Lúc này, cho dù người hà khắc thế nào, không thừa nhận cũng không được. Vị truyền nhân Ma Quân Bạch Nhạc này thật tâm thật ý yêu Vân Mộng Chân say đắm.
Ngay sau đó, khi thấy bọn Tư Đồ Lăng Phong chạy tới, thống hạ sát thủ với Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc vẫn để Tiểu Bạch Giao đi bảo vệ Vân Mộng Chân, cho dù là đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông chán ghét Bạch Nhạc, lúc này cũng phải thấy cảm động.
Cho dù lời thề non hẹn biển gì, trước sinh tử đều không đáng nhắc tới.
Để Tiểu Bạch Giao đi bảo vệ Vân Mộng Chân dường như là tặng hy vọng, sinh mạng cho Vân Mộng Chân.
Cảm tình như này cho dù là tình yêu cấm kỵ thế gian không dung cũng đủ khiến người ta cảm động.
Ngược lại, phản ứng của bọn Tư Đồ Lăng Phong àng làm người ta cảm thấy trơ trẽn.
Lúc này cho dù là sắc mặt của Diệp Lăng Vân cũng có phần khó coi.
Gã không quan tâm tới sinh tử của Bạch Nhạc, thế nhưng giả sử Vân Mộng Chân thật vì thế mà chết, như vậy gã cam đoan cho dù Tư Đồ Lăng Phong còn sống đi ra, gã cũng sẽ tự tay chém chết Tư Đồ Lăng Phong.
Tông môn tỉ mỉ bồi dưỡng chưởng giáo chân nhân đời tiếp theo, thực sự làm gã quá thất vọng.
Hơn nữa dưới tình huống bị vô số người nhìn, muốn giúp gã ta che giấu cũng khó mà làm được, cho dù như thế nào, tư cách trở thành chưởng giáo chân nhân đời tiếp theo của Tư Đồ Lăng Phong đã hoàn toàn đoạt tuyệt.
...
Lấy Thôn Thiên Quyết tạo ra thân ngoại hóa thân thôn phệ công kích của hai người khác, còn bản thân Bạch Nhạc thì cầm Côn Ngô Kiếm không ngừng tấn công về phía Tư Đồ Lăng Phong, một tay vung kiếm nhanh tới cực hạn, cho dù Tư Đồ Lăng Phong có muốn lưỡng bại câu thương với hắn hay không cũng vẫn bị Bạch Nhạc ép tới chật vật.
Cũng không phải do thực lực của Bạch Nhạc mạnh hơn gã mà là đấu pháp của Bạch Nhạc thực sự quá vô lại.
Đây như đang đánh lộn với kẻ điên, có thể sức mạnh và kỹ xảo của ngươi mạnh hơn người điên, nhưng một khi người điên dây dưa kéo lại cũng sẽ cực kỳ chật vật.
Đạo lý rất đơn giản, người điên không quan tâm sẽ bị đồng quy vu tận với ngươi, nhưng ngươi đâu muốn bị người điên cắn cho hai nhát?
Quan trọng nhất là Tiêu Dật Phong cùng Lâm Tuyết Dật rõ ràng là đang xuất công không xuất lực, căn bản đang chờ để chê cười gã.
Chỉ sợ sau khi gã lưỡng bại câu thương với Yến Bắc Thần, bọn hắn sẽ thu thập tàn cục chém giết Yến Bắc Thần. Đấy mới là kết quả mà bọn hắn muốn thấy nhất.
Đạo lý giống vậy, bên Vân Mộng Chân cũng như thế. Những thiên tài ma đạo như Quân Bất Ly càng năm bè bảy mảng, căn bản không ai muốn bị người khác chiếm lợi. Huống chi, thực lực của Tiểu Bạch Giao còn trên bọn họ, sơ sẩy một cái liền sẽ bị Tiểu Bạch Giao làm bị thương nặng, đương nhiên sẽ đánh cẩn thận hơn.
Cũng chính vì vậy, cục diện vốn đã hẳn phải chết bây giờ đã bị Bạch Nhạc chống đỡ được.
Chỉ là lần nữa bị Bạch Nhạc kéo chân, lúc này Tư Đồ Lăng Phong rốt cục cũng nổi sát tâm.
Trước đó trong rừng cũng vì gã do dự nên mới khiến Yến Bắc Thần có cơ hội có được cơ duyên Thụ Tâm Hải. Bây giờ đã kéo dài đủ, gã không thể tha thứ cho Yến Bắc Thần tiếp tục trì hoãn nữa.
Cho dù phải đánh đổi một số thứ, gã cũng nhất định phải sớm phá cuộc. Trong mắt lóe lên sát khí, Tư Đồ Lăng Phong bước ra, phía sau chợt hóa thành kiếm ảnh khủng bố, cả người hóa lợi kiếm hung hãn chém về phía Bạch Nhạc.
Nhưng mà ngay lúc đó, một tiếng kiếm minh chợt vang lên, trong Thụ Tâm Hải, Vân Mộng Chân luôn toàn tâm toàn ý tu luyện, lúc này đột nhiên tỉnh lại mở mắt ra, một luồng áp lực khủng bố chợt tỏa ra xung quanh.
Đạo Lăng Thánh Nữ!
Cho dù trước đó phát sinh cái gì, khi nàng mở mắt, nàng chính là Đạo Lăng Thánh Nữ có một không hai.
Đừng thấy trước đó bọn Quân Bất Ly chỉ đánh góp vui, khi Vân Mộng Chân tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của ba người chính là lập tức tạo một khoảng cách.
Người có tên, cây có bóng.
Cho dù bọn hắn tự xưng không thua bởi Vân Mộng Chân, nhưng khi phải đối mặt thì trong lòng vẫn khó tránh chút bỡ ngỡ.
Có điều Vân Mộng Chân cũng không chú ý tới bọn họ trước tiên.
Trong nháy mắt đó, thứ đầu tiên Vân Mộng Chân nhìn chính là Tư Đồ Lăng Phong lấy thân hóa kiếm, hóa thành một kiếm ảnh hung hăng chém về phía Bạch Nhạc.
Tư Đồ Lăng Phong toàn lực bạo phát, cho dù là Vân Mộng Chân cũng phải kiêng kỵ ba phần. Thấy cảnh tượng đó, con ngươi của Vân Mộng Chân không khỏi rụt lại, trong khoảng cách như thế, cho dù nàng muốn xuất thủ ngăn cản cũng không kịp.
Cũng may, Bạch Nhạc căn bản không trông cậy vào người khác hỗ trợ.
Tư Đồ Lăng Phong lấy thân hóa kiếm làm Bạch Nhạc cảm nhận được nguy cơ tử vong, tóc gáy toàn thân dựng đứng, không dám do dự. Trong tích tắc, Bạch Nhạc liền làm nổ thân ngoại hóa thân ở phía sau.
Sức mạnh mà Thôn Thiên Quyết vừa mới thôn phệ trong nháy mắt này đã được sử dụng, giống một tiếng nổ khủng bố ngăn kiếm ảnh kinh khủng ở trước người Bạch Nhạc.
Mặc dù Thôn Thiên Quyết khủng bố nhưng trên thực tế, mới rồi bọn Tiêu Dật Phong chỉ xuất công không xuất lực chờ xem Tư Đồ Lăng Phong bị bẽ mặt, thân ngoại hóa thân căn bản không cắn nuốt được bao nhiêu sức mạnh, bây giờ bị một kiếm của Tư Đồ Lăng Phong làm nổ tung, uy lực còn thiếu quá nhiều.