Thái Thượng Kiếm Tôn (Dịch Full)

Chương 1233 - Chương 1233 - Đột Phá, Tinh Cung Hậu Kỳ

Chương 1233 - Đột Phá, Tinh Cung Hậu Kỳ
Chương 1233 - Đột Phá, Tinh Cung Hậu Kỳ

Tinh Cung hoàn mỹ!

Lần này, trạng thái Tinh Cung hoàn mỹ nhất của Bạch Nhạc mới chính thức hiện ra ở trước mặt tất cả mọi người.

Con ngươi Thư Khánh Dương đột nhiên co rụt lại, giờ khắc này hắn mới chính thức cảm thụ được loại áp lực khủng bố kia!

Quá mạnh mẽ!

Mặc dù trước đó hắn đã đoán được có lẽ Bạch Nhạc giết chết Tư Đồ Lăng Phong, nhưng dù sao cũng không có chính mắt nhìn thấy.

Trên thực tế, Thư Khánh Dương cũng rất tự tin với thực lực của mình, hắn vẫn cho rằng, nếu như giao phong một đối một, chắc chắn Bạch Nhạc không phải đối thủ của hắn.

Nhưng bây giờ nhìn thấy cái Tinh Cung hoàn mỹ này, Thư Khánh Dương mới chính thức hiểu được, một khi Bạch Nhạc bạo phát toàn bộ thực lực, sẽ khủng bố đến mức nào!

Quan trọng hơn là... Địa Hỏa Chi Tâm và Tức Thổ !

Bạch Nhạc đã kinh khủng như vậy, một khi luyện hóa được Địa Hỏa Chi Tâm và Tức Thổ, sẽ lại kinh khủng đến mức nào? !

Không phải Thư Khánh Dương không nghĩ tới việc xuất thủ với Bạch Nhạc, dù sao lợi lộc lớn như vậy, cũng đủ để bất luận kẻ nào điên cuồng!

Nhưng... Vừa nhìn thấy Tiểu Bạch Long toàn thân tắm máu, thì loại kích động vừa mới hiện lên trong lòng hắn kia, liền bị mạnh mẽ đè nén xuống.

Cho dù bây giờ bản thân Tiểu Bạch Long vẫn bị trọng thương, nhưng chỉ cần nghĩ đến thảm trạng trước đó của Lâm Tuyết Dật, làm sao hắn còn dám xuất thủ?

Tiểu Bạch Long vì bảo vệ Bạch Nhạc, thực sự có can đảm đồng quy vu tận cùng bất cứ kẻ nào, nhưng... Hắn dám không?

Ánh mắt lại rơi vào trên người Vân Mộng Chân, giờ khắc này, trong lòng Thư Khánh Dương vẫn còn sợ!

Người điên!

Hai người kia, cộng thêm một con Bạch Long, đều điên!

Nhưng... Cho dù là hắn, cũng không thể không thừa nhận, loại điên này mới thực sự đáng sợ.

Ai có thể nghĩ tới, chuyến đi thượng cổ cấm địa lần này, vậy mà lại phát triển đến mức độ này?

Cho dù là đến hiện tại, cũng không ai biết, đến tột cùng những thiên tài đỉnh tiêm này có thể còn sống mấy người!

Nếu Vân Mộng Chân thật sự đồng quy vu tận với ba người Nhậm Tiêu Dao dưới thiên kiếp... Đó mới là chuyện động trời.

Nhưng nghĩ tới đây, trong lòng Thư Khánh Dương đột nhiên nhiều thêm một loại cảm giác hít thở không thông, hắn chợt quay đầu, lại phát hiện, Dạ Nhận đã sớm mất đi tung tích!

Dạ Nhận!

Không ngờ giờ khắc này, tên sát thủ đỉnh tiêm có thực lực không ở dưới Vân Mộng Chân kia, lại biến mất lần nữa. ..

Không ai cho rằng Dạ Nhận đã rời đi!

Như vậy... Một đao này của hắn, sẽ lại chém về phía ai?

