Hơn nữa không thể không thừa nhận có vị truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần này ở đây xác thực là dễ dàng kích động cảm xúc của Vân Mộng Chân nhất.
- Các ngươi muốn ồn ào, đó là chuyện của các ngươi, nhắc tới Yến mỗ làm gì?
Không đợi Vân Mộng Chân đáp lời, Bạch Nhạc đã cười lạnh.
Một tay một trảo, Côn Ngô Kiếm chợt tới tay, Bạch Nhạc lạnh lùng nói:
- Quân Bất Ly, nếu như muốn gây phiền phức cho Yến mỗ, có thể tự mình động thủ, không cần ở đó châm ngòi thị phi!
Lần này Bạch Nhạc bước vào cấm địa thượng cổ, bản thân là vì bảo vệ Vân Mộng Chân.
Từ trong lời nói của Vân Mộng Chân đã có thể biết tất nhiên là do Quân Bất Ly va chạm với Vân Mộng Chân, tình huống này cho dù Quân Bất Ly không châm ngòi, Bạch Nhạc cũng muốn xuất thủ với gã. Bây giờ bị khiêu khích như thế càng thuận lợi tìm được cái cớ.
Sát khí tỏa ra, Tiểu Bạch Giao nhất thời cảm nhận được tâm ý của Bạch Nhạc, hung hãn mang Bạch Nhạc nhào về phía Quân Bất Ly.
Tiểu Bạch Giao có tốc độ kinh khủng bậc nào!
Cho dù lão tổ Tinh Hải Cảnh chỉ sợ chưa chắc so sánh được với Tiểu Bạch Giao, càng không nói tới Quân Bất Ly.
Sau khi Bạch Nhạc mở miệng thì xuất thủ luôn, cho tới khi Tiểu Bạch Giao vọt tới bên cạnh Quân Bất Ly, Bạch Nhạc chém ra một kiếm, một chữ cuối cùng mới vang lên.
Đổi lại thành người khác, chỉ một kiếm này đã đủ để chém chết đối phương rồi.
Nhưng Quân Bất Ly không phải cường giả Tinh Cung Cảnh bình thường có thể bằng được, sau những trận tranh đấu liều mạng mới đi tới được bây giờ. Toàn thân của Quân Bất Ly dựng đứng tóc gáy, dường như là lập tức có phản ứng.
Ầm!
Đao trong tay chợt chém ra, tinh chuẩn va vào Côn Ngô Kiếm, trong tích tắc, Quân Bất Ly bị đánh bay ra ngoài.
Không phải do thực lực của Bạch Nhạc mạnh tới mức đủ để nghiền ép gã, mà là do Tiểu Bạch Giao quá cường hãn, Quân Bất Ly ngăn kiếm của Bạch Nhạc nhưng không đỡ được một cái vọt của Tiểu Bạch Giao.
Nói đùa, phải biết ban đầu lúc ở trong Quảng Hàn Thiên Cung, Vân Mộng Chân cũng đều phải chịu thua trong tay Tiểu Bạch Giao.
Một cái đụng này làm cho ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn vào Tiểu Bạch Giao.
Ở đây đều là người biết nhìn hàng, đương nhiên có thể nhìn ra Quân Bất Ly bị ngã hoàn toàn là thu bởi Tiểu Bạch Giao, không có liên quan gì tới Yến Bắc Thần. Nếu không phải con Bạch Giao kia, giao thủ một một thì Yến Bắc Thần chưa chắc là đối thủ của Quân Bất Ly.
Thật là... nhìn ra thì có tác dụng chó gì!
Bên người người ta có linh thú như Bạch Giao, còn có cả Quảng Hàn Thiên Cung có thể lặng yên cho Bạch Giao vào, ngươi có cách gì?
Quy về kết quả, người ta có một sư tôn trâu bò, ngươi so thế nào vẫn kém hơn.
Cảm giác đó giống như phú nhị đại nhìn thấy một bộ quần áo lụa siêu cấp rồi dùng tiền đập cho người muốn tranh mua tới mức không thở nổi, người đó có thể làm thế nào? Cho dù không phục cũng không có tác dụng gì.
Nếu ở bên ngoài thì thôi đi, Tiểu Bạch Giao có lợi hại hơn nữa, khi đối mặt với cường giả Tinh Hải Cảnh chân chính cũng sẽ không bằng được, dù sao còn chưa chân chính hóa giao thành rồng.
Nhưng ở trong cấm địa thượng cổ không có cường giả Tinh Hải Cảnh này, Tiểu Bạch Giao quá nghịch thiên, giống như nó không nên ở đây vậy.
- Quân Bất Ly, không phục thì trở lại!
Kiếm phong chỉ vào Quân Bất Ly ở phía xa, Bạch Nhạc đạp trên lưng Tiểu Bạch Giao, vênh váo tự đắc mở miệng khiêu khích.
...
Trở lại cái em gái ngươi ấy!
Bị Tiểu Bạch Giao đụng cho nghiêng trời lệch đất, Quân Bất Ly nhất thời chửi ầm lên:
- Yến Bắc Thần, ngươi có bản lĩnh thì hạ xuống, ta với ngươi đơn đấu, ỷ vào Bạch Giao để làm mưa làm gió có ích gì? Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng!
- Tiểu Bạch, hắn chửi ngươi là chó! Ta ỷ vào ngươi để thể hiện uy phong!
Bĩu môi, Bạch Nhạc đá đá Tiểu Bạch Giao, thong thả nói.
- Gàoooooo
Tiểu Bạch Giao không hiểu cái gì gọi là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng, thế nhưng chó thì nó biết, dám so sánh với loại động vật cấp thấp này, nó làm sao có thể chịu được!
Lần này căn bản không cần Bạch Nhạc phân phó, Tiểu Bạch Giao gầm lên một tiếng, thân hình như điện, lúc này lần nữa nhào về phía Quân Bất Ly. Đôi lợi trảo hung hãn chộp vào Quân Bất Ly, dường như muốn xé gã ta thành mảnh nhỏ.
Nghe được Bạch Nhạc nói, Quân Bất Ly cũng đã cảm giác được có gì đó không đúng, vô ý thức có phản ứng.
Chỉ là, cho dù kịp phản ứng cũng vẫn chậm một nhịp. Tiểu Bạch Giao đáp xuống, lợi trảo trong nháy mắt đã xé rách ngực áp của Quân Bất Ly. Đây là nhờ gã chớp thời cơ nhanh nên lấy tay cầm đao đỡ được, hóa giải đa phần sức mạnh, bằng không lần này sợ là đã bị phanh ngực mổ bụng.
Mặt đen như đít nồi, Quân Bất Ly đã bị Bạch Nhạc làm cho tức điên.
Tên này sao có thể vô sỉ tới mức đó.
Sự thực, không chỉ là Quân Bất Ly, tất cả mọi người có mặt nhìn thấy dáng vẻ cần ăn đòn của Bạch Nhạc cũng không khỏi có kích động muốn đánh hắn một trận.
Cho dù là Vân Mộng Chân cũng không khỏi cảm thấy đau đầu.
Lúc ở Quảng Hàn Thiên Cung, nàng từng giao thủ với Tiểu Bạch Giao. Mặc dù thực lực của nàng, nếu không có Côn Ngô Kiếm trong tay cũng cách nào với Tiểu Bạch Giao, đừng nói gì tới Quân Bất Ly.