Chỉ là Bạch Nhạc chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng như thế... được rồi, người ỷ vào long thế thật sự là mất mặt!
Có điều gây sự như thế làm trong lòng Vân Mộng Chân cũng khẽ thở phào một hơi.
Dù sao, Bạch Nhạc lấy thân phận Yến Bắc Thần để xuất hiện, sợ rằng không biết bao nhiêu người muốn động thủ với hắn. Cho dù là chính đạo hay ma đạo sẽ đều mơ ước bảo vật trên người hắn, mà nàng do thân phận hạn chế, tối đa chỉ có thể không xuất thủ với Bạch Nhạc, tuyệt đối không thể xuất thủ tương trợ được.
Bây giờ có Tiểu Bạch Giao ở bên cạnh, cho dù đánh không lại, Bạch Nhạc cũng có thể chạy, có thừa khả năng bảo vệ mình.
Hơn nữa không thể không nói, Bạch Nhạc gây sự như thế, áp lực trên người nàng cũng nhẹ đi nhiều.
- Nghe danh truyền nhân Ma Quân đã lâu, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền! Quân Bất Ly chỉ nhất thời lỡ lời, không có địch ý, bây giờ đang ở trong cấm địa thượng cổ, chúng ta nên đoàn kết nhất trí mới có thể chống lại chính đạo, Yến huynh nghĩ có đúng không?
Mắt thấy Quân Bất Ly sắp tức tới mức nổ tung, nhất thời có người đứng ra hòa giải.
Nói đến cũng đúng, vị truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần này cũng là người trong ma đạo, hơn nữa không đội trời chung với Đạo Lăng Thiên Tông, đây là minh hữu tự nhiên. Bây giờ lại có Tiểu Bạch Giao ở đây nên không thể diệt trừ Bạch Nhạc để cướp đoạt Côn Ngô Kiếm cùng Quảng Hàn Thiên Cung, vậy đương nhiên phải mượn hơi mới thỏa đáng.
- Ngươi là ai?
Nhíu lông mày, Bạch Nhạc nhìn sang đối phương, lạnh nhạt hỏi.
- Bộp!
Trong tay cầm một cái quạt xếp, thanh niên kia mở quạt ra, rất nhẹ nhàng ung dung, dáng vẻ thanh niên tuấn kiệt, tự nhiên đáp lời:
- Bích Lạc Hoàng Tuyền, Nhậm Tiêu Dao!
Vù vù!
Nhậm Tiêu Dao giới thiệu thân phận nhất thời lại gây nên một đợt xôn xao.
Bích Lạc Hoàng Tuyền vẫn luôn là cấm địa trong truyền thuyết, có người nói ở Cực Bắc Chi Địa, kết nối U Minh, hơn nữa hơn ngàn năm nay chưa từng có truyền nhân xuất thế.
Thậm chí có rất nhiều người cho rằng truyền thừa của Bích Lạc Hoàng Tuyền đã sớm đoạn tuyệt rồi.
Nhưng ai có thể ngờ, bây giờ người của Bích Lạc Hoàng Tuyền lại ở trước mắt, xuất thế lần nữa.
Liếc mắt nhìn Nhậm Tiêu Dao, Bạch Nhạc cũng từ chối cho ý kiến, chỉ là trong lòng không có chút cảm tình gì với Nhậm Tiêu Dao, lại là một tên ẻo lả nữa!
Những tên như thế có người tốt sao?
- Nhậm huynh nói phải, lần này chúng ta bước vào cấm địa thượng cổ phải đồng tâm hiệp lực mới phải, mặc dù giữa chúng ta có mâu thuẫn cũng nên chờ sau khi rời đi rồi giải quyết sau.
Phụ họa một câu, một cao thủ ma đạo chen lời nói.
Nhìn thấy ánh mắt của Bạch Nhạc nhìn lại, lần này không đợi Bạch Nhạc đặt câu hỏi, cao thủ ma đạo kia tự khai:
- Mặc Vũ, sư phó Mặc Kình!
Mặc Kình!
Lần này, cho dù là trong mắt của Vân Mộng Chân cũng không khỏi xuất hiện sự kiêng kỵ.
Trước đó cho dù là Vô Định Hải hay là truyền nhân của Bích Lạc Hoàng Tuyền, mặc dù lợi hại nhưng vẫn không được Vân Mộng Chân để vào mắt, thế nhưng bốn chữ sư phó Mặc Kình lại không thể không làm Vân Mộng Chân cảnh giác.
Hơn nữa một câu đơn giản này cũng làm Vân Mộng Chân ý thức được rõ ràng, sợ rằng Mặc Kình vẫn còn sống, hơn nữa đã giá lâm Đạo Lăng Sơn rồi.
Trước đó còn nghĩ không thông, vì sao mọi người của ma đạo lại có thể bước vào Đạo Lăng Thiên Tông. Cái tên Mặc Kình vừa xuất hiện, Vân Mộng Chân liền nghĩ thông.
Bây giờ Thông Thiên Ma Quân đã chết, thế gian sợ là cũng chỉ có Mặc Kình mới có thực lực này, có thể dưới sự ngăn cản của nhiều cao thủ chính đạo như vậy để mạnh mẽ mở cấm địa thượng cổ ra, cho thiên tài ma đạo tiến vào.
Truyền nhân Vô Định Hải – Quân Bất Ly, truyền nhân Bích Lạc Hoàng Tuyền – Nhậm Tiêu Dao, còn cả truyền nhân của Mặc Kình – Mặc Vũ!
Lần này ma đạo đã có đủ tư cách chống lại tam đại thiên tông.
Huống chi sợ là còn có Dạ Nhận hiện tại chưa lộ diện nữa.
Người ngoài không biết, nhưng Vân Mộng Chân lại biết rõ sự đáng sợ của Dạ Nhận.
Một khi để mấy tên thiên kiêu của ma đạo này liên thủ lại, chuyến đi cấm địa thượng cổ lần này chỉ sợ là sát khí khắp nơi.
Vân Mộng Chân không sợ chết, nhưng nàng lo hơn vì hiện giờ trách nhiệm trên mình vô cùng lớn, nếu nàng thực sự thất bại... lần này Đạo Lăng Thiên Tông sợ là sẽ thật sự xuống dốc, thậm chí cả chính đạo đều sẽ bị ma đạo ngăn chặn.
Đạo tiêu Ma trường!
Mỗi người đều có lập trường riêng, hoặc có lẽ là... mỗi thân phận đều có lập trường riêng.
Đối với Yến Bắc Thần, hắn đương nhiên đứng ở mặt đối lập với Đạo Lăng Thiên Tông, đứng ở mặt đối lập với toàn bộ chính đạo.
Nhưng Bạch Nhạc lại không phải Yến Bắc Thần, hay nói chuẩn xác hơn thì hắn không đơn thuần là Yến Bắc Thần.
Hắn chẳng những là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân – Yến Bắc Thần mà cũng là đệ tử Huyền Môn – Bạch Nhạc, càng là Bạch Nhạc lưỡng tình tương duyệt với Vân Mộng Chân.
Chuyện này đã định trước hắn không thể chân chính đứng ở phía ma đạo.
Đương nhiên, những chuyện này người khác không biết.
Thậm chí cho dù những người đang quan sát trên Đạo Lăng Sơn cũng không hoàn toàn biết, càng không đoán được Bạch Nhạc sẽ có lựa chọn gì.
Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đang nhìn Bạch Nhạc.