Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1184 - Chương 1184 - Tái Chiến Tư Đồ Lăng Phong

Chương 1184 - Tái chiến Tư Đồ Lăng Phong
Chương 1184 - Tái chiến Tư Đồ Lăng Phong

Bảo kiếm tùy thân của gã trước đó đã bị Côn Ngô Kiếm chặt gãy, bây giờ lấy ra chỉ là trường kiếm dự bị mà thôi, còn xa mới đạt tới mức tiện tay.

Có điều đối mặt với Côn Ngô Kiếm, trường kiếm hay bảo kiếm cũng không khác biệt quá lớn.

Dưới tình huống này, Tư Đồ Lăng Phong căn bản không có thời gian lo lắng quá nhiều. Hít sâu một hơi, kiếm trong tay hung hãn chém ra, nhất thời phát động phản kích về phía Yến Bắc Thần.

Kiếm của Yến Bắc Thần mặc dù nhanh nhưng còn chưa nhanh tới mức làm gã không phản ứng kịp.

Nếu chỉ có một kiếm này là có thể đánh bại được gã thì không khỏi quá ngây thơ.

- Truyền nhân Ma Quân chó má gì chứ, Yến Bắc Thần, ta sẽ để ngươi biết cái gì mới là thiên tài chân chính! Trừ vận may tốt ra, ngươi căn bản không có cái gì cả!

Cười lạnh, Tư Đồ Lăng Phong lần nữa châm chọc.

Đáng tiếc, Bạch Nhạc lại vẫn không có ý phản ứng lại gã.

Một kiếm thất thủ, Bạch Nhạc không chút do dự, trong chớp mắt, bên người đột nhiên hiện lên kiếm quang huyễn lệ.

Trong nháy mắt Tư Đồ Lăng Phong phản kích, lần công kích thứ hai của Bạch Nhạc cũng đã xuất hiện.

Kiếm Linh Vũ!

Bỏ qua sự kiêng kỵ, Bạch Nhạc thi triển luôn thần thông Kiếm Linh Vũ!

Trong một hơi, mưa kiếm đầy trời ầm ầm rơi xuống.

- Kiếm Linh Vũ?

Nếu như trước đó khi Bạch Nhạc thi triển Ngu Kiếm, Tư Đồ Lăng Phong vẫn chưa phản ứng kịp, vậy bây giờ đối mặt với Kiếm Linh Vũ, cho dù gã có chậm chạp hơn nữa cũng có thể hiểu đang có chuyện gì.

- Bạch Nhạc! Ngươi là Bạch Nhạc?!

Trong mắt lóe lên vẻ hoảng sợ, Tư Đồ Lăng Phong quả thực không dám tin vào mắt mình.

Yến Bắc Thần chính là Bạch Nhạc, chuyện này không lớn lắm, trọng điểm là... đạo ma song tu!

Lúc này, Tư Đồ Lăng Phong thật sự cảm nhận được một tia áp lực.

Cho dù là Bạch Nhạc hay Yến Bắc Thần, gã đều không thèm để vào mắt.

Nhưng khi hai cái tên này biến thành một, loại áp lực đó tuyệt đối không đơn giản là một cộng một.

- Cuối cùng cũng không ngu quá!

Nhìn vẻ mặt kinh hãi của Tư Đồ Lăng Phong, khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên một tia đùa cợt, nhàn nhạt nói.

Trong lúc nói chuyện, kiếm ý khắp trời đều đã hạ xuống.

Nếu như đối mặt với cường giả Tinh Cung Cảnh bình thường, ra tay toàn lực như thế đã đủ để giết chết đối phương, nhưng giờ Bạch Nhạc đang phải đối mặt với Tư Đồ Lăng Phong!

Chẳng những tu vi của Tư Đồ Lăng Phong đã sớm đạt tới Tinh Cung đỉnh, hơn nữa còn sở hữu truyền thừa của Đạo Lăng Thiên Tông, dường như chỉ dưới mỗi Vân Mộng Chân.