- Hồ đồ! Quá hồ đồ!

Mắt thấy Bạch Nhạc đã tỉnh lại, vậy mà Vân Mộng Chân vẫn còn cố chấp, kéo người khác cùng độ kiếp, từng bước đẩy mình về phía tuyệt cảnh.

Diệp Lăng Vân nhìn một màn này, rốt cuộc không nhịn được la mắng lên.

Vân Mộng Chân gánh vác quá nhiều hy vọng của hắn, thậm chí có thể nói là gánh vác toàn bộ hy vọng Đạo Lăng Thiên Tông, đây gần như là kết cục hắn không thể chấp nhận.

Thành thật mà nói, trước đó Vân Mộng Chân rơi vào tuyệt cảnh, Bạch Nhạc đứng ra, Diệp Lăng Vân thật sự có một tia cảm động, nhưng loại tâm tình này, cũng chỉ duy trì trong nháy mắt, đã bị hắn triệt để đè nén xuống.

Ngược lại, giờ phút này trong lòng hắn tràn ngập oán hận, hận không thể khiến Bạch Nhạc sớm chết mới tốt.

- Lăng Vân lão nhi, ngươi thật sự là ích kỷ !

Mặc Kình nhìn Diệp Lăng Vân, không nhịn được giễu cợt nói:

- Thời điểm Bạch Nhạc cứu Vân Mộng Chân, ngươi không nói cái gì, bây giờ, lại là cực độ hồ đồ, hắc hắc! Diệp Lăng Vân, ngươi còn chút mặt mũi nào không?

Diệp Lăng Vân xoay người lại, lạnh lùng nhìn Mặc Kình, lạnh giọng nói:

- Đạo Lăng Thánh Nữ ta cả đời phụng đạo, làm sao người khác có thể so sánh? Bị tư tình nữ nhi mê hoặc tâm trí, không phải hồ đồ thì là cái gì?

Diệp Lăng Vân dừng một chút, tiếp tục nói:

- Bạch Nhạc đã bại lộ thân phận, cho dù chúng ta không nhìn thấy tình cảnh trong thượng cổ cấm địa... Ngươi cho rằng, hắn có thể giết sạch tất cả mọi người sao? Chỉ dựa vào điểm này, Bạch Nhạc đã chắc chắn phải chết! Chẳng lẽ mạo hiểm vì một kẻ chắc chắn phải chết, không phải là hồ đồ sao?

Những lời này, khiến cho Mặc Kình không khỏi nghẹn lời lần nữa.

Đúng vậy, bây giờ bọn hắn không cảm thấy Bạch Nhạc bại lộ thân phận có gì to tát, là bởi vì bọn hắn đã sớm thấy tình cảnh trong thượng cổ cấm địa.

Nhưng những người trong thượng cổ cấm địa này lại không biết!

Bạch Nhạc bại lộ thân phận, không có khả năng giết chết tất cả mọi người, điều này có ý nghĩa gì, mỗi người đều rất rõ ràng mới đúng.

Dưới tình huống này, Vân Mộng Chân còn muốn liều mạng vì Bạch Nhạc... Từ phương diện lý trí mà nói, chuyện này thật sự có chút hồ đồ.

Chỉ là, chuyện trên đời này, làm sao có thể dùng hai chữ lý trí để miêu tả.

Coi như là Mặc Kình hắn cũng vậy, cho dù đã biết rõ kết cục sau khi Bạch Nhạc đi ra, không phải bây giờ cũng bởi vì Bạch Nhạc tuyệt cảnh trọng sinh, mà cảm thấy phấn chấn sao?

Cuối cùng người vẫn có cảm tính!

...

Đây không phải là lần đầu tiên Bạch Nhạc thi triển Thôn Thiên Quyết, cũng không phải là lần đầu tiên lấy Thông Thiên Ma Công tới thôn phệ lực lượng, nhưng lúc này nó lại mang đến cho Bạch Nhạc cảm giác, hoàn toàn khác biệt.

Bình Luận (0)
Comment