Không chết?
Ánh mắt Vân Mộng Chân nhìn về phía Bạch Nhạc đang không ngừng thôn phệ lực lượng trong biển lửa, trong lòng nhất thời dâng lên một cỗ vui sướng khó có thể ức chế, dường như loại tâm tình tuyệt vọng kia, cũng ở trong nháy mắt này tiêu tán hơn phân nửa.
- Oanh!
Gần như cùng lúc đó, một đạo Tử Tiêu Thần Lôi chợt giáng xuống, đạo tử sắc lôi đình khủng bố kia giống như xé rách trời cao, đánh vào phía trên Tinh Hải.
Không khác gì công kích!
Mặc Vũ và đám người Nhậm Tiêu Dao bị Vân Mộng Chân vây ở trong Tinh Hải, cũng bị thừa nhận là chống cự thiên kiếp, đều bị Tử Tiêu Thần Lôi công kích.
Thiên kiếp vốn đã rất khủng bố rồi, bởi vì bọn họ tồn tại, nên uy lực càng tăng thêm mấy lần, chỉ một đạo Tử Tiêu Thần Lôi đã khiến cho Tinh Cung của tất cả mọi người run lên, phun ra một ngụm máu lớn.
- Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc còn sống, chẳng lẽ ngươi còn muốn đồng quy vu tận với chúng ta sao?
Có thể nói, ban đầu người muốn Bạch Nhạc chết nhất chính là Nhậm Tiêu Dao, nhưng hôm nay nhìn thấy Bạch Nhạc vẫn còn sống, hắn lại cảm thấy may mắn.
Hắn thật sự bị Vân Mộng Chân làm cho sợ hãi.
Vân Mộng Chân hơi nheo mắt lại, cho dù là nằng thì giờ khắc này cũng không khỏi có chút do dự.
Con kiến hôi còn muốn sống, huống hồ là nàng.
Vừa rồi nàng không tiếc đồng quy vu tận, là bởi vì nghĩ Bạch Nhạc đã chết, trong lòng sớm có tử chí, nhưng hôm nay nhìn thấy Bạch Nhạc thoát khốn, tự nhiên trong lòng Vân Mộng Chân không còn tâm liều mạng nữa.
Hiện tại thiên kiếp vừa mới phủ xuống, nếu như thả đám người Nhậm Tiêu Dao đi vẫn còn kịp, nàng có niềm tin rất lớn thuận lợi vượt qua thiên kiếp.
Thế nhưng... có thể tin tưởng bọn họ sao?
Giờ khắc này, vô số cảnh tượng hiện lên trong đầu Vân Mộng Chân, nhưng cuối cùng vẫn biến thành một vệt kiên quyết.
Hiện tại sinh tử một đường, cho dù đám người Nhậm Tiêu Dao thật sự nguyện ý buông tha tất cả, nhưng một khi thoát khỏi hiểm cảnh, nàng vẫn bị thiên kiếp dây dưa, căn bản vô lực đi cứu viện Bạch Nhạc, lúc đó, ai dám cam đoan, đám người Nhậm Tiêu Dao sẽ không sinh ra lòng tham lam?
Bạch Nhạc còn đang hôn mê, Tiểu Bạch Long cũng bị thương nặng, lúc này... Nàng dám mang sinh tử của Bạch Nhạc, đặt ở một ý niệm của đối phương sao?
Khóe miệng Vân Mộng Chân hiện lên một nụ cười lạnh lùng, bình tĩnh mở miệng nói:
- Nhưng ta... Không tin được các ngươi!
Gần như vừa nói xong, kiếm trong tay Vân Mộng Chân lại chém về phía Nhậm Tiêu Dao lần nữa.
. ..
- Ngao !
Móng vuốt bắt Địa Hỏa Chi Tâm lại, Địa Hỏa cực nóng lại cuộn ra lần nữa, cho dù có Nhất Nguyên Trọng Thủy, cũng vẫn không thể hóa giải hoàn toàn trùng kích Địa Hỏa mang đến như cũ, trong nháy mắt móng vuốt bắt lại Địa Hỏa Chi Tâm liền bị đốt trọi.
