Đối với Bạch Nhạc mà nói, hai kiện bảo vật trân quý nhất trên người hắn, chính là Côn Ngô Kiếm và Quảng Hàn Thiên Cung.
Nếu như Bạch Nhạc đã quyết tâm dưới loại tuyệt cảnh này, hi sinh chính mình trợ giúp Vân Mộng Chân, tự nhiên cũng không có bất kỳ do dự nào, đưa hai thứ này cho Vân Mộng Chân.
Chỉ là, xóa đi ấn ký Côn Ngô Kiếm đã khiến thần hồn Bạch Nhạc bị phản phệ, trọng thương, dưới loại tình huống này, coi như hắn muốn tách rời liên hệ cùng Quảng Hàn Thiên Cung cũng đã không làm được.
Thế nhưng cũng không sao, đợi hắn chết đi tự nhiên Quảng Hàn Thiên Cung cũng sẽ hóa thành vật vô chủ, có thể để Vân Mộng Chân ung dung luyện hóa.
Hơn nữa, so với Quảng Hàn Thiên Cung, thứ Bạch Nhạc muốn giao phó vẫn là Tiểu Bạch.
Ở chung với nhau thời gian dài như vậy, Tiểu Bạch đã là bằng hữu chân chính trong lòng Bạch Nhạc, hơn nữa, lấy thực lực Tiểu Bạch, cho dù là đối Vân Mộng Chân mà nói, cũng là một sự giúp đỡ lớn.
- Tiểu Bạch, về sau ngươi đi theo nàng... Giúp ta bảo vệ tốt cho nàng.
Bạch Nhạc yên lặng truyền ý niệm vào Quảng Hàn Thiên Cung, vẻ mặt càng có vẻ mệt mỏi rã rời.
Sức cùng lực kiệt, giờ khắc này Bạch Nhạc đã thực sự không nhịn được nữa.
- Ngao!
Trong tích tắc, cảm nhận được loại ý tứ gần như vĩnh biệt trong lời nói của Bạch Nhạc, Tiểu Bạch Long nhất thời nóng nảy, nó cũng không đoái hoài tới thương thế của mình còn chưa khôi phục, trực tiếp lao ra từ bên trong Quảng Hàn Thiên Cung.
Trước đó Tiểu Bạch Long ở trong Quảng Hàn Thiên Cung, nên căn bản không biết xảy ra chuyện gì, nhưng vừa bay đi ra, nó liền cảm ứng được Bạch Nhạc suy nhược, trong miệng nhất thời phát ra một tiếng gào thét, trực tiếp rơi vào bên người Bạch Nhạc.
- Ô ô!
Trong miệng Tiểu Bạch Long phát ra một tiếng kêu khẽ, dùng sức cọ cọ vào người Bạch Nhạc, giống như muốn để Bạch Nhạc đứng lên.
- Tiểu Bạch!
Bạch Nhạc vươn tay, nhẹ nhàng sờ sờ cái đầu Tiểu Bạch Long, nhẹ giọng nói:
- Tiểu Bạch, nghe lời ta, ngoan ngoãn đi theo nàng, không cho phép gây chuyện nữa... Ta không có cách nào mang ngươi tiếp tục đi tới đích! Sau khi rời khỏi nơi này, ngươi muốn tiếp tục theo nàng, hay là tự mình rời đi đều tùy ngươi.
Mặc dù Bạch Nhạc rất muốn để Tiểu Bạch Long đi theo bên người Vân Mộng Chân, nhưng đúng như hắn nói, hắn sẽ luôn coi Tiểu Bạch Long là bằng hữu, chứ không phải sủng vật hoặc là phụ thuộc mình, đương nhiên sẽ không ép Tiểu Bạch Long.
- Ngao!
Nghe Bạch Nhạc nói vậy, Tiểu Bạch Long nhất thời phát ra một tiếng gầm giận dữ.
Ngay cả Vân Mộng Chân cũng có thể nghe ra ý cự tuyệt mãnh liệt của Tiểu Bạch Long.
