là một sự tình rất không đáng tin cậy, đặc biệt là đối với thiên kiêu như Yến Bắc Thần thì càng như vậy.
- Lời ấy, ngược lại cũng có lý!
Bạch Nhạc khẽ cười một chút, tiếp tục nói:
- Huống chi, còn có một việc, Khánh Dương công tử không nên quên! Trên người Yến Bắc Thần có Côn Ngô Kiếm, hơn nữa còn là Côn Ngô Kiếm đã nhận chủ!
Thấy Thư Khánh Dương khoe khoang, Bạch Nhạc rất khó chịu, tự nhiên muốn dùng sức đánh mặt đối phương một chút.
Hiển nhiên lời này có chút khinh người, nhưng Thư Khánh Dương lại không phản bác.
Thực lực càng mạnh, tự nhiên càng hiểu Côn Ngô Kiếm nơi tay có ý vị như thế nào.
Chỉ là cái này vẫn không thể bỏ đi ý niệm trong đầu Thư Khánh Dương.
- Chỉ không biết lần đại hội Đạo Môn này hắn có dám tới hay không, nếu như hắn tới... Ta ngược lại phải ngước nhìn hắn ba phần.
- Ta cũng rất tò mò, hiện tại đại hội Đạo Môn mở ra, thiên hạ anh tài đều tụ tập ở Đạo Lăng Sơn, không biết có người nào có thể so sánh cùng Đạo Lăng Thánh Nữ không!
Bạch Nhạc bưng chén lên uống một ngụm, rất tùy ý mở miệng nói.
Nhắc tới Đạo Lăng Thánh Nữ, cho dù ngạo khí như Thư Khánh Dương, cũng không khỏi hơi có chút khó chịu.
Mặc dù xưa nay hắn tự cao tự đại, nhưng chút tự mình biết mình vẫn có.
Phóng mắt toàn bộ thiên hạ, chỉ sợ không có ai dám so sánh với vị Đạo Lăng Thánh Nữ này.
Trận chiến lúc trước ở Đông Hải, đã nghe đồn vị Đạo Lăng Thánh Nữ này từng tự tay chém giết cường giả Tinh Hải Cảnh.
Phải biết rằng, đánh bại cùng đánh chết tuyệt đối là hai khái niệm.
Thư Khánh Dương dốc hết toàn lực, cũng chỉ sở hữu lực lượng gần như Tinh Hải Cảnh, có thể rung động Tinh Hải mà thôi, nhưng Vân Mộng Chân lại thật sự giết qua cường giả Tinh Hải Cảnh, loại chênh lệch này cũng không phải một hai lời dối mình lừa người là có khả năng xóa sạch.
Chứng kiến phản ứng của Thư Khánh Dương, Bạch Nhạc không khỏi có chút buồn cười, nhưng cũng có chút đắc ý.
Không biết bao nhiêu thiên kiêu trong thiên hạ, coi Vân Mộng Chân trở thành mục tiêu để đuổi theo, có thể so sánh cùng Vân Mộng Chân, cũng đã là một loại vinh quang cực đại .
Nhưng chẳng bao giờ bọn họ biết, Vân Mộng Chân chính là nữ nhân của mình?
Nếu như một ngày kia, mình tiết lộ quan hệ giữa cùng Vân Mộng Chân, biểu tình của những người này sẽ đặc sắc như thế nào?
Bạch Nhạc lắc đầu, tìm được niềm vui tinh thần liền tốt hơn nhiều, cũng không quá để ý Thư Khánh Dương ngạo mạn nữa.
Coi như đám thiên kiêu các ngươi, kiêu ngạo hơn nữa thì như thế nào?
Từng tên kiêu căng khó thuần, giống như so với ai đều tài trí hơn người, nhưng . . Các ngươi đã ngủ qua với Thánh Nữ chưa? (@_@)
Đạo Lăng Sơn!
Hiện tại Đạo Lăng Thánh Nữ cao cao tại thượng trong mắt người khác còn đang bế quan.
Nhưng bây giờ Đạo Lăng Sơn lại có vẻ không an bình.
- Chưởng Giáo Chân Nhân, người Thái Cực Đạo và Tiên Du Kiếm Cung, đã chờ hồi đâu, ngài có quyết định chưa?
Tử Dương Chân Nhân và mấy vị trưởng lão khác cùng nhau đi tới đại điện, nhẹ giọng mở miệng nói.
Đây không phải là lần đầu tiên bọn hắn tới hỏi, chỉ là vị Đạo Lăng chưởng giáo này vẫn có chút đắn đo bất định.
Hơi ngừng một chút, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:
- Chuyện này, can hệ quá lớn, sơ sẩy một cái, danh dự vạn năm của Đạo Lăng Thiên Tông ta sẽ bị hủy hoại trong chốc lát, các ngươi đã nghĩ rõ ràng chưa?
- Chưởng Giáo Chân Nhân!
Tử Dương Chân Nhân hơi khom người, trầm giọng mở miệng nói:
- Đại hội Đạo Môn đã gần mở ra, bây giờ, người trong Ma Đạo khí thế hung hăng, nếu như tổ chức như bình thường, tất nhiên sẽ sinh ra vô số phiền phức! Trước mắt, chỉ có đi hiểm... Huống chi, bổn tông không chỉ có Thánh Nữ, mấy vị đệ tử chân truyền khác, cũng rất có hy vọng thành công! Nếu việc này thành, có thể xóa sạch tất cả sỉ nhục một lần thất bại mấy năm trước của Đạo Lăng Sơn, kéo dài thần thoại Đạo Lăng bất bại.
Nghe thế, rốt cục Chưởng Giáo Chân Nhân vẫn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt lộ ra một đạo thâm thúy chi ý, nhưng vẫn không có mở miệng.