Chỉ là, giờ khắc này Tiểu Bạch Long căn bản không để ý tới những thứ này, nó cố nén đau nhức, mạnh mẽ cầm lấy Địa Hỏa Chi Tâm, tiến về phía Bạch Nhạc, trực tiếp ném Địa Hỏa Chi Tâm lên người hắn.
Oanh!
Tức Thổ và Địa Hỏa giao hòa vào nhau một lần nữa, dưới loại kích thích cường liệt này uy lực Thôn Thiên Quyết cũng phát huy đến cực hạn, mặc dù bản thân Bạch Nhạc không có thức tỉnh, nhưng dưới tình huống Thôn Thiên Quyết toàn lực thôi động, thân ngoại hóa thân đã tự ngưng tụ mà ra.
Thân ngoại hóa thân sống động đạp ở trong biển lửa, cũng làm người ta cảm thấy một loại chấn động khó nói nên lời.
Điên cuồng thôn phệ!
Trong khoảnh khắc, Địa Hỏa cực nóng liền bị cái thân ngoại hóa thân kia thôn phệ một bộ phận lớn, mượn khả năng thôn phệ mạnh mẽ của thân ngoại hóa thân, rốt cuộc Địa Hỏa Chi Tâm cũng thuận thế dung nhập vào trong cơ thể Bạch Nhạc.
Quan trọng nhất là, dưới loại kích thích cường liệt này, Bạch Nhạc vốn đã hôn mê rốt cuộc cũng tỉnh lại.
Mặc dù Thôn Thiên Quyết cường đại, nhưng nếu chỉ dựa vào khả năng thôn phệ bản năng, cuối cùng vẫn không thể khiến cho Bạch Nhạc thoát khỏi loại tuyệt cảnh này.
Nếu không có Địa Hỏa Chi Tâm mạnh mẽ kích thích, Bạch Nhạc căn bản không có khả năng sớm tỉnh lại!
Đối với Tiểu Bạch Long mà nói, nó chỉ vô ý thức cảm thấy Địa Hỏa Chi Tâm là đồ tốt, muốn cho Bạch Nhạc tiếp tục thôn phệ, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, đây mới thực sự là mấu chốt cứu mạng.
Trong nháy mắt Địa Hỏa khủng bố lan tràn trong cơ thể Bạch Nhạc, hóa thành một cỗ lực lượng bàng bạc!
Thôn phệ!
Lúc này Bạch Nhạc căn bản không lo lắng ngoại giới, cũng không nhận biết mọi chuyện bên ngoài.
Từ thời điểm đánh về phía Lâm Tuyết Dật, trong lòng Bạch Nhạc cũng đã dấy lên ý chí cầu sinh lần nữa, cỗ ý chí cầu sinh dẫu có chết cũng không buông bỏ này, chính là mấu chốt Bạch Nhạc có thể tỉnh lại.
Trong nháy mắt, Thông Thiên Ma Công bị Bạch Nhạc thôi động đến mức tận cùng.
Thương thế trên người từ lúc giết chết Lâm Tuyết Dật thôn phệ huyết nhục và thần hồn, cũng đã khôi phục hơn phân nửa, bây giờ đồng thời thôn phệ Tức Thổ và Địa Hỏa Chi Tâm, rốt cuộc cũng khiến cho Bạch Nhạc khôi phục lại trạng thái đỉnh phong!
Oanh!
Tinh Cung chợt mở ra, muốn thôn phệ lực lượng kinh khủng như vậy, chỉ dựa vào thân thể căn bản là không có khả năng, muốn tiêu hóa chỉ có thể dựa vào Tinh Cung!
Đối với tất cả tu hành giả Tinh Cung Cảnh mà nói, Tinh Cung mới là căn nguyên tất cả.