Ngạo khí không ai lớn bằng!
Trước đó, bọn Triệu Thụy không thèm do thám thân phận của Bạch Nhạc mà chủ động ra tay vây giết Bạch Nhạc cũng có thể gọi là biểu hiện của sự kiêu ngạo đó.
Cho dù thất bại, phải chết cũng khiến người ta khâm phục!
Nhưng hiện giờ bọn họ lại chạy trốn, tính chất chuyện này đã thay đổi.
- Đồ ngu xuẩn!
Triệu Cảnh Xương tức giận chửi ầm lên.
Đối với gã, chuyện này không chỉ là vấn đề mất hết mặt mũi, hai đệ tử đang chạy trốn còn ném Triệu Thụy lại cho Bạch Nhạc!
Bản thân Hộ Thân Ngọc Phù là do gã đưa cho Triệu Thụy nên đương nhiên biết dưới công kích của Bạch Nhạc, ngọc phù căn bản là không chống đỡ được lâu. Đến lúc đó, Triệu Thụy thực sự chết chắc. Đây căn bản là đang dùng tính mạng của Triệu Thụy để đổi mạng của hai người bọn họ.
Nhìn khi Vệ Phạn Dạ chết, Bắc Đẩu Lão Tổ đau lòng và phẫn nộ cỡ nào là biết lúc này Triệu Cảnh Xương tức giận tới bậc nào.
Nhưng giống nhau, giống với Bắc Đẩu Lão Tổ, gã cũng chỉ có thể mở to mắt nhìn mọi chuyện, căn bản không thể giúp được gì.
- Đạo Lăng Thiên Tông cũng chỉ đến vậy!
Trong đám Ma Đạo cũng có người lên tiếng giễu cợt.
Lần này, bọn họ vốn đến đả kích Đạo Lăng Thiên Tông, giờ có cơ hội tốt như vậy làm sao có thể bỏ qua được.
Hai người Diệp Lăng Vân và Mặc Kình lại đang trầm mặc.
Ở vị trí của bọn họ đương nhiên là biết, cái gọi là mất mặt cũng chỉ là việc nhỏ mà thôi.
Bây giờ Bạch Nhạc đã bại lộ thân phận, cũng đã thể hiện thực lực cường đại, như vậy tiếp đó, trong cấm địa thượng cổ cũng sẽ trở thành một trong những thiên tài được người ta chú ý nhất, đây mới thực sự là nhân vật có tư cách so sánh hơn thua với Vân Mộng Chân.
Thật là, trong cấm địa thượng cổ, cục diện bọn họ dày công sắp đặt...là... tất cả mọi người cuối cùng phải ra ngoài được!
...
- Bạch Nhạc, chúng ta không thù không oán, chuyện khi trước chỉ là do Vệ Phạn Dạ châm ngòi! Chỉ cần ngươi bằng lòng tha cho ta, ta có thể thề tuyệt đối không tiết lộ nửa chữ!
Bạch Nhạc cũng không biết tất cả mọi chuyện giờ đã bị vô số người trên Đạo Lăng Sơn nhìn được rõ ràng, cho nên tự cho là thông minh muốn giết người diệt khẩu.
Vừa hay, Triệu Thụy cũng không biết!
Trước mặt sự sống chết, Triệu Thụy nào còn giữ được mặt mũi, lập tức lúng túng nói.
Chuyện này cũng không có gì kỳ lạ, trước đây khi bọn Bạch Nhạc giao thủ với tam hoàng tử, lúc ra ngoài từng bị Triệu Thụy ngăn cản. Lúc đó, không phải Bạch Nhạc cũng đã hù dọa Triệu Thụy nên mới ép Vệ Phạn Dạ không thể không xuất đầu lộ diện đó sao?
Đừng thấy Triệu Thụy ngày bình thường cao cao tại thượng, ngạo khí ngút trời nhưng loại thiên tài còn chưa chân chính trải qua ma luyện sinh tử, trên thực tế chỉ là đóa hoa bên trong nhà kính, căn bản không có nhiều cốt khí đáng nói.
- Tha cho ngươi? Vậy phải xem các ngươi có bản lĩnh này hay không!
Sát khí lóe lên trong ánh mắt, Bạch Nhạc chợt xuất thủ, trong chớp mắt, một tòa thiên cung chợt xuất hiện trong lòng bàn tay của Bạch Nhạc.
Thiên Cung trong tay!
Lấy thực lực bây giờ của Bạch Nhạc đương nhiên không có khả năng điều động được sức mạnh của Quảng Hàn Thiên Cung, thế nhưng thiên cung trong tay hắn lại có chứa Tiểu Bạch Giao.
Trong tích tắc vang lên một tiếng rồng gầm vang vọng thiên địa!
- Tiểu Bạch, canh chừng hắn!
Tạm thời không có cách nào đánh vỡ ngọc phù, Bạch Nhạc đương nhiên cũng không thể tiếp tục giằng co ở đây với Triệu Thụy nữa, bằng không sẽ thật sự để hai tên đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông trốn thoát, cũng sẽ dẫn tới phiền phức cực lớn. Đây là chuyện hắn tuyệt không thể để xảy ra được.
Trong một bước, Bạch Nhạc liền bỏ qua Triệu Thụy, đuổi theo hai tên đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đang chạy trốn!
Dồn hết thực lực, tốc độ của Bạch Nhạc kinh khủng như thế nào? Huống chi bây giờ đang ở trong Loạn Nhận Phong Bạo!
Đừng thấy Bạch Nhạc dường như không bị ảnh hưởng gì nhưng trên thực tế là do thực lực của bản thân Bạch Nhạc quá mạnh, hơn nữa nơi đây chẳng qua chỉ là ở xung quanh không gian Loạn Nhận Phong Bạo, nhưng phương hướng mà hai tên đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông chạy trốn không ngờ là trung tâm của Loạn Nhận Phong Bạo.
Vì thế, tốc độ cũng sẽ gặp phải trở ngại cực lớn.
Tình huống này, liều mạng chính là phải dựa vào thực lực!
Một khi thân phận bị bại lộ, toàn lực sử dụng sức mạnh của Thông Thiên Ma Thể sẽ kinh khủng bậc nào, nói không khoa trương thì cho dù không sử dụng lực tinh cung, chỉ dựa vào thân thể thì bây giờ Bạch Nhạc cũng có thể ngăn chặn được sự tấn công của Loạn Nhận Phong Bạo.
Chỉ trong một khoảng khắc ngắn ngủi, Bạch Nhạc đã đuổi theo được một tên đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông. Côn Ngô Kiếm cách không chém tới, kiếm khí khủng bố trong nháy mắt phong kín không gian xung quanh đối phương, dưới một kiếm chém vỡ tinh cung, vô cùng dứt khoát.
Bình thường những đệ tử chân truyền của Đạo Lăng Thiên Tông cao cao tại thượng như thế nào, bây giờ dưới kiếm của Bạch Nhạc thậm chí còn không đỡ nổi một chiêu!
Thực lực bậc này quả thực là rợn người.
Nhưng đây chính là hiện thực, làm bại lộ toàn bộ thực lực lại có Côn Ngô Kiếm trong tay, thực lực của Bạch Nhạc bây giờ không dám nói vượt trên Vân Mộng Chân, nhưng chí ít cũng là cấp bậc cao cấp nhất, có thể tranh phong với những thiên tài đứng đầu.