Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1144 - Chương 1144 - Tiểu Bạch Giao

Chương 1144 - Tiểu Bạch Giao
Chương 1144 - Tiểu Bạch Giao

Quan trọng nhất là cho tới giờ Thông Thiên Ma Quân vẫn không lộ diện.

Nếu Thông Thiên Ma Quân còn sống, Yến Bắc Thần đương nhiên là người có thân phận tôn quý nhất trong ma đạo, dường như có thể đi ngang toàn bộ thế gian. Nhưng nếu lời đồn là sai, Thông Thiên Ma Quân đã chết, như vậy Yến Bắc Thần chính là tán tu không có bối cảnh, như một đứa trẻ ôm vô số bảo bối, chỉ dẫn tới vô số ác ý cùng rắc rối.

- Ngươi là người phương nào?

Hơi nheo mắt, Bạch Nhạc lạnh lùng hỏi.

- Vô Định Hải, Quân Bất Ly!

Nhìn Bạch Nhạc, Quân Bất Ly chậm rãi đáp.

Trước đó khi đối mặt với Tư Đồ Lăng Phong, Quân Bất Ly cũng chỉ báo một cái tên mà không báo lai lịch, nhưng giờ đối mặt với câu hỏi của Yến Bắc Thần, Quân Bất Ly vẫn không dám khinh thường, báo luôn cả lai lịch.

Đây không phải vì gã sợ Bạch Nhạc mà là sự tôn kính đối với Thông Thiên Ma Quân.

Vô Định Hải!

Ba chữ này vừa dứt, xung quanh nhất thời xôn xao.

Bạch Nhạc cũng không biết Vô Định Hải là cái gì, cũng thật là, hắn là tu hành giả mà lại không biết.

Vô Định Hải không phải tên gọi một vùng biển, mà là chỉ vị trí không cố định, nơi truyền nhân của Vô Định Hải xuất hiện chính là Vô Định Hải.

Vô Định Hải sẽ nhận rất nhiều đệ tử, khi lựa chọn truyền nhân của một thời đại thì sẽ chỉ còn lại một người, những đệ tử còn lại sẽ bị giết hết, chỉ chọn ra một cá nhân mạnh nhất để truyền thừa Vô Định Hải.

Phương thức bồi dưỡng truyền nhân này giống như nuôi sâu độc, cho dù từ đầu có bao nhiêu cổ trùng, đến cuối cùng, có thể còn sống vĩnh viễn chỉ có một, chỉ có cổ trùng mạnh nhất mới có thể sống tới cuối cùng.

Lấy phương thức tàn khốc này sàng lọc chọn lựa truyền nhân đáng sợ bao nhiêu, đương nhiên ai cũng tưởng tượng được.

Đây mới thực sự là truyền nhân ma đạo cao cấp nhất.

Bạch Nhạc không biết Vô Định Hải, nhưng lại nhìn thấy phản ứng của người xung quanh nên hiển nhiên biết thân phận của đối phương bất phàm, chỉ có điều Bạch Nhạc cũng không dây dưa lâu ở vấn đề này.

- Ngươi không nên ở đây.

Híp mắt, Bạch Nhạc chậm rãi nói.

Bạch Nhạc có thể cảm nhận được áp lực trên người đối phương, đương nhiên biết thực lực của đối phương không nên xuất hiện ở đây mà nên tranh đoạt cơ duyên với những thiên tài cao cấp nhất như Vân Mộng Chân, Tư Đồ Lăng Phong... ở trung tâm của Loạn Nhận Phong Bạo.

Trên đời này không có gì ngoài ý muốn, đối phương đột nhiên xuất hiện ở đây có nghĩa là bên trong chuyện này có ẩn tình.

Khóe môi nở nụ cười, Quân Bất Ly nhẹ giọng nói:

- Truyền nhân Ma Quân cũng ở đây, tại sao ta lại không thể?

Lời đáp này hiển nhiên không có chút thành ý nào, chỉ có điều cũng không cần Quân Bất Ly đáp nữa.

Dường như là đồng thời, xa xa mấy bóng người xẹt qua giống như tia chớp, bay thẳng tới phía này.

Chạy trước là hai cao thủ ma đạo, Bạch Nhạc cũng không nhận ra, nhưng ở phía sau bọn họ mỗi người đều xem như người quen.

Ánh mắt cuối cùng vẫn nhìn Vân Mộng Chân.

Một tay cầm kiếm, thần sắc của Vân Mộng Chân rất lạnh nhưng lại có thể làm cho người ta cảm giác sát khí rõ ràng trên người nàng.

Bạch Nhạc nhìn thấy Vân Mộng Chân, Vân Mộng Chân đương nhiên cũng nhìn thấy Bạch Nhạc.

Bốn mắt nhìn nhau nhưng vẻn vẹn chỉ dừng trong tích tắc, sau đó ăn ý rời đi chỗ khác.

Đến lúc này, Bạch Nhạc đương nhiên biết chuyện Quân Bất Ly xuất hiện ở đây tất có liên quan tới Vân Mộng Chân. Còn cụ thể thế nào cũng không tiện hỏi, chỉ có thể đợi người khác giải thích.

Còn như Vân Mộng Chân cũng không ngờ Bạch Nhạc lại xuất hiện với thân phận Yến Bắc Thần.

Lúc này, thậm chí Vân Mộng Chân có phần hoài nghi có phải Bạch Nhạc đã dự mưu từ trước, thậm chí âm thầm liên hệ với những người trong ma đạo, nếu không tại sao lại trùng hợp như vậy được!

Chỉ có điều suy nghĩ đó cũng chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.

Nàng không biết vì sao Bạch Nhạc lại dùng thân phận Yến Bắc Thần để xuất hiện, nhưng lại không tin Bạch Nhạc sẽ gây bất lợi cho nàng.

Dưới cục diện phức tạp này, Vân Mộng Chân không muốn tiếp xúc quá nhiều với Bạch Nhạc.

Ánh mắt nhìn Quân Bất Ly, trong mắt Vân Mộng Chân lóe lên sát khí mãnh liệt, kiếm phong chỉ về phía xa:

- Quân Bất Ly, có dám đánh với ta một trận không?

Nhíu lông mày, Quân Bấy Ly chỉ vào Bạch Nhạc, nói:

- Sợ là Vân tiên tử tìm nhầm người rồi, truyền nhân Ma Quân – Yến Bắc Thần ở đây, nếu ngươi muốn đấu hẳn là không tới phiên ta?

Trước đó bức bách Tư Đồ Lăng Phong chẳng qua là vì ngăn cản Vân Mộng Chân tiếp tục tham ngộ, nhận truyền thừa trước một bước mà thôi.

Còn như thật sự đánh một trận với Vân Mộng Chân thì gã lại không ngốc.

Không nói tới tình cảnh hiện nay, có thể nhìn ra bây giờ gã sợ là không bằng Vân Mộng Chân.

Chỉ nhìn xung quanh có nhiều người quan sát như vậy, gã cũng tuyệt đối không muốn lưỡng bại câu thương với Vân Mộng Chân, tự nhiên làm người khác được lợi.

Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi!

Ai cũng muốn làm ngư ông nhưng tuyệt đối không ai muốn làm ngao cò.

Quân Bất Ly cố ý chỉ điểm thân phận của Yến Bắc Thần, chính là muốn kích động để Vân Mộng Chân tranh đấu với Yến Bắc Thần, tiện được lợi.

Bình Luận (0)
Comment