Mặc dù Kiếm Linh Vũ đánh cho Tư Đồ Lăng Phong trở tay không kịp, nhưng muốn bằng nó để đánh bại hoặc đánh chết Tư Đồ Lăng Phong thì không khỏi quá coi thường vị đệ tử đứng đầu chân truyền của Đạo Lăng Thiên Tông.

Quát to một tiếng, phía sau Tư Đồ Lăng Phong, tinh cung chợt sáng lên.

Một tòa Kiếm Cung huyễn lệ áp chế hư không, mưa kiếm đầy trời sau khi rơi vào phạm vi tinh cung đều bị kiếm khí cắn nát, căn bản không có cách nào xâm nhập tinh cung.

Thực lực tuyệt đối.

Lúc này, Tư Đồ Lăng Phong mới chính thức thể hiện ra toàn bộ thực lực.

Sau một chút kinh ngạc ngắn ngủi, sát khí trong lòng Tư Đồ Lăng Phong tiếp tục dâng lên:

- Đạo ma song tu, hắc! Thông Thiên Ma Quân thật sự là có khả năng thông thiên triệt địa, lại có thể bồi dưỡng được một yêu nghiệt đạo ma song tu như ngươi.

- Đáng tiếc... ngươi không nên bại lộ sớm như vậy.

Từ lần này Bạch Nhạc xuất thủ, Tư Đồ Lăng Phong cũng nhìn ra Bạch Nhạc chỉ có Tinh Cung trung kỳ mà thôi.

Giả sử Bạch Nhạc cũng bước vào Tinh Cung đỉnh, như vậy bằng vào ưu thế đạo ma song tu, chỉ sợ gã sẽ không phải là đối thủ. Nhưng giờ vẫn vững vàng trên Bạch Nhạc một cảnh giới, gã vẫn có tự tin thủ thắng.

Chỉ là bây giờ ngẫm lại không khỏi sợ hãi.

Bạch Nhạc ẩn mình thực sự quá sâu, cho tới giờ gã vẫn có cảm giác không dám tin. Giả sử Bạch Nhạc có thể thoát được một kiếp này rồi tiếp tục ngủ đông, như vậy sau này chắc chắn sẽ trở thành sinh tử đại địch của gã.

Chờ sau khi Bạch Nhạc đuổi kịp tu vi của gã rồi động thủ, lúc đó chỉ sợ người chết sẽ thật sự là gã.

Đáng tiếc... vẫn thiếu vài phần ẩn nhẫn!

Tư Đồ Lăng Phong tự nghĩ, nếu đổi vị trí, gã tất nhiên sẽ chọn tiếp tục ẩn nhẫn, chờ tới khi bước vào Tinh Hải sẽ đột nhiên bạo phát, một lần hành động làm thiên hạ chấn kinh.

Còn như Bạch Nhạc bị giao long hại thật thảm, thật lãng phí.

Đáng tiếc cho thiên phú cùng vận may tốt như vậy.

Có điều đối với gã, đây chính là vận may trên trời rơi xuống.

Chỉ cần có thể giết chết Bạch Nhạc thì sẽ có được Côn Ngô Kiếm và Quảng Hàn Thiên Cung, còn có thể có danh tiếng giết được truyền nhân Ma Quân, chỉ cần vừa ra ngoài sẽ làm chấn động thiên hạ. Đến lúc đó, cho dù là Vân Mộng Chân cũng phải cam bái hạ phong!

Đây mới là nhân sinh mà gã muốn.

Nghĩ tới chỗ khoái ý, trên mặt Tư Đồ Lăng Phong nhất thời nở nụ cười hưng phấn, dường như Bạch Nhạc đã bị gã nghiền chết rồi.

Trong mắt tỏ ra thương xót, trên mặt Bạch Nhạc vẫn duy trì sự bình tĩnh, không vui không buồn.

Chỉ là sau một khắc, trên người Bạch Nhạc cũng sáng lên Tinh Cung.

Khác với trước kia, không còn là nửa tòa nữa, mà là tinh cung hoàn chỉnh!

Bình Luận (0)
Comment