Núi lửa rất lớn, chỉ vùng nham thạch nóng chảy đã kéo dài trên trăm dặm, không khí xung quanh đều mang khí tức cực nóng làm người ta hít thở không thông.
Có điều, thời gian này chìm dưới nham thạch nóng chảy, Bạch Nhạc đã dần quen thuộc với cảm giác cực nóng đó, mặc dù vẫn đau tới đổ mồ hôi, nhưng vẫn có thể nhịn được.
Xác định bọn Lâm Tuyết Dật không thể theo kịp, lúc này Bạch Nhạc mới thở phào một hơi, uể oải nằm trong nham tương, lấy một viên đan dược khôi phục linh lực trong giới chỉ ra, không thèm nhìn mà bỏ luôn vào mồm.
Nghỉ ngơi trong chốc lát, Bạch Nhạc lần nữa phục hồi tinh thần.
Mặc dù tạm thời thoát khỏi nguy hiểm, thế nhưng muốn toàn thân thoát ra vẫn không dễ dàng! Bây giờ cách tốt nhất chính là nghĩ biện pháp tìm được huyền cơ trong nham tương của núi lửa. Chỉ cần thông qua khảo nghiệm này mới làm thực lực của mình lần nữa tăng lên, bình yên vượt qua nguy cơ trước mắt.
Chỉ là đối với cấm địa thượng cổ, Bạch Nhạc hoàn toàn không hiểu, muốn nhanh chóng tìm được phương pháp, nói dễ hơn làm!
...
- Là Địa Hỏa Chi Tâm!
Nhìn nham thạch nóng chảy dưới chân, Vân Mộng Chân nhẹ giọng nói.
Nếu bàn về nhãn giới và kiến thức, bây giờ toàn bộ cấm địa thượng cổ cũng không ai so được với nàng, chỉ quan sát trong chốc lát, nàng đã phán đoán ra.
- Địa Hỏa Chi Tâm?
Cái tên này cho dù là những người khác cũng không khỏi cảm thấy lạ tai, chỉ có thể lẳng lặng chờ Vân Mộng Chân giải thích.
- Nham thạch nóng chảy thật ra chính là Địa Hỏa!
Lắc đầu, Vân Mộng Chân nhẹ giọng giải thích:
- Nơi có thể sinh ra nham thạch nóng chảy chính là đầu nguồn địa hỏa, nếu như ngưng tụ đủ nhiều địa hỏa thì sẽ hình thành tinh thạch! Trong điển tịch thượng cổ có ghi chép, loại tinh thạch này được gọi là Địa Hỏa Chi Tâm!
- Ngươi nói trong nham tương nhất định có Địa Hỏa Chi Tâm?
Nhìn chằm chằm Vân Mộng Chân, Lâm Tuyết Dật trầm giọng hỏi.
- Trên đời này làm gì có chuyện nhất định?
Lắc đầu, Vân Mộng Chân nhẹ giọng đáp:
- Phần trăm tồn tại nhiều đã đủ rồi.
- Địa Hỏa Chi Tâm có ích lợi gì?
- Không rõ!
Lắc đầu, Vân Mộng Chân không phải không muốn giải thích:
- Chỉ là lời đồn trong thời thượng cổ, Địa Hỏa Chi Tâm trân quý hơn Nhất Nguyên Trọng Thủy nhiều, những điển tịch này truyền lưu đã lâu, khó tránh có chỗ thiếu sót.
Sau đó, Vân Mộng Chân cũng không nói nữa.
Trên thực tế, điển tịch trong Đạo Lăng Thiên Tông không thiếu truyền lưu từ thượng cổ tới nay, đâu ra thiếu sót nhiều vậy.
Chỉ là, Vân Mộng Chân dù sao cũng không đồng lòng với mấy người này.
Cho dù bây giờ có thêm Dạ Nhận uy hiếp, Vân Mộng Chân không thể không đi cùng đám đệ tử chính đạo như Lâm Tuyết Dật, Tiêu Dật Phong, nhưng vài tin then chốt, nàng sẽ không dễ mà nói ra.
- Một khi Địa Hỏa Chi Tâm dung nhập vào tinh hải thì sẽ có thể diễn hóa ra Xích Hải, đủ để tăng phẩm chất của tinh hải lên một cấp bậc. Vị thánh nữ này nói chuyện thật không rõ ràng!
Ung dung cười, Mặc Kình thong thả nói.
Lấy thân phận và thực lực của ông ta, đương nhiên biết diệu dụng của Địa Hỏa Chi Tâm, cũng biết rõ hơn Vân Mộng Chân tất có thể biết Địa Hỏa Chi Tâm, không thể chỉ biết có một chút vậy được.
Cố ý không nói ra cũng là có tư tâm.
Về phần ông ta cố ý vạch trần chuyện này, dụng ý đã rõ.
Ông ta vốn đang đả kích quyền uy Đạo Lăng Thánh Nữ của Vân Mộng Chân. Càng nhiều người ý thức được, Đạo Lăng Thánh Nữ cũng sẽ nói xạo, cũng có thể vì quyền lợi mà dùng hết tâm tư, bản thân chuyện này sẽ làm hình tượng thánh nữ bất bại của Đạo Lăng bị hao tổn.
- Không chỉ vậy, bên cạnh Địa Hỏa Chi Tâm thường sẽ xen lẫn Tức Thổ!
Liếc Diệp Lăng Vân, Mặc Kình tiếp tục nói:
- Ngũ Hành chi địa, hai cơ duyên hỏa, thổ cuối cùng đều ở đây.
Trước đó mỗi lần cướp đoạt cơ duyên đều mang theo nguy hiểm cực lớn, bây giờ hai loại khảo nghiệm chồng lên nhau, nguy hiểm đương nhiên cũng sẽ tăng lên gấp đôi.
Dưới tình huống như vậy, cho dù là Bạch Nhạc hay Vân Mộng Chân, một chút sơ sẩy cũng sẽ phải chết.
Vân Mộng Chân cố ý không nhắc nhở người khác, sợ là cũng mang theo vài phần ác ý.
Bây giờ xuyên qua bầu trời nhìn quan hệ của Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc, đương nhiên cũng có thể hiểu tâm tư của Vân Mộng Chân lúc này không còn thuần túy, nếu như cần, nàng còn không tiếc giết người diệt khẩu để thành toàn cho Bạch Nhạc.
Đã có kinh nghiệm trước đó, bây giờ muốn tìm được vị trí trung tâm trong nham tương cũng không quá khó.
Ngũ Hành chi địa, mặc dù mỗi nơi có hoàn cảnh khác nhau, nhưng đạo lý thì tương thông.
Chỉ cần men theo hướng chảy của nham tương cực nóng thì sẽ tìm được vị trí trung tâm.
Đương nhiên Bạch Nhạc không phải người duy nhất thông minh, chỉ là so với người khác, hắn nhanh hơn một bước mà thôi.
Hơn nữa Bạch Nhạc có can đảm nhảy vào nham tương để tìm phương hướng, đây cũng là điểm độc nhất.
Người khác, cho dù là Vân Mộng Chân cũng không dám.
Thậm chí Vân Mộng Chân vẫn luôn lấy linh khí bảo vệ mình, bằng không lấy thân phận của Vân Mộng Chân, nếu như giống với Bạch Nhạc, ngay cả y phục trên người cũng bị thiêu rụi thì sẽ thành vấn đề rất lớn.
Đối với Vân Mộng Chân, nàng thà bỏ qua cơ hội này cũng tuyệt đối không để mình rơi vào hoàn cảnh lúng túng đó.