Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1197 - Chương 1197 - Núi Lửa Phun Trào

Chương 1197 - Núi lửa phun trào
Chương 1197 - Núi lửa phun trào

Đầu tiên, thực lực bây giờ của Dạ Nhận rốt cuộc mạnh bao nhiêu, Vân Mộng Chân không nắm rõ.

Lúc trước khi ở Linh Tê Kiếm Tông, nàng giao thủ với Dạ Nhận đã thua một bậc, mặc dù thực của nàng bây giờ đã tăng lên nhiều, nhưng ai dám nói Dạ Nhận vẫn giậm chân tại chỗ?

Huống chi một khi thật sự đánh nhau hơn nửa khó tránh lưỡng bại câu thương, cho dù có thể thắng cũng sẽ rất thảm.

Thời gian đó chẳng lẽ người khác sẽ không xuất hiện dị tâm?

Cái giá thực sự quá lớn, trừ phi bất đắc dĩ, bằng không Vân Mộng Chân sẽ quyết không mạo hiểm như thế.

Khi Dạ Nhận xuất thủ, trên thực tế Vân Mộng Chân đã đoán được dụng ý của Dạ Nhận, nhưng nàng vẫn không thể không tỏ ra không phản ứng kịp, mặc cho Dạ Nhận rời đi chính là vì tạo cơ hội cho Bạch Nhạc thoát thân.

Dạ Nhận cũng nhìn trúng yếu điểm này của nàng nên mới có thể ung dung rời đi, thậm chí toàn bộ quá trình đều không đề phòng nàng xuất thủ công kích.

Cực kỳ kiêu ngạo!

Yên lặng trong chốc lát, bọn Lâm Tuyết Dật mới phản ứng lại.

- Đuổi theo!

Kiếm trong tay nhất thời hóa thành kiếm quang khủng bố rẽ mở mặt nước, đuổi về hướng Bạch Nhạc.

Mắt nhìn Tiểu Bạch Long đã sắp bị giết, bây giờ lại bị Yến Bắc Thần nắm lấy cơ hội cứu đi, cơn tức này bọn họ sao nuốt trôi được.

Quan trọng hơn là gã cũng không dám cho Bạch Nhạc thời gian.

Trước khi hóa long, Tiểu Bạch Giao đã cực kì khủng bố, bây giờ hóa giao thành rồng, thực lực sẽ càng tăng vọt. Một khi bỏ qua cơ hội này, đợi khi Tiểu Bạch Long khôi phục sẽ trở thành chân long.

Dưới Tinh Hải Cảnh có thể đi ngang!

Nếu gã không xuất thủ thì thôi đi, nhưng trước đó đã xuất thủ ắt sẽ bị Yến Bắc Thần và bạch giao ghi hận, đến lúc đó chắc chắn phải chết.

Cho dù là vì tiêu trừ tai họa ngầm này, gã cũng không thể không đuổi theo.

Thoáng do dự một chút, Tiêu Dật Phong cũng đuổi theo.

Vì thế, bọn Thư Khánh Dương và Mặc Vũ đương nhiên cũng không thể ở đó, cũng đuổi theo.

Cho dù Vân Mộng Chân cũng không khỏi đau đầu, thật lòng, nàng không có chút hứng thú nào để đuổi theo Bạch Nhạc, nhưng mà, thủ đoạn ẩn thân bây giờ của Dạ Nhận thật sự cao minh.

Mới bỏ qua cơ hội ra tay, cho dù là nàng cũng không thể tìm ra Dạ Nhận.

Bây giờ tỉnh táo lại, trong lòng Vân Mộng Chân hiểu rõ từng câu, sở dĩ Dạ Nhận không chọn động thủ với nàng mà nhân cơ hội thoát thân không phải vì sợ nàng, mà là không muốn liều mạng tranh đấu với nàng ở cục diện hỗn loạn này mà thôi.

Đó không hợp với thân phận của Dạ Nhận.

