Bây giờ nhìn thấy Bạch Nhạc thủ hạ lưu tình với Văn Trạch, không ít người cảm thấy kinh ngạc.
Phản ứng này của Bạch Nhạc cũng làm cho mọi người ý thức được, truyền nhân Ma Quân vẫn luôn ngụy trang thành đệ tử Huyền Môn này không giống với những ma đầu bình thường khác.
- Yến Bắc Thần!
Bay về phía trước không được bao xa, Bạch Nhạc liền lần nữa gặp phải bọn Ngô Văn Uyên.
Lúc trước khi ở Duyện Châu Thành, Ngô Văn Uyên từng có một lần giao thủ với Yến Bắc Thần, đương nhiên liếc mắt liền nhận ra. Chỉ là lúc này Yến Bắc Thần xuất hiện nhất thời làm trong lòng Ngô Văn Uyên đột nhiên nảy lên.
Nghe đồn Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần, gã đã sớm nghe nói, thậm chí cũng chính vì vậy mà trước đây mới cố tình tạo quan hệ với Bạch Nhạc.
Bây giờ lần nữa nhìn thấy Yến Bắc Thần, phản ứng đầu tiên của Ngô Văn Uyên chính là không có quan hệ gì với Bạch Nhạc.
Thực lực của Bạch Nhạc gã biết rất rõ, lại có Nghịch Ma Kiếm trong tay, không thể nào ở phía sau gã được.
Trong mắt lóe lên tia sáng, lúc này Ngô Văn Uyên nói:
- Ngày xưa vội vã gặp mặt một lần, không ngờ hôm nay được gặp lại lần nữa... Yến huynh, đã lâu không gặp!
Mặc dù cũng thuộc vào trận doanh chính đạo, nhưng Đại Càn Vương Triều lại có phần không giống.
Cho dù là đối mặt với truyền nhân Ma Quân như Yến Bắc Thần, Ngô Văn Uyên cũng dám xưng hô Yến huynh, chỉ cần không cấu kết với Yến Bắc Thần để ra tay với tông môn chính đạo thì có thể không cần kiêng kỵ gì.
Đương nhiên, Ngô Văn Uyên cũng không biết cảnh tượng này đã bị tất cả mọi người nhìn thấy hết, bằng không sợ là cũng sẽ không tùy ý như vậy.
Cảm giác Ngô Văn Uyên tỏ ra thiện ý, trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên nảy lên, không mặn không nhạt nói:
- Điện hạ nói quá lời rồi, Yến mỗ không có giao tình này với điện hạ.
Ngô Văn Uyên đột nhiên nói chuyện lôi kéo làm quen, Bạch Nhạc tuyệt đối không cho là chuyện tình cờ. Hắn có thể cảm giác được Ngô Văn Uyên đang thăm dò, chỉ có điều Bạch Nhạc cũng không có ý tiết lộ chút nào.
Đã diết chết bọn Triệu Thụy và Vệ Phạn Dạ để diệt khẩu, căn bản sẽ không có tin tức bị tiết lộ ra ngoài, Bạch Nhạc đương nhiên sẽ không chủ động làm bại lộ thân phận. Dù là Bạch Nhạc biết rõ, cho dù bị bại lộ thân phận, Ngô Văn Uyên hơn nửa cũng tuyệt đối sẽ không gây phiền phức cho mình.
Bị một câu nói như vậy của Bạch Nhạc, Ngô Văn Uyên cũng không giận, tùy ý nói:
- Yến huynh cần gì phải cách người ngàn dặm vậy, bản vương cũng không có địch ý gì với ngươi, Đại Càn Vương Triều càng là như vậy.
Không chút nhúc nhích, Bạch Nhạc lạnh lùng nói:
- Như vậy là tốt nhất.
Để lại câu nói này, Bạch Nhạc cũng không có ý nói thêm với Ngô Văn Uyên nữa mà bay thẳng về phía trung tâm của Loạn Nhận Phong Bạo.
Từ phía ngoài nhất tới đây, mỗi khi tới càng gần trung tâm thì áp lực xung quanh sẽ tăng lên rõ rệt.
Bây giờ phong bạo đang lan tràn xung quanh, không chỉ có binh khí bị tàn phá, còn có cả kiếm quang khủng bố, cho dù là Bạch Nhạc cũng cảm nhận được một tia áp lực. Cũng may Thông Thiên Ma Thể quá cường hãn nên có thể tiếp tục chống đỡ.
Sau khi không ngừng thâm nhập, trong lòng Bạch Nhạc cũng dần bình tĩnh lại. Loạn Nhận Phong Bạo không ngừng trở nên mạnh hơn cũng làm cho Bạch Nhạc lần nữa nhớ tới Quảng Hàn Thiên Cung!
Nơi đây nói thì là cấm địa thượng cổ, nhưng trên thực tế dưới con mắt của Bạch Nhạc thì tính chất của nó không kém nhiều so với Quảng Hàn Thiên Cung, chẳng qua là hoàn chỉnh hơn di tích Quảng Hàn Thiên Cung mà thôi.
Nơi đây nguy hiểm, nhưng nhiều hơn là một loại khảo nghiệm.
Chỉ có tu hành giả thông qua những khảo nghiệm này mới có tư cách thu được cơ duyên bên trong cấm địa thượng cổ.
Cho nên gặp được Ngô Văn Uyên ở đây cũng không phải là trùng hợp, mà là bởi vì lấy thực lực của Ngô Văn Uyên, đến được đây cũng đã có phần kiệt lực, căn bản là không có cách nào tiếp tục thâm nhập sâu.
Trên thực tế nếu không có Thông Thiên Ma Thể, chỉ dùng tinh cung chống đỡ, với nửa tòa tinh cung, Bạch Nhạc cũng chỉ đi được tới đây mà thôi.
Trong Loạn Nhận Phong Bạo này vô hình trung phân chia thực lực của tất cả mọi người, không đủ thực lực cũng chỉ có thể ở bên ngoài, chỉ có thiên tài chân chính mới có tư cách vào bên trong tranh đoạt cơ duyên.
Lúc ở Quảng Hàn Thiên Cung, Bạch Nhạc đã nhận thấy được, khảo nghiệm của thu hành giả thượng cổ này ban đầu đều phân chia dựa theo sự bền bỉ của thân thể.
Bên trong Quảng Hàn Thiên Cung cấm đoạn linh lực, trong cấm địa thượng cổ này lại lấy phương thức thẳng thắn, lấy loạn nhận không ngừng tấn công ma luyện thân thể, sợ rằng đối với những tu hành giả thượng cổ, thối luyện thân thể vốn là một bộ phận trụ cột nhất.
Mặc dù chỉ là suy đoán nhưng suy đoán này của Bạch Nhạc hiển nhiên là cực kỳ chính xác!
Loạn Nhận Phong Bạo này bản thân nó chính là phương pháp tu hành thối luyện thân thể, cũng là thử thách đầu tiên mà tu hành giả bước vào cấm địa thượng cổ nhất định phải đối mặt.
Hơn nữa đối với tu hành giả hiện nay, khảo nghiệm kiểu này hiển nhiên còn có ưu thế đối với ma tu.
Còn như Bạch Nhạc, bởi vì liên quan đến Thông Thiên Ma Thể, hắn hiển nhiên là một trong số người nổi bật.