Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 108 - Chương 108 - Đánh Mặt (2)

Chương 108 - Đánh mặt (2)
Chương 108 - Đánh mặt (2)

Lui một bước mà nói, cho dù là thực sự muốn trở mặt với Linh Tê Kiếm Tông, vậy cũng không phải là một đệ tử nội môn như hắn có khả năng quyết định.

Lời này căn bản là không thể tiếp.

Có điều Văn Trạch chung quy cũng không ngốc, lập tức cũng bắt được lỗi trong lời nói của Bạch Nhạc,

- Không sai, ta đích xác không thể đại biểu cho Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng chẳng lẽ ngươi có thể đại biểu cho Linh Tê Kiếm Tông à?

Đạo lý là tương thông, ngươi có thể chỉ trích ta không có tư cách đại biểu cho Đạo Lăng Thiên Tông, vậy ta tất nhiên cũng có thể nói ngươi không có tư cách đại biểu cho Linh Tê Kiếm Tông, mọi người cãi cọ với nhau là được, chẳng ai thiệt gì.

Chỉ là Văn Trạch lại không ngờ, Bạch Nhạc hoàn toàn khác với hắn.

Cười lạnh một tiếng, Bạch Nhạc mở miệng nói thẳng,

- Bạch Nhạc ta thân là đệ tử chân truyền của bản tông, lại nhập chủ Thiên Tâm Phong, kế thừa truyền thừa kiếm đạo của Linh Tê Kiếm Tổ! Ở trên Thiên Tâm Phong này, tất nhiên có thể đại biểu cho Linh Tê Kiếm Tông!

- ...

Nghe thấy những lời này, Văn Trạch mới triệt để phát điên rồi!

Đệ tử chân truyền!

Mẹ kiếp, ngươi còn giảng đạo lý không?

Ở trong Đạo Lăng Thiên Tông, đệ tử chân truyền tất nhiên rất thưa thớt, nhưng cho dù là chân truyền cũng tuyệt đối không dám nói có thể đại biểu cho tông môn! Thậm chí cho dù là Dương Chân Nhân, thân là Đạo Lăng Thập Nhị Kim Tiên, ở bên ngoài cũng không dám tùy tiện nói có thể đại biểu cho Đạo Lăng Thiên Tông.

Hiện giờ, ở bên ngoài, người duy nhất dám nói như vậy cũng chỉ có vị Thánh Nữ Vân Mộng Chân này!

Nhưng Linh Tê Kiếm Tông thì khác, bản thân chính là một tông môn Huyền cấp, căn bản không có mấy đệ tử chân truyền, Bạch Nhạc chỉ là vừa mới bước vào Linh Phủ mà thôi, nhưng đã là người đứng đầu một phong, ở trên Thiên Tâm Phong của người ta, nói có thể đại biểu Linh Tê Kiếm Tông căn bản là không bới móc được gì.

Loại tông môn nhỏ này, ở trên loại vấn đề này, căn bản không có quá nhiều quy củ.

Đây căn bản chính là không nói đạo lý!

Nhưng hắn lại không nói được gì, một hơi nghẹn ở ngực, thiếu chút nữa thì tức tới ngất xỉu.

- Đi!

Cố nhịn cục tức này, Văn Trạch hậm hực mở miệng nói, lập tức xoay người đi xuống dưới núi.

- Dương sư huynh, thay ta tiễn Văn sư huynh, người ta không hiểu quy củ, chúng ta lại không thể cũng mất lễ số.

Nhìn bóng lưng của Văn Trạch, Bạch Nhạc lại khoan thai bổ thêm một đao.

- ...

Đột nhiên nghe thấy những lời này, Văn Trạch thiếu chút nữa thì ngã nhào, quay đầu lại nhìn, ngay cả tâm chém chết Bạch Nhạc cũng có.

- Bạch Nhạc, ngươi có dám đánh với ta một trận không?

Dưới cơn xấu hổ và giận dữ, Văn Trạch đột nhiên rút kiếm, lạnh lùng mở miệng, nói

- Tranh miệng lưỡi vô ích, nếu là nam nhân thì đánh với ta một trận, nếu người thua, quỳ xuống dập đầu nhận sai!

Giương cung bạt kiếm!

Một câu này lại lập tức khiến tất cả mọi người trở nên khẩn trương, ai cũng không ngờ được, Văn Trạch lại đột nhiên rút kiếm khiêu chiến Bạch Nhạc.

Cho dù là những đệ tử nhìn Văn Trạch bị tát mặt mà ồn ào, lúc này trong lòng cũng không khỏi giật thót.

Đây không phải là tỷ thí trong tông môn bình thường, bất kể thắng bại, chỉ cần động thủ, tính chất sẽ thay đổi.

Trong nhất thời, ánh mắt mọi người không khỏi đều rơi xuống trên người Bạch Nhạc.

Lúc trước Bạch Nhạc nói ở trên Thiên Tâm Phong, hắn có thể đại biểu cho Linh Tê Kiếm Tông, lời này lúc ấy nói ra tất nhiên là để trút giận tát mặt, nhưng trên thực tế, cũng là để đưa hắn lên, dẫn tới hiện tại thậm chí Từ Phong cũng không thể mở miệng ngăn cản.

Ngươi đã muốn dùng địa vị này để chống đỡ mặt mũi, tất nhiên cũng phải gánh vác trách nhiệm tương đương.

Mắt hơi nheo lại, nhìn Văn Trạch, Bạch Nhạc khẽ nhướn mày, thản nhiên hỏi.

- Xin hỏi Văn sư huynh, bước vào Linh Phủ đã bao lâu rồi?

- ... Sáu năm!

Sắc mặt có chút khó coi, Văn Trạch tức giận trả lời.

- Sáu năm!

Cười lạnh một tiếng, Bạch Nhạc nói với vẻ khinh thường,

- Ta từ lúc bắt đầu tu luyện đến bây giờ, cũng chỉ hơn hai tháng một chút! Văn sư huynh muốn đánh với ta một trận, còn cược đấu...Không ngại quá không công bằng à?

Nghe thấy lời này của Bạch Nhạc, Từ Phong cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Thiếu niên tuổi trẻ khí thịnh, hắn đúng là sợ Bạch Nhạc máu nóng xộc lên, trực tiếp đáp ứng sự khiêu chiến của Văn Trạch.

Đừng nhìn Bạch Nhạc thành tựu Tử Phủ, nhưng trên thực tế, sợ rằng vẫn chưa thể thực sự nắm giữ lực lượng của Linh Phủ! Nhưng Văn Trạch lại bước vào Linh Phủ nhiều năm, chẳng những cùng là Tử Phủ, hơn nữa dựa vào tài nguyên và truyền thừa công pháp của Đạo Lăng Thiên Tông có được, quả thực là khó có thể tưởng tượng.

Đều là Linh Phủ cảnh, nhưng trên thực tế, cho dù bản thân Từ Phong cũng không dám nói có thể thắng dễ dàng Văn Trạch.

- Ngươi yên tâm, ta sẽ áp chế lực lượng, sẽ không chiếm nửa phần tiện nghi của ngươi.

Liếc Bạch Nhạc một cái, Văn Trạch nói với vẻ khinh thường.

- Nếu như vậy thì tỷ thí có ý nghĩa gì?

Khẽ lắc đầu, Bạch Nhạc lạnh lùng đáp,

- Chúng ta tu hành, chính là để chống lại ma đạo, giúp đỡ chính đạo! Chẳng lẽ khi giao thủ với yêu nhân ma đạo, cũng muốn bắt đối phương áp chế lực lượng à?

Bình Luận (0)
Comment