Nước mắt không ngừng nhỏ xuống, Vân Mộng Chân dùng sức siết chặt tay Bạch Nhạc, nhưng căn bản không nói ra được bất kỳ lời gì.
Oanh!
Theo thần hồn Bạch Nhạc suy nhược, Cực Hàn Băng Hoa cũng có chút không chịu nổi Địa Hỏa xung quanh.
- Giết bọn hắn!
Mắt thấy Bạch Nhạc đưa Côn Ngô Kiếm cho Vân Mộng Chân, rốt cuộc đám người Mặc Vũ cũng không ngồi yên được nữa, trong nháy mắt, mấy người liên thủ lại, đồng thời giết về phía Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân.
Thời gian trôi qua dài như vậy, uy thế Địa Hỏa đã suy giảm rất nhiều, Tức Thổ chỉ bị Bạch Nhạc đổ ra phân nửa, lại bị nham thạch nóng chảy cuốn đi một phần, còn lâu mới có được đáng sợ như trước đó, đối với đám người Mặc Vũ mà nói, bây giờ mới là cơ hội tốt nhất chém giết Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân.
Nhận thấy đám người Mặc Vũ tiếp cận, dường như trong lồng ngực Vân Mộng Chân có một đám lửa đang kịch liệt thiêu đốt, trong nháy mắt sát khí khủng bố bung ra.
Cánh tay khẽ đảo, Côn Ngô Kiếm chợt tới tay, sát ý trùng thiên!
Vân Mộng Chân bước ra một bước, nhảy khỏi Cực Hàn Băng Hoa, giơ tay lên chính là một kiếm chém về phía Mặc Vũ đang bay tới nhanh nhất.
Mặc dù chỉ vừa mới cầm về được Côn Ngô Kiếm, nhưng từ nhỏ Vân Mộng Chân đã ôn dưỡng Côn Ngô Kiếm, sau khi vào tay, căn bản không có nửa điểm trắc trở, trong tích tắc, một đạo kiếm khí màu xanh chợt phá không mà ra.
Một kiếm này Vân Mộng Chân nén giận xuất thủ, có thể nói là khí thế ngập trời, cho dù Mặc Vũ cường thế, thì giờ khắc này cũng không khỏi cảm thụ được một tia nguy cơ trí mạng!
Oanh!
Mặc Vũ giơ tay lên, trong tay liền xuất hiện một cái Phán Quan Bút, trực tiếp điểm về phía Vân Mộng Chân.
Chỉ là, đón nhận một kiếm này, thậm chí thần thông trong tay Mặc Vũ còn chưa hoàn thành, đã bị kiếm khí ăn mòn, hắn chỉ có thể miễn cưỡng lấy Phán Quan Bút chống đỡ một chút, rồi cả người bị chém bay ra ngoài, hung hăng đụng vào trong nham thạch.
Nếu không phải Mặc Vũ vẫn luôn sử dụng Tinh Cung, sợ là lần này đã đủ để khiến cho hắn bị thương.
- Ngao!
Ở một bên khác, Lâm Tuyết Dật cũng nắm lấy cơ hội, Tuyệt Tiên Kiếm xuất hiện lần nữa, chắm thẳng đến chỗ yếu hại của Bạch Nhạc!
Cho dù không giành được Côn Ngô Kiếm, thì trên người Bạch Nhạc vẫn còn Quảng Hàn Thiên Cung.
Bây giờ Bạch Nhạc ở trạng thái này, tự nhiên không còn sức đánh trả chút nào, nhưng Lâm Tuyết Dật vừa ra tay, đã triệt để làm Tiểu Bạch Long tức giận.
Đừng thấy thời điểm nó ở bên người Bạch Nhạc, chỉ lớn chừng bàn tay, dáng vẻ dễ thương đáng yêu, nhưng khi nó tức giận, thân hình sẽ đột nhiên tăng vọt, hóa thành hung long.