Là một sát thủ cao cấp nhất, phải chú ý nhất chính là hiệu suất ra tay.

Hoặc là một kích tất sát, phất áo hiên ngang rời đi!

Hoặc là một kích không ăn thua thì lập tức chọn thoát thân, giống như rắn độc chờ cơ hội ra tay tiếp theo.

Phong tư trác tuyệt, toàn bộ quá trình tuyệt không dài dòng!

Nhưng điều đó đối với Vân Mộng Chân tuyệt không phải tin tức tốt gì.

Dạ Nhận tồn tại giống như độc xà vĩnh viễn nằm vùng ở chỗ tối, chỉ cần không thể giết chết nó thì bất kỳ lúc nào cũng phải cẩn thận phòng bị, sơ sẩy một cái liền dẫn tới tai họa ngập đầu.

Trước khi bước vào cấm địa thượng cổ, lòng tin tự cao tự đại tới giờ xác thực đã không còn bao nhiêu.

Bây giờ còn chưa đi tới cuối, ai dám nói có thể lực áp quần hùng, nhận được thắng lợi sau cùng?

...

- Thủ đoạn ẩn nấp thật lợi hại!

Nhìn Dạ Nhận biến mất trong hư không, toàn bộ Đạo Lăng Sơn đều xôn xao.

Cho dù là Diệp Lăng Vân cũng không nhịn được mà than thở.

Nếu như ở trước mặt ông ta, cho dù Dạ Nhận là đại năng cũng không thể ẩn giấu hành tung, nhưng khi ở trong hình chiếu cấm địa thượng cổ lại không nhìn ra thủ đoạn ẩn nấp của Dạ Nhận.

Cái tên Dạ Nhận thực ra tất cả mọi người có mặt đều từng nghe nói, thế hệ này lại có Dạ Nhận có thủ đoạn cùng thực lực đáng sợ như thế, xác thực làm người ta phải thổn thức.

Cho dù những lão tổ Tinh Hải Cảnh lúc này không khỏi mơ hồ run rẩy trong lòng.

Bây giờ Dạ Nhận có thể còn chưa làm bọn họ bị thương được, nhưng chớ quên, Dạ Nhận cũng sắp vào Tinh Hải Cảnh rồi!

Một khi bước vào Tinh Hải Cảnh, bằng vào thủ đoạn giết người xuất quỷ nhập thần này, Dạ Nhận chắc chắn sở hữu thực lực có thể uy hiếp bọn họ. Chỉ cần nghĩ đến đây, bọn họ liền thấy cần cổ hơi lạnh.

Nếu như trước đó bọn họ chỉ muốn giết Bạch Nhạc, như vậy bây giờ danh sách này lại có thêm cái tên Dạ Nhận nữa.

Chỉ là so với người khác, bọn họ sẽ phản ứng nhanh hơn, còn có thể nhìn ra được nhiều thứ hơn.

Như một vở tuồng, cho tới giờ, toàn bộ thế cục đã dần rõ ràng.

Trong cấm địa thượng cổ, mọi người đã dần trở thành diễn viên, người chân chính còn tư cách phân cao thấp chỉ còn lại có ba người: Bạch Nhạc, Vân Mộng Chân, Dạ Nhận.

Chắc chắn đây là ba người xuất sắc nhất trong cấm địa thượng cổ lần này, không, phải nói khắp thiên hạ, trước mắt đây là ba người xuất sắc nhất.

...

Đâm đầu thẳng vào trong nước biển, tốc độ của Bạch Nhạc nhanh hơn không ít.

Lúc trước ở Quảng Hàn Thiên Cung, Bạch Nhạc mấy lần lén vào nước, cuối cùng lại luyện hóa được Cực Hàn Băng Hoa, kỹ năng bơi cũng rất tốt, lần này lại đạp nước trong biển với Tiểu Bạch Giao đương nhiên sẽ quen thuộc với hoàn cảnh hơn.

Bình Luận (0)
Comment