Người chết, còn muốn tước đoạt thân phận đệ tử chân truyền, thậm chí thi cốt cũng không được táng nhập vào Đạo Lăng Thiên Tông, điều này đối với một đệ tử đã chết là hình phạt cao nhất, chẳng khác gì tước đoạt tất cả vinh dự.
Sự quả đoán bây giờ của Triệu Cảnh Xương, xử phạt như vậy đương nhiên không ai có thể nói gì được nữa.
- Triệu trưởng lão nghiêm trọng quá rồi, tước đoạt thân phận đệ tử chân truyền thì được, trục xuất khỏi tông môn thì không cần! Việc này tới cùng cũng là do truyền nhân Ma Quân gây nên, giết chết Bạch Nhạc mới là chính đạo.
Khoát tay, Chưởng Giáo chân nhân trầm giọng nói.
Lần này Triệu Thụy thật sự đã làm mất mặt Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng cho dù như thế nào, mối hận này nhất định phải chuyển tới người của Bạch Nhạc, giết chết Bạch Nhạc mới có thể vãn hồi được sự tổn thất thanh danh của Đạo Lăng Thiên Tông. Còn như xử phạt Triệu Thụy đúng là vẫn nể mặt của Triệu Cảnh Xương.
- Giết chết Bạch Nhạc?
Nghe chưởng giáo của Đạo Lăng Thiên Tông, Huyết Ảnh Ma Quân cười lạnh nói:
- Khẩu khí của Đạo Lăng Thiên Tông thật là lớn, chẳng nhẽ coi bọn ta chết hết rồi à? Truyền nhân Ma Quân là người các ngươi nói giết là có thể giết sao?
Mặc dù Bạch Nhạc cũng có xung đột với Huyết Ảnh Ma Tông, nhưng nói tương đối thì Huyết Ảnh Ma Quân vẫn tương đối thấu hiểu với Bạch Nhạc, bây giờ đương nhiên muốn nói thay Bạch NHạc.
Phải biết bây giờ Bạch Nhạc là phủ chủ Thanh Châu, tọa trấn Thanh Châu, cho dù bây giờ bại lộ thân phận cũng chưa chắc sẽ ảnh hưởng tới sự khống chế Thanh Châu của Bạch Nhạc.
Huống chi, chớ quên, bất kể thế nào, Bạch Nhạc cuối cùng cũng là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, chỉ bằng thân phận này đối với người trong ma đạo đã có lực hiệu triệu vô cùng rồi.
Chỉ bằng điểm này, những vị cấp cao của Ma Đạo sẽ tuyệt đối không dễ dàng để Bạch Nhạc chết ở Đạo Lăng Sơn.
Bây giờ gã nói sớm đương nhiên chính là muốn kết một phần thiện duyên với Bạch Nhạc, đợi Bạch Nhạc quay lại Thanh Châu, gã đương nhiên có thể được hồi báo.
Đương nhiên, nếu như Bạch Nhạc thật sự chết ở Đạo Lăng Sơn, vậy đối với gã cũng không có tổn thất gì.
Chỉ là thể hiện thái độ mà thôi, cũng không phải thật sự liều mạng với Đạo Lăng Thiên Tông.
Cho dù ôm tâm tư gì, trên danh nghĩa, giữ gìn truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, đây đối với Ma Đạo cũng là chuyện đại nghĩa.
- Tà ma ngoại đạo!
Cười lạnh một tiếng, Triệu Cảnh Xương khinh thường phản bác:
- Yêu ma quỷ quái không chịu nổi một kích, thiên hạ này vẫn là thiên hạ của Đạo Lăng Thiên Tông ta!
Những người này tranh cãi trên Đạo Lăng Sơn, tạm thời bỏ qua.
Bạch Nhạc nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, tiếp tục bay về hướng trung tâm Loạn Nhận Phong Bạo.
Mặc dù không thể để bại lộ tinh cung hoàn chỉnh trước mặt người khác, nhưng dựa vào Thông Thiên Ma Thể cường hãn, Bạch Nhạc cũng đủ để ung dung đứng vững trước trùng kích của Loạn Nhận Phong Bạo.
Hoàn toàn khác với tình huống trước kia, lấy thân phận Yến Bắc Thần để xuất hiện, cho dù Bạch Nhạc đi tới nơi nào đều là tâm điểm chú ý của mọi người.
Cho dù là ở trong Loạn Nhận Phong Bạo, cũng không quá lâu, tin tức Yến Bắc Thần xuất hiện đã nhanh chóng truyền khắp các ngõ ngách.
Bạch Nhạc còn cố ý chạy về hướng mới rồi Ẩn Tâm xuất hiện, chỉ là hình như Ẩn Tâm đang cố ý tránh hắn, đợi khi hắn chạy tới thì đã sớm không thấy tung tích Ẩn Tâm nữa.
Chỉ có điều Bạch Nhạc đã rất nhanh gặp được người quen.
Chỉ tiếc xuất hiện với thân phận Yến Bắc Thần, thái độ của đối phương tất nhiên không hữu hảo.
- Yến Bắc Thần!
Xa xa, liếc mắt nhìn thấy Yến Bắc Thần, trong mắt của Văn Trạch đột nhiên tỏ ra cảnh giác, một tay cầm kiếm, lành lạnh nói.
Bạch Nhạc cũng không muốn động thủ với Văn Trạch, nhưng ở tình huống này đương nhiên cũng không thể cho Văn Trạch sắc mặt tốt đẹp gì, cười lạnh một tiếng:
- Lại là người của Đạo Lăng Thiên Tông, thật đúng là âm hồn bất tán!
Chỉ một câu đơn giản liền làm cho Văn Trạch ngửi được một mùi không tầm thường:
- Ngươi giết người của Đạo Lăng Thiên Tông ta?
- Nói xàm!
Hừ lạnh một tiếng, Bạch Nhạc giơ tay lên chém ra một kiếm.
Côn Ngô Kiếm trong tay, cho dù chỉ có một kiếm cũng có uy lực cực lớn, một tia kiếm khí màu xanh chợt chém ra, nhất thời dọa Văn Trạch giật mình.
Tuy gã rất muốn giết chết Yến Bắc Thần, nhưng cuối cùng cũng tự biết mình. Đối mặt với Yến Bắc Thần cầm Côn Ngô Kiếm trong tay, gã căn bản không có tư cách giao thủ.
Một kiếm bức lui Văn Trạch, Bạch Nhạc căn bản không để ý tới gã nữa, bay thẳng qua người Văn Trạch.
- Ồ!
Cảnh tượng này bản thân Văn Trạch còn chưa ý thức được điều gì dị thường, nhưng người ở Đạo Lăng Sơn bên ngoài lại nhất thời đều nhận ra sự bất thường.
Trước đó bọn họ đều thấy tận mắt Bạch Nhạc đánh chết Triệu Thụy cùng đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông tàn nhẫn thế nào, cho dù bây giờ Bạch Nhạc đã mất phân nửa tinh cung nhưng thực lực hoàn toàn không phải Văn Trạch có thể so được. Mặc dù chỉ có kiếm trong tay cũng tuyệt đối không phải Văn Trạch có khả năng né tránh.
Rõ ràng, một kiếm này Bạch Nhạc cố ý lưu thủ, mục đích chỉ muốn ép lui Văn Trạch.
Trước đó lúc Bạch Nhạc tham gia Đạo Môn đại hội có quen biết với Văn Trạch, chuyện này cũng không phải bí mật gì.